Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây
Chương 2367
Hà An Sinh
21/02/2022
Hàng xóm hỏi Thẩm Lệ: “Xảy ra chuyện gì vậy?”
“Không biết, tôi cũng vừa mở cửa ra.” Thẩm Lệ cũng cảm thấy nghi hoặc.
Lúc này, thang lầu bên kia có động tĩnh, Thẩm Lệ liền đi qua phát hiện hộ gia đình trên lầu đang chạy xuống cầu thang.
Trong tiểu khu này có rất nhiều minh tinh đến ở, một người trong đó nhìn thấy Thẩm Lệ, vẻ mặt kinh hỉ: “Thẩm Lệ, cô cũng ở chỗ này à?”
“Đúng vậy, xảy ra chuyện gì thế?” Mặc dù không nhận ra người này là ai nhưng Thẩm Lệ vẫn nhìn anh ta thân thiện cười cười.
“Cháy rồi cô không biết sao? Nhanh chóng mà chạy đi thôi!”
“Ấy, được…”
Đang êm đẹp sao đột nhiên lại cháy rồi.
Lúc Thẩm Lệ đi theo đám người bọn họ cùng nhau chạy xuống quản lý tiểu khu cũng mang người chạy lên.
Lúc xuống đến dưới lầu, đội phòng cháy chữa cháy cũng tới.
Thẩm Lệ cùng một đám hộ gia đình đứng ở bên ngoài chung cư, nghe bọn họ líu ríu thảo luận nhưng hiện tại cô vẫn chưa biết là bị cháy ở chỗ nào.
Thẩm Lệ ngẩng đầu nhìn lên tòa nhà chung cư.
Nhìn một lát đột nhiên nhớ tới, Cố Tri Dân cũng ở chỗ này.
Buổi sáng lúc đi từ siêu thị trở về cô ấy liền bỏ mặc Cố Tri Dân cho nên cũng không biết Cố Tri Dân ở tòa nhà nào.
Hẳn là sẽ không khéo đến mức ở cùng một tòa nhà với cô đấy chứ?
Cho dù ở ở cùng một tòa nhà đi chăng nữa thì hẳn là anh ta cũng sẽ không ngốc đến mức cháy rồi cũng không chạy chứ?
Thẩm Lệ có chút đứng ngồi không yên, liền xoay người tìm kiếm thân ảnh Cố Tri Dân trong đám người.
Cô ấy tìm mấy lần trong đám người đang đứng ở cửa tiểu khu nhưng vẫn không hề nhìn thấy Cố Tri Dân.
Có khả năng không phải ở cùng một tòa này với cô ấy rồi.
Nhưng nhỡ đâu anh ta ngủ quá say, hay là có chuyện gì khác nên không phát hiện cháy rồi…
Người giống như anh ta luôn luôn không bao giờ chú ý tới cái gì cả.
Thẩm Lệ càng nghĩ càng thấy bất an bèn lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho anh ta.
Lúc gọi điện thoại cô còn tự nói với bản thân mình là giữa bọn họ đã nói rõ ràng tất cả mọi chuyện, trước đó Cố Tri Dân đã nói rõ ràng như vậy rồi, về công về tư thì trong lúc này cô nghĩ vẫn nên gọi cuộc điện thoại này.
Nghĩ như vậy, cô cũng liền lấy lại sự tự tin, cũng cảm thấy cuộc điện thoại này của mình là danh chính ngôn thuận.
Nhưng sau khi điện thoại kết nối vẫn luôn không có người bắt máy.
Đáy lòng Thẩm Lệ càng cảm thấy bất an, ngay cả bản thân mình đang cắn ngón tay theo bản năng cũng không phát hiện ra.
“Không biết, tôi cũng vừa mở cửa ra.” Thẩm Lệ cũng cảm thấy nghi hoặc.
Lúc này, thang lầu bên kia có động tĩnh, Thẩm Lệ liền đi qua phát hiện hộ gia đình trên lầu đang chạy xuống cầu thang.
Trong tiểu khu này có rất nhiều minh tinh đến ở, một người trong đó nhìn thấy Thẩm Lệ, vẻ mặt kinh hỉ: “Thẩm Lệ, cô cũng ở chỗ này à?”
“Đúng vậy, xảy ra chuyện gì thế?” Mặc dù không nhận ra người này là ai nhưng Thẩm Lệ vẫn nhìn anh ta thân thiện cười cười.
“Cháy rồi cô không biết sao? Nhanh chóng mà chạy đi thôi!”
“Ấy, được…”
Đang êm đẹp sao đột nhiên lại cháy rồi.
Lúc Thẩm Lệ đi theo đám người bọn họ cùng nhau chạy xuống quản lý tiểu khu cũng mang người chạy lên.
Lúc xuống đến dưới lầu, đội phòng cháy chữa cháy cũng tới.
Thẩm Lệ cùng một đám hộ gia đình đứng ở bên ngoài chung cư, nghe bọn họ líu ríu thảo luận nhưng hiện tại cô vẫn chưa biết là bị cháy ở chỗ nào.
Thẩm Lệ ngẩng đầu nhìn lên tòa nhà chung cư.
Nhìn một lát đột nhiên nhớ tới, Cố Tri Dân cũng ở chỗ này.
Buổi sáng lúc đi từ siêu thị trở về cô ấy liền bỏ mặc Cố Tri Dân cho nên cũng không biết Cố Tri Dân ở tòa nhà nào.
Hẳn là sẽ không khéo đến mức ở cùng một tòa nhà với cô đấy chứ?
Cho dù ở ở cùng một tòa nhà đi chăng nữa thì hẳn là anh ta cũng sẽ không ngốc đến mức cháy rồi cũng không chạy chứ?
Thẩm Lệ có chút đứng ngồi không yên, liền xoay người tìm kiếm thân ảnh Cố Tri Dân trong đám người.
Cô ấy tìm mấy lần trong đám người đang đứng ở cửa tiểu khu nhưng vẫn không hề nhìn thấy Cố Tri Dân.
Có khả năng không phải ở cùng một tòa này với cô ấy rồi.
Nhưng nhỡ đâu anh ta ngủ quá say, hay là có chuyện gì khác nên không phát hiện cháy rồi…
Người giống như anh ta luôn luôn không bao giờ chú ý tới cái gì cả.
Thẩm Lệ càng nghĩ càng thấy bất an bèn lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho anh ta.
Lúc gọi điện thoại cô còn tự nói với bản thân mình là giữa bọn họ đã nói rõ ràng tất cả mọi chuyện, trước đó Cố Tri Dân đã nói rõ ràng như vậy rồi, về công về tư thì trong lúc này cô nghĩ vẫn nên gọi cuộc điện thoại này.
Nghĩ như vậy, cô cũng liền lấy lại sự tự tin, cũng cảm thấy cuộc điện thoại này của mình là danh chính ngôn thuận.
Nhưng sau khi điện thoại kết nối vẫn luôn không có người bắt máy.
Đáy lòng Thẩm Lệ càng cảm thấy bất an, ngay cả bản thân mình đang cắn ngón tay theo bản năng cũng không phát hiện ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.