Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 3053

Hà An Sinh

25/04/2022

Sắc mặt Nguyễn Tri Hạ tái nhợt cùng với mồ hôi lạnh không ngừng chảy ra.

Anh cau mày, lửa giận và sự đau lòng ngập tràn trong lòng nhưng bị anh cố gắng đè xuống, sau đó áp vào khuôn mặt nhỏ nhắn của cô: “Không sao nữa rồi, tôi sẽ xử lý mọi chuyện ở đây, bây giờ tôi đưa em đi bệnh viện trước đã được không?” Trong cơn mê mang, cô nghe thấy tiếng còi của xe cứu thương vang lên bên tai cùng với giọng nói lúc gần lúc xa của Hướng Minh, hết thảy đều không được chân thật cho lắm, mãi lâu sau mùi nước khử trùng nồng nặc xộc vào trong khoang mũi khiến cô vô cùng khó chịu.

Từ sau khi nhà họ Nguyễn xảy ra chuyện cô cực kỳ ghét mùi này, mỗi lần ngửi thấy nó thì có nghĩa là sắp xảy ra chuyện chẳng lành, khiến Nguyễn Tri Hạ có chút sợ hãi cả người không ngừng run lên.

Cô được Tư Mộ Hàn đưa đến bệnh viện, ngay sau đó Nguyễn Kiến Định chạy vội xuống lầu nghiến răng nghiến lợi túm lấy hai mẹ con nhà kia rồi dặn dò Chu Thanh nhốt họ lại trước, sau đó lái xe lao nhanh đến bệnh viện, suốt một đường đã vượt không biết bao nhiêu chặng đèn đỏ, chạy vội đến bệnh viện trước khi xe cấp cứu tới với đôi mắt đỏ hoe.

Tận mắt nhìn thấy trên người của Nguyễn Tri Hạ gắn đầy các thiết bị máy móc, từng tiếng “tít, tít, tít” vẫn không ngừng vang lên, hơi thở của cô vô cùng yếu ớt nếu như không quan sát kỹ càng thì hoàn toàn không thể nhận thấy lồng ngực đang phập phồng hô hấp.

Nguyễn Kiến Định nhíu chặt mày lại, nhanh chóng đẩy giường bệnh tiến về phía phòng phẫu thuật.

Trên người cô có rất nhiêu miệng vết thương, hôn mê vì mất máu quá nhiều cộng thêm phần đầu bị đập mạnh khiến cho hô hấp bị ngừng lại một lúc, vây xung quanh cô là mấy vị bác sỹ chuyên môn, Nguyễn Kiến Định mở to mắt nhìn Nguyễn Tri Hạ lại bị đẩy vào phòng mổ một lần nữa.

Tư Mộ Hàn vẫn luôn đi theo sau, tận mắt nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hào của cô dần trở nên tái nhợt khiến lòng anh quặn thắt lại. . Đam Mỹ Hài

“Tôi muốn đi vào cùng với cô ấy” Anh không nhịn nổi mà chặn lại vị bác sỹ vào sau cùng, cơ thể căng chặt cùng với hai tay gắt gao nắm lại.

Ngay cả Nguyễn Kiến Định cũng ngăn không được anh, đến cuối cùng thậm chí cả Viện trưởng cũng đứng ra nói chuyện cũng không khuyên nhủ được anh. Đôi mắt của Tư Mộ Hàn đỏ bừng giống như ác quỷ sắp mất kiểm soát bất cứ lúc nào, cứ nhìn chằm chằm vào nhân viên y tế cuối cùng họ cũng đành tùy ý anh.

Anh mặc quần áo khử trùng lên người dưới sự hỗ trợ của các bác sỹ rồi rửa tay sạch sẽ và đeo khẩu trang lên, cả người đều được khử trùng một lượt sau đó vội vã bước vào phòng phẫu thuật, khi vừa bước vào trái tim anh đau nhói như thể bị rạch ra vậy. Người y tá đứng canh bên cạnh run rẩy giơ một tay lên muốn ngăn cản anh đang định tiến lên trước: “Anh Tư, anh chỉ có thể quan sát từ xa, nếu đến quá gần sẽ ảnh hưởng đến việc chữa trị của các bác sỹ”



“Được” Anh cố gắng nhịn xuống, giọng nói khản đặc gần như đã không thể phát ra âm thanh.

Anh tận mắt chứng kiến cơ thể gây gò của Nguyễn Tri Hạ bị nảy lên mỗi khi các bác sỹ sốc điện tim, rồi lại nặng nề ngã xuống giường hết lần này đến lần khác.

Những thiết bị máy móc bên cạnh bàn mổ vẫn không ngừng kêu “tít, tít, tí, như thể những việc mà các bác sỹ đang làm bây giờ hoàn toàn không hề có tác dụng. Tay trái anh bất giác siết chặt chiếc nhẫn trên ngón tay của bàn tay phải, trong lòng vô cùng hối hận, các bác sỹ”

“Được” Anh cố gắng nhịn xuống, giọng nói khản đặc gần như đã không thể phát ra âm thanh.

Anh tận mắt chứng kiến cơ thể gầy gò của Nguyễn Tri Hạ bị nảy lên mỗi khi các bác sỹ sốc điện tim, rồi lại nặng nề ngã xuống giường hết lần này đến lần khác.

Những thiết bị máy móc bên cạnh bàn mổ vẫn không ngừng kêu “tít, tít, tí, như thể những việc mà các bác sỹ đang làm bây giờ hoàn toàn không hề có tác dụng. Tay trái anh bất giác siết chặt chiếc nhẫn trên ngón tay của bàn tay phải, trong lòng vô cùng hối hận, trên mặt hay chân và thắt lưng thì không cần phải khâu, sau đó để cho y tá tỉ mỉ làm sạch và khử trùng rồi dùng băng gạc quấn lại. Khi được đẩy ra khỏi phòng mổ trông cô được băng bó không khác gì một xác ướp.

Sau khi Nguyễn Kiến Định canh giữ bên giường nhìn thoáng qua một chút: “Giúp tôi chăm sóc Tri Hạ, tôi còn có chuyện phải xử lý” Kẻ đầu sỏ bây giờ vẫn đang bị nhốt dưới tâng hầm trong nhà, nếu Tri Hạ đã thoát khỏi giai đoạn nguy hiểm vậy thì anh ấy cũng nên trở về để tính Sổ rồi.

Nguyễn Tri Hạ cảm thấy mình dường như đã ngủ rất lâu đến nỗi não †rướng đau, từng cơn đau nhói tuy không dữ dội nhưng lúc liên tục lúc lại ngừng nghĩ mãi mà không thấy đỡ hơn.

Ngoài ra cô còn cảm thấy chóng mặt, buồn nôn cả người tê dại hoàn toàn không thể suy nghĩ được gì.

Cô mở mắt đầy mê mang, chỉ nhìn thấy hai người đàn ông một lớn một nhỏ đang nằm cuộn trên ghế sô pha cách đó không xa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook