Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây
Chương 1875
Hà An Sinh
07/01/2022
Nhưng anh ta không cam lòng: “Nguyễn Tri Hạ, anh tới thăm em, em có còn xem anh là bạn nữa không!”
Tư Mộ Hàn đang định đẩy xe lăn của Nguyễn Tri Hạ, nghe thấy vậy sắc mặt liền thay đổi.
Anh quay đầu trầm giọng nói: “Khiến hắn ta cút cho tôi.”
Nguyễn Tri Hạ nghe thấy vậy, cũng quay đầu nhìn về phía Tạ Ngọc Nam.
Bảo vệ nhận được lệnh của Tư Mộ Hàn, không khách khí nữa, ra tay mạnh hơn.
Nguyễn Tri Hạ nhìn ra ngoài, lên tiếng: “Dừng tay.”
Tư Mộ Hàn nghe vậy nhưng không nói lời nào, chỉ nhìn cô.
Nguyễn Tri Hạ nhìn anh: “Anh bảo bọn họ dừng tay đi.”
Tư Mộ Hàn rõ ràng không muốn.
Nguyễn Tri Hạ thấy vậy, định tự tới ngăn.
Tư Mộ Hàn giữ cô lại, nói với người ở cổng biệt thự: “Để hắn vào.”
Tạ Ngọc Nam chỉnh lại quần áo: “Bỏ tay ra, bọn họ để tôi đi vào rồi đấy.”
Bảo vệ lập tức rút lui, để anh ta đi vào.
…
Lúc Nguyễn Tri Hạ và Tư Mộ Hàn cùng anh ta vào đại sảnh, Thời Dũng vừa khéo từ bếp đi ra.
Hai người họ ra ngoài lâu như vậy mà không thấy quay lại, làm Thời Dũng tưởng đã xảy ra chuyện gì.
Lúc nhìn thấy Tạ Ngọc Nam, anh có chút kinh ngạc.
Vậy mà anh ta có thể tìm được tới đây.
“Ngồi đi.” Nguyễn Tri Hạ quay đầu nói với Tạ Ngọc Nam, chỉ vào sô pha.
Tạ Ngọc Nam gật đầu ngồi xuống.
Người giúp việc mang trà tới.
Nguyễn Tri Hạ nhìn về phía nhà bếp, bọn họ đã đi ra cả rồi, Tư Nguyễn vẫn còn đang ăn.
Lúc này, Tư Nguyễn cũng chạy ra.
“Mẹ!”
Ban đầu Tư Nguyễn không nhìn thấy Tạ Ngọc Nam.
Nói đúng hơn là Tạ Ngọc Nam nhìn thấy con bé trước.
Tạ Ngọc Nam cũng không vội lên tiếng, chỉ nhìn Tư Nguyễn cười.
Tư Nguyễn cảm giác có người đang nhìn mình, vừa quay đầu sang thì thấy Tạ Ngọc Nam.
“Chú Ngọc Nam!” Giờ Tư Nguyễn đã có thể gọi tên Tạ Ngọc Nam một cách rõ ràng rồi.
Không gọi “Chú Ngọc Lan” như trước đây nữa.
Con bé thích Tạ Ngọc Nam, nhìn thấy anh ta là thấy vui.
Con bé vui vẻ chạy tới trước mặt Tạ Ngọc Nam: “Chú Ngọc Nam, sao chú lại tới đây?”
“Chú tới thăm cháu đấy.” Tạ Ngọc Nam vừa nói vừa xoa đầu Tư Nguyễn.
Lúc này, Tư Mộ Hàn mới lên tiếng gọi Tư Nguyễn: “Tư Nguyễn, con lại đây.”
Tư Nguyễn nhạy cảm nghe ra được giọng điệu không vui của Tư Mộ Hàn.
Con bé cười với Tạ Ngọc Nam rồi quay người đi tới ngồi xuống bên Tư Mộ Hàn, Nguyễn Tri Hạ ngồi bên cạnh.
Nguyễn Tri Hạ nghiêng đầu nói với Tư Nguyễn: “Tư Nguyễn ăn no chưa?”
