Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây
Chương 3412
Hà An Sinh
09/06/2022
Nói ra thì là một quyết định mạo hiểm, thế nhưng quả nhiên quyết định ấy không sai, bây giờ đã bắt được Vũ Nguyên Hải rồi.
“Người mà tôi và công tước Otto không tìm được, anh ta có thể đuổi đến tận Hải Phòng, Ôn Hàng Dương rốt cuộc là ai?”
Tư Mộ Hàn nhíu mày, hai chân run rẩy đứng không vững nữa mấy đưa người vào phòng, từng bước đi đến gần xe lăn, ngồi xuống, thế nhưng chỉ đi được hai bước, trán anh đã đầy mồ hôi.
“Không tra ra được cái tên Ôn Hàng Dương này, tôi nghi ngờ tên của anh ta là giả, thế nhưng người này không có ý thù địch với chúng ta, có lẽ anh ta… Càng quan tâm đến sự an nguy của Vũ Nguyên Hải hơn.” Nghĩ đến những lời trước kia của Ôn Hàng Dương, Nguyễn Kiến Định có chút không chắc chắn.
“Trước tiên xem Vũ Nguyên Hải như thế nào đã, cho dù có thế nào cũng phải lấy được thuốc giải ở chỗ anh ta.” Tạm thời vứt Ôn Hàng Dương ra sau, Tư Mộ Hàn nắm lấy bàn tay lạnh ngắt của Nguyễn Tri Hạ, đặt lên má mình, nhắm hai mắt lại, sau ba giây mới từ từ buông ra, giúp cô kéo lại chăn, mặt không biểu cảm điều khiển xe lăn theo sau Nguyễn Kiến Định ra ngoài.
“Lúc tìm được người tôi đã hỏi rất nhiều lần rồi, thử rất nhiều cách, thế nhưng không hỏi được một chút tin tức nào có ích.” Nguyễn Kiến Định thở dài một hơi, xoa phần bụng đang đau, nhẹ ấn xuống, mới cảm giác tốt hơn một chút, nở nụ cười nói: “Sáng sớm hôm nay, Ôn Hàng Dương đột nhiên nói thời cơ đã đến rồi, bảo tôi đưa người pho-ng tỏa hai con đường, sau đó bắt được Vũ Nguyên Hải ở xung quanh biệt thự, đến bây giờ, tôi vẫn không hiểu, rốt cuộc Ôn Hàng Dương nắm bắt thời cơ này như thế nào, ngoài việc có chút kỳ quái, tạm thời tôi không tìm được vấn đề gì khác ở Ôn Hàng Dương.”
Anh ấy ôm lấy trán, sự việc càng ngày càng trở nên kỳ lạ, con người Ôn Hàng Dương thực sự có chút đáng sợ.
“Tạm thời không cần quan tâm đến những chuyện này, tôi muốn nói chuyện một mình với Vũ Nguyên Hải.” Sau khi ra ngoài anh đã điều tra về Vũ Nguyên Hải, anh rất chắc chắn, cái chết của bố mẹ và em gái Vũ Nguyên Hải không liên quan gì đến anh, rốt cuộc là ai để lộ ra thông tin giả cho anh ta…
“Chuyện này cũng nên làm rõ, sau hai mươi tư giờ sẽ bị người của Ôn Hàng Dương đưa đi, thời gian của chúng ta không có nhiều.”
Nguyễn Kiến Định thở dài một hơi, vỗ lên vai Tư Mộ Hàn, đưa anh về nhà.
Tuy rằng ở căn phòng dưới mặt đất của biệt thự, thế nhưng các phòng của nhà họ Nguyễn đều có người dọn dẹp, vậy nên điều kiện ở bên trong có thể coi là không tồi, sạch sẽ ngăn nắp, đèn sáng được treo trên tường, chiếu sáng cả căn phòng.
Ở giữa căn phòng, Vũ Nguyên Hải cúi đầu bị buộc vào ghế, hình như anh ta đang ngủ, không có một chút động tĩnh gì, Tư Mộ Hàn đẩy cửa bước vào, nhìn thấy cảnh này thì sững ra, điều khiển xe lăn về phía trước, dừng lại trước mặt anh ta.
