Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 3335

Hà An Sinh

26/05/2022

Vất vả lắm mới khôi phục lại được một chút, thì lần này chỉ trong một buổi sáng đã bị làm cho tuột dốc thảm hại, thậm chí còn phải nhận thêm vài tổn thất khác. Sáng sớm ra Lâm Tiến Quân đã nhận được tin tức, vội vàng đến đây thông báo, kết quả là bị Nguyễn Hướng Minh ngăn ở ngoài cửa, rồi cứ chờ tới bây giờ. “Tôi bảo anh tiếp cận Dương Minh Hạo, bên kia có tin tức gì chưa? Tìm cơ hội đàm phán với ts, nghĩ biện pháp đưa người ra ngoài.” Chăn là Dương Minh Hạo đã không kìm được nữa rồi. Tư Mộ Hàn mím môi, dù biết bây giờ đối đầu trực diện thì Sunrise sẽ phải chịu tổn thất, thế nhưng cứ núp trong bóng tối như vậy cũng không ổn, chi bằng đánh cược một lần, có lẽ anh sẽ có cơ hội phản kích. “Tính cảnh giác của Dương Minh Hạo quá cao. Chỉ có điều mấy hôm nay ông ta vẫn luôn ở trong nhà, chỉ gặp thư ký của mình một lần, rồi không có hành động gì khác thường. Ngay cả Trần Hiền đã thử nhiều lần, luôn ngăn đón ông ta, nói là có chuyện cần bàn bạc, nhưng cũng không thể làm gì được.”

Lâm Tiến Quân thở dài, trước hổ sau sói, cục diện này đúng là khó có thể hành động được.

Tư Mộ Hàn nhíu mày, nói: “Cố gắng tiếp xúc. Bên Nguyễn Kiến Định có tin tức gì mới không?”

“Bên chỗ Chủ tịch Diệp cũng đã có tin tức, phải người truyền tin về, rất có thể anh ta đang ở trong tay công tước Otto, nguyên nhân cụ thể chưa điều tra ra được. Chỉ là, hình như chuyện này có liên quan đến ông cụ.”

Lâm Tiến Quân hơi không chắc chắn nhìn về phía Tư Mộ Hàn. Không ngờ kết quả điều tra được chuyện này lại có liên quan đến ông cụ nhà họ Tư, hình như có gì đó không đúng… “Điều tra cẩn thận lại từ đầu một lần nữa”

Lông mày Tư Mộ Hàn đã nhắn chặt lại. Chuyện Nguyễn Kiến Định ra nước ngoài có liên quan với ông nội, anh có biết, nhưng mà lại có liên quan đến cả công tước Otto nữa, thì có vẻ hơi phiền toái.

Lâm Tiến Quân căng thẳng đáp: “Chủ tịch yên tâm.”

Tư Mộ Hàn hơi bực bội phẩy tay. Đến khi gian phòng yên tĩnh lại, bàn tay trái của anh nhẹ nhàng vuốt lên tay nắm bên trái của xe lăn, nheo mắt nhìn về phía xa. Thời tiết hôm nay khá tốt, không một gợn mây, bầu trời xanh trong, gió nhẹ phe phẩy…

Tư Mộ Hàn ngồi bên cạnh cửa sổ, nhắm mắt suy tư, ánh mặt trời đã chiếu lên tận người mà anh cũng không phát hiện ra. Đến khi anh lấy lại được tinh thần, thì cả người đã đổ mồ hôi.



Tỉnh lại sau giấc ngủ, tinh thần Nguyễn Tri Hạ rất phấn chấn. Bởi vì cái gọi là trước lạ sau quen, đã nhiều lần bị Hướng Minh bắt gặp mình và Tư Mộ Hàn ngủ cùng một giường, nên lúc này Nguyễn Tri Hạ vô cùng bình tĩnh. Cô ngồi trên giường đưa mắt nhìn cậu bé đang mỉm cười với mình, ho nhẹ một tiếng, vẻ mặt bình tĩnh vuốt vuốt tóc, cầm quần áo để thay đi vào nhà vệ sinh.

Có phải lần đầu tiên bị con trai thấy đâu. Đều là người một nhà, không cần phải xấu hổ gì cả.

Nguyễn Tri Hạ đánh răng rửa mặt xong xuôi, hít thở sâu một hơi rồi mở cửa, vuốt vuốt khuôn mặt nhỏ bé đã cứng ngắc, đi ra bên ngoài. Trời cũng không còn sớm, cô cũng sắp phải đi rồi.

Nhìn đồng hồ xong, cô nhìn quanh một vòng. Tư Mộ Hàn vẫn chưa về, Nguyễn Tri Hạ miễn cưỡng nở một nụ cười, nói với Nguyễn Hướng Minh: “Hướng Minh, bây giờ mẹ có việc phải về nhà một chuyến, đến lúc bố trở về, con nói với bố giúp mẹ được không?”

Nói thẳng lời tạm biệt, đối với cô mà nói là có hơi tàn nhẫn. Cô sợ mình không kìm được mà rơi nước mắt, vừa lúc nhân dịp này, có thể đi được luôn cũng tốt. “Mẹ về nhà mà không dẫn con theo sao? Con cũng muốn về nhà.” Nguyễn Hướng Minh chui vào lòng Nguyễn Tri Hạ, động tác hơi vội vã, giống như sợ là Nguyễn Tri Hạ sẽ bỏ cậu bé lại. Hai tay cậu bé ôm chặt lấy cổ cô, dua sát vào người cô, lưu luyến không rời. “Hướng Minh ở chỗ này với bố được không? Mẹ có một số việc cần làm, nhất định mẹ sẽ về với con, nhé?”

Vỗ vỗ lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu bé, để cậu ngoan ngoãn nghe lời, lúc này, trên mặt Nguyễn Tri Hạ đã giàn giụa nước mắt, cái mũi cay cay khó chịu. Sợ mình khóc nấc lên sẽ khiến con trai lo lắng, nên cô dứt khoát quay người rời đi ngay lập tức.

Cô vừa mới rời đi, thì một lát sau Tư Mộ Hàn đã trở về phòng bệnh. Cả người anh toàn là mồ hôi, dính dính rất khó chịu, anh cũng không quan tâm đến việc Nguyễn Tri Hạ đã đi đâu để hỏi, chỉ cho rằng cô đi mua bữa sáng, cho nên anh đi thẳng vào phòng tắm.

Nguyễn Tri Hạ đi thẳng về biệt thự của nhà họ Tô, trên đường đi cũng không gặp phải chuyện quá nguy hiểm. Cô thu dọn một vài thứ đồ rồi cầm lấy điện thoại mà Trần Mộc Châu vụng trộm đưa cho, tránh người giúp việc trong biệt thự, lặng lẽ rời đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook