Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây
Chương 1582
Hà An Sinh
20/12/2021
Nguyễn Tri Hạ đón lấy, mở văn kiện ra xem, tỉ mỉ xem từng hàng chữ một
Tạ Ngọc Nam đánh giá cô một chút, sau đó uống cà phê, cũng không thúc giục cô.
Không biết qua bao lâu, Nguyễn Tri Hạ mới ngẩng đầu nói: “Có thể rồi, không có gì sai sót cả.”
“Vậy tôi sẽ giúp cô gửi đến pháp viện?” Tạ Ngọc Nam hỏi.
Nguyễn Tri Hạ không nói gì, anh ta tiếp tục nói: “Bây giờ tôi nộp cho bên pháp viện, vài ngày sau Tư Mộ Hàn sẽ nhận được thư mời bên Pháp viện.”
Nguyễn Tri Hạ gật gật đầu, nói: “Tôi biết rồi.”
“Sao? Không nỡ à?” Tạ Ngọc Nam dựa vào ghế, cười cười nhìn Nguyễn Tri Hạ: “Nếu cô không nỡ thì tôi sẽ không nộp lên pháp viện nữa.”
Anh gõ gõ lên tập văn kiện
Nguyễn Tri Hạ đăm chiêu, cắn cắn môi, sau đó cười nhẹ: “Không có, tôi chỉ đang nghĩ chúng ta có bao nhiêu phần thắng.”
“Không biết, chỉ có thể mạo hiểm mà thôi.” Tạ Ngọc Nam cúi xuống, cầm lấy tập văn kiện
Nguyễn Tri Hạ hỏi anh: “Ah không có tự tin như vậy sao?”
Tạ Ngọc Nam vuốt vuốt cằm nhìn xuống tập văn kiện, nhìn Nguyễn Tri Hạ, nói: “Phải, cho nên cô phải nỗ lực phối hợp với tôi, không được mềm lòng.”
“Anh nghĩ nhiều rồi, sao tôi có thể mềm lòng được cơ chứ?” Không biết tại sao cô lại nói như vậy, chỉ là lúc bị Tạ Ngọc Nam hỏi, cô có chút chột dạ.
Tạ Ngọc Nam: “Hi vọng là như vậy.”
Nguyễn Tri Hạ cười.
……..
Sau khi gặp Tạ Ngọc Nam xong, cô lái xe đi đến một nơi cũ.
Năm đó khi cô mang thai trốn sang nước ngoài, một ngọn lửa liền thiêu rụi biệt thự của Tư Mộ Hàn.
Duyên phận của cô và Tư Mộ Hàn, cũng là từ lúc cô bước chân vào biệt thự bắt đầu.
Năm đó Tiêu Giai Kỳ quỳ trước mặt cô, xin cô thay Nguyễn Hương Thảo gả vào Tư Gia, cô đã tâm tàn ý lạnh, cứ tưởng cả đời này cô xong rồi.
Tư Mộ Hàn ban đầu tuy có ức hiếp cô, nhưng dần dần, anh cũng rất tốt với cô.
Nhưng cô chính là một người dễ mềm lòng, anh đối tốt với cô như vậy, tốt hơn người nhà Hạ gia, tốt hơn Tiêu Giai Kỳ, vì vậy cô không để ý gì nữa.
Lúc lái xe đến, cô nhìn ra ngoài, cô nhìn thấy một chút màu trắng từ trong rừng.
Cô có chút giật mình.
Năm đó cô đốt thực sự là triệt để, cô từng nhìn thấy ở trên báo. Sau này sau khi về nước, bọn họ cũng ở một nơi khác.
Nguyễn Tri Hạ lái xe dọc ven theo sườn núi, rất nhanh nhìn thấy một ngôi nhà màu trắng.
Sau đó Tư Mộ Hàn lại về sửa lại sao?
Nguyễn Tri Hạ giảm tốc độ, dần dần tiến đến gần.
Nhìn vào, là một căn biệt thự mới.
Nguyễn Tri Hạ mở cửa, xuống xe.
Công biệt thự giống hệt với năm đó, cổng lớn cũng như vậy.
Nguyễn Tri Hạ không dám tin vào mắt mình, cô nhanh chóng bước vào trong.
Cổng lớn mở một nửa, vừa đẩy liền được mở ra.
Nguyễn Tri Hạ đi vào bên trong. Bên trong cũng được thiết kế y hệt năm đó.
Cô cũng không biết sao bản thân lại có thể nhớ kĩ từng chi tiết đến như vậy.
