Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây
Chương 850
Hà An Sinh
11/11/2021
Nguyễn Tri Hạ nói: “Là em.”
Ngay sau đó, trong phòng vang lên tiếng bước chân nặng nề, theo sau, cửa phòng được mở ra từ bên trong.
Tư Mộ Hàn đứng ở cửa, không có ý muốn cho cô đi vào, chỉ nhàn nhạt hỏi: “Có việc gì?”
Nguyễn Tri Hạ thử hỏi: “Anh không ăn cơm sao?”
Tư Mộ Hàn làm như suy xét vài giây, nói: “Nấu bát mỳ thịt bò.”
“Mỳ thịt bò?” Đây là ý tứ sai cô đi nấu mì cho anh sao?
Như thể nhớ cái gì đó, Tư Mộ Hàn lại thêm một câu: “Cay một chút.”
Anh nói xong, dùng cằm chỉ chỉ Nguyễn Tri Hạ, ý bảo cô có thể đi xuống rồi.
Nguyễn Tri Hạ theo bản năng xoay người xuống lầu, lại mạnh mẽ quay đầu: “Tư Mộ Hàn, anh cho tôi là cái gì? Tôi nấu cơm cho Tri Hạ là vì tôi thích, dựa vào cái gì muốn tôi nấu cơm cho anh?”
Trước không phải em muốn anh tra một chút chuyện trước kia sao? Muốn xem không?” Tư Mộ Hàn lui một chút, trong thư phòng là một xấp tư liệu lớn xuất hiện trong tầm mắt Nguyễn Tri Hạ.
Nguyễn Tri Hạ hỏi: “Những thứ đó là cái gì?”
Tư Mộ Hàn nhếch môi, trong tươi cười mang theo vài phần xấu xa: “Em muốn nhìn.”
Nguyễn Tri Hạ hít sâu một hơi, xoay người không nói một lời đi xuống lầu vào phòng bếp nấu mì cho Tư Mộ Hàn.
Nhìn không ra người lạnh lùng như Tư Mộ Hàn lại còn thích ăn cay.
Nguyễn Tri Hạ muốn giã một nắm hạt tiêu bỏ vào trong chén của anh, nhưng nghĩ lại vẫn thôi.
Cô bưng mì đi, không tình nguyện đưa tới trước mặt Tư Mộ Hàn: “Mì của anh.”
Tư Mộ Hàn cũng không nói cái gì, ngồi xuống ăn mì.
Bất quá, anh mới ăn một ngụm, liền chợt ngẩn ra.
Là hương vị quen thuộc.
Anh không khỏi quay đầu nhìn về phía Nguyễn Tri Hạ.
Nguyễn Tri Hạ vừa lúc lật chuyển xấp tư liệu này, nhìn đến nội dung trang thứ nhất, cô quay đầu nhìn về phía Tư Mộ Hàn: “Ngây thơ.”
Tư Mộ Hàn nhướn mày nhìn cô: “Cô nói gì?”
Trong giọng nói lãnh đạm dường như ẩn chứa uy hiếp nào đó.
Vẻ mặt Nguyễn Tri Hạ có phần gượng gạo, mím môi cúi đầu, tiếp tục lật xem phần tài liệu tiếp theo.
Trong những tài liệu này đều ghi chép về chuyện trước kia của cô và Tư Mộ Hàn.
Nhưng cô hoàn toàn không có ký ức gì về chuyện trước kia, xem mấy thứ này lại giống như đang xem chuyện của người khác, không có chút cảm giác nào.
Cô vừa xem vừa vô thức lén chú ý tới Tư Mộ Hàn.
Chỉ là một tô mì thịt bò thôi lại bị Tư Mộ Hàn ăn thành cảm giác như bữa tiệc lớn, dáng vẻ ăn cơm thoạt nhìn chính là cảnh đẹp ý vui. Truyện mới cập nhật
Loại bỏ những tính tình kỳ quái, trên người Tư Mộ Hàn cũng có ưu điểm.
Thật khó tưởng tượng được giữa cô và Tư Mộ Hàn đã từng xảy ra nhiều chuyện như vậy.
Nguyễn Tri Hạ đột nhiên nhớ tới Nguyễn Hương Thảo.
Trước đó Nguyễn Hương Thảo từng nhắc tới một cái tên: Trần Tuấn Tú.
Nguyễn Tri Hạ liên hệ với lời nói của Nguyễn Hương Thảo và chuyện có liên quan đến Trần Tuấn Tú, chắc là vào ba năm trước đây.
Vì vậy, cô liền lật xem từ cuối tài liệu lên trước.
Ngay sau đó, trong phòng vang lên tiếng bước chân nặng nề, theo sau, cửa phòng được mở ra từ bên trong.
Tư Mộ Hàn đứng ở cửa, không có ý muốn cho cô đi vào, chỉ nhàn nhạt hỏi: “Có việc gì?”
Nguyễn Tri Hạ thử hỏi: “Anh không ăn cơm sao?”
Tư Mộ Hàn làm như suy xét vài giây, nói: “Nấu bát mỳ thịt bò.”
“Mỳ thịt bò?” Đây là ý tứ sai cô đi nấu mì cho anh sao?
Như thể nhớ cái gì đó, Tư Mộ Hàn lại thêm một câu: “Cay một chút.”
Anh nói xong, dùng cằm chỉ chỉ Nguyễn Tri Hạ, ý bảo cô có thể đi xuống rồi.
Nguyễn Tri Hạ theo bản năng xoay người xuống lầu, lại mạnh mẽ quay đầu: “Tư Mộ Hàn, anh cho tôi là cái gì? Tôi nấu cơm cho Tri Hạ là vì tôi thích, dựa vào cái gì muốn tôi nấu cơm cho anh?”
Trước không phải em muốn anh tra một chút chuyện trước kia sao? Muốn xem không?” Tư Mộ Hàn lui một chút, trong thư phòng là một xấp tư liệu lớn xuất hiện trong tầm mắt Nguyễn Tri Hạ.
Nguyễn Tri Hạ hỏi: “Những thứ đó là cái gì?”
Tư Mộ Hàn nhếch môi, trong tươi cười mang theo vài phần xấu xa: “Em muốn nhìn.”
Nguyễn Tri Hạ hít sâu một hơi, xoay người không nói một lời đi xuống lầu vào phòng bếp nấu mì cho Tư Mộ Hàn.
Nhìn không ra người lạnh lùng như Tư Mộ Hàn lại còn thích ăn cay.
Nguyễn Tri Hạ muốn giã một nắm hạt tiêu bỏ vào trong chén của anh, nhưng nghĩ lại vẫn thôi.
Cô bưng mì đi, không tình nguyện đưa tới trước mặt Tư Mộ Hàn: “Mì của anh.”
Tư Mộ Hàn cũng không nói cái gì, ngồi xuống ăn mì.
Bất quá, anh mới ăn một ngụm, liền chợt ngẩn ra.
Là hương vị quen thuộc.
Anh không khỏi quay đầu nhìn về phía Nguyễn Tri Hạ.
Nguyễn Tri Hạ vừa lúc lật chuyển xấp tư liệu này, nhìn đến nội dung trang thứ nhất, cô quay đầu nhìn về phía Tư Mộ Hàn: “Ngây thơ.”
Tư Mộ Hàn nhướn mày nhìn cô: “Cô nói gì?”
Trong giọng nói lãnh đạm dường như ẩn chứa uy hiếp nào đó.
Vẻ mặt Nguyễn Tri Hạ có phần gượng gạo, mím môi cúi đầu, tiếp tục lật xem phần tài liệu tiếp theo.
Trong những tài liệu này đều ghi chép về chuyện trước kia của cô và Tư Mộ Hàn.
Nhưng cô hoàn toàn không có ký ức gì về chuyện trước kia, xem mấy thứ này lại giống như đang xem chuyện của người khác, không có chút cảm giác nào.
Cô vừa xem vừa vô thức lén chú ý tới Tư Mộ Hàn.
Chỉ là một tô mì thịt bò thôi lại bị Tư Mộ Hàn ăn thành cảm giác như bữa tiệc lớn, dáng vẻ ăn cơm thoạt nhìn chính là cảnh đẹp ý vui. Truyện mới cập nhật
Loại bỏ những tính tình kỳ quái, trên người Tư Mộ Hàn cũng có ưu điểm.
Thật khó tưởng tượng được giữa cô và Tư Mộ Hàn đã từng xảy ra nhiều chuyện như vậy.
Nguyễn Tri Hạ đột nhiên nhớ tới Nguyễn Hương Thảo.
Trước đó Nguyễn Hương Thảo từng nhắc tới một cái tên: Trần Tuấn Tú.
Nguyễn Tri Hạ liên hệ với lời nói của Nguyễn Hương Thảo và chuyện có liên quan đến Trần Tuấn Tú, chắc là vào ba năm trước đây.
Vì vậy, cô liền lật xem từ cuối tài liệu lên trước.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.