Vợ Nhỏ Ngỗ Nghịch Của Âu Ảnh Quân
Chương 9: GIẢI THOÁT
Đường Nguyệt Y
19/06/2023
[ Chuẩn bị đi 11 giờ khuya đi nhận hàng ]
Vân Hi nhìn Âu Ảnh Quân đang đứng ngoài ban công hút thuốc cô hỏi lại anh
[ Tôi không biết võ, vũ khí càng không biết sử dụng nhỡ đâu xảy ra chuyện bất trắc thì làm sao?]
[ Cô không cần lo, còn có tôi mà]
Âu Ảnh Quân kéo một hơi thuốc dài rồi nhả khói vào màn đêm mịt mù sương lạnh
[ Đã 22 giờ rồi, vậy tôi về phòng thay đồ]
Vân Hi nói rồi đứng dậy nhưng lại bị một lực mạnh bất ngờ kéo ngược lại làm cô ngã xuống giường, lúc này một thân ảnh cao lớn ngã nhào vế phía cô đè cô dưới thân hình lịch lãm..
[ Âu Ảnh Quân anh làm gì vậy, thả tôi ra]
Vân Hi cố vùng vẫy nhưng chí cùng lực kiệt không thể nào đẩy nổi anh ra khỏi người mình..
Âu Ảnh Quân kề sát đến mặt cô hơi thở nồng nặc mùi thuốc lá phả vào mũi khiến cô liền muốn buồn nôn, anh lãnh khốc hỏi..
[ Cô có sợ tôi không?]
[ Tại sao phải sợ anh? Chẳng phải đều đầy đủ tay chân mắt mũi miệng không dư cũng chả thiếu thì có gì phải khiếp sợ]
Vân Hi lập tức chu môi lên đáp trả lại anh..
[ Cô không sợ tôi giết cô?]
Anh tiến sát đến vùng cổ và bắt đầu mơn trớn dần xuống bầu ngực giọng nói vẫn lạnh lùng tiếp tục hỏi cô
[ Tôi ..tôi chẳng đắc tội gì anh, nếu anh giết tôi thì chính là tên ác ma máu lạnh vô nhân đạo. Vả lại nếu anh muốn tôi chết thì đã chẳng để tôi sống đến ngày hôm nay thậm chí còn chẳng thể gặp mặt anh thì anh đã cho người thủ tiêu tôi từ sớm, điều bất ngờ đến thì chẳng có gì phải lo sợ.. A.. Anh anh nhẹ thôi]
Vân Hi vừa nói cả cơ thể đều run lên bần bật, cảm giác đau đến tê dại truyền đến từ bầu ngực đã bị anh cắn
[ Thật không tệ..]
Âu Ảnh Quân nhếch môi rồi luồng tay xuống váy cô bắt đầu thăm dò "cô bé" đã tiết ra một màn dịch nhầy mỏng, Cả cơ thể nóng rực của anh càng làm cô thêm kích thích. Anh quay trở về đôi môi nhỏ nhắn của cô thô bạo mà hôn như muốn nuốt cả bờ môi cô vào trong ..
[ Ưm..a..đừng mà]
Cơ thể Vân Hi không ngừng uốn éo, miệng nhỏ rên lên vài tiếng sung sướng mà chính cô muốn cũng không thể nào tiết chế lại được, gương mặt đỏ ửng cùng thân thể nóng rực của cô càng làm Âu Ảnh Quân thêm kích thích, anh thô lỗ xé toạt váy cô ra rồi đưa vật thể to dài đã căng cứng lên từ lúc nào rồi đưa sâu vào trong huyệt nhỏ của cô
[ Ư..A.. Đau quá.. anh ra ngoài cho tôi..A..]
Bỏ mặc ngoài tai những tiếng rên la của cô Âu Ảnh Quân vẫn hăng say mà ra vào dưới hạ thân cô, sau một lúc lâu cuối cùng anh thúc từng đợt mạnh bạo khiến thân thể cô dường như sắp gãy ra làm hai, anh rên lên một tiếng rồi rời khỏi người cô, cho ra ngoài trên vùng eo thon gọn của cô một lớp dịch nhầy màu trắng đục..
Anh nhìn Vân Hi lúc này đã nằm im bất động từng hơi thở manh dồn dập vang lên khiến anh nghe thấy.
