Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây
Chương 2378
Hà An Sinh
22/02/2022
Nữ minh tinh đang nổi làm tiểu tam của ông chủ.
Cái tiêu đề này nhìn thế nào cũng thấy cực hot.
Đến lúc đó, mọi người chỉ biết xem náo nhiệt xem trò hay, cùng phẫn nộ mắng mỏ, sẽ không ai muốn nghe giải thích, muốn nghe chân tướng.
…
Lúc ăn cơm, Cố Tri Dân phát hiện tâm trạng Thẩm Lệ vô cùng sa sút.
Lúc tới Thẩm Lệ vui vẻ tươi cười, lúc anh ta lên lầu, tâm trạng Thẩm Lệ nhìn cũng không có sa sút như vậy.
Cụng ly, Cố Tri Dân nhìn Thẩm Lệ một hơi uống gần nửa ly rượu vang, cau mày nghiêng người qua lấy ly rượu của cô: “Em sao vậy?”
Thẩm Lệ không để ý đến anh ta, mặt lạnh tanh đoạt lại ly rượu.
Cố Tri Dân không lay chuyển được cô, chỉ có thể mặc cho cô uống rượu, có điều cô cũng không uống quá nhiều, lúc cơm nước xong, cô vẫn giữ được tỉnh táo.
Nhưng mọi người đều uống rượu, không thể lái xe, Tư Mộ Hàn sắp xếp tài xế đưa các cô trở về.
Lúc sắp đi, Thẩm Lệ bị Nguyễn Tri Hạ gọi lại.
“Là bởi vì tớ nói những lời đó sao? Lúc ăn cơm cậu luôn không vui.” Nguyễn Tri Hạ lo lắng nhìn cô.
Thẩm Lệ vén mái tóc dài qua tai, cười khẽ: “Không có gì không vui, chỉ là cảm thấy hơi uể oải, cảm thấy bản thân đã lớn, vẫn không xử lý tốt chuyện tình cảm.”
Gió đêm có hơi lạnh, lúc thổi tới, lạnh đến mức Thẩm Lệ rùng mình một cái.
Nguyễn Tri Hạ đưa tay kéo chặt áo khoác cho Thẩm Lệ, giọng nói ôn nhu nhưng kiên định: “Bất kể cậu xử lý như thế nào, hậu quả có ra sao, tớ cũng sẽ đứng bên cạnh cậu.”
“Phiền chết đi, lại nói chuyện lừa tình nữa.” Trong giọng nói Thẩm Lệ mang theo ghét bỏ, nhưng trên mặt lại nở nụ cười.
Nguyễn Tri Hạ nhìn Cố Tri Dân đang chờ ở cách đó không xa, nói:
“Mau trở về đi thôi.”
Thẩm Lệ lên xe, cùng ngồi ở hàng sau với Cố Tri Dân.
Xe vừa động, Cố Tri Dân không an phận sáp lại gần: “Bà cô, vừa rồi em với Nguyễn Tri Hạ vừa nói vừa cười, vừa lên xe khuôn mặt nhỏ nhắn của em lập tức lạnh như băng, anh có chỗ nào đắc tội với em sao?”
Thẩm Lệ vỗ một cái lên vai Cố Tri Dân đẩy anh ta ra: “Tổng giám đốc Cố là người đã có bạn gái, phiền anh cách tôi ra xa chút.”
“Con mẹ nó anh đâu ra có bạn gái?”
Thẩm Lệ liếc anh ta, anh ta mới nhớ: “Ồ, em nói Tiêu Văn sao, ngày mai anh sẽ để Kha Trật thông báo cho bộ phận quan hệ công chúng, phát tin tức ra ngoài.”
“Phát tin tức gì?”
“Tin tức anh và Tiêu Văn chia tay.”
Nếu không phải Thẩm Lệ nhắc tới, anh ta cũng sắp không nhớ nổi Tiêu Văn là ai, làm gì còn nhớ tới chút chuyện hư hỏng đó của mình với Tiêu Văn.
Cái tiêu đề này nhìn thế nào cũng thấy cực hot.
Đến lúc đó, mọi người chỉ biết xem náo nhiệt xem trò hay, cùng phẫn nộ mắng mỏ, sẽ không ai muốn nghe giải thích, muốn nghe chân tướng.
…
Lúc ăn cơm, Cố Tri Dân phát hiện tâm trạng Thẩm Lệ vô cùng sa sút.
Lúc tới Thẩm Lệ vui vẻ tươi cười, lúc anh ta lên lầu, tâm trạng Thẩm Lệ nhìn cũng không có sa sút như vậy.
Cụng ly, Cố Tri Dân nhìn Thẩm Lệ một hơi uống gần nửa ly rượu vang, cau mày nghiêng người qua lấy ly rượu của cô: “Em sao vậy?”
Thẩm Lệ không để ý đến anh ta, mặt lạnh tanh đoạt lại ly rượu.
Cố Tri Dân không lay chuyển được cô, chỉ có thể mặc cho cô uống rượu, có điều cô cũng không uống quá nhiều, lúc cơm nước xong, cô vẫn giữ được tỉnh táo.
Nhưng mọi người đều uống rượu, không thể lái xe, Tư Mộ Hàn sắp xếp tài xế đưa các cô trở về.
Lúc sắp đi, Thẩm Lệ bị Nguyễn Tri Hạ gọi lại.
“Là bởi vì tớ nói những lời đó sao? Lúc ăn cơm cậu luôn không vui.” Nguyễn Tri Hạ lo lắng nhìn cô.
Thẩm Lệ vén mái tóc dài qua tai, cười khẽ: “Không có gì không vui, chỉ là cảm thấy hơi uể oải, cảm thấy bản thân đã lớn, vẫn không xử lý tốt chuyện tình cảm.”
Gió đêm có hơi lạnh, lúc thổi tới, lạnh đến mức Thẩm Lệ rùng mình một cái.
Nguyễn Tri Hạ đưa tay kéo chặt áo khoác cho Thẩm Lệ, giọng nói ôn nhu nhưng kiên định: “Bất kể cậu xử lý như thế nào, hậu quả có ra sao, tớ cũng sẽ đứng bên cạnh cậu.”
“Phiền chết đi, lại nói chuyện lừa tình nữa.” Trong giọng nói Thẩm Lệ mang theo ghét bỏ, nhưng trên mặt lại nở nụ cười.
Nguyễn Tri Hạ nhìn Cố Tri Dân đang chờ ở cách đó không xa, nói:
“Mau trở về đi thôi.”
Thẩm Lệ lên xe, cùng ngồi ở hàng sau với Cố Tri Dân.
Xe vừa động, Cố Tri Dân không an phận sáp lại gần: “Bà cô, vừa rồi em với Nguyễn Tri Hạ vừa nói vừa cười, vừa lên xe khuôn mặt nhỏ nhắn của em lập tức lạnh như băng, anh có chỗ nào đắc tội với em sao?”
Thẩm Lệ vỗ một cái lên vai Cố Tri Dân đẩy anh ta ra: “Tổng giám đốc Cố là người đã có bạn gái, phiền anh cách tôi ra xa chút.”
“Con mẹ nó anh đâu ra có bạn gái?”
Thẩm Lệ liếc anh ta, anh ta mới nhớ: “Ồ, em nói Tiêu Văn sao, ngày mai anh sẽ để Kha Trật thông báo cho bộ phận quan hệ công chúng, phát tin tức ra ngoài.”
“Phát tin tức gì?”
“Tin tức anh và Tiêu Văn chia tay.”
Nếu không phải Thẩm Lệ nhắc tới, anh ta cũng sắp không nhớ nổi Tiêu Văn là ai, làm gì còn nhớ tới chút chuyện hư hỏng đó của mình với Tiêu Văn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.