Vợ Nhỏ Khó Chiều: Giang Thiếu Có Chút Hung Dữ
Chương 3: Người Đàn Ông Khủng Bố
Ôn Nhược Ly - 现代言情
04/10/2021
“Mày nhanh nhẹn lên, cơ thể tao không đợi nổi!”
Mạc Phi Tuyết liếc nhìn cô với ánh mắt chán ghét, nhưng cơ thể không chịu nổi, ho lụ khụ mấy cái, sắc mặt nhợt nhạt.
Nhìn bóng lưng Mạc Phi Y, Mạc Phi Tuyết nghiến răng nghiến lợi, với tay ôm lấy con mèo nhỏ Tuyết Nhi trên ghế salon.
Con tiện nhân Mạc Phi Y này, mạng cũng cứng lắm, không ngờ tối qua lại chạy thoát khỏi tay Vương Kim Thành được.
Tâm trạng cô ta bực tức, không kìm chế được mà véo con mèo nhỏ một cái, Tuyết Nhi kêu lên thảm thiết, móng vuốt sắc nhọn cào trúng cổ cô ta.
Cô ta đau đến hít một hơi lạnh, vừa chửi xui xẻo, vừa tìm băng cá nhân dán lên vết thương trên cổ.
Mạc Phi Y mở va li đựng quần áo, nhìn mấy bộ quần áo bên trong, đây toàn là đồ cũ của Mạc Phi Tuyết, nói hay nói tốt là tặng cho cô.
Cô quay người nhìn chằm chằm mình trong gương, tóc xõa dài, cả người mặc một thân quần áo trắng, nhưng lại âm u không sức sống.
Ba cô là nhà nghiên cứu khoa học, lén lút nghiên cứu chế tạo mấy loại độc dược quỷ dị, chỉ vì điên cuồng nghiên cứu quá mức nên mới làm ra những việc điên rồ như bắt cóc người về làm vật thí nghiệm.
Ngay cả cô là con gái ruột cũng không tha.
Phòng cô rất nhỏ, đồ đạc cũng đơn giản, một giường, một bàn với một cái va li cũ kí đựng quần áo.
Nhìn căn phòng này còn tồi tàn hơn căn gác, nơi ở của người giúp việc, Mạc Phi Y thầm thở dài.
Chờ nửa năm nữa, nửa năm nữa thôi là anh An Duệ tốt nghiệp đại học, bọn họ sẽ tích cóp tiền để dành một phần chữa bệnh cho em gái, đến khi đó không phải chịu sự chèn ép của nhà chú họ.
Thay đổi quần áo, buộc tóc lên, trên cổ lộ ra vết thương tím bầm chảy cả máu giờ đã mờ đi, cô đưa tay lên sờ vết thương, bỗng nhiên trong đầu nhớ lại hình ảnh lúc người đàn ông kia liếm máu cô.
Đầu lưỡi nóng bỏng, lươn lẹo đến dị thường, không ngừng kích thích từng tế bào thần kinh trên người cô.
Đột nhiên Mạc Phi Y rùng mình một cái.
Vừa tới sảnh nhà, định mở cửa thì đột nhiên bên ngoài có mấy người cảnh sát đẩy cửa ra.
“Mạc Phi Y đúng không? Hiện tại chúng tôi tới bắt cô tội cố ý mưu sát người, phiền cô đi theo chúng tôi.’’ Cảnh sát nhìn thấy Mạc Phi Y, cầm giấy lệnh bắt người giơ lên, sau đó còng cổ tay cô lại.
Vẻ mặt Mạc Phi Tuyết rất ngạc nhiên quan sát mọi chuyện, quay sang nhìn Mạc Phi Y hỏi: “Xảy ra chuyện gì?’’
Mạc Phi Y không trả lời, hay tay buông thõng xuống, run rẩy, đi theo mấy người cảnh sát lên xe cảnh sát.
Thấy Mạc Phi Tuyết kinh ngạc hỏi, trong lòng cô yên tâm, may là Mạc Phi Tuyết không biết.
Chỗ Vương tổng, khả năng cao là không phải ông ta và chú họ cùng nhau tính kế cô.