Anh nhếch môi rồi đi vào phòng tắm..
Thấy Âu Ảnh Quân đã rời đi cô liền túm chăng rồi cuộn mình trong chăng khóc nức nở từng tiếng nấc nghẹn ngào vang lên xé nát lòng người trong màn đêm vắng lặng. Trinh tiết của cô cuối cùng lại mất trong tay một tên vô lại không hề yêu cô, xem cô như món đồ chơi mà ra sức hành hạ. Từ giờ có lẽ trong tâm trí cô sẽ có một bóng ma tâm lý luôn đè nặng.. Trong lòng cô sẽ có thêm một cảm xúc đó chính là sự thù hận dành cho anh.. Âu Ảnh Quân..
Âu Ảnh Quân vừa ra khỏi phòng tắm, anh chỉ quấn mỗi khăn che chắn vùng hạ thân. Anh lướt mắt nhìn qua cô rồi mở tủ chọn quần áo, vừa chọn đồ anh vừa lạnh nhạt nói
[ Tắm rửa sạch sẽ rồi thay đồ. Trễ rồi ]
[ Tôi không đi nữa]
Vân Hi lạnh lùng trả lời anh..
Âu Ảnh Quân đang cài cúc áo anh quay lại nhìn cô vẫn đang quấn chăng nằm im trên giường..
[ Vậy thì không cần đi nữa]
Anh bỏ lại một câu rồi mở cửa đi ra ngoài.
Tiếng xe khởi động rồi chạy nhanh đi khiến cô biết bây giờ chỉ còn riêng mình, buông bỏ phòng bị buông bỏ sự mạnh mẽ cố gắng gồng mình để chống đỡ mọi lúc, cô ôm chặt chăng rồi bật khóc như một đứa trẻ, từng tiếng nấc ấm ức ngày một to vang vọng trong căn biệt thự lãnh lẽo.. Lúc này cô đột nhiên lại nghĩ đến cái chết.
Nếu chết cô có thể sẽ thoải mái vui vẻ hơn bây giờ, chết đi cô không còn bị bất cứ ai ràng buộc, ức hiếp nữa.
Có lẽ cái chết chính là sự giải thoát tốt nhất cho cô ngay lúc này....
Vân Hi nhìn Âu Ảnh Quân đang đứng ngoài ban công hút thuốc cô hỏi lại anh
[ Tôi không biết võ, vũ khí càng không biết sử dụng nhỡ đâu xảy ra chuyện bất trắc thì làm sao?]
[ Cô không cần lo, còn có tôi mà]
Âu Ảnh Quân kéo một hơi thuốc dài rồi nhả khói vào màn đêm mịt mù sương lạnh
[ Đã 22 giờ rồi, vậy tôi về phòng thay đồ]
Vân Hi nói rồi đứng dậy nhưng lại bị một lực mạnh bất ngờ kéo ngược lại làm cô ngã xuống giường, lúc này một thân ảnh cao lớn ngã nhào vế phía cô đè cô dưới thân hình lịch lãm..
[ Âu Ảnh Quân anh làm gì vậy, thả tôi ra]
Vân Hi cố vùng vẫy nhưng chí cùng lực kiệt không thể nào đẩy nổi anh ra khỏi người mình..
Âu Ảnh Quân kề sát đến mặt cô hơi thở nồng nặc mùi thuốc lá phả vào mũi khiến cô liền muốn buồn nôn, anh lãnh khốc hỏi..
[ Cô có sợ tôi không?]
[ Tại sao phải sợ anh? Chẳng phải đều đầy đủ tay chân mắt mũi miệng không dư cũng chả thiếu thì có gì phải khiếp sợ]
Vân Hi lập tức chu môi lên đáp trả lại anh..
[ Cô không sợ tôi giết cô?]
Anh tiến sát đến vùng cổ và bắt đầu mơn trớn dần xuống bầu ngực giọng nói vẫn lạnh lùng tiếp tục hỏi cô
[ Tôi ..tôi chẳng đắc tội gì anh, nếu anh giết tôi thì chính là tên ác ma máu lạnh vô nhân đạo. Vả lại nếu anh muốn tôi chết thì đã chẳng để tôi sống đến ngày hôm nay thậm chí còn chẳng thể gặp mặt anh thì anh đã cho người thủ tiêu tôi từ sớm, điều bất ngờ đến thì chẳng có gì phải lo sợ.. A.. Anh anh nhẹ thôi]
Vân Hi vừa nói cả cơ thể đều run lên bần bật, cảm giác đau đến tê dại truyền đến từ bầu ngực đã bị anh cắn
[ Thật không tệ..]
