Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây
Chương 2455
Hà An Sinh
01/03/2022
Ít nhất, dân mạng không tiếp tục mắng chửi người nữa.
Cố Mãn Mãn đắc ý ‘hì’ một tiếng, lại hỏi Thẩm Lệ: “Sau khi chuyện này lắng xuống, có phải chúng ta có thể về đoàn làm phim làm việc rồi không?
“Đúng vậy.” Thẩm Lệ khẽ ngả người dựa vào ghế sofa, nhắm mắt lại lẩm bẩm: “Mấy ngày nay còn mệt hơn cả quay phim.”
“…”
Hôm sau, Thẩm Lệ dẫn Cố Mãn Mãn trở về đoàn làm phim điện ảnh ‘Mất Thành’.
Bây giờ Thẩm Lệ cũng là nhân vật nổi tiếng, không ít truyền thông đều đang chú ý đến cô, mặc dù cô cũng không nhìn thấy phóng viên trà trộn vào trong đoàn làm phim, nhưng tin tức cô trở về đoàn làm phim vẫn bị lộ ra ngoài.
Buổi sáng cô vừa đến đoàn làm phim, một giờ sau, tin tức “Thẩm Lệ quay về đoàn làm phim Mất Thành” trở thành hot search, thậm chí còn thấy đăng lên mấy tấm ảnh.
Thẩm Lệ nhìn một lúc lâu vào ảnh chụp mới nhận ra là mình bị chụp khi xuống xe tại lối vào của Ảnh Thị Thành.
Xem ra là phóng viên ngồi chờ tại cửa Ảnh Thị Thành rồi.
Thật đúng là kính nghiệp.
Mấy ngày nay Thẩm Lệ đều rảnh rỗi trong khách sạn, ngoại trừ lướt Facebook thì chính là nghiền ngẫm kịch bản, nên khi trở lại đoàn làm phim đã nhanh chóng quen thuộc, quay phim đến trưa vẫn rất thuận lợi.
Giữa trưa, Thẩm Lệ và Cố Mãn Mãn ngồi trong một góc ăn cơm hộp.
Cố Mãn Mãn nói không ngừng, Thẩm Lệ vừa ăn cơm vừa xem kịch bản, có đôi khi đáp lại một câu với Cố Mãn Mãn.
Cũng không biết là ai hô lên một câu: “Tổng giám đốc Cố mời mọi người uống nước, đến lấy đi.”
Thẩm Lệ vừa ăn cơm vừa xem kịch bản, nên cũng không nghe thấy mấy chữ đầu của tiếng hô, quay đầu hỏi Cố Mãn Mãn: “Anh ta nói là ai mời uống nước?”
Cố Mãn Mãn thì nghe thấy rõ ràng: “Hình như là Tổng giám đốc Cố…”
Thẩm Lệ hỏi: “Tổng giám đốc Cố cái gì?”
Cố Mãn Mãn suy nghĩ cách dùng từ rồi nói: “Em cảm thấy… chắc là anh họ em.”
Cố Tri Dân?
Anh ta không ở trong bệnh viện với Tiêu Văn, đến đoàn làm phim làm gì?
Thẩm Lệ liếc Cố Mãn Mãn: “Em không đi lấy à?”
Sắc mặt Cố Mãn Mãn khẽ thay đổi: “Bây giờ em hơi sợ uống đồ người khác mời.”
Trước đó Tiêu Văn cũng lấy lý do mời mọi người uống cafe, chạy đến gây sự với Thẩm Lệ, bây giờ Cố Mãn Mãn có bóng ma tâm lý rồi.
Cố Mãn Mãn và Thẩm Lệ không đi lấy đồ uống, nhưng có người đưa đến tận nơi cho các cô.
“Tìm cả buổi, thì ra hai người các em ở chỗ này.”
Trên tay Cố Tri Dân xách hai cốc nước giải khát đã đóng gói cẩn thận, đi về phía hai người Thẩm Lệ.
Cố Mãn Mãn đắc ý ‘hì’ một tiếng, lại hỏi Thẩm Lệ: “Sau khi chuyện này lắng xuống, có phải chúng ta có thể về đoàn làm phim làm việc rồi không?
“Đúng vậy.” Thẩm Lệ khẽ ngả người dựa vào ghế sofa, nhắm mắt lại lẩm bẩm: “Mấy ngày nay còn mệt hơn cả quay phim.”
“…”
Hôm sau, Thẩm Lệ dẫn Cố Mãn Mãn trở về đoàn làm phim điện ảnh ‘Mất Thành’.
Bây giờ Thẩm Lệ cũng là nhân vật nổi tiếng, không ít truyền thông đều đang chú ý đến cô, mặc dù cô cũng không nhìn thấy phóng viên trà trộn vào trong đoàn làm phim, nhưng tin tức cô trở về đoàn làm phim vẫn bị lộ ra ngoài.
Buổi sáng cô vừa đến đoàn làm phim, một giờ sau, tin tức “Thẩm Lệ quay về đoàn làm phim Mất Thành” trở thành hot search, thậm chí còn thấy đăng lên mấy tấm ảnh.
Thẩm Lệ nhìn một lúc lâu vào ảnh chụp mới nhận ra là mình bị chụp khi xuống xe tại lối vào của Ảnh Thị Thành.
Xem ra là phóng viên ngồi chờ tại cửa Ảnh Thị Thành rồi.
Thật đúng là kính nghiệp.
Mấy ngày nay Thẩm Lệ đều rảnh rỗi trong khách sạn, ngoại trừ lướt Facebook thì chính là nghiền ngẫm kịch bản, nên khi trở lại đoàn làm phim đã nhanh chóng quen thuộc, quay phim đến trưa vẫn rất thuận lợi.
Giữa trưa, Thẩm Lệ và Cố Mãn Mãn ngồi trong một góc ăn cơm hộp.
Cố Mãn Mãn nói không ngừng, Thẩm Lệ vừa ăn cơm vừa xem kịch bản, có đôi khi đáp lại một câu với Cố Mãn Mãn.
Cũng không biết là ai hô lên một câu: “Tổng giám đốc Cố mời mọi người uống nước, đến lấy đi.”
Thẩm Lệ vừa ăn cơm vừa xem kịch bản, nên cũng không nghe thấy mấy chữ đầu của tiếng hô, quay đầu hỏi Cố Mãn Mãn: “Anh ta nói là ai mời uống nước?”
Cố Mãn Mãn thì nghe thấy rõ ràng: “Hình như là Tổng giám đốc Cố…”
Thẩm Lệ hỏi: “Tổng giám đốc Cố cái gì?”
Cố Mãn Mãn suy nghĩ cách dùng từ rồi nói: “Em cảm thấy… chắc là anh họ em.”
Cố Tri Dân?
Anh ta không ở trong bệnh viện với Tiêu Văn, đến đoàn làm phim làm gì?
Thẩm Lệ liếc Cố Mãn Mãn: “Em không đi lấy à?”
Sắc mặt Cố Mãn Mãn khẽ thay đổi: “Bây giờ em hơi sợ uống đồ người khác mời.”
Trước đó Tiêu Văn cũng lấy lý do mời mọi người uống cafe, chạy đến gây sự với Thẩm Lệ, bây giờ Cố Mãn Mãn có bóng ma tâm lý rồi.
Cố Mãn Mãn và Thẩm Lệ không đi lấy đồ uống, nhưng có người đưa đến tận nơi cho các cô.
“Tìm cả buổi, thì ra hai người các em ở chỗ này.”
Trên tay Cố Tri Dân xách hai cốc nước giải khát đã đóng gói cẩn thận, đi về phía hai người Thẩm Lệ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.