Là Vương Kim Thành lừa chú họ!
Thế lực của Vương Kim Thành ở Vân Thành không đơn giản, giá trị bản thân lên đến trăm triệu, cô đánh ông ta một đao, chắc chắn chuyện này không dễ giải quyết.
Hơn nữa, nhìn tên họ Vương đó như tên biến thái, nếu rơi vào tay ông ta, không chết cũng mất một lớp da.
Đúng như dự đoán của Mạc Phi Y, cô tống vào cục cảnh sát, vừa ghi xong khẩu cung đã bị áp giải vào trong một căn phòng tối om như mực.
Điều hòa trong phòng mở rất thấp, cả người Mạc Phi Y run cầm cập vì lạnh.
Cô có trốn cũng không thoát được, trên tay còn đeo còng, chỉ có thể ngồi co ro trong góc, kiên trì ôm chặt hai chân, xoa dịu cơn sợ hãi dâng lên trong ngực.
Cô khai, Vương Kim Thành muốn xâm hại cô, còn hành động đó của cô là vì tự vệ chính đáng.
Nhưng…là cô chủ động tới khách sạn, luật sư của Vương Kim Thành sẽ mượn điểm này mà bào chữa.
Đột nhiên cửa phòng mở ra, một dáng người đàn ông trẻ tuổi, cao lớn chậm rãi bước vào.
Bầu không khí càng thêm rét lạnh quấn quanh người Mạc Phi, cả người vừa bình ổn lại run rẩy.
Cô ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông, quần áo màu tối, nghiêm nghị, lạnh lùng, gương mặt đẹp trai nhưng sắc mặt lại âm u đến nỗi có thể vắt ra được cả nước, trên người tản ra khí thế tàn độc làm người ta phát sợ, đứng ngay chỗ sáng tối giao thoa, hai mắt nhìn cô lạnh lẽo.
Bỗng, đồng tử Mạc Phi Y căng lại.
Người đàn ông này, chẳng phải là tên biến thái ở khách sạn căn cô, còn suýt nữa đã cưỡng bức cô sao?
I'm dark all over and I always want to give sunshine to others
自己满身阴暗,还总想给别人阳光。
Mạc Phi Tuyết liếc nhìn cô với ánh mắt chán ghét, nhưng cơ thể không chịu nổi, ho lụ khụ mấy cái, sắc mặt nhợt nhạt.
Nhìn bóng lưng Mạc Phi Y, Mạc Phi Tuyết nghiến răng nghiến lợi, với tay ôm lấy con mèo nhỏ Tuyết Nhi trên ghế salon.
Con tiện nhân Mạc Phi Y này, mạng cũng cứng lắm, không ngờ tối qua lại chạy thoát khỏi tay Vương Kim Thành được.
Tâm trạng cô ta bực tức, không kìm chế được mà véo con mèo nhỏ một cái, Tuyết Nhi kêu lên thảm thiết, móng vuốt sắc nhọn cào trúng cổ cô ta.
Cô ta đau đến hít một hơi lạnh, vừa chửi xui xẻo, vừa tìm băng cá nhân dán lên vết thương trên cổ.
Mạc Phi Y mở va li đựng quần áo, nhìn mấy bộ quần áo bên trong, đây toàn là đồ cũ của Mạc Phi Tuyết, nói hay nói tốt là tặng cho cô.
Cô quay người nhìn chằm chằm mình trong gương, tóc xõa dài, cả người mặc một thân quần áo trắng, nhưng lại âm u không sức sống.
Ba cô là nhà nghiên cứu khoa học, lén lút nghiên cứu chế tạo mấy loại độc dược quỷ dị, chỉ vì điên cuồng nghiên cứu quá mức nên mới làm ra những việc điên rồ như bắt cóc người về làm vật thí nghiệm.
Ngay cả cô là con gái ruột cũng không tha.
Phòng cô rất nhỏ, đồ đạc cũng đơn giản, một giường, một bàn với một cái va li cũ kí đựng quần áo.
Nhìn căn phòng này còn tồi tàn hơn căn gác, nơi ở của người giúp việc, Mạc Phi Y thầm thở dài.