Âu Ảnh Quân nhếch môi rồi luồng tay xuống váy cô bắt đầu thăm dò "cô bé" đã tiết ra một màn dịch nhầy mỏng, Cả cơ thể nóng rực của anh càng làm cô thêm kích thích. Anh quay trở về đôi môi nhỏ nhắn của cô thô bạo mà hôn như muốn nuốt cả bờ môi cô vào trong ..
[ Ưm..a..đừng mà]
Cơ thể Vân Hi không ngừng uốn éo, miệng nhỏ rên lên vài tiếng sung sướng mà chính cô muốn cũng không thể nào tiết chế lại được, gương mặt đỏ ửng cùng thân thể nóng rực của cô càng làm Âu Ảnh Quân thêm kích thích, anh thô lỗ xé toạt váy cô ra rồi đưa vật thể to dài đã căng cứng lên từ lúc nào rồi đưa sâu vào trong huyệt nhỏ của cô
[ Ư..A.. Đau quá.. anh ra ngoài cho tôi..A..]
Bỏ mặc ngoài tai những tiếng rên la của cô Âu Ảnh Quân vẫn hăng say mà ra vào dưới hạ thân cô, sau một lúc lâu cuối cùng anh thúc từng đợt mạnh bạo khiến thân thể cô dường như sắp gãy ra làm hai, anh rên lên một tiếng rồi rời khỏi người cô, cho ra ngoài trên vùng eo thon gọn của cô một lớp dịch nhầy màu trắng đục..
Anh nhìn Vân Hi lúc này đã nằm im bất động từng hơi thở manh dồn dập vang lên khiến anh nghe thấy.
Anh nhếch môi rồi đi vào phòng tắm..
Thấy Âu Ảnh Quân đã rời đi cô liền túm chăng rồi cuộn mình trong chăng khóc nức nở từng tiếng nấc nghẹn ngào vang lên xé nát lòng người trong màn đêm vắng lặng. Trinh tiết của cô cuối cùng lại mất trong tay một tên vô lại không hề yêu cô, xem cô như món đồ chơi mà ra sức hành hạ. Từ giờ có lẽ trong tâm trí cô sẽ có một bóng ma tâm lý luôn đè nặng.. Trong lòng cô sẽ có thêm một cảm xúc đó chính là sự thù hận dành cho anh.. Âu Ảnh Quân..
Âu Ảnh Quân vừa ra khỏi phòng tắm, anh chỉ quấn mỗi khăn che chắn vùng hạ thân. Anh lướt mắt nhìn qua cô rồi mở tủ chọn quần áo, vừa chọn đồ anh vừa lạnh nhạt nói
[ Tắm rửa sạch sẽ rồi thay đồ. Trễ rồi ]
[ Tôi không đi nữa]
Vân Hi lạnh lùng trả lời anh..
Âu Ảnh Quân đang cài cúc áo anh quay lại nhìn cô vẫn đang quấn chăng nằm im trên giường..
[ Vậy thì không cần đi nữa]
Anh bỏ lại một câu rồi mở cửa đi ra ngoài.
Tiếng xe khởi động rồi chạy nhanh đi khiến cô biết bây giờ chỉ còn riêng mình, buông bỏ phòng bị buông bỏ sự mạnh mẽ cố gắng gồng mình để chống đỡ mọi lúc, cô ôm chặt chăng rồi bật khóc như một đứa trẻ, từng tiếng nấc ấm ức ngày một to vang vọng trong căn biệt thự lãnh lẽo.. Lúc này cô đột nhiên lại nghĩ đến cái chết.
Nếu chết cô có thể sẽ thoải mái vui vẻ hơn bây giờ, chết đi cô không còn bị bất cứ ai ràng buộc, ức hiếp nữa.
Có lẽ cái chết chính là sự giải thoát tốt nhất cho cô ngay lúc này....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.