Vợ Nhỏ Ngỗ Nghịch Của Âu Ảnh Quân
Chương 16: NHẬN HÀNG.
Đường Nguyệt Y
19/06/2023
Kể từ cái đêm bị anh dày vò thân sát lẫn tinh thần đó Vân Hi càng thêm thù hận Âu Ảnh Quân. Lòng cô ngày càng rét lạnh.
Cũng từ đêm đó đã hơn một tháng nay anh chưa từng xuất hiện tại biệt thự thêm một lần nào nữa.
[ Đoàng.. Đoàng .. Đoàng]
Ba phát súng vang lên, có một phát đã bắn trúng hồng tâm, hai phát còn lại cũng nằm gần vị trí đó.
Đôi môi nhỏ nhắn đỏ mọng của Vân Hi khẽ nhếch lên tạo thành một nụ cười nhẹ nhàng thể hiện sự hài lòng dành cho bản thân..
[ Hay, hay lắm. Rất nhanh rất tài giỏi rất có năng khiếu]
Âm thanh lãnh lót của Lãnh Phong vang lên từ phía sau, Vân Hi khẽ xoay người lại nhìn anh nhếch môi rồi đặt khẩu súng lên bàn
[ Quá khen , quá khen]
Cô nhìn Lãnh Phong cười đắc ý..
[ Như vậy là có thể đi thực tập thật sự rồi, tối nay sẽ có đất cho chị dụng võ thử ]
[ Lãnh Phong ngồi xuống ghế vừa rót rượu vừa nói]
[ Ý anh là?]
Vân Hi nhíu mày nhìn Lãnh Phong thái độ nghi ngờ
[ Tối nay sẽ có một chuyến hàng lớn cập bến, Lão đại chỉ đích thân chị đi nhận]
Lãnh Phong nhướng mày nhìn cô nói rồi uống một ngụm rượu..
[ Là hàng gì?]
[ Đó là câu cấm kị, chị không được hỏi ]
[ Một mình tôi đi nhận?]
[ Đương nhiên là không, tôi đi cùng chị nhưng người ra mặt nhận hàng là chị. Tôi chỉ đứng trong bóng tối yểm trợ, nếu bên giao hàng có ý muốn giở trò thì lập tức ra tay]
Lãnh Phong uống cạn thêm một ly rượu rồi đứng lên nhìn Vân Hi nói tiếp.
[ Chị chuẩn bị đi 9 giờ tối, tôi sẽ đến rước. Nhớ mang theo súng và dao bấm]
Nói xong Lãnh Phong nở một nụ cười nham hiểm rồi quay lưng rời đi..
...----------------...
Vân Hi diện nguyên "cây đen" từ áo cho đến quần.
Chiếc quần legging đen phối áo hai dây kèm áo khoác da trang phục bó sát làm những đường cong trên thân hình cô càng trở nên nóng bỏng.
Cô đứng ngoài ban công hút thuốc khẽ nhìn qua chiếc đồng hồ nhỏ đeo trên tay đã chỉ gần đến 9 giờ. Dập điếu thuốc xong cô mang gương mặt lãnh khốc xuống lầu.
Lãnh Phong đã đứng dựa lưng vào đầu xe chờ cô dưới sân, thấy Vân Hi đi ra cô mang theo hàn băng trên người ,khí chất, gương mặt lạnh lùng nhưng vô cùng xinh đẹp, khiến anh đứng ngây ra nhìn cô không chớp mắt. dung mạo này nói cô chỉ sắp 18 tuổi thì được mấy ai tin..
[ Đã đi được chưa ?]
Vân Hi nhướng mày nhìn Lãnh Phong đang đứng ngẩn người ra đó lạnh nhạt hỏi, làm anh giật mình]
[ Được..Được rồi, đi thôi]
Lãnh Phong lúng túng trả lời cô rồi mở cửa xe cho cô anh cũng nhanh chóng về chỗ của mình..
[ Mạc Dũ đi ]
Anh vào xe xong thì ra lệnh cho Mạc Dũ lái xe rời đi. Có thể thấy chuyến hàng này rất quan trọng nên mới khiến Âu Ảnh Quân điều toàn những người thân tín đi ..
[ Chị đeo vào đi, là Ảnh Quân đã chuẩn bị]
.. Vân Hi cau mày nhìn chiếc hộp mà Lãnh Phong đưa qua cô không vội nhận ngay mà hỏi lại..
[ Là thứ gì? Có cần thiết không?]
[ Tất nhiên là đồ cần thiết mới đưa cho chị]
Lãnh Phong trả lời rồi đưa chiếc hợp đến gần cô hơn chút nữa..
Vân Hi nhận lấy rồi mở ra, bên trong là chiếc mặt nạ hóa trang che mắt màu đen xung quanh còn đính kèm lông vũ vô cùng mị lực. Còn có một chiếc nhẫn vương miệng được thiết kế tinh xảo.
