Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây
Chương 2282
Hà An Sinh
12/02/2022
Lúc trước cô đã hẹn với Tần Ngữ Minh sau khi quay tiết mục xong sẽ đăng bài lên FB
Cố Tri Dân chẳng nói chẳng rằng lấy điện thoại của Thẩm Lệ ra.
Thẩm Lệ đưa tay ra cầm lấy điện thoại, Cố Tri Dân khoát tay, né tránh cánh tay cô.
Thẩm Lệ túm lấy khoảng không, tức giận nói: “Anh muốn làm gì?”
Cố Tri Dung thong dong đáp: “Mẹ anh gọi điện thoại đến, nói tối nay đưa em về nhà ăn cơm.”
“Em hôm nay còn có việc, anh thay mặt em xin lỗi mẹ Cố giùm, hôm khác em sẽ đến chỗ bà ăn cơm.” Mẹ Cố Tri Dân rất thích Thẩm Lệ, bà đối tốt với cô còn hơn cả mẹ ruột cô nữa, luôn cảm thấy Thẩm Lệ làm diễn viên vất vả, cho nên thường kêu cô đến nhà ăn cơm.
Thái độ Cố Tri Dân lúc trước rất rõ ràng, chính là muốn kéo dài thời gian với cô. Cô muốn công bố chuyện tình cảm này và không dám nói trước cho Cố Tri Dân biết, anh mà biết được thế nào cũng phá đám.
Kế hoạch của Thẩm Lệ là công bố tình cảm thần không biết quỷ không hay, đến lúc tin tức truyền ra rồi, Cố Tri Dân có lợi hại thế nào cũng không thể bịt miệng được tất cả mọi người.
Cố Tri Dân nhìn thấu suy nghĩ của Thẩm Lệ, liền lùi một bước: “Vậy em đi uống cà phê cùng anh đi, chúng ta rất lâu rồi không đi riêng với nhau.”
“Cố Tri Dân, anh uống nhầm thuốc à?” Thẩm Lệ không muốn anh phí lời nữa, trực tiếp cướp lấy điện thoại từ trên tay Cố Tri Dân.
Cô Tri Dân sớm đoán được cô sẽ giành lấy điện thoại, nắm chặt lấy cổ tay cô mà kéo vào lòng, ngồi lên đùi anh.
Thẩm Lệ ngây ngốc, nhất thời không chút phản ứng.
Cố Tri Dân giữ chặt lấy eo cô, ở trên người cô hít một hơi, khóe miệng cong lên: “Không phải nói đã đánh mất lọ nước hoa kia rồi sao?”
Lần trước anh đi công tác nước ngoài trở về mua cho cô một lọ nước hoa, ngày thứ hai khi gặp cô, mùi nước hoa trên người cô không phải là loại anh tặng, khi anh hỏi cô cô liền nói làm mất rồi.
Nhưng vừa nãy anh lại ngửi được trên người cô mùi nước hoa quen thuộc.
“Em tự mình mua không được sao?”
“Được.”
Điện thoại của Thẩm Lệ đột nhiên vang lên.
Cố Tri Dân liếc mắt nhìn ba chữ “Tần Ngữ Minh” trên màn hình điện thoại, vẻ âm lãnh hiện lên nơi đáy mắt: “Điện thoại của em.”
Khuôn mặt Thẩm Lệ đầy vẻ nghi hoặc nghe điện thoại.
Cô trước đây đã từng tiếp xúc với Tần Ngữ Minh trong nhiều Chương trình, cho nên cô luôn ghi chú tên đầy đủ của anh ta, mà lần trước cùng nhau tham gia tiết mục sút chút nữa xảy ra tai tiếng, cũng may Cố Tri Dân áp chế kịp.
Cố Tri Dân vừa nãy chắc đã nhìn tên hiện thị trên màn hình điện thoại cô, nếu là ngày thường, Cố Tri Dân đại khái đã ầm ĩ với cô rồi, nhưng lúc này anh thật quá bình tĩnh.
Thật khác thường.
Thẩm Lệ ngập ngừng một chút, thận trọng liếc nhìn Cố Tri Dân, sau đó bước đến một góc nghe điện thoại.
“Cô Thẩm, tôi đã nghỉ kĩ rồi, tôi cảm thấy chúng ta không hợp.”
