Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây
Chương 2045
Hà An Sinh
21/01/2022
“ Ba sao?” Tạ Sinh nhìn chằm chằm vào Nguyễn Tri Hạ với ánh mắt âm hiểm: “ Cô giả vờ điên khùng là để giúp cho Lưu Chiến Hằng trốn thoát, là tôi đã đánh giá thấp cô, đánh giá thấp cô rồi còn đánh giá thấp cả thứ nghiệt chủng Lưu Chiến Hằng kia!”
Ông ta đang nghiến răng nói như thể hận không thể nhai sống nuốt tươi Lưu Chiến Hằng vậy.
“ Nó là công cụ mạnh nhất trong tay tôi và là vũ khí lợi hại nhất, là tôi đã tạo ra nó! Nhưng nó đã phản bội tôi!” Ngực Tạ Sinh run rẩy dữ dội, không còn che đậy cảm xúc dưới khuôn mặt đạo đức giả nữa.
Ông ta hít một hơi thật dài để bình tĩnh lại, khẽ nói: “Bây giờ, nó lại liên thủ với cơ thể thử nghiệm của tôi, trốn thoát ngay trước mắt tôi.”
…….
Nguyễn Tri Hạ thấy Tạ Sinh như vậy thì cô cũng biết mình cũng không còn cần thiết phải giả điên giả khùng nữa rồi.
Đúng là gừng càng già thì càng cay, cô không qua được mắt của Tạ Sinh rồi.
Trước đây là do sự việc xảy ra quá đột ngột, hơn nữa lại bị Nguyễn Tri Hạ làm cho kinh hoảng một phen, cho nên Tạ Sinh mới bị Nguyễn Tri Hạ dắt mũi.
Bây giờ, Lưu Chiến Hằng đã trốn thoát thành công rồi, Tạ Sinh có thời gian để ngẫm nghĩ thì đương nhiên ông ta cũng sẽ hiểu mọi chuyện thôi.
Tạ Sinh quá xảo quyệt tinh ranh, muốn lừa được ông ta cũng không phải chuyện dễ.
Nguyễn Tri Hạ cảm thấy mánh khóe của mình cũng không là gì trước mặt Tạ Sinh cả.
Cô dứt khoác không giả vờ nữa, cô ngẩng gương mặt vô cảm đối mặt với ông ta.
Tạ Sinh nhìn khuôn mặt cô, đột nhiên lên tiếng nói: “ Ánh mắt cô đây là có ý gì? Thương hại tôi sao?”
Nguyễn Tri Hạ bĩu môi, cô chằng thèm để ý ông ta nữa.
Ai thương hại ông ta chứ?
Não ông ta đúng là không bình thường mà, không biết một ngày ông ta nghĩ vớ vẩn gì nữa.
Cô đưa mắt liếc ông ta một cái sau đó quay đầu sang hướng khác.
“ Các người nghĩ như vậy là có thể thoát khỏi tôi, đánh bại tôi sao?” Tạ Sinh cười lạnh, đôi mắt đen sầm lại của ông ta thật khiến người khác phải kinh sợ.
Đáy lòng Nguyễn Tri Hạ chùng xuống, Tạ Sinh lại muốn làm gì đây?
May mà sau đó Tạ Sinh đã đi ra ngoài rồi.
Nguyễn Tri Hạ lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Lúc nãy cô có gọi điện cho Tư Mộ Hàn, nói với anh về chuyện Lưu Chiến Hằng đã trốn.
Tư Mộ Hàn hành sự cẩn trọng, bây giờ chắc chẳn cũng đã biết Lưu Chiến Hằng đã trốn thoát thành công rồi.
Có thể anh sẽ đi tìm Lưu Chiến Hằng, tìm hiểu chuyện xảy ra ở đây.
Chuyện mà Nguyễn Tri Hạ nghĩ ra được thì chắc chắn Tạ Sinh cũng sẽ nghĩ ra được thôi.
Cho nên Tạ Sinh nhất định sẽ không ngồi yên chờ chết, chờ Tư Mộ Hàn tìm đến cửa đâu.
Ông ta nhất định sẽ tìm thời cơ hành động.
Nhưng lúc ông ta hành động, Tư Mộ Hàn đương nhiên cũng sẽ không án binh bất động đâu, anh ấy nhất định cũng sẽ tìm cách để hành động thôi.
Hai con người tuyệt đỉnh thông minh này mà đem so sánh với nhau, thì thật khó mới biết ai sẽ là người chiến thắng sau cùng.