“Thuốc giải là gì?” Không có tâm trạng dài dòng với anh ta, sắc mặt Tư Mộ Hàn không vui.
“Muốn biết sao? Chủ tịch, tôi muốn gì chắc anh cũng biết, muốn thuốc giải, phải đưa ra một vật có giá trị bằng nhau để đổi!”
Vũ Nguyên Hải chậm rãi ngẩng đầu lên, trên mặt tràn đầy ý cười, thậm chí còn chớp mắt nhìn Tư Mộ Hàn, vui sướng sau khi thành công, bộ dạng không giống như một người bị bắt một chút nào, ngược lại còn có ý khiêu khích.
“Công ty của bố anh không phải do tôi mà đóng cửa, kẻ thù của anh không phải là tôi, Vũ Nguyên Hải ai nói cho anh là công ty của bố anh đóng cửa vì tôi?” Tư Mộ Hàn trầm ngâm một lúc, cúi đầu vân vê ngón tay của mình, đột nhiên nói.
Đến bây giờ anh vẫn không hiểu, Vũ Nguyên Hải là người thông minh, rốt cuộc người như thế nào lại có thể qua mặt được anh ta.
“Bố tôi đúng là đã đi đến công ty anh cầu cứu, Tư Mộ Hàn, đến bây giờ, phủ nhận còn có ích gì nữa! Giết người đền mạng, hoặc là Nguyễn Tri Hạ, hoặc là anh, một trong hai người phải chôn theo họ, tôi đều có thể chấp nhận, chỉ xem anh quyết định như thế nào thôi.”
Sắc môi Vũ Nguyên Hải đỏ tươi, giống như một con quỷ hút máu, miệng cười đầy ác ý.
“Lúc đó bố anh không đến tìm tôi, Vũ Nguyên Hải, bất luận anh có tin hay không, từ trước đến giờ bố anh không hề đến hỏi tôi, năm đó chỉ có một công ty trong vùng xảy ra chuyện, thư ký của tôi đã giải quyết ổn thỏa rồi.”
“Người mà tôi và công tước Otto không tìm được, anh ta có thể đuổi đến tận Hải Phòng, Ôn Hàng Dương rốt cuộc là ai?”
Tư Mộ Hàn nhíu mày, hai chân run rẩy đứng không vững nữa mấy đưa người vào phòng, từng bước đi đến gần xe lăn, ngồi xuống, thế nhưng chỉ đi được hai bước, trán anh đã đầy mồ hôi.
“Không tra ra được cái tên Ôn Hàng Dương này, tôi nghi ngờ tên của anh ta là giả, thế nhưng người này không có ý thù địch với chúng ta, có lẽ anh ta… Càng quan tâm đến sự an nguy của Vũ Nguyên Hải hơn.” Nghĩ đến những lời trước kia của Ôn Hàng Dương, Nguyễn Kiến Định có chút không chắc chắn.
“Trước tiên xem Vũ Nguyên Hải như thế nào đã, cho dù có thế nào cũng phải lấy được thuốc giải ở chỗ anh ta.” Tạm thời vứt Ôn Hàng Dương ra sau, Tư Mộ Hàn nắm lấy bàn tay lạnh ngắt của Nguyễn Tri Hạ, đặt lên má mình, nhắm hai mắt lại, sau ba giây mới từ từ buông ra, giúp cô kéo lại chăn, mặt không biểu cảm điều khiển xe lăn theo sau Nguyễn Kiến Định ra ngoài.
“Lúc tìm được người tôi đã hỏi rất nhiều lần rồi, thử rất nhiều cách, thế nhưng không hỏi được một chút tin tức nào có ích.” Nguyễn Kiến Định thở dài một hơi, xoa phần bụng đang đau, nhẹ ấn xuống, mới cảm giác tốt hơn một chút, nở nụ cười nói: “Sáng sớm hôm nay, Ôn Hàng Dương đột nhiên nói thời cơ đã đến rồi, bảo tôi đưa người pho-ng tỏa hai con đường, sau đó bắt được Vũ Nguyên Hải ở xung quanh biệt thự, đến bây giờ, tôi vẫn không hiểu, rốt cuộc Ôn Hàng Dương nắm bắt thời cơ này như thế nào, ngoài việc có chút kỳ quái, tạm thời tôi không tìm được vấn đề gì khác ở Ôn Hàng Dương.”
