Vợ Ơi Cả Thế Giới Chờ Người Ly Hôn
Chương 731: Không có cách nào phản bác lại
Vân Khởi Mặc Ly
22/07/2021
Giọng của Bạch Cẩm Sương hơi lạnh đi: “Chuyện đó đã nói lên, chị đều nói sự thật, không phải sao?”
Đàm Phi Vũ không phản bác lại.
Hình như cậu ta cảm thấy Bạch Cẩm Sương đã thay đổi, có lẽ... Bạch Cẩm Sương vốn là như vậy, chỉ là bọn họ dùng cái gọi là chân tướng để che mắt Bạch Cẩm Sương, trong quá trình Bạch Cẩm Sương vạch trần sự thật, đã dần tìm lại chính mình.
Nhưng nếu sự thật là thế này, thì cậu ta cũng khó tin được, bởi vì quá đau lòng, cậu ta đã tự dối mình dối người.
Miệng cậu ta khép khéo mở mở cả buổi, chỉ nói một câu: “Cẩm Sương, bọn em cũng vì muốn tốt cho chị thôi!”
Bạch Cẩm Sương cười lạnh một tiếng, không nói gì.
Khi cô biết mẹ của mình và Đàm Phi Vũ lừa gạt cô về sự thật kia, trong lòng cô thực sự rất khó hiểu.
Tức giận ư? Tức giận, trong lòng cô như đang có một giàn lửa thiêu đốt, cô không thể chấp nhận được cái mà người khác cho là tốt khi phải sống trong sự lừa dối.
Nhưng cô đã sống trong những lời giả dối tận sáu năm, cô có thể sao? Cô không thể giết mẹ hay Đàm Phi Vũ cho nên, cô chỉ có thể dùng khuôn mặt lạnh để đổi lại.
Đàm Phi Vũ chật vật tự giễu, vừa cảm thấy mất mát, vừa cảm thấy căm phẫn.
Mặc Tu Nhân chỉ giúp đỡ cô có một năm, còn cậu ta đã giúp đỡ cô nhưng sáu năm, rốt cuộc không bằng Mặc Tu Nhân chỗ nào.
Nhưng Bạch Cẩm Sương không nghi ngờ gì khi chọn Mặc Tu Nhân.
Cậu ta muốn trút bỏ suy nghĩ của mình, nhưng đột nhiên phát hiện, Bạch Cẩm Sương sẽ lại tức với mình hơn, tất cả suy nghĩ của cậu ta đều bị đè nén lại.
Cậu ta nhắm mắt: “Chị... hãy chăm sóc Bông Vải thật tốt, em đi trước đây!”
Đàm Phi Vũ gần như đang bỏ chạy, rời khỏi nhà của Bạch Cẩm Sương.
Bạch Cẩm Sương nhìn chằm chằm cửa ra vào mấy lần, con mắt loé lên, ánh mắt lại dời về phía bên cửa sổ, nghĩ đến cái ôm lúc trước của Mặc Tu Nhân, trái tim cô khẽ run lên.
Cùng lúc đó, tại nhà họ Vũ..
Ông cụ Vũ bị chuyện của Vũ Minh Lượng và Lưu Ngọc Hoa làm cho tức giận, khiến ông ta hộc máu ngất rồi được đưa tới bệnh viện.
Cậu em thứ hai là Vũ Minh Quang sắp xếp cho cô vợ và cô em thứ ba của mình là Vũ Nhược Tuyên đến bệnh viện chăm sóc ông cụ.
Ông ta lập tức xin lỗi cô vợ của Vũ Minh Lượng, sau khi an ủi và tiễn khách, thì trực tiếp vào phòng bắt hai nam nữ không biết xấu hổ kia.
Sau khi Lưu Ngọc Hoa bị Mặc Tu Nhân cho uống thuốc, cô đã biết được kế hoạch của cô vợ Vũ Minh Lượng, cho nên thừa lúc cô ta tỉnh lại, đã phá hủy chiếc camera theo dõi ở ổ cắm dưới giường.
Nhưng cô ta không nghĩ tới cô vợ của Vũ Minh Lượng đã cài ít nhất một chiếc camera ba trăm sáu mươi độ mà không có góc chết, chính nhờ chuyện này, mà cô ta mới có thể phách lối, bắt nhà họ Vũ phải cho cô ta một lời giải thích.
Chơi với phụ nữ thì có thể, nhưng chơi đến mức loan ra ngoài thì cũng phải có một lời giải thích hợp lý hơn chứ.
Cô vợ của Vũ Minh Lượng đã rất tức với ông ta trong những năm qua, cái gọi là tình yêu, đã sớm không còn, lần này cô ta có ý định làm mất sạch danh dự của Vũ Minh Lượng, để gấp rút ly hôn.
Bọn họ vốn tưởng rằng, buổi tối náo loạn lớn như vậy, nhất định sẽ có người đi báo cáo Vũ Minh Lượng và Lưu Ngọc Hoa, hai người này dù thế nào thì cũng phải mặc quần áo vào đã chứ.
