Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây
Chương 2288
Hà An Sinh
13/02/2022
Thẩm Lệ cả một đường chào hỏi “Chú dì bác cô”, cuối cùng cũng đi xuyên qua được sân, đến cửa phòng khách.
Cô thở dài nhẹ nhõm, thím Hà đang bưng rượu đến, nhìn thấy Thẩm Lệ vô cùng vui vẻ: “Tiểu Lệ.”
Thím Hà kể từ khi còn trẻ đã ở nhà họ Cố làm giúp việc, quan hệ với nhà họ Cố rất tốt, đương nhiên là cũng quen biết Thẩm Lệ.
Thẩm Lệ cười híp mí chào hỏi: “Thím Hà.”
Nụ cười trên khuôn mặt thím Hà càng sâu thêm, ngữ khí điềm đạm: “Con mau đi đi, bà chủ và mẹ con đang nói chuyện bên trong.”
“Được ạ.”
Thẩm Lệ nhấc chân tiến vào trong. Quả nhiên vừa bước vào liền nhìn thấy Hình Ỷ Quân và Tần Nhân.
“Mẹ, mẹ Cố.” Thẩm Lệ đi thẳng về phía bọn họ.
Hình Ỷ Quân vừa nhìn thấy Thẩm Lệ liền đứng dậy: “Sao bây giờ mới đến.”
“Con đi mua quà cho mẹ Cố mà.” Thẩm Lệ nói xong liền ôm lấy hộp quả, đi đến trước mặt mẹ Cố Tri Dân _ Tần Nhân.
Tần Nhân vừa rồi quan sát Thẩm Lệ, Thẩm Lệ bước đến gần, Tần Nhân khuôn mặt đau lòng nói: “Tiểu Lệ gầy đi rồi.”
“Đâu có, con ăn nhiều lắm.” Tuy rằng cô tháng này bởi vì công việc bận rộn mà gầy đi không ít, nhưng cô không thể thừa nhận, thừa nhận rồi mẹ Cố càng đau lòng.
Tần Nhân vẫn còn muốn nói gì đó, nhưng bị Thẩm Lệ cướp lời.
Cô đưa chiếc hộp cho Tần Nhân: “Mẹ cố, con mua quà sinh nhật cho mẹ này, mẹ mở ra xem đi.”
Tần Nhân không nhịn được nở một nụ cười, sớm đã quên mất bản thân muốn nói gì, nhận lấy chiếc hộp, giả vờ tức giận nói: “Đứa bé này, về thì về thôi, tại sao còn quà cáp nữa?”
Hình Ỷ Quân cũng bước lại gần: “Mau mở ra xem xem.”
Tần Nhân tuy rằng nói Thẩm Lệ như vậy, nhưng phụ nữ khi nhận được quà làm sao không vui cho được.
Bà mở lớp đóng gói bên ngoài, nhìn thấy bên trong là chiếc hộp đựng hoa tai được in dòng chữ LOGO ở bên trên, hơi nhíu mày: “Sao lại mua món đồ đắt tiền như vậy chứ?”
“Không đắt.”
So với đống đồ trang sức bình thường Tần Nhân mua, đôi hoa tai Thẩm Lệ mua này quả thật không tính là đắt, nhưng Tần Nhân thương cô, luôn cảm thấy cô làm diễn viên rất khổ, lại một mình ở bên ngoài, biết rằng cô sớm đã không xin tiền gia đình nữa rồi, luôn lo lắng cô sống không tốt.
Tần Nhân cũng không nói thêm gì nữa, mở chiếc hộp ra.
Sau khi nhìn thấy hoa tai bên trong, mắt bà sáng lên: “Đẹp quá, kết hợp với bộ quần áo này của mẹ chắc chắn sẽ rất đẹp.”
Quần áo hôm nay Tần Nhân mặc chính là bộ mà Thẩm Lệ nhìn thấy trên trang cá nhân của bà.
“Để con giúp mẹ đeo.” Lời của Thẩm Lệ mang theo ý hỏi nhìn Tần Nhân.
Tần Nhân cười dịu dàng nói: “Được.”
Sau khi đeo lên, Tần Nhân soi gương nhìn trái nhìn phải, vô cùng vừa ý: “Đẹp quá, cảm ơn con Tiểu Lệ.”