Tư Nguyễn lắc đầu: “Chưa ạ.”
Tư Mộ Hàn đang định đẩy xe lăn của Nguyễn Tri Hạ, nghe thấy vậy sắc mặt liền thay đổi.
Anh quay đầu trầm giọng nói: “Khiến hắn ta cút cho tôi.”
Nguyễn Tri Hạ nghe thấy vậy, cũng quay đầu nhìn về phía Tạ Ngọc Nam.
Bảo vệ nhận được lệnh của Tư Mộ Hàn, không khách khí nữa, ra tay mạnh hơn.
Nguyễn Tri Hạ nhìn ra ngoài, lên tiếng: “Dừng tay.”
Tư Mộ Hàn nghe vậy nhưng không nói lời nào, chỉ nhìn cô.
Nguyễn Tri Hạ nhìn anh: “Anh bảo bọn họ dừng tay đi.”
Tư Mộ Hàn rõ ràng không muốn.
Nguyễn Tri Hạ thấy vậy, định tự tới ngăn.
Tư Mộ Hàn giữ cô lại, nói với người ở cổng biệt thự: “Để hắn vào.”
Tạ Ngọc Nam chỉnh lại quần áo: “Bỏ tay ra, bọn họ để tôi đi vào rồi đấy.”
Bảo vệ lập tức rút lui, để anh ta đi vào.
…
Lúc Nguyễn Tri Hạ và Tư Mộ Hàn cùng anh ta vào đại sảnh, Thời Dũng vừa khéo từ bếp đi ra.
Hai người họ ra ngoài lâu như vậy mà không thấy quay lại, làm Thời Dũng tưởng đã xảy ra chuyện gì.
Lúc nhìn thấy Tạ Ngọc Nam, anh có chút kinh ngạc.
Vậy mà anh ta có thể tìm được tới đây.
“Ngồi đi.” Nguyễn Tri Hạ quay đầu nói với Tạ Ngọc Nam, chỉ vào sô pha.
Tạ Ngọc Nam gật đầu ngồi xuống.
Người giúp việc mang trà tới.
Nguyễn Tri Hạ nhìn về phía nhà bếp, bọn họ đã đi ra cả rồi, Tư Nguyễn vẫn còn đang ăn.
Lúc này, Tư Nguyễn cũng chạy ra.
“Mẹ!”
Ban đầu Tư Nguyễn không nhìn thấy Tạ Ngọc Nam.
Nói đúng hơn là Tạ Ngọc Nam nhìn thấy con bé trước.
Tạ Ngọc Nam cũng không vội lên tiếng, chỉ nhìn Tư Nguyễn cười.
Tư Nguyễn cảm giác có người đang nhìn mình, vừa quay đầu sang thì thấy Tạ Ngọc Nam.
“Chú Ngọc Nam!” Giờ Tư Nguyễn đã có thể gọi tên Tạ Ngọc Nam một cách rõ ràng rồi.
Không gọi “Chú Ngọc Lan” như trước đây nữa.
Con bé thích Tạ Ngọc Nam, nhìn thấy anh ta là thấy vui.
Con bé vui vẻ chạy tới trước mặt Tạ Ngọc Nam: “Chú Ngọc Nam, sao chú lại tới đây?”
“Chú tới thăm cháu đấy.” Tạ Ngọc Nam vừa nói vừa xoa đầu Tư Nguyễn.
Lúc này, Tư Mộ Hàn mới lên tiếng gọi Tư Nguyễn: “Tư Nguyễn, con lại đây.”
Tư Nguyễn nhạy cảm nghe ra được giọng điệu không vui của Tư Mộ Hàn.
Con bé cười với Tạ Ngọc Nam rồi quay người đi tới ngồi xuống bên Tư Mộ Hàn, Nguyễn Tri Hạ ngồi bên cạnh.
Nguyễn Tri Hạ nghiêng đầu nói với Tư Nguyễn: “Tư Nguyễn ăn no chưa?”
Tư Nguyễn lắc đầu: “Chưa ạ.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.