Vợ Ơi Cả Thế Giới Chờ Người Ly Hôn
Chương 844: Thế giới của hai người
Vân Khởi Mặc Ly
23/08/2021
**********
Chương 849: thế giới của hai người
Mặc Tu Nhân gật gật đầu: “Đúng vậy, anh cũng đã từng tiếp xúc với Sở Hạnh Từ, anh ta là một người thông minh, nếu không phải trong lúc vô tình anh biết được mối quan hệ giữa anh ta và Lục Thành Ngôn, thì không tài nào có thể nghĩ đến, trong chuyện lần này anh ta có vai trò rất quan trọng!”
Bạch Cẩm Sương nghĩ một lúc, sau đó nói: “Nếu anh cảm thấy cử người đi theo em có thể khiến anh yên tâm hơn thì chứ đi theo đi, còn cả Bông Vải nữa, dù gì em cũng có thể tự bảo vệ mình, Bông Vải thì không làm được!”
Mặc Tu Nhân gật đầu, nghiêm túc nói: “Được, nghe theo em hết!”
Về đến nhà, Mặc Tu Nhân đưa Bạch Cẩm Sương lên lầu: “Hai hôm nay em mệt nhiều rồi, hôm nay đừng đi làm nữa, ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe đi!”
Bạch Cẩm Sương nghe câu này, nghĩ đến chuyện gì đó, nhịn không được đỏ mặt trừng mắt: “Tại ai?”
Mặc Tu Nhân vô cùng chủ động thừa nhận sai lầm: “Trách anh, tại anh hết!”
Bạch Cẩm Sương đỏ mặt hừ khể một tiếng, không muốn nói tiếp chuyện này.
Bọn họ vừa vào cửa, Tần Minh Huyền đã từ số pha bên kia chạy tới: “Bố, mẹ!”
Mặc Tu Nhân nghĩ tới việc tối hôm qua để con ở nhà, đi đến thế giới của hai người thì cũng thấy hơi chột dạ, vội vã bế cậu bé lên: “Bông Vải!”
Tần Minh Huyền tủi thân: “Tối qua sao bố mẹ đi hết vậy?”
Bạch Cẩm Sương: “
Mặc Tu Nhân: “...”
Có những chuyện không thể diễn tả được, không thể nói, cho nên, chỉ có thể nói dối.
Mặc Tu Nhân nhẹ giọng nói: “Bố mẹ đi xem pháo hoa!
Tần Minh Huyền càng tủi thân: “Sao bố mẹ không cho con đi theo với, con ngủ dậy chỉ còn có mỗi một mình” Bạch Cẩm Sương kiên nhẫn nói: “Bố với mẹ không cố ý, tại con ngủ rồi, bố mẹ sợ làm ồn đến con, nên mới đưa con về nhà!”
Tần Minh Huyền méo miệng: “Dù sao thì lúc nào bố mẹ cũng bận!”
Lời trẻ con vô tình, nhưng mà những lời này lại làm Bạch Cẩm Sương và Mặc Tu Nhân nghĩ tới chuyện bận rộn tối hôm qua.
Hai người đỏ mặt nhìn nhau, Mặc Tu Nhân họ khẽ một tiếng, hai người lại không hẹn mà cùng dời tầm mắt đi
Mặc Tu Nhân nói với Bạch Cẩm Sương: “Em nghỉ ngơi đi, anh đưa Bông Vải đi học, rồi đến công ty!
Bạch Cẩm Sương vừa muốn nói “được”, thì nghe thấy Tần Minh Huyền hỏi: “Bố ơi, mẹ không khỏe hả? Sao lại phải nghỉ ngơi?”
Bạch Cẩm Sương da mặt không dày như Mặc Tu Nhân, im lặng không hề rằng, xem anh giải thích thế nào.
Mặc Tu Nhân ôm Tần Minh Huyền nói: “Công việc của mẹ con mấy hôm nay quá mệt!”
