Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 3180

Hà An Sinh

04/05/2022

Sau khi la hét một lúc, một loạt tiếng bước chân xa xa chạy đi, nghe thấy động tĩnh, hình như là chạy đi đuổi theo ai đó rồi, người trở nên ít đi rất nhiều, hai người đang suy xét không biết có nên nhân lúc hỗn loạn chạy ra ngoài không, Trần Hiền lại đột nhiên xuất hiện ở đây.

“Tôi có thể làm gì chứ, Nguyễn tiểu thư, ban đêm khuya khoắt, tất nhiên là đưa cô đi làm một vài chuyện thú vị rồi”

Kéo kéo chiếc cà vạt, nụ cười trên mặt Trần Hiền lại càng rạng rỡ, vẫy vẫy tay với vệ sĩ đằng sau lưng mình, sau đó nói: “Đưa đi”

“Trân Hiền, anh muốn làm gì? Có chuyện gì thì cứ nhắm vào tôi, anh tha cho em Hạ, Trần Hiền anh…” Lê Quốc Nam sắc mặt thay đổi nhanh chóng, mắt nhìn Nguyễn Tri Hạ sắp bị đưa đi, liều mình xông lên trước, muốn ngăn vệ sĩ lại.

“Trói lại, ném vào trong góc!” Cười khinh một tiếng, Trần Hiền bất thình lình đá vào bụng Lê Quốc Nam, Nguyễn Kiến Định đã chạy thoát, mối thù bị răn đe và quở mắng hắn còn chưa kịp trả, người này lại vừa hay tặng cho hắn một cú đá, không thu lại chút lãi hắn cũng thật quá có lỗi với bản thân mình.

“Trân Hiền, anh dừng tay! Tôi sẽ ngoan ngoãn đi theo anh, anh đừng động vào anh ấy!” Cô giương mắt nhìn Lê Quốc nam bị một chân của Trần Hiền đá ngã xuống đất, vùng vẫy đến giờ vẫn không thể đứng dậy, cả người Nguyễn Tri Hạ nhào lên phía trước, ngăn lấy Trân Hiền còn đang muốn xông lên phía trước, gương mặt sợ hãi.

“Chỉ cần Nguyễn tiểu thư ngoan ngoãn phối hợp, tôi đương nhiên sẽ không làm khó anh ta” Sau đó hắn lùi lại một bước, một tay chống lên eo cô, Trần Hiền liếc sang Lê Quốc Nam đang nằm trên mặt đất đứng dậy không nổi với ánh mắt đang nhìn chằm chằm về phía mình, gương mặt bỗng nở một nụ cười, một tay còn đang dịu dàng sờ cằm của Nguyễn Tri Hạ, động tác nhẹ nhàng, trong mắt đầy vẻ ác ý.

“Trần Hiền… buông cái tay dơ bẩn của anh ra, đừng động vào cô ấy!” Vừa mới bị đá cho một cú, cảm thấy bên trong cơ thể như đã bị nội thương, cho dù thế nào cũng không thể đứng dậy nổi, Lê Quốc Nam sắc mặt dữ tợn, trên cổ nổi đầy gân xanh, nhưng lại chỉ đành bất lực nằm trên mặt đất.

Như vừa cảm nhận được sự thú vị, nụ cười trên mặt Trần Hiền lại càng mãnh liệt hơn, kiêm chế lấy sự khó chịu trong lòng, dứt khoát kéo Nguyễn Tri Hạ vào trong lòng mình, một tay bóp lấy eo cô, một tay vuốt ve trên gương mặt láng mịn của cô.



“Da của Nguyễn tiểu thư chăm sóc của thật tốt đấy nhỉ, Lê Quốc Nam, không biết bao nhiêu năm nay anh đã từng sờ qua chưa nhỉ?” Nhìn thấy người bò trên mặt đất để lộ ra ánh mắt như muốn giết chết bản thân mình, Trân Hiền một tay đẩy Nguyễn Tri Hạ ra, ngưỡng mặt cười lớn.

“Trần Hiền, anh đừng có mà đắc ý quá, A Hàn nhất định sẽ không tha cho các anh đâu, anh tôi cũng nhất định sẽ cứu tôi ra ngoài!” Cắn chặt răng dùng tay lau lau mặt mình hai cái, nhưng cái cảm giác khó chịu trong lòng ấy cứ trì trệ không biến mất, Nguyễn Tri Hạ sắc mặt tái mét, muốn đi đỡ Lê Quốc Nam một cái, nhưng đôi tay lại bị vệ sĩ ở phía sau giữ chặt lấy.

“Đừng nói là cô và Lê Quốc Nam, Nguyễn Kiến Định bây giờ cũng ở trong tay tôi, cô cảm thấy Tư Mộ Hàn đến rồi, sẽ chọn cứu ai đây?” Cong lưng đến gần trước mặt Nguyễn Tri Hạ, đôi mắt hai người nhìn thẳng, Trần Hiền cười rồi vẫy vẫy tay, không muốn nói nhiều với cô, xoay người rời đi.

“Các người muốn đưa cô ấy đi đâu? Nguyễn Kiến Định rốt cuộc đang ở đâu, Trần Hiền… các anh sẽ gặp báo ứng thôi, Trần…” Trong lúc vùng vẫy muốn đuổi theo lên, Lê Quốc Nam ôm lấy bụng, đau đến mức chảy cả mồ hôi ra, sắc mặt tái mét trắng bệch.

Còn chưa đợi đến mức anh ta bình tĩnh trở lại, liền bị vệ sĩ đứng ở đằng xa đó đến trói lại, vứt vào một góc nào đó.

Ý thức đang dần hôn mê, bản thân anh cũng là một bác sĩ, tuy đối với mấy mặt này không hiểu rõ cho lắm, nhưng cũng biết được loại đau này, tám phần chắc chắn là do nội tạng đã bị tổn thương, nên mới dẫn đến anh bị suy yếu đến vậy, còn chưa đợi đến lúc anh nghĩ ra cách, trước mắt tối sâm lại, rất nhanh đã mất đi ý thức.

Nguyễn Tri Hạ bị trói lại đôi tay, đôi mắt bị che bằng một miếng vải đen, bị đẩy đi về phía trước.

“Trần Hiền, rốt cuộc các anh muốn làm gì? Các anh đã làm gì anh trai tôi rồi? Bây giờ muốn đưa tôi đi đâu? Có thể kéo miếng vải đen trước mắt tôi xuống được không…”

“Bị trói rồi mà còn lắm lời thế này, Nguyễn tiểu thư, cô thật sự không làm rõ †ình hình hay là rộng lượng, nói thêm câu nữa, tôi sẽ bảo người đến nhét vào miệng cô, phiền chết đi được!” Đi cả đoạn đường nói cả đoạn đường, như đọc kinh đọc tới Trần Hiền đau hết cả đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook