Vợ Nhỏ Ngỗ Nghịch Của Âu Ảnh Quân
Chương 1: Chấp Nhận Số Phận
Đường Nguyệt Y
19/06/2023
[Âu tổng lão già bên MaCau đã sai người đưa con gái ông ta đến rồi.. Ngài định giao cô ta cho công an hay là giữ lại..]
Mạc Dũ đàn em đắc lực của Âu Ảnh Quân nhìn người đàn ông đang ngồi trên ghế chủ tịch xoay lưng về phía mình cung kính nói
[Đưa cô ta về dinh thự, nhốt vào phòng trên lầu cuối cho tôi. Người được mang về bằng tiền của Âu Ảnh Quân này thì phải sử dụng cho thật "đúng đắn"..]
.
.
.
Trong căn phòng rộng lớn xung quanh bao trùm bởi một màu đen Vân Hi ngồi co ro một góc trong căn phòng lạnh lẽo này, ba cô đã bị bắt mẹ cũng không còn, người thân? Ai lại dám chứa chấp con gái của một ông trùm buôn lậu tội danh ngập đầu cơ chứ, 17 năm qua cô sống trong nhung lụa muốn gì được đó, bước ra đường chưa từng phải nể sợ bất cứ ai nhưng hiện tại cô đã chẳng còn gì, nhung lụa ,sang giàu ,vàng bạc, kim cương ,địa vị cô đã mất tất cả chỉ còn lại tấm thân mỏng manh này phải phụ thuộc vào người đã mua cô về đây
_ CẠCH_..
Tiếng mở cửa vang lên, một thân người cao ráo lịch lãm bước vào, căn phòng tối om chỉ loé vào vài tia sáng từ ánh trăng bên ngoài cửa sổ.. nhìn thấy một bóng đen đang ngồi co ro trong góc phòng Âu Ảnh Quân khẽ nhếch môi rồi cởi ba chiếc cúc áo sơ mi đen anh đang mặc ra làm lộ vòm ngực có từng đường cơ thịt săn chắc..
[ Tới đây phục vụ cho tôi ]
Giọng nói kêu ngạo vang lên làm Vân Hi càng thêm dè dặt lo sợ trong lòng một lúc càng nhiều thêm.. Cô đứng dậy lê từng bước nặng nề đến chổ Âu Ảnh Quân..
[ Anh muốn tôi làm gì ]
[ Mở đèn ]
Vân Hi ngoan ngoãn nghe lời anh, cô đi về phía cửa bật công tắc mở đèn rồi quay lại đứng đối diện với anh, cúi gầm mặt chẳng dám nhìn anh lấy một cái
Dưới ánh sáng đèn Âu Ảnh Quân có thể nhìn rõ Vân Hi từ đầu đến chân , làn da trắng không chút tì vết dáng vẻ mảnh mai vòng nào ra vòng nấy, cô mặc chiếc áo sơ mi dài gần tới đầu gối làm lộ ra đôi chân dài thẳng tấp.. Với ngoại hình này đã hoàn toàn có thể lọt vào tầm mắt của anh..
[ Ngẩng mặt lên ]
Âu Ảnh Quân nhìn cô ngạo nghễ ra lệnh..
Vân Hi lại ngoan ngoãn ngẩng mặt lên nhìn anh, đôi mắt sáng long lanh như pha lê nhưng lại toát ra tia lạnh lùng, bất cần. Gương mặt trẻ con cùng đôi môi nhỏ nhắn đỏ mọng, sóng mũi cao vút cực kì xinh đẹp đã khiến Âu Ảnh Quân không thể nào hài lòng hơn.
Anh cười lạnh một cái rồi nói:
[ Lại đây làm t/ình với tôi]
Nghe câu nói đầy đê tiện của Âu Ảnh Quân, Vân Hi liền nở một nụ cười đầy sự khinh bỉ cho anh rồi lạnh lùng đáp trả:
[ Hóa ra bọn lắm của nhiều tiền các người đều như nhau cả, xem thường người khác không coi ai gì, chà đạp nhân cách của người khác làm niềm vui ]
[ Haha.. khá khen cho câu ''Chà đạp nhân cách của người khác làm niềm vui'' ..Đúng vậy Âu Ảnh Quân này chính là như vậy.. Sao cô thấy không hài lòng sao? ]
Âu Ảnh Quân giương đôi mắt đầy sát khí nhìn cô rồi lôi cô xuống giường mạnh bạo cưỡng hôn, nụ hôn như muốn nuốt chửng đôi môi nhỏ nhắn của cô chỉ một lúc cả hai khoan miệng đều nồng nặc mùi máu tươi ..
Vân Hi vẫn nằm đó không chút kháng cự mặc cho Âu Ảnh Quân dày dò, cô nhắm mắt lại từ khóe mắt rơi ra một giọt nước âm ấm chảy dài xuống gò má, cô là đã chấp nhận số phận mặc kệ ông trời đã an bài cho cô..
Thấy Vân Hi không chút kháng cự mà cam tâm tình nguyện cho anh giở trò thoáng chút đã làm Âu Ảnh Quân mất hứng anh buông tha cho đôi môi đã sưng đỏ của cô rồi đứng dậy tức giận bỏ ra ngoài..
Mạc Dũ đàn em đắc lực của Âu Ảnh Quân nhìn người đàn ông đang ngồi trên ghế chủ tịch xoay lưng về phía mình cung kính nói
[Đưa cô ta về dinh thự, nhốt vào phòng trên lầu cuối cho tôi. Người được mang về bằng tiền của Âu Ảnh Quân này thì phải sử dụng cho thật "đúng đắn"..]
.
.
.
Trong căn phòng rộng lớn xung quanh bao trùm bởi một màu đen Vân Hi ngồi co ro một góc trong căn phòng lạnh lẽo này, ba cô đã bị bắt mẹ cũng không còn, người thân? Ai lại dám chứa chấp con gái của một ông trùm buôn lậu tội danh ngập đầu cơ chứ, 17 năm qua cô sống trong nhung lụa muốn gì được đó, bước ra đường chưa từng phải nể sợ bất cứ ai nhưng hiện tại cô đã chẳng còn gì, nhung lụa ,sang giàu ,vàng bạc, kim cương ,địa vị cô đã mất tất cả chỉ còn lại tấm thân mỏng manh này phải phụ thuộc vào người đã mua cô về đây
_ CẠCH_..
Tiếng mở cửa vang lên, một thân người cao ráo lịch lãm bước vào, căn phòng tối om chỉ loé vào vài tia sáng từ ánh trăng bên ngoài cửa sổ.. nhìn thấy một bóng đen đang ngồi co ro trong góc phòng Âu Ảnh Quân khẽ nhếch môi rồi cởi ba chiếc cúc áo sơ mi đen anh đang mặc ra làm lộ vòm ngực có từng đường cơ thịt săn chắc..
[ Tới đây phục vụ cho tôi ]
Giọng nói kêu ngạo vang lên làm Vân Hi càng thêm dè dặt lo sợ trong lòng một lúc càng nhiều thêm.. Cô đứng dậy lê từng bước nặng nề đến chổ Âu Ảnh Quân..
[ Anh muốn tôi làm gì ]
[ Mở đèn ]
Vân Hi ngoan ngoãn nghe lời anh, cô đi về phía cửa bật công tắc mở đèn rồi quay lại đứng đối diện với anh, cúi gầm mặt chẳng dám nhìn anh lấy một cái
Dưới ánh sáng đèn Âu Ảnh Quân có thể nhìn rõ Vân Hi từ đầu đến chân , làn da trắng không chút tì vết dáng vẻ mảnh mai vòng nào ra vòng nấy, cô mặc chiếc áo sơ mi dài gần tới đầu gối làm lộ ra đôi chân dài thẳng tấp.. Với ngoại hình này đã hoàn toàn có thể lọt vào tầm mắt của anh..
[ Ngẩng mặt lên ]
Âu Ảnh Quân nhìn cô ngạo nghễ ra lệnh..
Vân Hi lại ngoan ngoãn ngẩng mặt lên nhìn anh, đôi mắt sáng long lanh như pha lê nhưng lại toát ra tia lạnh lùng, bất cần. Gương mặt trẻ con cùng đôi môi nhỏ nhắn đỏ mọng, sóng mũi cao vút cực kì xinh đẹp đã khiến Âu Ảnh Quân không thể nào hài lòng hơn.
Anh cười lạnh một cái rồi nói:
[ Lại đây làm t/ình với tôi]
Nghe câu nói đầy đê tiện của Âu Ảnh Quân, Vân Hi liền nở một nụ cười đầy sự khinh bỉ cho anh rồi lạnh lùng đáp trả:
[ Hóa ra bọn lắm của nhiều tiền các người đều như nhau cả, xem thường người khác không coi ai gì, chà đạp nhân cách của người khác làm niềm vui ]
[ Haha.. khá khen cho câu ''Chà đạp nhân cách của người khác làm niềm vui'' ..Đúng vậy Âu Ảnh Quân này chính là như vậy.. Sao cô thấy không hài lòng sao? ]
Âu Ảnh Quân giương đôi mắt đầy sát khí nhìn cô rồi lôi cô xuống giường mạnh bạo cưỡng hôn, nụ hôn như muốn nuốt chửng đôi môi nhỏ nhắn của cô chỉ một lúc cả hai khoan miệng đều nồng nặc mùi máu tươi ..
Vân Hi vẫn nằm đó không chút kháng cự mặc cho Âu Ảnh Quân dày dò, cô nhắm mắt lại từ khóe mắt rơi ra một giọt nước âm ấm chảy dài xuống gò má, cô là đã chấp nhận số phận mặc kệ ông trời đã an bài cho cô..
Thấy Vân Hi không chút kháng cự mà cam tâm tình nguyện cho anh giở trò thoáng chút đã làm Âu Ảnh Quân mất hứng anh buông tha cho đôi môi đã sưng đỏ của cô rồi đứng dậy tức giận bỏ ra ngoài..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.