Thẩm Lệ gật gật đầu: “Con cũng cảm thấy đẹp.”
Cô thở dài nhẹ nhõm, thím Hà đang bưng rượu đến, nhìn thấy Thẩm Lệ vô cùng vui vẻ: “Tiểu Lệ.”
Thím Hà kể từ khi còn trẻ đã ở nhà họ Cố làm giúp việc, quan hệ với nhà họ Cố rất tốt, đương nhiên là cũng quen biết Thẩm Lệ.
Thẩm Lệ cười híp mí chào hỏi: “Thím Hà.”
Nụ cười trên khuôn mặt thím Hà càng sâu thêm, ngữ khí điềm đạm: “Con mau đi đi, bà chủ và mẹ con đang nói chuyện bên trong.”
“Được ạ.”
Thẩm Lệ nhấc chân tiến vào trong. Quả nhiên vừa bước vào liền nhìn thấy Hình Ỷ Quân và Tần Nhân.
“Mẹ, mẹ Cố.” Thẩm Lệ đi thẳng về phía bọn họ.
Hình Ỷ Quân vừa nhìn thấy Thẩm Lệ liền đứng dậy: “Sao bây giờ mới đến.”
“Con đi mua quà cho mẹ Cố mà.” Thẩm Lệ nói xong liền ôm lấy hộp quả, đi đến trước mặt mẹ Cố Tri Dân _ Tần Nhân.
Tần Nhân vừa rồi quan sát Thẩm Lệ, Thẩm Lệ bước đến gần, Tần Nhân khuôn mặt đau lòng nói: “Tiểu Lệ gầy đi rồi.”
“Đâu có, con ăn nhiều lắm.” Tuy rằng cô tháng này bởi vì công việc bận rộn mà gầy đi không ít, nhưng cô không thể thừa nhận, thừa nhận rồi mẹ Cố càng đau lòng.
Tần Nhân vẫn còn muốn nói gì đó, nhưng bị Thẩm Lệ cướp lời.
Cô đưa chiếc hộp cho Tần Nhân: “Mẹ cố, con mua quà sinh nhật cho mẹ này, mẹ mở ra xem đi.”
Tần Nhân không nhịn được nở một nụ cười, sớm đã quên mất bản thân muốn nói gì, nhận lấy chiếc hộp, giả vờ tức giận nói: “Đứa bé này, về thì về thôi, tại sao còn quà cáp nữa?”
Hình Ỷ Quân cũng bước lại gần: “Mau mở ra xem xem.”
Tần Nhân tuy rằng nói Thẩm Lệ như vậy, nhưng phụ nữ khi nhận được quà làm sao không vui cho được.
Bà mở lớp đóng gói bên ngoài, nhìn thấy bên trong là chiếc hộp đựng hoa tai được in dòng chữ LOGO ở bên trên, hơi nhíu mày: “Sao lại mua món đồ đắt tiền như vậy chứ?”
“Không đắt.”
So với đống đồ trang sức bình thường Tần Nhân mua, đôi hoa tai Thẩm Lệ mua này quả thật không tính là đắt, nhưng Tần Nhân thương cô, luôn cảm thấy cô làm diễn viên rất khổ, lại một mình ở bên ngoài, biết rằng cô sớm đã không xin tiền gia đình nữa rồi, luôn lo lắng cô sống không tốt.
Tần Nhân cũng không nói thêm gì nữa, mở chiếc hộp ra.
Sau khi nhìn thấy hoa tai bên trong, mắt bà sáng lên: “Đẹp quá, kết hợp với bộ quần áo này của mẹ chắc chắn sẽ rất đẹp.”
Quần áo hôm nay Tần Nhân mặc chính là bộ mà Thẩm Lệ nhìn thấy trên trang cá nhân của bà.
“Để con giúp mẹ đeo.” Lời của Thẩm Lệ mang theo ý hỏi nhìn Tần Nhân.
Tần Nhân cười dịu dàng nói: “Được.”
Sau khi đeo lên, Tần Nhân soi gương nhìn trái nhìn phải, vô cùng vừa ý: “Đẹp quá, cảm ơn con Tiểu Lệ.”
Thẩm Lệ gật gật đầu: “Con cũng cảm thấy đẹp.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.