Kết quả là lúc cô vợ và Vũ Minh Quang tiến vào phòng, phát hiện hai người họ không biết xấu hổ mà còn quấn lấy nhau, cũng không có phản ứng gì, vẫn thúc đẩy không ngừng.
Cô vợ của Vũ Minh Lượng muốn giữ mặt, hơn nữa còn đang đứng cạnh Vũ Minh Quang.
Mặt cô ta đỏ lên, vừa thẹn vừa giận, đi thẳng ra ngoài, gọi mấy người làm vào: “Đi vào kéo bọn họ ra cho tôi.”
Vũ Minh Lượng và Lưu Ngọc Hoa có cùng loại thuốc, cả hai đều không tỉnh táo, cuối cùng bị người làm giật ra, rồi hất lên giường một gáo nước lạnh, mới tỉnh lại được.
Hai người ôm lấy ga giường bị nước dội ướt, mãi mới ngồi được xuống dưới.
Vũ Minh Quang đi vào cùng cô vợ của Vũ Minh Lượng, nhìn anh trai của mình trong bộ dạng như này, quả thực không có chỗ chui: “Anh à, anh làm như này thì làm sao xứng với chị dâu!”
Trong đầu Vũ Minh Lượng vẫn đang loạn lên: “Anh... anh... anh... không phải chỉ ngủ với một người phụ nữ thôi sao, có việc gì đâu? Trước đây anh có nhiều người phụ nữ như vậy, chị dâu chú cũng không nói gì!”
Vũ Minh Quang: "..”
Đây là lần đầu tiên ông ta nhìn thấy một người lại đem chuyện này ra nói thẳng thừng như vậy, sắc mặt ông ta tái nhợt nhìn anh trai của mình, mặt cứ đờ ra, không biết nói như nào mới đúng.
Cô vợ không ngờ Vũ Minh Lượng lại mặt dày như vậy, cô ta nói thẳng: “Tôi với anh không nhiều lời nữa, ly hôn luôn đi! Vũ Minh Lượng, anh đã để cho tôi đánh mất một người như vậy, bây giờ mọi người ở Thành phố Trà Giang đều biết rõ những việc bẩn thỉu này của anh, chuyện của anh hôm nay là vô cùng xác thực, chúng ta gặp nhau ở toà!”
Sợ dĩ vợ Vũ Minh Lượng lắp camera hơn nữa còn bày ra trò hài hước này cũng chỉ vì muốn có bằng chứng.
Bây giờ toàn bộ người trên mạng xã hội ở Thành phố Trà Giang đều chứng kiến Vũ Minh Lượng vật lộn trên giường, còn ai dám bảo đó là giả, bây giờ cô ta chỉ còn đợi Vũ Minh Lượng chia đôi tài sản.
Đàm Phi Vũ không phản bác lại.
Hình như cậu ta cảm thấy Bạch Cẩm Sương đã thay đổi, có lẽ... Bạch Cẩm Sương vốn là như vậy, chỉ là bọn họ dùng cái gọi là chân tướng để che mắt Bạch Cẩm Sương, trong quá trình Bạch Cẩm Sương vạch trần sự thật, đã dần tìm lại chính mình.
Nhưng nếu sự thật là thế này, thì cậu ta cũng khó tin được, bởi vì quá đau lòng, cậu ta đã tự dối mình dối người.
Miệng cậu ta khép khéo mở mở cả buổi, chỉ nói một câu: “Cẩm Sương, bọn em cũng vì muốn tốt cho chị thôi!”
Bạch Cẩm Sương cười lạnh một tiếng, không nói gì.
Khi cô biết mẹ của mình và Đàm Phi Vũ lừa gạt cô về sự thật kia, trong lòng cô thực sự rất khó hiểu.
Tức giận ư? Tức giận, trong lòng cô như đang có một giàn lửa thiêu đốt, cô không thể chấp nhận được cái mà người khác cho là tốt khi phải sống trong sự lừa dối.
Nhưng cô đã sống trong những lời giả dối tận sáu năm, cô có thể sao? Cô không thể giết mẹ hay Đàm Phi Vũ cho nên, cô chỉ có thể dùng khuôn mặt lạnh để đổi lại.
Đàm Phi Vũ chật vật tự giễu, vừa cảm thấy mất mát, vừa cảm thấy căm phẫn.
Mặc Tu Nhân chỉ giúp đỡ cô có một năm, còn cậu ta đã giúp đỡ cô nhưng sáu năm, rốt cuộc không bằng Mặc Tu Nhân chỗ nào.
Nhưng Bạch Cẩm Sương không nghi ngờ gì khi chọn Mặc Tu Nhân.
Cậu ta muốn trút bỏ suy nghĩ của mình, nhưng đột nhiên phát hiện, Bạch Cẩm Sương sẽ lại tức với mình hơn, tất cả suy nghĩ của cậu ta đều bị đè nén lại.
Cậu ta nhắm mắt: “Chị... hãy chăm sóc Bông Vải thật tốt, em đi trước đây!”
Đàm Phi Vũ gần như đang bỏ chạy, rời khỏi nhà của Bạch Cẩm Sương.
Bạch Cẩm Sương nhìn chằm chằm cửa ra vào mấy lần, con mắt loé lên, ánh mắt lại dời về phía bên cửa sổ, nghĩ đến cái ôm lúc trước của Mặc Tu Nhân, trái tim cô khẽ run lên.
Cùng lúc đó, tại nhà họ Vũ..
Ông cụ Vũ bị chuyện của Vũ Minh Lượng và Lưu Ngọc Hoa làm cho tức giận, khiến ông ta hộc máu ngất rồi được đưa tới bệnh viện.
Cậu em thứ hai là Vũ Minh Quang sắp xếp cho cô vợ và cô em thứ ba của mình là Vũ Nhược Tuyên đến bệnh viện chăm sóc ông cụ.
Ông ta lập tức xin lỗi cô vợ của Vũ Minh Lượng, sau khi an ủi và tiễn khách, thì trực tiếp vào phòng bắt hai nam nữ không biết xấu hổ kia.
Sau khi Lưu Ngọc Hoa bị Mặc Tu Nhân cho uống thuốc, cô đã biết được kế hoạch của cô vợ Vũ Minh Lượng, cho nên thừa lúc cô ta tỉnh lại, đã phá hủy chiếc camera theo dõi ở ổ cắm dưới giường.
Nhưng cô ta không nghĩ tới cô vợ của Vũ Minh Lượng đã cài ít nhất một chiếc camera ba trăm sáu mươi độ mà không có góc chết, chính nhờ chuyện này, mà cô ta mới có thể phách lối, bắt nhà họ Vũ phải cho cô ta một lời giải thích.
Chơi với phụ nữ thì có thể, nhưng chơi đến mức loan ra ngoài thì cũng phải có một lời giải thích hợp lý hơn chứ.
Cô vợ của Vũ Minh Lượng đã rất tức với ông ta trong những năm qua, cái gọi là tình yêu, đã sớm không còn, lần này cô ta có ý định làm mất sạch danh dự của Vũ Minh Lượng, để gấp rút ly hôn.
Bọn họ vốn tưởng rằng, buổi tối náo loạn lớn như vậy, nhất định sẽ có người đi báo cáo Vũ Minh Lượng và Lưu Ngọc Hoa, hai người này dù thế nào thì cũng phải mặc quần áo vào đã chứ.
Kết quả là lúc cô vợ và Vũ Minh Quang tiến vào phòng, phát hiện hai người họ không biết xấu hổ mà còn quấn lấy nhau, cũng không có phản ứng gì, vẫn thúc đẩy không ngừng.
Cô vợ của Vũ Minh Lượng muốn giữ mặt, hơn nữa còn đang đứng cạnh Vũ Minh Quang.
Mặt cô ta đỏ lên, vừa thẹn vừa giận, đi thẳng ra ngoài, gọi mấy người làm vào: “Đi vào kéo bọn họ ra cho tôi.”
Vũ Minh Lượng và Lưu Ngọc Hoa có cùng loại thuốc, cả hai đều không tỉnh táo, cuối cùng bị người làm giật ra, rồi hất lên giường một gáo nước lạnh, mới tỉnh lại được.
Hai người ôm lấy ga giường bị nước dội ướt, mãi mới ngồi được xuống dưới.
Vũ Minh Quang đi vào cùng cô vợ của Vũ Minh Lượng, nhìn anh trai của mình trong bộ dạng như này, quả thực không có chỗ chui: “Anh à, anh làm như này thì làm sao xứng với chị dâu!”
Trong đầu Vũ Minh Lượng vẫn đang loạn lên: “Anh... anh... anh... không phải chỉ ngủ với một người phụ nữ thôi sao, có việc gì đâu? Trước đây anh có nhiều người phụ nữ như vậy, chị dâu chú cũng không nói gì!”
Vũ Minh Quang: "..”
Đây là lần đầu tiên ông ta nhìn thấy một người lại đem chuyện này ra nói thẳng thừng như vậy, sắc mặt ông ta tái nhợt nhìn anh trai của mình, mặt cứ đờ ra, không biết nói như nào mới đúng.
Cô vợ không ngờ Vũ Minh Lượng lại mặt dày như vậy, cô ta nói thẳng: “Tôi với anh không nhiều lời nữa, ly hôn luôn đi! Vũ Minh Lượng, anh đã để cho tôi đánh mất một người như vậy, bây giờ mọi người ở Thành phố Trà Giang đều biết rõ những việc bẩn thỉu này của anh, chuyện của anh hôm nay là vô cùng xác thực, chúng ta gặp nhau ở toà!”
Sợ dĩ vợ Vũ Minh Lượng lắp camera hơn nữa còn bày ra trò hài hước này cũng chỉ vì muốn có bằng chứng.
Bây giờ toàn bộ người trên mạng xã hội ở Thành phố Trà Giang đều chứng kiến Vũ Minh Lượng vật lộn trên giường, còn ai dám bảo đó là giả, bây giờ cô ta chỉ còn đợi Vũ Minh Lượng chia đôi tài sản.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.