Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 3308

Hà An Sinh

21/05/2022

Nguyễn Tri Hạ cười hi hi đáp: “Cũng không có chuyện gì quan trọng, chỉ là em muốn ra ngoài một lần, chưa biết ngày về. Cụ thể là đi làm gì chắc anh cũng đoán được, em nói thật với anh là vì muốn anh không ngăn cản em. Anh nên biết là chuyện này dù thế nào đi chăng nữa thì em cũng sẽ làm hết, mà cũng chỉ có em mới có thể làm được”

Không nói đến việc Lê Quốc Nam có ơn với cô, thì chỉ với tình cảm chơi với nhau từ nhỏ tới bây giờ, cô cũng không thể thấy chết không cứu được.

Cô nói rõ chuyện này ra, cũng chỉ vì chút hi vọng còn sót lại với Tư Mộ Hàn mà thôi, hi vọng anh có thể hiểu cho cô, có thể giúp đỡ cô, càng hi vọng anh sẽ chờ cô trở về…

Gương mặt Tư Mộ Hàn lập tức tối sâm xuống, hai con mắt đẹp như ngọc đen kịt, nét mặt bình tính nhìn cô: “Tri Hạ, anh sẽ không để cho em đi. Nếu như em thật sự muốn đi, thì anh sẽ sắp xếp cho người đi theo em, an nguy của em mới là điều quan trọng nhất với anh”

“Cứu một mạng người hơn xây bảy tòa tháp, huống hồ người này lại còn là anh Nam. Mộ Hàn, em không thể không đi được. Cho dù bây giờ anh có không cho thì em cũng có cách chạy đi, không bằng anh cứ ngoan ngoãn ở lại bệnh viện chữa trị đi, chờ em trở về.”

Nguyễn Tri Hạ hừ hừ hai tiếng, biết chuyện mình làm không đường hoàng, cho nên không tức giận với anh, tựa lên người anh làm nũng.

Vẻ mặt Tư Mộ Hàn càng lạnh nhạt hơn, vừa xoa xoa bàn tay nhỏ bé lạnh như băng của Nguyễn Tri Hạ, vừa hững hờ nói: “Lê Quốc Nam ở trong lòng em có vẻ rất quan trọng, quan trọng hơn anh, thậm chí còn quan trọng hơn cả an nguy của em à?”

“Đương nhiên là không thể bằng Mộ Hàn của em rồi, thế nhưng có ơn mà không báo thì em sợ sau này sẽ sống không được yên ổn. Anh Nam có ơn rất lớn với em, nói hơi nặng một chút thì anh ấy có ơn giúp em sống lại.

Em đã từng phải trơ mắt nhìn anh ấy chết hụt một lần rồi. Lần này, bất kể thế nào thì cũng sẽ động chạm tới mạng sống của chính em, nên em muốn cứu anh ấy ra” Nguyễn Tri Hạ nghe vậy, muốn rút tay mình ra, không cho anh cầm nữa.



Tư Mộ Hàn thấy thế, hơi thả lỏng tay ra, để đôi bàn tay nhỏ bé của cô thoát ra khỏi tay mình, anh cũng không cầm lại, ngẩng đầu nhìn cô với ánh mắt sâu xa không rõ cảm xúc: “Đợi Nguyễn Kiến Định trở về, em muốn đi anh cũng không cản. Chỉ là, Tri Hạ, làm gì cũng nên nghĩ cho bản thân, nghĩ đến cả gia đình mình nữa, anh và Hướng Minh ở nhà chờ em về”

Nguyễn Tri Hạ khựng lại, lại nắm lại tay anh, nhưng dường như cảm thấy chưa đủ, cô dứt khoát trèo lên giường anh, kéo chăn lên chui vào lòng anh nằm.

“Mộ Hàn giúp em xoa tay đi, trời hơi lạnh rồi, quả nhiên là mùa hè qua rồi, mùa đông sắp tới”

Tư Mộ Hàn cười lạnh một tiếng, cuối cùng vẫn không đành lòng để cô bị lạnh, vẻ mặt bất đắc dĩ, sau đó cẩn thận ôm lấy hai cái tay nhỏ của cô, nói: “Lần sau không được tự mình quyết định việc gì cả, không được lấy mạng mình ra đùa. Anh chỉ hi vọng em có thể vui vẻ cả đời dưới sự bảo hộ của anh. Nguyễn Tri Hạ phải nhớ kĩ một điều, anh vẫn luôn ở đây..” Tư Mộ Hàn sâu xa nhìn cô một cái.

“Biết, biết. Không phải là em đang thương lượng với anh đây sao? Sau này có chuyện gì nhất định em sẽ nói chuyện với anh hoặc là anh trai đầu tiên, yên tâm đi! Em cam đoan lần sau sẽ không…” Sợ là lần này cô lại phải nuốt lời. Thời gian trôi qua không đợi ai, Mộ Hàn, em chỉ sợ là mình sẽ không gặp được anh trai nữa, em chỉ hi vọng anh sẽ tha thứ cho em. Đến khi nào em trở về rồi, em nhất định sẽ tự mình nhận lỗi với anh!

“Không cho phép lá mặt lá trái.’ Tư Mộ Hàn thấy Nguyễn Tri Hạ tùy tiện gật đầu bèn gõ lên đầu cô một cái.

Nguyễn Tri Hạ lại gật đầu, hai tay ôm lấy cổ anh, hiếm khi chủ động tới gần, để lại một cái hôn nhẹ lên môi anh.

Lúc này vẻ mặt Tư Mộ Hàn mới hòa hoãn lại một chút, ôm cô gái nhỏ mềm mại ngọt ngào trong lòng, chỉ có thể âm thầm than thở.

“Đúng rồi, mấy ngày nay để Hướng Minh đến chỗ anh để anh chăm sóc đi, em chuẩn bị đến TQT thị sát. Em bận đến tận đêm, nên tạm thời không thể đến bệnh viện được. Để em đi rèn luyện một thời gian đã, xong có ra khỏi Sunrise để làm việc thì cũng không có vấn đề gì!” Dựa vào ngực Tư Mộ Hàn, Nguyễn Tri Hạ nheo mắt, trên mặt chỉ còn vẻ dễ chịu, uể oải nhìn anh cười một cái.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook