Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây
Chương 2080
Hà An Sinh
24/01/2022
Với cách làm việc của Thời Dũng, chắc chắn sẽ nhanh chóng phản ứng lại và sẽ tìm ra một biện pháp tốt.
Anh ta nhất định sẽ liên lạc với Cố Tri Dân trước, kêu Cố Tri Dân đến tìm cô trước, sau đó anh ta sẽ tự mình sắp xếp người đi vào.
Trái tim vẫn luôn không được yên, cuối cùng lúc này cũng ổn định lại.
Bây giờ Nguyễn Tri Hạ chỉ cần yên tĩnh chờ đợi Cố Tri Dân đến tìm cô, không cần phải xung đột với Tư Ân Nhã.
Tư Ân Nhã cảm thấy thật nhàm chán, cô ta lại không thể hỏi Nguyễn Tri Hạ như thế nào, hơn nữa trong điện thoại di động của cô có số điện thoại của Tư Mộ Hàn, cầm lấy túi đứng dậy sau đó rời đi.
Lúc này, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
“Chuyện gì thế? Chẳng qua tôi thêm một phòng thôi, đến mức gõ cửa đuổi tôi sao?” Tư Ân Nhã tức giận đi về phía cửa, trong miệng vẫn còn lẩm bẩm: “Hôm nay tôi nhất định phải khiếu nại các người!”
Nguyễn Tri Hạ không đi nhanh như Tư Ân Nhã, từ từ đứng dậy nhìn về phía cửa.
Có phải là Cố Tri Dân không?
Lúc này, Tư Ân Nhã đã mở cửa ra.
Một nhóm vệ sĩ đứng bên ngoài, không phải là nhân viên của Kim Hải.
Tư Ân Nhã cau mày: “Các người là ai?”
Người vệ sĩ đứng đầu đưa cho cô ta một bức ảnh: “Có nhìn thấy người phụ nữ này không?”
Người vệ sĩ nói chuyện tràn đầy trung khí, ngay cả Nguyễn Tri Hạ ở bên trong không đi ra ngoài cũng nghe thấy giọng nói của anh ta.
Cầm một tấm ảnh đi tìm người.
Người cần tìm còn là một người phụ nữ.
Chắc chắn là tìm cô.
Vẻ mặt Nguyễn Tri Hạ lập tức thay đổi, lặng lẽ quay lại trốn trong phòng ngủ.
Tư Ân Nhã nhìn người trên bức ảnh, kinh ngạc thốt lên: “Đây không phải là….”
Cô nghĩ đến cái gì đó, quay người nhìn chiếc sofa bên cửa sổ, nơi đó đã không còn hình bóng của Nguyễn Tri Hạ.
Các vệ sĩ chú ý phản ứng của Tư Ân Nhã, không để thời gian cho Tư Ân Nhã phản ứng, trực tiếp đẩy cô vào trong.
Tư Ân Nhã luôn nhận được biết bao sự cưng chiều của người nhà họ Tư, làm gì từng chịu qua loại đối đãi như vậy.
Cô tức đến quát lớn lên: “Các ngươi muốn làm gì”!
Nhưng lại không có ai quan tâm đến cô.
Tư Ân Nhã có tức cũng không được gì, nhìn dáng vẻ không hiền lành gì của những người này… Nguyễn Tri Hạ đang gặp rắc rối rồi?
Chả trách vừa nãy Nguyễn Tri Hạ mấy phút trước không muốn nói chuyện với cô, còn ở đó đợi rất lâu, thì ra là bởi vì đang trốn người khác.
Mặc dù không biết Nguyễn Tri Hạ chọc đến chuyện gì, lại chọc đến ai, nhưng mà vừa nghĩ đến Nguyễn Tri Hạ lợi dụng cô trốn tránh phiền phức, mà cô cái gì cũng không biết, còn ngốc nghếch bị Nguyễn Tri Hạ lợi dụng như vậy, trong lòng cô vô cùng bực tức.
Có loại cảm giác bị người khác đùa cợt.
Nghĩ đến đây, Tư Ân Nhã cũng đi vào trong phòng.