Chờ nửa năm nữa, nửa năm nữa thôi là anh An Duệ tốt nghiệp đại học, bọn họ sẽ tích cóp tiền để dành một phần chữa bệnh cho em gái, đến khi đó không phải chịu sự chèn ép của nhà chú họ.
Thay đổi quần áo, buộc tóc lên, trên cổ lộ ra vết thương tím bầm chảy cả máu giờ đã mờ đi, cô đưa tay lên sờ vết thương, bỗng nhiên trong đầu nhớ lại hình ảnh lúc người đàn ông kia liếm máu cô.
Đầu lưỡi nóng bỏng, lươn lẹo đến dị thường, không ngừng kích thích từng tế bào thần kinh trên người cô.
Đột nhiên Mạc Phi Y rùng mình một cái.
Vừa tới sảnh nhà, định mở cửa thì đột nhiên bên ngoài có mấy người cảnh sát đẩy cửa ra.
“Mạc Phi Y đúng không? Hiện tại chúng tôi tới bắt cô tội cố ý mưu sát người, phiền cô đi theo chúng tôi.’’ Cảnh sát nhìn thấy Mạc Phi Y, cầm giấy lệnh bắt người giơ lên, sau đó còng cổ tay cô lại.
Vẻ mặt Mạc Phi Tuyết rất ngạc nhiên quan sát mọi chuyện, quay sang nhìn Mạc Phi Y hỏi: “Xảy ra chuyện gì?’’
Mạc Phi Y không trả lời, hay tay buông thõng xuống, run rẩy, đi theo mấy người cảnh sát lên xe cảnh sát.
Thấy Mạc Phi Tuyết kinh ngạc hỏi, trong lòng cô yên tâm, may là Mạc Phi Tuyết không biết.
Chỗ Vương tổng, khả năng cao là không phải ông ta và chú họ cùng nhau tính kế cô.
Là Vương Kim Thành lừa chú họ!
Thế lực của Vương Kim Thành ở Vân Thành không đơn giản, giá trị bản thân lên đến trăm triệu, cô đánh ông ta một đao, chắc chắn chuyện này không dễ giải quyết.
Hơn nữa, nhìn tên họ Vương đó như tên biến thái, nếu rơi vào tay ông ta, không chết cũng mất một lớp da.
Đúng như dự đoán của Mạc Phi Y, cô tống vào cục cảnh sát, vừa ghi xong khẩu cung đã bị áp giải vào trong một căn phòng tối om như mực.
Điều hòa trong phòng mở rất thấp, cả người Mạc Phi Y run cầm cập vì lạnh.
Cô có trốn cũng không thoát được, trên tay còn đeo còng, chỉ có thể ngồi co ro trong góc, kiên trì ôm chặt hai chân, xoa dịu cơn sợ hãi dâng lên trong ngực.
Cô khai, Vương Kim Thành muốn xâm hại cô, còn hành động đó của cô là vì tự vệ chính đáng.
Nhưng…là cô chủ động tới khách sạn, luật sư của Vương Kim Thành sẽ mượn điểm này mà bào chữa.
Đột nhiên cửa phòng mở ra, một dáng người đàn ông trẻ tuổi, cao lớn chậm rãi bước vào.
Bầu không khí càng thêm rét lạnh quấn quanh người Mạc Phi, cả người vừa bình ổn lại run rẩy.
Cô ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông, quần áo màu tối, nghiêm nghị, lạnh lùng, gương mặt đẹp trai nhưng sắc mặt lại âm u đến nỗi có thể vắt ra được cả nước, trên người tản ra khí thế tàn độc làm người ta phát sợ, đứng ngay chỗ sáng tối giao thoa, hai mắt nhìn cô lạnh lẽo.
Bỗng, đồng tử Mạc Phi Y căng lại.
Người đàn ông này, chẳng phải là tên biến thái ở khách sạn căn cô, còn suýt nữa đã cưỡng bức cô sao?
I'm dark all over and I always want to give sunshine to others
自己满身阴暗,还总想给别人阳光。
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.