Vợ Ơi Cả Thế Giới Chờ Người Ly Hôn
Chương 1020: Không phải người tốt
Vân Khởi Mặc Ly
06/10/2021
**********
Chương 1025: Không phải người tốt
Lục Minh Lâm trợn tròn mắt, cậu ta còn tưởng rằng là ai đó giả vờ bị đụng, không ngờ là cầu cứu
Cậu ta khẽ nhíu mày: "Cô......
Lúc này, Lục Thành Ngôn ở trong xe không nhịn được mở miệng: “Minh Lâm, có chuyện gì xảy ra?"
Lục Minh Lâm vội vàng đi trở về hai bước: “Em không có đụng vào cô ta, nhưng mà cô ta lại ngã ở trước xe, kêu em cứu cô ta!”
Lục Thành Ngôn có chút nhíu mày, anh ta vừa định bảo Lục Minh Lâm đừng quan tâm, kết quả, một giây sau, người phụ nữ trước xe đứng lên.
Mặc dù trên mặt đối phương còn dính máu, nhưng Lục Thành Ngôn vẫn nhận ra, đó là Tần Minh Lệ chứ ai!
Bởi vì biết quan hệ của Bạch Cẩm Sương với Mặc Tu Nhân, anh ta tận lực điều tra tiếp cận qua Bạch Cẩm Sương, trí nhớ của anh ta rất tốt, liếc mắt một cái đã nhận ra người phụ nữ Tần Minh Lệ này, trước đó khi anh ta còn đang thành phố Trà Giang từng thấy cô ta làm việc ở công ty của Bạch Cẩm Sương.
Con người Lục Thành Ngôn có chút lóe lên, lời nói xoay chuyển: "Minh Lâm, đưa người lên xe!"
Nếu như người phụ nữ này có tác dụng, mang theo cô ta cũng không sao, nếu như vô dụng, trực tiếp mang tới căn cứ thí nghiệm dưới lòng đất làm thí nghiệm.
Dù sao anh ta cũng không phải người tốt lành gì!
Rõ ràng Lục Minh Lâm cảm giác được vừa rồi Lục Thành Ngôn dự định bỏ người này, kết quả, thái độ lại đột nhiên thay đổi.
Mặc dù cậu ta có chút giật mình, nhưng mà đang ở ngay trước mặt người phụ nữ này cho nên cậu ta không hỏi gì cả.
Lục Minh Lâm đỡ Tần Minh Lệ lên xe, Lục Thành Ngôn đột nhiên xuống xe, lên chỗ ngồi phía sau.
Lục Minh Lâm hơi kinh ngạc, nhưng cũng không nói gì, ba người bọn họ lên xe, xe lung la lung lay, dọc theo đường nhỏ này, đi về phía căn cứ thí nghiệm dưới lòng đất.
Sau khi Tần Minh Lệ lên xe xong còn muốn hỏi Lục
Minh Lâm và lục Thành Ngôn làm cái gì?
Kết quả, Lục Thành Ngôn ngồi bên cạnh cô ta đột nhiên cười với cô ta, Tần Minh Lệ còn chưa kịp hỏi đã bị Lục Thành Ngôn trực tiếp đánh ngất.
Lục Minh Lâm nhìn sửng sốt một chút: “Anh Ngôn, đây....
Lục Thành Ngôn cười một tiếng: “Cho dù có cứu người thì cũng không thể để lộ chỗ ẩn thân của chúng ta được, đúng không?”
Lục Minh Lâm khẽ gật đầu: “Vẫn là anh Ngôn nghĩ chu đáo!”
Khi Tần Minh Lệ tỉnh lại lần nữa, cô ta đang ở bên trong một căn phòng sáng đèn, bên trong gian phòng không có cửa sổ, vách tường trắng đến chói mắt.
Cô ta nhíu mày, nghĩ lại chuyện trước khi té xỉu, đứng dậy xuống giường, đi ra bên ngoài.
Lúc cô ta ra đến cửa mới phát hiện bên trong phòng cô ta có hai cửa, một cái thông ra hành lang, một cái hình như là ra sảnh lớn.