Tần Minh Huyền có chút kinh ngạc: "Bây giờ công việc của mẹ mệt lắm hả, hồi trước mẹ đâu có mệt như vậy bao giờ đâu!”
Mặc Tu Nhân: “
Con trai à! Chúng ta có thể đổi đề tài không!
Đúng lúc này, Đỗ Yến Oanh từ trong bếp bước ra: "Hai đứa đã về rồi à, mẹ đang định đưa Bông Vải đi học đây!” Mặc Tu Nhân nói: “Không cần đầu, dì Đỗ, cháu đưa Bông Vải đi được rồi!”
Đỗ Yến Oanh gật gật đầu: “Vậy cũng được!”
Mặc Tu Nhân đưa Tần Minh Huyền đến trường học, sau đó lập tức đến công ty. Có Mặc Tu Nhân đến, Triệu Văn Vương cảm thấy tự tin hơn hẳn, chuyện tập đoàn Tần Thị cùng tập đoàn nhà họ Thẩm liên kết mở chuỗi siêu thị, chỉ trong một buổi sáng, đã bị các hãng truyền thông lớn tranh nhau đưa tin.
Tiền đầu tư của tập đoàn Tần Thị, cũng đã được chuyển vào tài khoản của Sở Hạnh Từ.
Tuy nhiên, chỉ đến giờ ăn trưa, mọi thứ đột ngột đảo ngược, sổ sách của chuỗi siêu thị gặp vấn đề, bị bộ phận liên quan can thiệp điều tra, toàn bộ tiền đều bị đóng băng.
Truyền thông ngửi thấy mùi, lập tức nhận ra ngay có vấn đề trong việc hợp tác này.
Quả nhiên, một tiếng đồng hồ sau, giám đốc tài chính mới của tập đoàn Tần Thị ôm tiền chạy trốn, lấy sạch toàn bộ số tiền trên sổ sách của tập đoàn Tần Thị, chỉ trong một thời gian ngắn, tập đoàn Tần Thị lâm nguy, chuỗi xoay vòng vốn trong tình trạng có thể bị đứt bất cứ lúc nào, vô số đối tác tìm đến yêu cầu hủy bỏ hợp tác.
Những người khác trong công ty đều lo lắng nhảy dựng lên, chỉ có Mặc Tu Nhân và Triệu Văn Vương vẫn vô cùng bình tĩnh.
Buổi chiều mới vừa đến giờ làm việc, chuỗi siêu thị do tập đoàn Tần Thị và tập đoàn nhà họ Thẩm liên kết thành lập, do có vấn đề về sổ sách, bị báo cáo lên trên, nên bắt đầu bị kiểm tra.
Kiểm tra sổ sách hết một buổi trưa, buổi chiều lúc chuẩn bị về nhà, Triệu Văn Vương tới báo cáo tình hình với Mặc Tu Nhân: “Tổng giám đốc Mặc, Tần Vô Đoan vẫn ở trong phạm vi giám sát của chúng ta, anh ta đã chuyển toàn bộ số tiền vào tài khoản của chính mình, một tiếng đồng hồ trước vừa mới rút ra, chỗn toàn bộ ở một góc núi Trà Giang, bây giờ đang trên đường trốn đi khỏi thành phố, còn Sở Hạnh Từ và Lục Thành Ngôn, trước mắt vẫn chưa tiếp xúc gì với anh ta, tôi đoán, bọn họ muốn giấu tiền đi, cắt đứt chuỗi vốn của chúng ta!”
Nhất cử nhất động của Tần Vô Đoan đều bị Mặc Tu Nhân theo dõi, chẳng qua, Mặc Tu Nhân chỉ cho người tung ra chuyện anh ta ôm tiền bỏ trốn, chứ không cho người đuổi theo bắt anh ta, chỉ âm thầm canh chừng.
Mặc Tu Nhân nghe Triệu Văn Vương nói vậy, sắc mặt có chút ngẩn ra: “Cậu nói là, nhiều tiền như vậy, anh ta đều chôn dưới chân núi?”
