Vợ Nhỏ Nhút Nhát, Chồng À! Anh Đừng Qua Đây
Chương 91
Tiểu Cam Cam
28/12/2021
Tìm cách để lấy lòng chồng mình”.
Dung Dung có chút ngạc nhiên, nhưng sau đó liền không nén khỏi xúc động. Cô ấy cố thu giọt nước mắt sắp rơi khỏi hốc mắt, mỉm cười đưa đến cốc sữa ” Chậm thôi, không cần gấp gáp. Phải ăn uống đầy đủ thì mới có sức khoẻ được”.
Dùng xong sạch sẽ, Cố Giai Lệ nhìn sang Dung Dung. Đôi mắt có chút vô hồn, hít sâu rồi nói.
“Dung Dung … dạy tôi cách lấy lòng được không?”.
Dung Dung đi xuống bếp, trong lòng có chút rối rắm Bếp trưởng trông thấy liền hỏi ” Sao vậy?”.
” Cũng không có gì. Chỉ là … bạn của em và chồng cô ấy trong phương diện đó dường như không được hoà hợp. Đa phần là do người chồng không ổn. Mà cô ấy lại khá hiền lành, nên đang xuống nước. Tìm cách để lấy lòng chồng mình”.
” Haizzz, sao mà bị thương vậy?”.
“U”.
Mà Châu Vỹ vừa về đến nhà, tức giận muốn xông lên đánh con trai mình một trận. Trùng hợp nghe thấy cuộc đối thoại, sắc mặt liền khó coi.
Cái này … bác sĩ cũng nói là con dâu bà đang chịu cơn thịnh nộ của thằng nhóc thối đó Chẳng lẽ vì nó … không được cho nên mới trút giận.
Mà cũng không phải. Nó khoẻ như trâu cơ mà.
Phần lớn là do quá sung mãng cho nên con dâu yếu ớt mới không chịu được Nhỏ ngốc, chịu đựng không được còn tìm cách lấy lòng Phải tách chúng nó ra thôi. Con dâu bà cực khổ chăm sóc không thể để thằng con trai hư đốn chà đạp được!!!.
Châu Vỹ hùng hổ xông lên phòng làm việc của hắn, đá phăng cánh cửa gỗ. Dùng chiếc túi hàng hiệu không khách khí mà đánh Tống Tư Duệ đưa tay lên chống đỡ, chứ không nghĩ đến chuyện chạy đi Hắn biết mẹ mình tại sao lại về mà không báo trước, cũng biết bà tức giận vì chuyện gì.
Sau khi nghe những lời bác sĩ nói, hắn tuy còn giận cô nhưng trong lòng lại dâng lên tự trách Chấp nhận để cho mẹ phát tiết.
“Thằng ch* này! Ai cho con làm vậy với con dâu của mẹ?”.
Hắn chịu đủ, lập tức giật lấy chiếc túi ném đi không thương tiếc ” Cô ấy uống thuốc an thần tránh thân mật với con”..
Bà nghe xong, khựng lại. Nhưng rất nhanh đã khôi phục vẻ tức giận, dùng tay đánh lên bả vai rắn rỏi của hắn. ” Con bé uống thuốc không phải cũng do con quá thô bạo hay sao? Nó vốn nhút nhát, mà con lại hùng hổ như muốn nuốt sống người ta. Ai mà không sợ cho được!!!”.
Đánh xong, bà dừng vài giây nghỉ mệt, sau đó chỉ thẳng mặt quát tháo ” Hơn nữa, dù con bé có né tránh đi nữa thì không có nghĩa con được phép làm như vậy. Có biết cưỡng hiếp là trọng tội không hả, Hả, HẢII. Dù là vợ chồng cũng không được phép cư xử như vậy!!!!!!”.
Tống ác ma đã gần 30 tuổi, lại phải nghe mẹ mình dạy dỗ như đứa trẻ hư. Song, lại không dám phản pháo.
Châu Vỹ nhìn hắn không nói, bắt đầu hạ giọng khuyên bảo ” Mẹ biết lần đầu chạm vào người khác giới cho nên khó lòng kìm nén. Nhưng con cũng nên suy nghĩ cho con bé đi. Cũng may nó không nghĩ quẫn, nếu không con sẽ làm thế nào?”.
Đồng tử hắn co lại, trái tim như bị bóp nghẽn. Bất giác cúi đầu im thin thít, không còn nói gì nữa.
Bà VỖ VỖ vai hắn rồi đi ra ngoài, trước đó nói thêm ” Thời gian này con nên tự kiểm điểm lại bản thân. Ít gặp mặt con bé thì hơn, tránh trường hợp xấu xảy ra”.
Cánh cửa khép lại, ánh sáng cũng từ đó mà biến mất Hắn cao lớn đứng yên như pho tượng. Chẳng biết từ lúc nào bóng lưng cao ngạo lại trở nên bất lực.
Tống Tư Duệ lủi thủi đi đến căn phòng mà hắn tốn bao nhiêu tâm tư trang trí, đứng trước cửa nhìn ngắm hồi lâu. Người con gái bên trong không biết đã ngủ hay chưa.
Thời gian này dù có muốn gặp, thì mẹ cũng sẽ ngăn cản. Ít ra hắn cũng muốn được nhìn thấy cô lần nữa để đỡ phải nhớ nhung Tống Tư Duệ xoay nắm cửa, mở ra.
