Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây
Chương 485
Hà An Sinh
22/10/2021
Nguyễn Tri Hạ sững sờ: “Anh làm sao nhìn thấy em?”
“Nhìn thấy xe.” Tư Mộ Hàn vươn tay, trên tay dùng ít lực, kéo cô vào trong lòng anh.
Cúi đầu hôn lên trán cô một cái, đem ngón tay cô đùa nghịch trong lòng tay mình: “ Sau này đến tìm anh, cứ trực tiếp nói, nhỡ anh không nhìn thấy em, trở về lại tức giận với anh.”
Nguyễn Tri Hạ nghe những lời này, rút tay mình về: “Em nhỏ nhen như thế sao? Em từ lúc nào vì những chuyện nhỏ nhặt này mà tức giận với anh chứ?”
“Ừm, không có.” Tư Mộ Hàn gật đầu, dáng vẻ vô cùng chính trực.
Nguyễn Tri Hạ nắm tay đấm anh hai cái.
Sức lực không mạnh, đánh vào người anh không đau không ngứa.
Tư Mộ Hàn bắt lấy tay cô: “Đi ăn cơm.”
Nguyễn Tri Hạ vào giờ tìm anh, chắc chắn vẫn chưa ăn cơm.
“Vừa nãy,em nhìn thấy anh và hai người cùng lên xe, có phải có chuyện cần làm không? Không quan trọng à?” Nguyễn Tri Hạ quả thực không muốn làm lỡ dở công việc của anh.
“Ăn cơm cùng em càng quan trọng hơn.” Tư Mộ Hàn nói, đưa tay chạm lên bụng cô: “Em bây giờ là hai người, không được để đói bụng.
Nguyễn Tri Hạ trừng mắt liếc anh một cái, nụ cười trên mặt Tư Mộ Hàn càng sâu hơn.
…….
Hai người tìm một nhà hàng ăn cơm.
Đồ ăn Tư Mộ Hàn gọi đều là món Nguyễn Tri Hạ thích ăn.
Khẩu vị gần đây của cô có thay đổi lớn, Tư Mộ Hàn dựa theo sở thích trước đây của cô gọi món.
Nguyễn Tri Hạ có chút đói, cầm đũa lên liền ăn.
Ngược lại Tư Mộ Hàn ăn không được bao nhiêu, Nguyễn Tri Hạ gắp một miếng khoai tây cho vào miệng, hỏi anh: “Sao anh không ăn?”
“Anh ăn rồi.” Tư Mộ Hàn vừa nói, vừa gắp một miếng thịt gà đặt vào trong bát cô.
Khẩu vị gần đây của Nguyễn Tri Hạ quả thực nhiều hơn một chút, đồ ăn Tư Mộ Hàn gọi lại hợp với khẩu vị của cô, cuối cùng bị cô ăn hết hơn một nửa.
Cô nghĩ đến chuyện hủy hợp đồng giữa Trần Tuấn Tú và tập đoàn giải trí Thịnh Hải, không nhìn được hỏi anh: “Em nhìn thấy tiêu đề hot trên facebook rồi, là anh đề nghị hủy hợp đồng?”
Cô không nhắc đến tên của Trần Tuấn Tú, Tư Mộ Hàn tự nhiên cũng biết.
“Ừ.”
Nhắc đến Trần Tuấn Tú, niềm vui trên mặt Tư Mộ Hàn bống chốc biến mất, sắc mặt có chút sa sầm.
Trần Tuần Tú sẽ đến tòa án, rõ ràng anh ta đã có tính toán việc đưa Nguyễn Hương Thảo ra ngoài.
Trần Tuần Tú đã mặc kệ bản thân, nhất định muốn đứng về phía đối lập với anh, vậy anh cũng không cần nể nang nữa.
Đây mới chỉ là bắt đầu thôi.
Nguyễn Tri Hạ có được câu trả lời khẳng định của anh, cũng trầm mặc một lúc.
Tư Mộ Hàn chủ động đề nghị hủy bỏ hợp đồng với Trần Tuấn Tú, đây là một tín hiệu, tín hiệu hai người chính thức đoạn tuyệt quan hệ.
Nguyễn Tri Hạ lại nghĩ đến bài viết đầy cảm xúc trên facebook của Tư Mộ Hàn.
Cô hơi nhăn mày, khẽ hỏi Tư Mộ Hàn: “ Anh đã từng… nói chuyện lại với anh ta chưa? Có lẽ anh ta có nỗi khổ gì khó nói thì sao?”
Cô vừa mới quen việc gọi Trần Tuấn Tú là “anh cả”.
Tư Mộ Hàn trầm mặc một lúc, ánh mắt thâm trầm nhìn Nguyễn Tri Hạ: “Nguyễn Tri Hạ, em nên hiểu rõ hơn anh chứ, có nỗi khổ không thể trở thành lí do để một người vứt bỏ tự tôn của mình lăn vào đống bùn lầy.”
“Nhìn thấy xe.” Tư Mộ Hàn vươn tay, trên tay dùng ít lực, kéo cô vào trong lòng anh.
Cúi đầu hôn lên trán cô một cái, đem ngón tay cô đùa nghịch trong lòng tay mình: “ Sau này đến tìm anh, cứ trực tiếp nói, nhỡ anh không nhìn thấy em, trở về lại tức giận với anh.”
Nguyễn Tri Hạ nghe những lời này, rút tay mình về: “Em nhỏ nhen như thế sao? Em từ lúc nào vì những chuyện nhỏ nhặt này mà tức giận với anh chứ?”
“Ừm, không có.” Tư Mộ Hàn gật đầu, dáng vẻ vô cùng chính trực.
Nguyễn Tri Hạ nắm tay đấm anh hai cái.
Sức lực không mạnh, đánh vào người anh không đau không ngứa.
Tư Mộ Hàn bắt lấy tay cô: “Đi ăn cơm.”
Nguyễn Tri Hạ vào giờ tìm anh, chắc chắn vẫn chưa ăn cơm.
“Vừa nãy,em nhìn thấy anh và hai người cùng lên xe, có phải có chuyện cần làm không? Không quan trọng à?” Nguyễn Tri Hạ quả thực không muốn làm lỡ dở công việc của anh.
“Ăn cơm cùng em càng quan trọng hơn.” Tư Mộ Hàn nói, đưa tay chạm lên bụng cô: “Em bây giờ là hai người, không được để đói bụng.
Nguyễn Tri Hạ trừng mắt liếc anh một cái, nụ cười trên mặt Tư Mộ Hàn càng sâu hơn.
…….
Hai người tìm một nhà hàng ăn cơm.
Đồ ăn Tư Mộ Hàn gọi đều là món Nguyễn Tri Hạ thích ăn.
Khẩu vị gần đây của cô có thay đổi lớn, Tư Mộ Hàn dựa theo sở thích trước đây của cô gọi món.
Nguyễn Tri Hạ có chút đói, cầm đũa lên liền ăn.
Ngược lại Tư Mộ Hàn ăn không được bao nhiêu, Nguyễn Tri Hạ gắp một miếng khoai tây cho vào miệng, hỏi anh: “Sao anh không ăn?”
“Anh ăn rồi.” Tư Mộ Hàn vừa nói, vừa gắp một miếng thịt gà đặt vào trong bát cô.
Khẩu vị gần đây của Nguyễn Tri Hạ quả thực nhiều hơn một chút, đồ ăn Tư Mộ Hàn gọi lại hợp với khẩu vị của cô, cuối cùng bị cô ăn hết hơn một nửa.
Cô nghĩ đến chuyện hủy hợp đồng giữa Trần Tuấn Tú và tập đoàn giải trí Thịnh Hải, không nhìn được hỏi anh: “Em nhìn thấy tiêu đề hot trên facebook rồi, là anh đề nghị hủy hợp đồng?”
Cô không nhắc đến tên của Trần Tuấn Tú, Tư Mộ Hàn tự nhiên cũng biết.
“Ừ.”
Nhắc đến Trần Tuấn Tú, niềm vui trên mặt Tư Mộ Hàn bống chốc biến mất, sắc mặt có chút sa sầm.
Trần Tuần Tú sẽ đến tòa án, rõ ràng anh ta đã có tính toán việc đưa Nguyễn Hương Thảo ra ngoài.
Trần Tuần Tú đã mặc kệ bản thân, nhất định muốn đứng về phía đối lập với anh, vậy anh cũng không cần nể nang nữa.
Đây mới chỉ là bắt đầu thôi.
Nguyễn Tri Hạ có được câu trả lời khẳng định của anh, cũng trầm mặc một lúc.
Tư Mộ Hàn chủ động đề nghị hủy bỏ hợp đồng với Trần Tuấn Tú, đây là một tín hiệu, tín hiệu hai người chính thức đoạn tuyệt quan hệ.
Nguyễn Tri Hạ lại nghĩ đến bài viết đầy cảm xúc trên facebook của Tư Mộ Hàn.
Cô hơi nhăn mày, khẽ hỏi Tư Mộ Hàn: “ Anh đã từng… nói chuyện lại với anh ta chưa? Có lẽ anh ta có nỗi khổ gì khó nói thì sao?”
Cô vừa mới quen việc gọi Trần Tuấn Tú là “anh cả”.
Tư Mộ Hàn trầm mặc một lúc, ánh mắt thâm trầm nhìn Nguyễn Tri Hạ: “Nguyễn Tri Hạ, em nên hiểu rõ hơn anh chứ, có nỗi khổ không thể trở thành lí do để một người vứt bỏ tự tôn của mình lăn vào đống bùn lầy.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.