Triệu Văn Vương gật đầu: “Đúng vậy, anh ta lái xe chuyển tới chuyển lui mấy lần!”
Mặc Tu Nhân cười nhạo một tiếng: “Xem ra, Sở Hạnh Từ vẫn còn tham lam quá, không nỡ bỏ đi số tiền này!”
Nếu Sở Hạnh Từ bắt ‘Tần Vô Đoan hủy hết số tiền này đi, vậy thì cho dù anh có bắt được người, cũng không lấy lại được số tiền này, bây giờ nó lại tự động trở về ngay dưới mũi anh.
Mắt Mặc Tu Nhân nhấp nháy: "Đợi đến khi tôi cho người bắt Tần Vô Đoan, cậu cho người vận chuyển số tiền đó trở về đây!”
Triệu Văn Vương gật đầu: “Vâng!”
Mặc Tu Nhân đứng dậy, cầm áo khoác của mình: “Được rồi, về thôi!”
Triệu Văn Vương nhìn dáng vẻ bình tĩnh của Mặc Tu Nhân, trong lòng không nhịn được khâm phục, tuy rằng anh ta biết kế hoạch của Mặc Tu Nhân, nhưng mà, vẫn không thể bình tĩnh được như Mặc Tu Nhân.
Chuyện kinh doanh trên thương trường, nháy mắt thay đổi, ai biết được giây tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì! Mặc Tu Nhân ra khỏi công ty, nhìn thấy rất nhiều phóng viên ở trước tòa nhà của công ty, anh lái xe từ hầm giữ xe ra.
Xe mới từ dưới hầm đi lên, lập tức có vài phóng viên không muốn sống xông ra, chặn ngay đầu xe Mặc Tu Nhân, Mặc Tu Nhân vội thắng xe lại, mặt trầm xuống.
Phóng viên bên ngoài như ong vỡ tổ xông đến. “Tổng giám đốc Mặc, xin hỏi anh có cách nhìn thế nào đối với việc giám đốc tài chính của tập đoàn Tần Thị ôm tiền bỏ trốn?” “Tổng giám đốc Mặc, tập đoàn Tần Thị vừa mới rót vốn cho chuỗi siêu thị, bây giờ lại bị giám đốc tài chính ôm tiền bỏ trốn, cho hỏi, hiện giờ có phải tập đoàn Tần Thị đang gặp lỗ hổng tài chính rất lớn hay không?" “Tổng giám đốc Mặc, anh có dự đoán được phương hướng thị trường chứng khoản của tập đoàn Tần Thị sau khi bắt đầu phiên giao dịch vào ngày mai không?” “Tổng giám đốc Mặc, anh đã có chiến lược để đối phó với các vấn đề tài chính tiếp theo chưa?”
Ngay lúc phóng viên xông lên chặn xe của Mặc Tu Nhân, Triệu Văn Vương đã đưa bảo vệ đến, mở đường cho Mặc Tu Nhân.
Đám phóng viên kia bị kéo ra, xe của Mặc Tu Nhân vừa ra đến đường lớn thì lập tức rời khỏi đó một cách nhanh chóng, đảm phóng viên chỉ có thể nhìn khói xe ô tô mà thở dài.
Lúc xe của Mặc Tu Nhân gần về đến chỗ ở hiện tại thì
Mặc Tổ Nhiên gọi điện thoại đến.
Giọng Mặc Tổ Nhiên lo lắng: “Tu Nhân, chuyện trên mạng nói... Có đúng hay không?”
Mặc Tu Nhân nhìn về phía trước, mặt không cảm xúc: “Nếu mẹ nói việc Tần Vô Đoan ôm tiền bỏ trốn, chuyện đó thì có thật!”
Mặc Tố Nhiên không thể tin được: “Tại sao lại như vậy? Nó... Nó là anh trai của con mà, tại sao lại có thể làm ra chuyện như vậy?”
Mặc Tu Nhân bình tĩnh nói: “Con chưa từng thừa nhận anh ta là anh con!”
Giọng Mặc Tố Nhiên run rẩy: “ Nhưng mà, đã làm xét nghiệm ADN, chẳng lẽ không thể chứng minh...
Chương 849: thế giới của hai người
Mặc Tu Nhân gật gật đầu: “Đúng vậy, anh cũng đã từng tiếp xúc với Sở Hạnh Từ, anh ta là một người thông minh, nếu không phải trong lúc vô tình anh biết được mối quan hệ giữa anh ta và Lục Thành Ngôn, thì không tài nào có thể nghĩ đến, trong chuyện lần này anh ta có vai trò rất quan trọng!”
Bạch Cẩm Sương nghĩ một lúc, sau đó nói: “Nếu anh cảm thấy cử người đi theo em có thể khiến anh yên tâm hơn thì chứ đi theo đi, còn cả Bông Vải nữa, dù gì em cũng có thể tự bảo vệ mình, Bông Vải thì không làm được!”
Mặc Tu Nhân gật đầu, nghiêm túc nói: “Được, nghe theo em hết!”
Về đến nhà, Mặc Tu Nhân đưa Bạch Cẩm Sương lên lầu: “Hai hôm nay em mệt nhiều rồi, hôm nay đừng đi làm nữa, ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe đi!”
Bạch Cẩm Sương nghe câu này, nghĩ đến chuyện gì đó, nhịn không được đỏ mặt trừng mắt: “Tại ai?”
Mặc Tu Nhân vô cùng chủ động thừa nhận sai lầm: “Trách anh, tại anh hết!”
Bạch Cẩm Sương đỏ mặt hừ khể một tiếng, không muốn nói tiếp chuyện này.
Bọn họ vừa vào cửa, Tần Minh Huyền đã từ số pha bên kia chạy tới: “Bố, mẹ!”
Mặc Tu Nhân nghĩ tới việc tối hôm qua để con ở nhà, đi đến thế giới của hai người thì cũng thấy hơi chột dạ, vội vã bế cậu bé lên: “Bông Vải!”
Tần Minh Huyền tủi thân: “Tối qua sao bố mẹ đi hết vậy?”
Bạch Cẩm Sương: “
Mặc Tu Nhân: “...”
Có những chuyện không thể diễn tả được, không thể nói, cho nên, chỉ có thể nói dối.
Mặc Tu Nhân nhẹ giọng nói: “Bố mẹ đi xem pháo hoa!
Tần Minh Huyền càng tủi thân: “Sao bố mẹ không cho con đi theo với, con ngủ dậy chỉ còn có mỗi một mình” Bạch Cẩm Sương kiên nhẫn nói: “Bố với mẹ không cố ý, tại con ngủ rồi, bố mẹ sợ làm ồn đến con, nên mới đưa con về nhà!”
Tần Minh Huyền méo miệng: “Dù sao thì lúc nào bố mẹ cũng bận!”
Lời trẻ con vô tình, nhưng mà những lời này lại làm Bạch Cẩm Sương và Mặc Tu Nhân nghĩ tới chuyện bận rộn tối hôm qua.
Hai người đỏ mặt nhìn nhau, Mặc Tu Nhân họ khẽ một tiếng, hai người lại không hẹn mà cùng dời tầm mắt đi
Mặc Tu Nhân nói với Bạch Cẩm Sương: “Em nghỉ ngơi đi, anh đưa Bông Vải đi học, rồi đến công ty!
Bạch Cẩm Sương vừa muốn nói “được”, thì nghe thấy Tần Minh Huyền hỏi: “Bố ơi, mẹ không khỏe hả? Sao lại phải nghỉ ngơi?”
Bạch Cẩm Sương da mặt không dày như Mặc Tu Nhân, im lặng không hề rằng, xem anh giải thích thế nào.
Mặc Tu Nhân ôm Tần Minh Huyền nói: “Công việc của mẹ con mấy hôm nay quá mệt!”
Tần Minh Huyền có chút kinh ngạc: "Bây giờ công việc của mẹ mệt lắm hả, hồi trước mẹ đâu có mệt như vậy bao giờ đâu!”
Mặc Tu Nhân: “
Con trai à! Chúng ta có thể đổi đề tài không!
Đúng lúc này, Đỗ Yến Oanh từ trong bếp bước ra: "Hai đứa đã về rồi à, mẹ đang định đưa Bông Vải đi học đây!” Mặc Tu Nhân nói: “Không cần đầu, dì Đỗ, cháu đưa Bông Vải đi được rồi!”
Đỗ Yến Oanh gật gật đầu: “Vậy cũng được!”
Mặc Tu Nhân đưa Tần Minh Huyền đến trường học, sau đó lập tức đến công ty. Có Mặc Tu Nhân đến, Triệu Văn Vương cảm thấy tự tin hơn hẳn, chuyện tập đoàn Tần Thị cùng tập đoàn nhà họ Thẩm liên kết mở chuỗi siêu thị, chỉ trong một buổi sáng, đã bị các hãng truyền thông lớn tranh nhau đưa tin.
Tiền đầu tư của tập đoàn Tần Thị, cũng đã được chuyển vào tài khoản của Sở Hạnh Từ.
Tuy nhiên, chỉ đến giờ ăn trưa, mọi thứ đột ngột đảo ngược, sổ sách của chuỗi siêu thị gặp vấn đề, bị bộ phận liên quan can thiệp điều tra, toàn bộ tiền đều bị đóng băng.
Truyền thông ngửi thấy mùi, lập tức nhận ra ngay có vấn đề trong việc hợp tác này.
Quả nhiên, một tiếng đồng hồ sau, giám đốc tài chính mới của tập đoàn Tần Thị ôm tiền chạy trốn, lấy sạch toàn bộ số tiền trên sổ sách của tập đoàn Tần Thị, chỉ trong một thời gian ngắn, tập đoàn Tần Thị lâm nguy, chuỗi xoay vòng vốn trong tình trạng có thể bị đứt bất cứ lúc nào, vô số đối tác tìm đến yêu cầu hủy bỏ hợp tác.
Những người khác trong công ty đều lo lắng nhảy dựng lên, chỉ có Mặc Tu Nhân và Triệu Văn Vương vẫn vô cùng bình tĩnh.
Buổi chiều mới vừa đến giờ làm việc, chuỗi siêu thị do tập đoàn Tần Thị và tập đoàn nhà họ Thẩm liên kết thành lập, do có vấn đề về sổ sách, bị báo cáo lên trên, nên bắt đầu bị kiểm tra.
Kiểm tra sổ sách hết một buổi trưa, buổi chiều lúc chuẩn bị về nhà, Triệu Văn Vương tới báo cáo tình hình với Mặc Tu Nhân: “Tổng giám đốc Mặc, Tần Vô Đoan vẫn ở trong phạm vi giám sát của chúng ta, anh ta đã chuyển toàn bộ số tiền vào tài khoản của chính mình, một tiếng đồng hồ trước vừa mới rút ra, chỗn toàn bộ ở một góc núi Trà Giang, bây giờ đang trên đường trốn đi khỏi thành phố, còn Sở Hạnh Từ và Lục Thành Ngôn, trước mắt vẫn chưa tiếp xúc gì với anh ta, tôi đoán, bọn họ muốn giấu tiền đi, cắt đứt chuỗi vốn của chúng ta!”
Nhất cử nhất động của Tần Vô Đoan đều bị Mặc Tu Nhân theo dõi, chẳng qua, Mặc Tu Nhân chỉ cho người tung ra chuyện anh ta ôm tiền bỏ trốn, chứ không cho người đuổi theo bắt anh ta, chỉ âm thầm canh chừng.
Mặc Tu Nhân nghe Triệu Văn Vương nói vậy, sắc mặt có chút ngẩn ra: “Cậu nói là, nhiều tiền như vậy, anh ta đều chôn dưới chân núi?”
Triệu Văn Vương gật đầu: “Đúng vậy, anh ta lái xe chuyển tới chuyển lui mấy lần!”
Mặc Tu Nhân cười nhạo một tiếng: “Xem ra, Sở Hạnh Từ vẫn còn tham lam quá, không nỡ bỏ đi số tiền này!”
Nếu Sở Hạnh Từ bắt ‘Tần Vô Đoan hủy hết số tiền này đi, vậy thì cho dù anh có bắt được người, cũng không lấy lại được số tiền này, bây giờ nó lại tự động trở về ngay dưới mũi anh.
Mắt Mặc Tu Nhân nhấp nháy: "Đợi đến khi tôi cho người bắt Tần Vô Đoan, cậu cho người vận chuyển số tiền đó trở về đây!”
Triệu Văn Vương gật đầu: “Vâng!”
Mặc Tu Nhân đứng dậy, cầm áo khoác của mình: “Được rồi, về thôi!”
Triệu Văn Vương nhìn dáng vẻ bình tĩnh của Mặc Tu Nhân, trong lòng không nhịn được khâm phục, tuy rằng anh ta biết kế hoạch của Mặc Tu Nhân, nhưng mà, vẫn không thể bình tĩnh được như Mặc Tu Nhân.
Chuyện kinh doanh trên thương trường, nháy mắt thay đổi, ai biết được giây tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì! Mặc Tu Nhân ra khỏi công ty, nhìn thấy rất nhiều phóng viên ở trước tòa nhà của công ty, anh lái xe từ hầm giữ xe ra.
Xe mới từ dưới hầm đi lên, lập tức có vài phóng viên không muốn sống xông ra, chặn ngay đầu xe Mặc Tu Nhân, Mặc Tu Nhân vội thắng xe lại, mặt trầm xuống.
Phóng viên bên ngoài như ong vỡ tổ xông đến. “Tổng giám đốc Mặc, xin hỏi anh có cách nhìn thế nào đối với việc giám đốc tài chính của tập đoàn Tần Thị ôm tiền bỏ trốn?” “Tổng giám đốc Mặc, tập đoàn Tần Thị vừa mới rót vốn cho chuỗi siêu thị, bây giờ lại bị giám đốc tài chính ôm tiền bỏ trốn, cho hỏi, hiện giờ có phải tập đoàn Tần Thị đang gặp lỗ hổng tài chính rất lớn hay không?" “Tổng giám đốc Mặc, anh có dự đoán được phương hướng thị trường chứng khoản của tập đoàn Tần Thị sau khi bắt đầu phiên giao dịch vào ngày mai không?” “Tổng giám đốc Mặc, anh đã có chiến lược để đối phó với các vấn đề tài chính tiếp theo chưa?”
Ngay lúc phóng viên xông lên chặn xe của Mặc Tu Nhân, Triệu Văn Vương đã đưa bảo vệ đến, mở đường cho Mặc Tu Nhân.
Đám phóng viên kia bị kéo ra, xe của Mặc Tu Nhân vừa ra đến đường lớn thì lập tức rời khỏi đó một cách nhanh chóng, đảm phóng viên chỉ có thể nhìn khói xe ô tô mà thở dài.
Lúc xe của Mặc Tu Nhân gần về đến chỗ ở hiện tại thì
Mặc Tổ Nhiên gọi điện thoại đến.
Giọng Mặc Tổ Nhiên lo lắng: “Tu Nhân, chuyện trên mạng nói... Có đúng hay không?”
Mặc Tu Nhân nhìn về phía trước, mặt không cảm xúc: “Nếu mẹ nói việc Tần Vô Đoan ôm tiền bỏ trốn, chuyện đó thì có thật!”
Mặc Tố Nhiên không thể tin được: “Tại sao lại như vậy? Nó... Nó là anh trai của con mà, tại sao lại có thể làm ra chuyện như vậy?”
Mặc Tu Nhân bình tĩnh nói: “Con chưa từng thừa nhận anh ta là anh con!”
Giọng Mặc Tố Nhiên run rẩy: “ Nhưng mà, đã làm xét nghiệm ADN, chẳng lẽ không thể chứng minh...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.