Những vệ sĩ tìm người kia, đang ở trong phòng tìm Nguyễn Tri Hạ khắp nơi.
Anh ta nhất định sẽ liên lạc với Cố Tri Dân trước, kêu Cố Tri Dân đến tìm cô trước, sau đó anh ta sẽ tự mình sắp xếp người đi vào.
Trái tim vẫn luôn không được yên, cuối cùng lúc này cũng ổn định lại.
Bây giờ Nguyễn Tri Hạ chỉ cần yên tĩnh chờ đợi Cố Tri Dân đến tìm cô, không cần phải xung đột với Tư Ân Nhã.
Tư Ân Nhã cảm thấy thật nhàm chán, cô ta lại không thể hỏi Nguyễn Tri Hạ như thế nào, hơn nữa trong điện thoại di động của cô có số điện thoại của Tư Mộ Hàn, cầm lấy túi đứng dậy sau đó rời đi.
Lúc này, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
“Chuyện gì thế? Chẳng qua tôi thêm một phòng thôi, đến mức gõ cửa đuổi tôi sao?” Tư Ân Nhã tức giận đi về phía cửa, trong miệng vẫn còn lẩm bẩm: “Hôm nay tôi nhất định phải khiếu nại các người!”
Nguyễn Tri Hạ không đi nhanh như Tư Ân Nhã, từ từ đứng dậy nhìn về phía cửa.
Có phải là Cố Tri Dân không?
Lúc này, Tư Ân Nhã đã mở cửa ra.
Một nhóm vệ sĩ đứng bên ngoài, không phải là nhân viên của Kim Hải.
Tư Ân Nhã cau mày: “Các người là ai?”
Người vệ sĩ đứng đầu đưa cho cô ta một bức ảnh: “Có nhìn thấy người phụ nữ này không?”
Người vệ sĩ nói chuyện tràn đầy trung khí, ngay cả Nguyễn Tri Hạ ở bên trong không đi ra ngoài cũng nghe thấy giọng nói của anh ta.
Cầm một tấm ảnh đi tìm người.
Người cần tìm còn là một người phụ nữ.
Chắc chắn là tìm cô.
Vẻ mặt Nguyễn Tri Hạ lập tức thay đổi, lặng lẽ quay lại trốn trong phòng ngủ.
Tư Ân Nhã nhìn người trên bức ảnh, kinh ngạc thốt lên: “Đây không phải là….”
Cô nghĩ đến cái gì đó, quay người nhìn chiếc sofa bên cửa sổ, nơi đó đã không còn hình bóng của Nguyễn Tri Hạ.
Các vệ sĩ chú ý phản ứng của Tư Ân Nhã, không để thời gian cho Tư Ân Nhã phản ứng, trực tiếp đẩy cô vào trong.
Tư Ân Nhã luôn nhận được biết bao sự cưng chiều của người nhà họ Tư, làm gì từng chịu qua loại đối đãi như vậy.
Cô tức đến quát lớn lên: “Các ngươi muốn làm gì”!
Nhưng lại không có ai quan tâm đến cô.
Tư Ân Nhã có tức cũng không được gì, nhìn dáng vẻ không hiền lành gì của những người này… Nguyễn Tri Hạ đang gặp rắc rối rồi?
Chả trách vừa nãy Nguyễn Tri Hạ mấy phút trước không muốn nói chuyện với cô, còn ở đó đợi rất lâu, thì ra là bởi vì đang trốn người khác.
Mặc dù không biết Nguyễn Tri Hạ chọc đến chuyện gì, lại chọc đến ai, nhưng mà vừa nghĩ đến Nguyễn Tri Hạ lợi dụng cô trốn tránh phiền phức, mà cô cái gì cũng không biết, còn ngốc nghếch bị Nguyễn Tri Hạ lợi dụng như vậy, trong lòng cô vô cùng bực tức.
Có loại cảm giác bị người khác đùa cợt.
Nghĩ đến đây, Tư Ân Nhã cũng đi vào trong phòng.
Những vệ sĩ tìm người kia, đang ở trong phòng tìm Nguyễn Tri Hạ khắp nơi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.