[ Ý gì?]
Vân Hi cau mày nhìn Lãnh Phong tìm câu trả lời
[ Nhẫn thì tùy ý đeo ngón nào vừa thì cứ đeo. Còn mặt nạ thì mang vào mỗi khi hộp bang hay là ra ngoài nhận hàng. Tránh để kẻ thù biết mặt]
Vân Hi im lặng không nói gì thêm, cô lặng lẽ đeo chiếc nhẫn vào ngón trỏ và mang mặt nạ lên mặt, nhìn cô trong bộ dạng này chính xác nói cô là một nữ sát thủ máu lạnh thì không ai có thể phủ nhận.
Không gian trên xe rơi vào trạng thái im lặng, mỗi người đều theo đuổi một suy nghĩ riêng của mình.
Sau một lúc Lãnh Phong nhìn qua Vân Hi nhiều lần như có chuyện muốn nói rồi lại thôi đến cuối cùng anh cũng quyết định lên tiếng..
[ Chị nên tin tưởng Ảnh Quân cậu ta nói sẽ cho chị tự do sau một năm thì nhất định sẽ thực hiện, tính cách anh ta tuy có độc đoán , tàn bạo nhưng cũng là người coi trọng lời hứa ]
[ Tôi tự biết cân nhắc].
Vân Hi lạnh lùng đáp trả Lãnh Phong.
Không gian lại một lần nữa rơi vào yên tĩnh, di chuyển hơn 10 phút nữa cuối cùng cũng đã đến vị trí nhận hàng.
Mạc Dũ được giao phó đi cùng Vân Hi xuống xe còn Lãnh Phong thì trên xe dùng ống nhòm xem xét tình hình.
Địa điểm nhận hàng là một kho container rộng lớn, Vân Hi cùng Mạc Dũ vào trong đã thấy một nhóm người đứng đợi sẵn.
Phía giao hàng là một chàng trai tầm 26-27 tuổi anh mặc vest đen tay cầm cặp táp đen phía sau còn có hơn chục tên đàn em ..
[ Không ngờ Lão Đại Âu lại sai một người phụ nữ tay yếu chân mềm đến nhận hàng, xem ra là quá xem thường ông chủ của bọn tôi rồi]
[ Anh ta là Quách Sở đàn em thân tín của Lão Triệu bên phía giao hàng]
Mạc Dũ khẽ ghé sát đến tai Vân Hi nói về người trước mặt cho cô biết..
Vân Hi nhếch môi rồi nhìn Quách Sở nói
[ Hàng đâu?]
Cũng từ đêm đó đã hơn một tháng nay anh chưa từng xuất hiện tại biệt thự thêm một lần nào nữa.
[ Đoàng.. Đoàng .. Đoàng]
Ba phát súng vang lên, có một phát đã bắn trúng hồng tâm, hai phát còn lại cũng nằm gần vị trí đó.
Đôi môi nhỏ nhắn đỏ mọng của Vân Hi khẽ nhếch lên tạo thành một nụ cười nhẹ nhàng thể hiện sự hài lòng dành cho bản thân..
[ Hay, hay lắm. Rất nhanh rất tài giỏi rất có năng khiếu]
Âm thanh lãnh lót của Lãnh Phong vang lên từ phía sau, Vân Hi khẽ xoay người lại nhìn anh nhếch môi rồi đặt khẩu súng lên bàn
[ Quá khen , quá khen]
Cô nhìn Lãnh Phong cười đắc ý..
[ Như vậy là có thể đi thực tập thật sự rồi, tối nay sẽ có đất cho chị dụng võ thử ]
[ Lãnh Phong ngồi xuống ghế vừa rót rượu vừa nói]
[ Ý anh là?]
Vân Hi nhíu mày nhìn Lãnh Phong thái độ nghi ngờ
[ Tối nay sẽ có một chuyến hàng lớn cập bến, Lão đại chỉ đích thân chị đi nhận]
Lãnh Phong nhướng mày nhìn cô nói rồi uống một ngụm rượu..
[ Là hàng gì?]
[ Đó là câu cấm kị, chị không được hỏi ]
[ Một mình tôi đi nhận?]
[ Đương nhiên là không, tôi đi cùng chị nhưng người ra mặt nhận hàng là chị. Tôi chỉ đứng trong bóng tối yểm trợ, nếu bên giao hàng có ý muốn giở trò thì lập tức ra tay]
Lãnh Phong uống cạn thêm một ly rượu rồi đứng lên nhìn Vân Hi nói tiếp.
[ Chị chuẩn bị đi 9 giờ tối, tôi sẽ đến rước. Nhớ mang theo súng và dao bấm]
Nói xong Lãnh Phong nở một nụ cười nham hiểm rồi quay lưng rời đi..