Anh ấy ôm lấy trán, sự việc càng ngày càng trở nên kỳ lạ, con người Ôn Hàng Dương thực sự có chút đáng sợ.
“Tạm thời không cần quan tâm đến những chuyện này, tôi muốn nói chuyện một mình với Vũ Nguyên Hải.” Sau khi ra ngoài anh đã điều tra về Vũ Nguyên Hải, anh rất chắc chắn, cái chết của bố mẹ và em gái Vũ Nguyên Hải không liên quan gì đến anh, rốt cuộc là ai để lộ ra thông tin giả cho anh ta…
“Chuyện này cũng nên làm rõ, sau hai mươi tư giờ sẽ bị người của Ôn Hàng Dương đưa đi, thời gian của chúng ta không có nhiều.”
Nguyễn Kiến Định thở dài một hơi, vỗ lên vai Tư Mộ Hàn, đưa anh về nhà.
Tuy rằng ở căn phòng dưới mặt đất của biệt thự, thế nhưng các phòng của nhà họ Nguyễn đều có người dọn dẹp, vậy nên điều kiện ở bên trong có thể coi là không tồi, sạch sẽ ngăn nắp, đèn sáng được treo trên tường, chiếu sáng cả căn phòng.
Ở giữa căn phòng, Vũ Nguyên Hải cúi đầu bị buộc vào ghế, hình như anh ta đang ngủ, không có một chút động tĩnh gì, Tư Mộ Hàn đẩy cửa bước vào, nhìn thấy cảnh này thì sững ra, điều khiển xe lăn về phía trước, dừng lại trước mặt anh ta.
“Thuốc giải là gì?” Không có tâm trạng dài dòng với anh ta, sắc mặt Tư Mộ Hàn không vui.
“Muốn biết sao? Chủ tịch, tôi muốn gì chắc anh cũng biết, muốn thuốc giải, phải đưa ra một vật có giá trị bằng nhau để đổi!”
Vũ Nguyên Hải chậm rãi ngẩng đầu lên, trên mặt tràn đầy ý cười, thậm chí còn chớp mắt nhìn Tư Mộ Hàn, vui sướng sau khi thành công, bộ dạng không giống như một người bị bắt một chút nào, ngược lại còn có ý khiêu khích.
“Công ty của bố anh không phải do tôi mà đóng cửa, kẻ thù của anh không phải là tôi, Vũ Nguyên Hải ai nói cho anh là công ty của bố anh đóng cửa vì tôi?” Tư Mộ Hàn trầm ngâm một lúc, cúi đầu vân vê ngón tay của mình, đột nhiên nói.
Đến bây giờ anh vẫn không hiểu, Vũ Nguyên Hải là người thông minh, rốt cuộc người như thế nào lại có thể qua mặt được anh ta.
“Bố tôi đúng là đã đi đến công ty anh cầu cứu, Tư Mộ Hàn, đến bây giờ, phủ nhận còn có ích gì nữa! Giết người đền mạng, hoặc là Nguyễn Tri Hạ, hoặc là anh, một trong hai người phải chôn theo họ, tôi đều có thể chấp nhận, chỉ xem anh quyết định như thế nào thôi.”
Sắc môi Vũ Nguyên Hải đỏ tươi, giống như một con quỷ hút máu, miệng cười đầy ác ý.
“Lúc đó bố anh không đến tìm tôi, Vũ Nguyên Hải, bất luận anh có tin hay không, từ trước đến giờ bố anh không hề đến hỏi tôi, năm đó chỉ có một công ty trong vùng xảy ra chuyện, thư ký của tôi đã giải quyết ổn thỏa rồi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.