Tần Minh Lệ không thấy được bóng người, liền đi về phía sảnh lớn.
Kết quả, cô ta đi đến rồi mới phát hiện đây không phải là sảnh lớn, mà là một cái phòng thí nghiệm, có một cái cửa thủy tinh, bên trong có rất nhiều nhân viên công tác mặc áo trắng đi qua đi lại.
Tần Minh Lệ không biết đây là chỗ nào nào, vẻ mặt có chút hoảng hốt, lúc này, có ta đột nhiên nghe thấy có người nói: “Bác sĩ Lục, Tần Vô Đoan số sáu có chút dị thường, anh có muốn qua xem thử tình huống như thế nào không?”.
Trước đó, tất cả thí nghiệm lấy tên Tần Vô Đoan đã bị hủy, thí nghiệm, là từ hiện tại được gọi là Tần Vô Đoan 2.
Bên kia, Lục Thành Ngôn mặc áo trắng, nghe nói vậy thì nhíu mày đi tới.
Mà Tần Minh Lệ đưng sở cuối hành lang cũng nhận ra người đàn ông kia chính là người đã đánh ngất cô ta.
Cô ta có chút nhíu mày, đang nghĩ ngợi tiếp theo phải làm sao bây giờ, đột nhiên cô ta nhìn Lục Minh Lâm giật ống tay áo Lục Thành Ngôn Lục Thành Ngôn trực tiếp đi về phía cô ta.
Tân Minh Lệ không hiểu sao lại hơi khẩn trương.
Lục Thành Ngôn cũng không tiếp tục quan tâm tới mấy cái thí nghiệm kia nữa, mà là trực tiếp đi về phía Tần Minh Lệ.
Tần Minh Lệ khẩn trương nhìn xem anh ta: “Anh...
Cô ta còn nhớ rõ, người này lúc trước còn cười với cô ta, sau đó thì đánh ngất cô ta.
Lục Thành Ngôn xem thường tâm tình khẩn trương của Tần Minh Lệ, chỉ nói là: “Đi thôi, chúng ta đi nói chuyện!”
Trong lòng Tần Minh Lệ có rất nhiều câu hỏi, ví dụ như người đàn ông trước mặt này là ai, đây là chỗ nào nào! Cô ta nhẹ gật đầu, đuổi theo Lục Thành Ngôn.
Lục Thành Ngôn dẫn theo Tần Minh Lệ đi tới một chỗ giống phòng khách, cũng may là có chút màu sắc, sự khẩn trương trong lòng Tần Minh Lệ hơi thư hoãn một chút.
Lục Thành Ngôn ngồi trên ghế, trên mặt không có bất kỳ biểu lộ gì: “Tôi biết cô rất hiếu kỳ, có vấn đề gì thì hỏi đi, hỏi xong….... thì trả lời tôi mấy vấn đề!”
Tần Minh Lệ sững sờ, lập tức gật đầu, mở miệng nói: “Chỗ này là chỗ nào?”
Lục Thành Ngôn cười một tiếng: “Cô không nhìn ra được luôn à? Một cái căn cứ thí nghiệm!”
Con ngươi Tần Minh Lệ lấp lóe: “Vậy anh là..... Ai vậy? Tại sao muốn đưa tôi tới chỗ này?”
Lục Thành Ngôn cười nhạo: “Tôi là ai, vấn đề này...... cô cũng không cần biết, chỉ là tại sao mang cô tới đây, tôi cũng không biết cô là ai, chẳng lẽ còn có thể dẫn cô đi chỗ khác?”
Vẻ mặt Tần Minh Lệ biến đổi: “Vậy tại sao anh lại muốn đánh tôi ngất xỉu?” Lục Thành Ngôn tựa lưng vào ghế ngồi, giễu cợt nhìn
Tần Minh Lệ “Không đánh ngất xỉu cô thì chẳng lẽ để cô nhìn thấy căn cứ thí nghiệm của tôi sao?”
Tần Minh Lệ ngẩn người: “Tôi không có ý đó!”
Lục Thành Ngôn không nhịn được xua tay: "Cô không cần nói, tiếp theo, đến lượt cô trả lời vấn đề tôi, cô với Bạch Cẩm Sương có quan hệ gì?”
Tần Minh Lệ sững sờ: “Tôi.... Trước đây tôi từng làm việc ở công ty của cô ta.”
Con ngươi Lục Thành Ngôn lấp lóe: “Tại sao lúc trước cô lại ở trên đường cầu cứu?”
Tần Minh Lệ có chút sợ Lục Thành Ngôn, không dám giấu diếm: “Tôi...... Biết một bí mật của người khác, bị người đuổi giết!”
Lục Thành Ngôn chống cằm: “Biết bí mật của anh? Bạch Cẩm Sương?”
Tần Minh Lệ nhìn anh ta một cái, lập tức lắc đầu: “Không phải!”
Vẻ mặt Lục Thành Ngôn lạnh lùng, thần sắc anh ta có chút nguy hiểm: “Câu trả lời của cô khiến tôi rất không hài lòng, cô biết không?”
Tần Minh Lệ nghe vậy, trong lòng có chút luống cuống, chẳng lẽ cô ta đã từ hang hổ trốn vào ổ sói?
Cô ta sợ hãi răng có chút run lên: “Tôi...... Anh đừng làm tổn thương tôi, tôi có thể nói cho anh một bí mật lớn!” Bộ dạng Lục Thành Ngôn không có hứng thú, nhíu mày: “Ha, bí mật gì?”
Tần Minh Lệ hít sâu một hơi, thật ra cô ta đã suy nghĩ cẩn thận, bởi vì trước đó Bạch Cẩm Sương đã cảnh cáo, cô ta cũng không dám nói nói lung tung, chỉ là người trước mắt này giống như đang làm thí nghiệm gì đó, hơn nữa cô ta còn thấy được bên trên mấy thí nghiệm này có ghi ba chữ Tần Vô Đoan!
Có lẽ...... anh ta cảm thấy rất hứng thú với Tần Minh Xuân thì sao?
Nếu như coi đây là điều kiện, làm cho đối phương thả cô ta......
Nghĩ tới đây, trong nội tâm cô ta yên lặng niệm chú, được ăn cả ngã về không nhìn Lục Thành Ngôn: “Anh biết
Tần Vô Đoan, đúng không?”
Con ngươi Lục Thành Ngôn híp lại đầy nguy hiểm: “Nghe giọng điệu của cô thì hình như là cô biết anh ta?”
Tần Minh Lệ gian nan nuốt ngụm nước bọt: “Tôi biết một cái bí mật của anh at cho nên mới bị người nhà họ tần truy sát.” Nghe thấy những lời của Tần Minh Lệ, Lục Thành Ngôn bỗng nhiên hứng thú: “Ha, cẩn thận nói một chút!”
Chuyện này dù sao cũng thứ để bảo toàn tính mạng, mặc dù Tần Minh Lệ không dám làm bộ làm tịch, nhưng cũng không dám biểu hiện quá vội vàng.
Cô ta nói: “Tôi nói cho anh biết, anh giúp tôi một chuyện!”
Lục Thành Ngôn nhíu mày, không hỏi về bí mật của Tần vô Đoan, ngược lại hỏi: “Nói một chút xem cô muốn tôi giúp gì?”
Tần Minh Lệ có chút nghiến răng nghiến lợi: “Tôi muốn bắt Bạch Cẩm Sương và Vân yến, tự tay tra tấn bọn họ, để bọn họ muốn sống không được, muốn chết không xong!”
Nghe vậy, Lục Thành Ngôn trực tiếp cười ra tiếng: “Không nhìn ra nha, chuyện này thật sự rất hợp khẩu vị với tôi!”
Bởi vì cô ta có việc cầu xin nên anh ta mới dám giữ Tần Minh Lệ lại, nếu như cô ta không cầu xin gì cả, vậy thì người này chính là nguy hiểm, anh ta cũng không dám để cô ta sống!
Chương 1025: Không phải người tốt
Lục Minh Lâm trợn tròn mắt, cậu ta còn tưởng rằng là ai đó giả vờ bị đụng, không ngờ là cầu cứu
Cậu ta khẽ nhíu mày: "Cô......
Lúc này, Lục Thành Ngôn ở trong xe không nhịn được mở miệng: “Minh Lâm, có chuyện gì xảy ra?"
Lục Minh Lâm vội vàng đi trở về hai bước: “Em không có đụng vào cô ta, nhưng mà cô ta lại ngã ở trước xe, kêu em cứu cô ta!”
Lục Thành Ngôn có chút nhíu mày, anh ta vừa định bảo Lục Minh Lâm đừng quan tâm, kết quả, một giây sau, người phụ nữ trước xe đứng lên.
Mặc dù trên mặt đối phương còn dính máu, nhưng Lục Thành Ngôn vẫn nhận ra, đó là Tần Minh Lệ chứ ai!
Bởi vì biết quan hệ của Bạch Cẩm Sương với Mặc Tu Nhân, anh ta tận lực điều tra tiếp cận qua Bạch Cẩm Sương, trí nhớ của anh ta rất tốt, liếc mắt một cái đã nhận ra người phụ nữ Tần Minh Lệ này, trước đó khi anh ta còn đang thành phố Trà Giang từng thấy cô ta làm việc ở công ty của Bạch Cẩm Sương.
Con người Lục Thành Ngôn có chút lóe lên, lời nói xoay chuyển: "Minh Lâm, đưa người lên xe!"
Nếu như người phụ nữ này có tác dụng, mang theo cô ta cũng không sao, nếu như vô dụng, trực tiếp mang tới căn cứ thí nghiệm dưới lòng đất làm thí nghiệm.
Dù sao anh ta cũng không phải người tốt lành gì!
Rõ ràng Lục Minh Lâm cảm giác được vừa rồi Lục Thành Ngôn dự định bỏ người này, kết quả, thái độ lại đột nhiên thay đổi.
Mặc dù cậu ta có chút giật mình, nhưng mà đang ở ngay trước mặt người phụ nữ này cho nên cậu ta không hỏi gì cả.
Lục Minh Lâm đỡ Tần Minh Lệ lên xe, Lục Thành Ngôn đột nhiên xuống xe, lên chỗ ngồi phía sau.
Lục Minh Lâm hơi kinh ngạc, nhưng cũng không nói gì, ba người bọn họ lên xe, xe lung la lung lay, dọc theo đường nhỏ này, đi về phía căn cứ thí nghiệm dưới lòng đất.
Sau khi Tần Minh Lệ lên xe xong còn muốn hỏi Lục
Minh Lâm và lục Thành Ngôn làm cái gì?
Kết quả, Lục Thành Ngôn ngồi bên cạnh cô ta đột nhiên cười với cô ta, Tần Minh Lệ còn chưa kịp hỏi đã bị Lục Thành Ngôn trực tiếp đánh ngất.
Lục Minh Lâm nhìn sửng sốt một chút: “Anh Ngôn, đây....
Lục Thành Ngôn cười một tiếng: “Cho dù có cứu người thì cũng không thể để lộ chỗ ẩn thân của chúng ta được, đúng không?”
Lục Minh Lâm khẽ gật đầu: “Vẫn là anh Ngôn nghĩ chu đáo!”
Khi Tần Minh Lệ tỉnh lại lần nữa, cô ta đang ở bên trong một căn phòng sáng đèn, bên trong gian phòng không có cửa sổ, vách tường trắng đến chói mắt.
Cô ta nhíu mày, nghĩ lại chuyện trước khi té xỉu, đứng dậy xuống giường, đi ra bên ngoài.
Lúc cô ta ra đến cửa mới phát hiện bên trong phòng cô ta có hai cửa, một cái thông ra hành lang, một cái hình như là ra sảnh lớn.
Tần Minh Lệ không thấy được bóng người, liền đi về phía sảnh lớn.
Kết quả, cô ta đi đến rồi mới phát hiện đây không phải là sảnh lớn, mà là một cái phòng thí nghiệm, có một cái cửa thủy tinh, bên trong có rất nhiều nhân viên công tác mặc áo trắng đi qua đi lại.
Tần Minh Lệ không biết đây là chỗ nào nào, vẻ mặt có chút hoảng hốt, lúc này, có ta đột nhiên nghe thấy có người nói: “Bác sĩ Lục, Tần Vô Đoan số sáu có chút dị thường, anh có muốn qua xem thử tình huống như thế nào không?”.
Trước đó, tất cả thí nghiệm lấy tên Tần Vô Đoan đã bị hủy, thí nghiệm, là từ hiện tại được gọi là Tần Vô Đoan 2.
Bên kia, Lục Thành Ngôn mặc áo trắng, nghe nói vậy thì nhíu mày đi tới.
Mà Tần Minh Lệ đưng sở cuối hành lang cũng nhận ra người đàn ông kia chính là người đã đánh ngất cô ta.
Cô ta có chút nhíu mày, đang nghĩ ngợi tiếp theo phải làm sao bây giờ, đột nhiên cô ta nhìn Lục Minh Lâm giật ống tay áo Lục Thành Ngôn Lục Thành Ngôn trực tiếp đi về phía cô ta.
Tân Minh Lệ không hiểu sao lại hơi khẩn trương.
Lục Thành Ngôn cũng không tiếp tục quan tâm tới mấy cái thí nghiệm kia nữa, mà là trực tiếp đi về phía Tần Minh Lệ.
Tần Minh Lệ khẩn trương nhìn xem anh ta: “Anh...
Cô ta còn nhớ rõ, người này lúc trước còn cười với cô ta, sau đó thì đánh ngất cô ta.
Lục Thành Ngôn xem thường tâm tình khẩn trương của Tần Minh Lệ, chỉ nói là: “Đi thôi, chúng ta đi nói chuyện!”
Trong lòng Tần Minh Lệ có rất nhiều câu hỏi, ví dụ như người đàn ông trước mặt này là ai, đây là chỗ nào nào! Cô ta nhẹ gật đầu, đuổi theo Lục Thành Ngôn.
Lục Thành Ngôn dẫn theo Tần Minh Lệ đi tới một chỗ giống phòng khách, cũng may là có chút màu sắc, sự khẩn trương trong lòng Tần Minh Lệ hơi thư hoãn một chút.
Lục Thành Ngôn ngồi trên ghế, trên mặt không có bất kỳ biểu lộ gì: “Tôi biết cô rất hiếu kỳ, có vấn đề gì thì hỏi đi, hỏi xong….... thì trả lời tôi mấy vấn đề!”
Tần Minh Lệ sững sờ, lập tức gật đầu, mở miệng nói: “Chỗ này là chỗ nào?”
Lục Thành Ngôn cười một tiếng: “Cô không nhìn ra được luôn à? Một cái căn cứ thí nghiệm!”
Con ngươi Tần Minh Lệ lấp lóe: “Vậy anh là..... Ai vậy? Tại sao muốn đưa tôi tới chỗ này?”
Lục Thành Ngôn cười nhạo: “Tôi là ai, vấn đề này...... cô cũng không cần biết, chỉ là tại sao mang cô tới đây, tôi cũng không biết cô là ai, chẳng lẽ còn có thể dẫn cô đi chỗ khác?”
Vẻ mặt Tần Minh Lệ biến đổi: “Vậy tại sao anh lại muốn đánh tôi ngất xỉu?” Lục Thành Ngôn tựa lưng vào ghế ngồi, giễu cợt nhìn
Tần Minh Lệ “Không đánh ngất xỉu cô thì chẳng lẽ để cô nhìn thấy căn cứ thí nghiệm của tôi sao?”
Tần Minh Lệ ngẩn người: “Tôi không có ý đó!”