...----------------...
Vân Hi diện nguyên "cây đen" từ áo cho đến quần.
Chiếc quần legging đen phối áo hai dây kèm áo khoác da trang phục bó sát làm những đường cong trên thân hình cô càng trở nên nóng bỏng.
Cô đứng ngoài ban công hút thuốc khẽ nhìn qua chiếc đồng hồ nhỏ đeo trên tay đã chỉ gần đến 9 giờ. Dập điếu thuốc xong cô mang gương mặt lãnh khốc xuống lầu.
Lãnh Phong đã đứng dựa lưng vào đầu xe chờ cô dưới sân, thấy Vân Hi đi ra cô mang theo hàn băng trên người ,khí chất, gương mặt lạnh lùng nhưng vô cùng xinh đẹp, khiến anh đứng ngây ra nhìn cô không chớp mắt. dung mạo này nói cô chỉ sắp 18 tuổi thì được mấy ai tin..
[ Đã đi được chưa ?]
Vân Hi nhướng mày nhìn Lãnh Phong đang đứng ngẩn người ra đó lạnh nhạt hỏi, làm anh giật mình]
[ Được..Được rồi, đi thôi]
Lãnh Phong lúng túng trả lời cô rồi mở cửa xe cho cô anh cũng nhanh chóng về chỗ của mình..
[ Mạc Dũ đi ]
Anh vào xe xong thì ra lệnh cho Mạc Dũ lái xe rời đi. Có thể thấy chuyến hàng này rất quan trọng nên mới khiến Âu Ảnh Quân điều toàn những người thân tín đi ..
[ Chị đeo vào đi, là Ảnh Quân đã chuẩn bị]
.. Vân Hi cau mày nhìn chiếc hộp mà Lãnh Phong đưa qua cô không vội nhận ngay mà hỏi lại..
[ Là thứ gì? Có cần thiết không?]
[ Tất nhiên là đồ cần thiết mới đưa cho chị]
Lãnh Phong trả lời rồi đưa chiếc hợp đến gần cô hơn chút nữa..
Vân Hi nhận lấy rồi mở ra, bên trong là chiếc mặt nạ hóa trang che mắt màu đen xung quanh còn đính kèm lông vũ vô cùng mị lực. Còn có một chiếc nhẫn vương miệng được thiết kế tinh xảo.
[ Ý gì?]
Vân Hi cau mày nhìn Lãnh Phong tìm câu trả lời
[ Nhẫn thì tùy ý đeo ngón nào vừa thì cứ đeo. Còn mặt nạ thì mang vào mỗi khi hộp bang hay là ra ngoài nhận hàng. Tránh để kẻ thù biết mặt]
Vân Hi im lặng không nói gì thêm, cô lặng lẽ đeo chiếc nhẫn vào ngón trỏ và mang mặt nạ lên mặt, nhìn cô trong bộ dạng này chính xác nói cô là một nữ sát thủ máu lạnh thì không ai có thể phủ nhận.
Không gian trên xe rơi vào trạng thái im lặng, mỗi người đều theo đuổi một suy nghĩ riêng của mình.
Sau một lúc Lãnh Phong nhìn qua Vân Hi nhiều lần như có chuyện muốn nói rồi lại thôi đến cuối cùng anh cũng quyết định lên tiếng..
[ Chị nên tin tưởng Ảnh Quân cậu ta nói sẽ cho chị tự do sau một năm thì nhất định sẽ thực hiện, tính cách anh ta tuy có độc đoán , tàn bạo nhưng cũng là người coi trọng lời hứa ]
[ Tôi tự biết cân nhắc].
Vân Hi lạnh lùng đáp trả Lãnh Phong.
Không gian lại một lần nữa rơi vào yên tĩnh, di chuyển hơn 10 phút nữa cuối cùng cũng đã đến vị trí nhận hàng.
Mạc Dũ được giao phó đi cùng Vân Hi xuống xe còn Lãnh Phong thì trên xe dùng ống nhòm xem xét tình hình.
Địa điểm nhận hàng là một kho container rộng lớn, Vân Hi cùng Mạc Dũ vào trong đã thấy một nhóm người đứng đợi sẵn.
Phía giao hàng là một chàng trai tầm 26-27 tuổi anh mặc vest đen tay cầm cặp táp đen phía sau còn có hơn chục tên đàn em ..
[ Không ngờ Lão Đại Âu lại sai một người phụ nữ tay yếu chân mềm đến nhận hàng, xem ra là quá xem thường ông chủ của bọn tôi rồi]
[ Anh ta là Quách Sở đàn em thân tín của Lão Triệu bên phía giao hàng]
Mạc Dũ khẽ ghé sát đến tai Vân Hi nói về người trước mặt cho cô biết..
Vân Hi nhếch môi rồi nhìn Quách Sở nói
[ Hàng đâu?]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.