Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây
Chương 381
Hà An Sinh
16/10/2021
Cố Tri Dân nghẹn họng, mặt không thay đổi, nói: “… Cậu có tin tôi lập tức từ đây nhảy xuống không?”
Nguyễn Tri Hạ nghe thế hơi sửng sốt, anh ta nhảy lầu?
Tư Mộ Hàn thò tay kéo Hạ Hạ đến ngồi bên cạnh:”Yên tâm, cậu ta không dám nhảy.”
Cố Tri Dân: “…” Anh mà không nhảy thử, thật đúng là không bảo vệ được Tư thị thôi thì tạm thời sẽ không vội vã, nóng nảy ra tay với Thịnh Hải như vậy, cho dù ông ấy muốn ra tay thì sẽ chỉ càng dứt khoát, càng tàn ác hơn thôi.”
“Vậy anh muốn về Tư thị à?” Nguyễn Tri Hạ tò mò hỏi anh.
Tư Mộ Hàn quay đầu, bỗng dưng cong môi cười:”Tất nhiên phải về, ông ấy bảo em khuyên tôi, sao tôi lại không về?”
“Có ý gì?”
Cố Tri Dân miễn cưỡng phiên dịch giúp Tư Mộ Hàn:”Ý của cậu ta là, ngay cả lời của cụ ấy Tư Mộ Hàn cũng không nghe, chỉ nghe lời cô thôi đấy.”
Nguyễn Tri Hạ nghe vậy, quay đầu nhìn về phía Tư Mộ Hàn.
Tuy cô không biết ông Tư khuyên Tư Mộ Hàn trở về nhà họ Tư từ lúc nào nhưng chú ý đến lời nói là cô biết.
Cô nhìn Tư Mộ Hàn một lúc, mới chậm rãi mở miệng nói:
“Kỳ thực anh đã có dự định trở về nhà họ Tư nhưng một mực không đồng ý với ông, là cố ý để ông tới tìm em khuyên anh có đúng hay không.”
Không đợi Tư Mộ Hàn nói chuyện, cô lại tiếp tục nói:
“Cứ như vậy ông sẽ… nhìn em với cặp mắt khác xưa.”
Vài chữ sau, Nguyễn Tri Hạ phải dừng lại một chút mới nói ra được.
Tư Mộ Hàn có phần hứng thú nhìn Nguyễn Tri Hạ:
“Nói tiếp đi, còn gì nữa không.”
“Làm sao anh biết ông nội sẽ đến bảo em khuyên anh.”
Lúc cô và Tư Mộ Hàn về nhà cũ của nhà họ Tư, mặc dù ông cũng không có không thích cô nhưng là không thể nói là yêu thích.
Dù sao cuộc đời ông Tư cũng đầy sóng gió, hạng người gì cũng từng gặp qua, nếu không phải cô là vợ của Tư Mộ Hàn thì ông ấy cũng không thèm nhìn một cô gái bé nhỏ như cô một cái.
Một câu nói của Tư Mộ Hàn liền xác nhận ý nghĩ của Nguyễn Tri Hạ. . ngôn tình sủng
“Ông ấy không tìm em chẳng lẽ còn muốn tìm con trai của ông ấy tới khuyên.”
Tư Mộ Hàn hơi híp mắt, ngữ khí bình tĩnh giống như người được nhắc tới không phải là cha của anh mà chỉ là một kẻ không quen biết.
Nói như chuyện đúng là như vậy thật.
Quan hệ giữa Tư Mộ Hàn cùng Tư Đình Phong vẫn luôn căng thẳng như vậy, tự nhiên ông Tư cũng biết điểm này, nên so sánh với Tư Mộ Hàn thì Nguyễn Tri Hạ càng thân cận hơn một chút.
Đúng là ông Tư không còn ai mới tìm đến cô …
Nghĩ như vậy, trong lòng Nguyễn Tri Hạ cũng có chút cảm giác vi diệu.
Cô thở dài nói:
“Hóa ra là như vậy …”
Tư Mộ Hàn bật cười, đưa tay xoa xoa tóc của cô một cái:
“Kỳ thực cũng không tình nguyện về nhà họ Tư, chỉ có điều ông thành tâm đến trình độ tìm tới nhà rồi, thì cũng không thể làm gì khác hơn là đồng ý.”
Kỳ thực trong lúc mấu chốt này về nhà họ Tư vừa thích hợp lại không thích hợp.
Sự tình anh điều tra vừa vặn có chút manh mối, nếu như bây giờ mà trở về nhà họ Tư muốn tra ra những sự tình kia thì sẽ phí chút công sức, lại còn phải cẩn thận hơn một ít.