Lục Thành Ngôn không nhịn được xua tay: "Cô không cần nói, tiếp theo, đến lượt cô trả lời vấn đề tôi, cô với Bạch Cẩm Sương có quan hệ gì?”
Tần Minh Lệ sững sờ: “Tôi.... Trước đây tôi từng làm việc ở công ty của cô ta.”
Con ngươi Lục Thành Ngôn lấp lóe: “Tại sao lúc trước cô lại ở trên đường cầu cứu?”
Tần Minh Lệ có chút sợ Lục Thành Ngôn, không dám giấu diếm: “Tôi...... Biết một bí mật của người khác, bị người đuổi giết!”
Lục Thành Ngôn chống cằm: “Biết bí mật của anh? Bạch Cẩm Sương?”
Tần Minh Lệ nhìn anh ta một cái, lập tức lắc đầu: “Không phải!”
Vẻ mặt Lục Thành Ngôn lạnh lùng, thần sắc anh ta có chút nguy hiểm: “Câu trả lời của cô khiến tôi rất không hài lòng, cô biết không?”
Tần Minh Lệ nghe vậy, trong lòng có chút luống cuống, chẳng lẽ cô ta đã từ hang hổ trốn vào ổ sói?
Cô ta sợ hãi răng có chút run lên: “Tôi...... Anh đừng làm tổn thương tôi, tôi có thể nói cho anh một bí mật lớn!” Bộ dạng Lục Thành Ngôn không có hứng thú, nhíu mày: “Ha, bí mật gì?”
Tần Minh Lệ hít sâu một hơi, thật ra cô ta đã suy nghĩ cẩn thận, bởi vì trước đó Bạch Cẩm Sương đã cảnh cáo, cô ta cũng không dám nói nói lung tung, chỉ là người trước mắt này giống như đang làm thí nghiệm gì đó, hơn nữa cô ta còn thấy được bên trên mấy thí nghiệm này có ghi ba chữ Tần Vô Đoan!
Có lẽ...... anh ta cảm thấy rất hứng thú với Tần Minh Xuân thì sao?
Nếu như coi đây là điều kiện, làm cho đối phương thả cô ta......
Nghĩ tới đây, trong nội tâm cô ta yên lặng niệm chú, được ăn cả ngã về không nhìn Lục Thành Ngôn: “Anh biết
Tần Vô Đoan, đúng không?”
Con ngươi Lục Thành Ngôn híp lại đầy nguy hiểm: “Nghe giọng điệu của cô thì hình như là cô biết anh ta?”
Tần Minh Lệ gian nan nuốt ngụm nước bọt: “Tôi biết một cái bí mật của anh at cho nên mới bị người nhà họ tần truy sát.” Nghe thấy những lời của Tần Minh Lệ, Lục Thành Ngôn bỗng nhiên hứng thú: “Ha, cẩn thận nói một chút!”
Chuyện này dù sao cũng thứ để bảo toàn tính mạng, mặc dù Tần Minh Lệ không dám làm bộ làm tịch, nhưng cũng không dám biểu hiện quá vội vàng.
Cô ta nói: “Tôi nói cho anh biết, anh giúp tôi một chuyện!”
Lục Thành Ngôn nhíu mày, không hỏi về bí mật của Tần vô Đoan, ngược lại hỏi: “Nói một chút xem cô muốn tôi giúp gì?”
Tần Minh Lệ có chút nghiến răng nghiến lợi: “Tôi muốn bắt Bạch Cẩm Sương và Vân yến, tự tay tra tấn bọn họ, để bọn họ muốn sống không được, muốn chết không xong!”
Nghe vậy, Lục Thành Ngôn trực tiếp cười ra tiếng: “Không nhìn ra nha, chuyện này thật sự rất hợp khẩu vị với tôi!”
Bởi vì cô ta có việc cầu xin nên anh ta mới dám giữ Tần Minh Lệ lại, nếu như cô ta không cầu xin gì cả, vậy thì người này chính là nguy hiểm, anh ta cũng không dám để cô ta sống!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.