Dung Dung có chút ngạc nhiên, nhưng sau đó liền không nén khỏi xúc động. Cô ấy cố thu giọt nước mắt sắp rơi khỏi hốc mắt, mỉm cười đưa đến cốc sữa ” Chậm thôi, không cần gấp gáp. Phải ăn uống đầy đủ thì mới có sức khoẻ được”.
Dùng xong sạch sẽ, Cố Giai Lệ nhìn sang Dung Dung. Đôi mắt có chút vô hồn, hít sâu rồi nói.
“Dung Dung … dạy tôi cách lấy lòng được không?”.
Dung Dung đi xuống bếp, trong lòng có chút rối rắm Bếp trưởng trông thấy liền hỏi ” Sao vậy?”.
” Cũng không có gì. Chỉ là … bạn của em và chồng cô ấy trong phương diện đó dường như không được hoà hợp. Đa phần là do người chồng không ổn. Mà cô ấy lại khá hiền lành, nên đang xuống nước. Tìm cách để lấy lòng chồng mình”.
” Haizzz, sao mà bị thương vậy?”.
“U”.
Mà Châu Vỹ vừa về đến nhà, tức giận muốn xông lên đánh con trai mình một trận. Trùng hợp nghe thấy cuộc đối thoại, sắc mặt liền khó coi.
Cái này … bác sĩ cũng nói là con dâu bà đang chịu cơn thịnh nộ của thằng nhóc thối đó Chẳng lẽ vì nó … không được cho nên mới trút giận.
Mà cũng không phải. Nó khoẻ như trâu cơ mà.
Phần lớn là do quá sung mãng cho nên con dâu yếu ớt mới không chịu được Nhỏ ngốc, chịu đựng không được còn tìm cách lấy lòng Phải tách chúng nó ra thôi. Con dâu bà cực khổ chăm sóc không thể để thằng con trai hư đốn chà đạp được!!!.
Châu Vỹ hùng hổ xông lên phòng làm việc của hắn, đá phăng cánh cửa gỗ. Dùng chiếc túi hàng hiệu không khách khí mà đánh Tống Tư Duệ đưa tay lên chống đỡ, chứ không nghĩ đến chuyện chạy đi Hắn biết mẹ mình tại sao lại về mà không báo trước, cũng biết bà tức giận vì chuyện gì.
Sau khi nghe những lời bác sĩ nói, hắn tuy còn giận cô nhưng trong lòng lại dâng lên tự trách Chấp nhận để cho mẹ phát tiết.
“Thằng ch* này! Ai cho con làm vậy với con dâu của mẹ?”.
Hắn chịu đủ, lập tức giật lấy chiếc túi ném đi không thương tiếc ” Cô ấy uống thuốc an thần tránh thân mật với con”..
Bà nghe xong, khựng lại. Nhưng rất nhanh đã khôi phục vẻ tức giận, dùng tay đánh lên bả vai rắn rỏi của hắn. ” Con bé uống thuốc không phải cũng do con quá thô bạo hay sao? Nó vốn nhút nhát, mà con lại hùng hổ như muốn nuốt sống người ta. Ai mà không sợ cho được!!!”.
Đánh xong, bà dừng vài giây nghỉ mệt, sau đó chỉ thẳng mặt quát tháo ” Hơn nữa, dù con bé có né tránh đi nữa thì không có nghĩa con được phép làm như vậy. Có biết cưỡng hiếp là trọng tội không hả, Hả, HẢII. Dù là vợ chồng cũng không được phép cư xử như vậy!!!!!!”.
Tống ác ma đã gần 30 tuổi, lại phải nghe mẹ mình dạy dỗ như đứa trẻ hư. Song, lại không dám phản pháo.
Châu Vỹ nhìn hắn không nói, bắt đầu hạ giọng khuyên bảo ” Mẹ biết lần đầu chạm vào người khác giới cho nên khó lòng kìm nén. Nhưng con cũng nên suy nghĩ cho con bé đi. Cũng may nó không nghĩ quẫn, nếu không con sẽ làm thế nào?”.
Đồng tử hắn co lại, trái tim như bị bóp nghẽn. Bất giác cúi đầu im thin thít, không còn nói gì nữa.
Bà VỖ VỖ vai hắn rồi đi ra ngoài, trước đó nói thêm ” Thời gian này con nên tự kiểm điểm lại bản thân. Ít gặp mặt con bé thì hơn, tránh trường hợp xấu xảy ra”.
Cánh cửa khép lại, ánh sáng cũng từ đó mà biến mất Hắn cao lớn đứng yên như pho tượng. Chẳng biết từ lúc nào bóng lưng cao ngạo lại trở nên bất lực.
Tống Tư Duệ lủi thủi đi đến căn phòng mà hắn tốn bao nhiêu tâm tư trang trí, đứng trước cửa nhìn ngắm hồi lâu. Người con gái bên trong không biết đã ngủ hay chưa.
Thời gian này dù có muốn gặp, thì mẹ cũng sẽ ngăn cản. Ít ra hắn cũng muốn được nhìn thấy cô lần nữa để đỡ phải nhớ nhung Tống Tư Duệ xoay nắm cửa, mở ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.