Nhưng điều may mắn duy nhất lúc này, đó là Nguyễn Tri Hạ vẫn còn trong vòng an toàn, cô vẫn còn giá trị lợi dụng với Tạ Sinh nên tạm thời sẽ không nguy hiểm tới tính mạng.
…..
Ông ta đang nghiến răng nói như thể hận không thể nhai sống nuốt tươi Lưu Chiến Hằng vậy.
“ Nó là công cụ mạnh nhất trong tay tôi và là vũ khí lợi hại nhất, là tôi đã tạo ra nó! Nhưng nó đã phản bội tôi!” Ngực Tạ Sinh run rẩy dữ dội, không còn che đậy cảm xúc dưới khuôn mặt đạo đức giả nữa.
Ông ta hít một hơi thật dài để bình tĩnh lại, khẽ nói: “Bây giờ, nó lại liên thủ với cơ thể thử nghiệm của tôi, trốn thoát ngay trước mắt tôi.”
…….
Nguyễn Tri Hạ thấy Tạ Sinh như vậy thì cô cũng biết mình cũng không còn cần thiết phải giả điên giả khùng nữa rồi.
Đúng là gừng càng già thì càng cay, cô không qua được mắt của Tạ Sinh rồi.
Trước đây là do sự việc xảy ra quá đột ngột, hơn nữa lại bị Nguyễn Tri Hạ làm cho kinh hoảng một phen, cho nên Tạ Sinh mới bị Nguyễn Tri Hạ dắt mũi.
Bây giờ, Lưu Chiến Hằng đã trốn thoát thành công rồi, Tạ Sinh có thời gian để ngẫm nghĩ thì đương nhiên ông ta cũng sẽ hiểu mọi chuyện thôi.
Tạ Sinh quá xảo quyệt tinh ranh, muốn lừa được ông ta cũng không phải chuyện dễ.
Nguyễn Tri Hạ cảm thấy mánh khóe của mình cũng không là gì trước mặt Tạ Sinh cả.
Cô dứt khoác không giả vờ nữa, cô ngẩng gương mặt vô cảm đối mặt với ông ta.
Tạ Sinh nhìn khuôn mặt cô, đột nhiên lên tiếng nói: “ Ánh mắt cô đây là có ý gì? Thương hại tôi sao?”
Nguyễn Tri Hạ bĩu môi, cô chằng thèm để ý ông ta nữa.
Ai thương hại ông ta chứ?
Não ông ta đúng là không bình thường mà, không biết một ngày ông ta nghĩ vớ vẩn gì nữa.
Cô đưa mắt liếc ông ta một cái sau đó quay đầu sang hướng khác.
“ Các người nghĩ như vậy là có thể thoát khỏi tôi, đánh bại tôi sao?” Tạ Sinh cười lạnh, đôi mắt đen sầm lại của ông ta thật khiến người khác phải kinh sợ.
Đáy lòng Nguyễn Tri Hạ chùng xuống, Tạ Sinh lại muốn làm gì đây?
May mà sau đó Tạ Sinh đã đi ra ngoài rồi.
Nguyễn Tri Hạ lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Lúc nãy cô có gọi điện cho Tư Mộ Hàn, nói với anh về chuyện Lưu Chiến Hằng đã trốn.
Tư Mộ Hàn hành sự cẩn trọng, bây giờ chắc chẳn cũng đã biết Lưu Chiến Hằng đã trốn thoát thành công rồi.
Có thể anh sẽ đi tìm Lưu Chiến Hằng, tìm hiểu chuyện xảy ra ở đây.
Chuyện mà Nguyễn Tri Hạ nghĩ ra được thì chắc chắn Tạ Sinh cũng sẽ nghĩ ra được thôi.
Cho nên Tạ Sinh nhất định sẽ không ngồi yên chờ chết, chờ Tư Mộ Hàn tìm đến cửa đâu.
Ông ta nhất định sẽ tìm thời cơ hành động.
Nhưng lúc ông ta hành động, Tư Mộ Hàn đương nhiên cũng sẽ không án binh bất động đâu, anh ấy nhất định cũng sẽ tìm cách để hành động thôi.
Hai con người tuyệt đỉnh thông minh này mà đem so sánh với nhau, thì thật khó mới biết ai sẽ là người chiến thắng sau cùng.
Nhưng điều may mắn duy nhất lúc này, đó là Nguyễn Tri Hạ vẫn còn trong vòng an toàn, cô vẫn còn giá trị lợi dụng với Tạ Sinh nên tạm thời sẽ không nguy hiểm tới tính mạng.
…..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.