Mặt khác, nhà họ Tư là gia tộc xí nghiệp, hầu như người nhà họ Tư đều đi làm tại nhà.
Nguyễn Tri Hạ nghe thế hơi sửng sốt, anh ta nhảy lầu?
Tư Mộ Hàn thò tay kéo Hạ Hạ đến ngồi bên cạnh:”Yên tâm, cậu ta không dám nhảy.”
Cố Tri Dân: “…” Anh mà không nhảy thử, thật đúng là không bảo vệ được Tư thị thôi thì tạm thời sẽ không vội vã, nóng nảy ra tay với Thịnh Hải như vậy, cho dù ông ấy muốn ra tay thì sẽ chỉ càng dứt khoát, càng tàn ác hơn thôi.”
“Vậy anh muốn về Tư thị à?” Nguyễn Tri Hạ tò mò hỏi anh.
Tư Mộ Hàn quay đầu, bỗng dưng cong môi cười:”Tất nhiên phải về, ông ấy bảo em khuyên tôi, sao tôi lại không về?”
“Có ý gì?”
Cố Tri Dân miễn cưỡng phiên dịch giúp Tư Mộ Hàn:”Ý của cậu ta là, ngay cả lời của cụ ấy Tư Mộ Hàn cũng không nghe, chỉ nghe lời cô thôi đấy.”
Nguyễn Tri Hạ nghe vậy, quay đầu nhìn về phía Tư Mộ Hàn.
Tuy cô không biết ông Tư khuyên Tư Mộ Hàn trở về nhà họ Tư từ lúc nào nhưng chú ý đến lời nói là cô biết.
Cô nhìn Tư Mộ Hàn một lúc, mới chậm rãi mở miệng nói:
“Kỳ thực anh đã có dự định trở về nhà họ Tư nhưng một mực không đồng ý với ông, là cố ý để ông tới tìm em khuyên anh có đúng hay không.”
Không đợi Tư Mộ Hàn nói chuyện, cô lại tiếp tục nói:
“Cứ như vậy ông sẽ… nhìn em với cặp mắt khác xưa.”
Vài chữ sau, Nguyễn Tri Hạ phải dừng lại một chút mới nói ra được.
Tư Mộ Hàn có phần hứng thú nhìn Nguyễn Tri Hạ:
“Nói tiếp đi, còn gì nữa không.”
“Làm sao anh biết ông nội sẽ đến bảo em khuyên anh.”
Lúc cô và Tư Mộ Hàn về nhà cũ của nhà họ Tư, mặc dù ông cũng không có không thích cô nhưng là không thể nói là yêu thích.
Dù sao cuộc đời ông Tư cũng đầy sóng gió, hạng người gì cũng từng gặp qua, nếu không phải cô là vợ của Tư Mộ Hàn thì ông ấy cũng không thèm nhìn một cô gái bé nhỏ như cô một cái.
Một câu nói của Tư Mộ Hàn liền xác nhận ý nghĩ của Nguyễn Tri Hạ. . ngôn tình sủng
“Ông ấy không tìm em chẳng lẽ còn muốn tìm con trai của ông ấy tới khuyên.”
Tư Mộ Hàn hơi híp mắt, ngữ khí bình tĩnh giống như người được nhắc tới không phải là cha của anh mà chỉ là một kẻ không quen biết.
Nói như chuyện đúng là như vậy thật.
Quan hệ giữa Tư Mộ Hàn cùng Tư Đình Phong vẫn luôn căng thẳng như vậy, tự nhiên ông Tư cũng biết điểm này, nên so sánh với Tư Mộ Hàn thì Nguyễn Tri Hạ càng thân cận hơn một chút.
Đúng là ông Tư không còn ai mới tìm đến cô …
Nghĩ như vậy, trong lòng Nguyễn Tri Hạ cũng có chút cảm giác vi diệu.
Cô thở dài nói:
“Hóa ra là như vậy …”
Tư Mộ Hàn bật cười, đưa tay xoa xoa tóc của cô một cái:
“Kỳ thực cũng không tình nguyện về nhà họ Tư, chỉ có điều ông thành tâm đến trình độ tìm tới nhà rồi, thì cũng không thể làm gì khác hơn là đồng ý.”
Kỳ thực trong lúc mấu chốt này về nhà họ Tư vừa thích hợp lại không thích hợp.
Sự tình anh điều tra vừa vặn có chút manh mối, nếu như bây giờ mà trở về nhà họ Tư muốn tra ra những sự tình kia thì sẽ phí chút công sức, lại còn phải cẩn thận hơn một ít.
Mặt khác, nhà họ Tư là gia tộc xí nghiệp, hầu như người nhà họ Tư đều đi làm tại nhà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.