Cẩn thận nghĩ lại, so với cuộc sống sau này, khi cô và Tư Mộ Hàn sống ở nơi đây, cũng được coi là những ngày bình dị.
Tạ Ngọc Nam đánh giá cô một chút, sau đó uống cà phê, cũng không thúc giục cô.
Không biết qua bao lâu, Nguyễn Tri Hạ mới ngẩng đầu nói: “Có thể rồi, không có gì sai sót cả.”
“Vậy tôi sẽ giúp cô gửi đến pháp viện?” Tạ Ngọc Nam hỏi.
Nguyễn Tri Hạ không nói gì, anh ta tiếp tục nói: “Bây giờ tôi nộp cho bên pháp viện, vài ngày sau Tư Mộ Hàn sẽ nhận được thư mời bên Pháp viện.”
Nguyễn Tri Hạ gật gật đầu, nói: “Tôi biết rồi.”
“Sao? Không nỡ à?” Tạ Ngọc Nam dựa vào ghế, cười cười nhìn Nguyễn Tri Hạ: “Nếu cô không nỡ thì tôi sẽ không nộp lên pháp viện nữa.”
Anh gõ gõ lên tập văn kiện
Nguyễn Tri Hạ đăm chiêu, cắn cắn môi, sau đó cười nhẹ: “Không có, tôi chỉ đang nghĩ chúng ta có bao nhiêu phần thắng.”
“Không biết, chỉ có thể mạo hiểm mà thôi.” Tạ Ngọc Nam cúi xuống, cầm lấy tập văn kiện
Nguyễn Tri Hạ hỏi anh: “Ah không có tự tin như vậy sao?”
Tạ Ngọc Nam vuốt vuốt cằm nhìn xuống tập văn kiện, nhìn Nguyễn Tri Hạ, nói: “Phải, cho nên cô phải nỗ lực phối hợp với tôi, không được mềm lòng.”
“Anh nghĩ nhiều rồi, sao tôi có thể mềm lòng được cơ chứ?” Không biết tại sao cô lại nói như vậy, chỉ là lúc bị Tạ Ngọc Nam hỏi, cô có chút chột dạ.
Tạ Ngọc Nam: “Hi vọng là như vậy.”
Nguyễn Tri Hạ cười.
……..
Sau khi gặp Tạ Ngọc Nam xong, cô lái xe đi đến một nơi cũ.
Năm đó khi cô mang thai trốn sang nước ngoài, một ngọn lửa liền thiêu rụi biệt thự của Tư Mộ Hàn.
Duyên phận của cô và Tư Mộ Hàn, cũng là từ lúc cô bước chân vào biệt thự bắt đầu.
Năm đó Tiêu Giai Kỳ quỳ trước mặt cô, xin cô thay Nguyễn Hương Thảo gả vào Tư Gia, cô đã tâm tàn ý lạnh, cứ tưởng cả đời này cô xong rồi.
Tư Mộ Hàn ban đầu tuy có ức hiếp cô, nhưng dần dần, anh cũng rất tốt với cô.
Nhưng cô chính là một người dễ mềm lòng, anh đối tốt với cô như vậy, tốt hơn người nhà Hạ gia, tốt hơn Tiêu Giai Kỳ, vì vậy cô không để ý gì nữa.
Lúc lái xe đến, cô nhìn ra ngoài, cô nhìn thấy một chút màu trắng từ trong rừng.
Cô có chút giật mình.
Năm đó cô đốt thực sự là triệt để, cô từng nhìn thấy ở trên báo. Sau này sau khi về nước, bọn họ cũng ở một nơi khác.
Nguyễn Tri Hạ lái xe dọc ven theo sườn núi, rất nhanh nhìn thấy một ngôi nhà màu trắng.
Sau đó Tư Mộ Hàn lại về sửa lại sao?
Nguyễn Tri Hạ giảm tốc độ, dần dần tiến đến gần.
Nhìn vào, là một căn biệt thự mới.
Nguyễn Tri Hạ mở cửa, xuống xe.
Công biệt thự giống hệt với năm đó, cổng lớn cũng như vậy.
Nguyễn Tri Hạ không dám tin vào mắt mình, cô nhanh chóng bước vào trong.
Cổng lớn mở một nửa, vừa đẩy liền được mở ra.
Nguyễn Tri Hạ đi vào bên trong. Bên trong cũng được thiết kế y hệt năm đó.
Cô cũng không biết sao bản thân lại có thể nhớ kĩ từng chi tiết đến như vậy.
Cẩn thận nghĩ lại, so với cuộc sống sau này, khi cô và Tư Mộ Hàn sống ở nơi đây, cũng được coi là những ngày bình dị.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.