Lời của Tần Ngữ Minh khiến Thẩm Lệ giật mình.
Cố Tri Dân chẳng nói chẳng rằng lấy điện thoại của Thẩm Lệ ra.
Thẩm Lệ đưa tay ra cầm lấy điện thoại, Cố Tri Dân khoát tay, né tránh cánh tay cô.
Thẩm Lệ túm lấy khoảng không, tức giận nói: “Anh muốn làm gì?”
Cố Tri Dung thong dong đáp: “Mẹ anh gọi điện thoại đến, nói tối nay đưa em về nhà ăn cơm.”
“Em hôm nay còn có việc, anh thay mặt em xin lỗi mẹ Cố giùm, hôm khác em sẽ đến chỗ bà ăn cơm.” Mẹ Cố Tri Dân rất thích Thẩm Lệ, bà đối tốt với cô còn hơn cả mẹ ruột cô nữa, luôn cảm thấy Thẩm Lệ làm diễn viên vất vả, cho nên thường kêu cô đến nhà ăn cơm.
Thái độ Cố Tri Dân lúc trước rất rõ ràng, chính là muốn kéo dài thời gian với cô. Cô muốn công bố chuyện tình cảm này và không dám nói trước cho Cố Tri Dân biết, anh mà biết được thế nào cũng phá đám.
Kế hoạch của Thẩm Lệ là công bố tình cảm thần không biết quỷ không hay, đến lúc tin tức truyền ra rồi, Cố Tri Dân có lợi hại thế nào cũng không thể bịt miệng được tất cả mọi người.
Cố Tri Dân nhìn thấu suy nghĩ của Thẩm Lệ, liền lùi một bước: “Vậy em đi uống cà phê cùng anh đi, chúng ta rất lâu rồi không đi riêng với nhau.”
“Cố Tri Dân, anh uống nhầm thuốc à?” Thẩm Lệ không muốn anh phí lời nữa, trực tiếp cướp lấy điện thoại từ trên tay Cố Tri Dân.
Cô Tri Dân sớm đoán được cô sẽ giành lấy điện thoại, nắm chặt lấy cổ tay cô mà kéo vào lòng, ngồi lên đùi anh.
Thẩm Lệ ngây ngốc, nhất thời không chút phản ứng.
Cố Tri Dân giữ chặt lấy eo cô, ở trên người cô hít một hơi, khóe miệng cong lên: “Không phải nói đã đánh mất lọ nước hoa kia rồi sao?”
Lần trước anh đi công tác nước ngoài trở về mua cho cô một lọ nước hoa, ngày thứ hai khi gặp cô, mùi nước hoa trên người cô không phải là loại anh tặng, khi anh hỏi cô cô liền nói làm mất rồi.
Nhưng vừa nãy anh lại ngửi được trên người cô mùi nước hoa quen thuộc.
“Em tự mình mua không được sao?”
“Được.”
Điện thoại của Thẩm Lệ đột nhiên vang lên.
Cố Tri Dân liếc mắt nhìn ba chữ “Tần Ngữ Minh” trên màn hình điện thoại, vẻ âm lãnh hiện lên nơi đáy mắt: “Điện thoại của em.”
Khuôn mặt Thẩm Lệ đầy vẻ nghi hoặc nghe điện thoại.
Cô trước đây đã từng tiếp xúc với Tần Ngữ Minh trong nhiều Chương trình, cho nên cô luôn ghi chú tên đầy đủ của anh ta, mà lần trước cùng nhau tham gia tiết mục sút chút nữa xảy ra tai tiếng, cũng may Cố Tri Dân áp chế kịp.
Cố Tri Dân vừa nãy chắc đã nhìn tên hiện thị trên màn hình điện thoại cô, nếu là ngày thường, Cố Tri Dân đại khái đã ầm ĩ với cô rồi, nhưng lúc này anh thật quá bình tĩnh.
Thật khác thường.
Thẩm Lệ ngập ngừng một chút, thận trọng liếc nhìn Cố Tri Dân, sau đó bước đến một góc nghe điện thoại.
“Cô Thẩm, tôi đã nghỉ kĩ rồi, tôi cảm thấy chúng ta không hợp.”
Lời của Tần Ngữ Minh khiến Thẩm Lệ giật mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.