Vợ Ơi! Chồng Bị Ế

Chương 7

Chàng Khờ Lanh Chanh

25/10/2013

Chíu... chíu... - Một ánh sao bay qua, chưa kịp ước. Ánh sao tiếp theo tôi phải cố nhẩm nhanh điều ước cho kịp mới được, lòng tôi nhủ thầm hạ quyết tâm sắt đá. Tuy quyết tâm thì có thừa nhưng khả năng tôi lại có hạn nên để cho cả năm sáu lần sao vụt qua mà chẳng kịp mở miệng.

Mãi đến những lần sau dù cổ đã mỏi còn mắt đã nhòa nhưng tôi cũng thỏa nguyện được ước mong nhờ rút ra được kinh nghiệm từ những lần trước. Ba ngôi sao bay qua, tôi ước ba điều, nghe người ta nói khi thấy sao băng bay qua nếu kịp đọc điều ước của mình trước khi ánh sao đó vụt tắt thì điều ước đó sẽ thành hiện thực, tôi cũng tin như thế.

***********

Hai điều đầu tiên tôi xin giữ kín, còn điều ước thứ ba là đây:

+ H ngủ chưa?

+ Chưa nơi. M còn thức lun hả? - May quá, nhỏ vẫn chưa ngủ.

+ Chưa nơi, M đang ngắm sao băng mà. Hihi. Còn H, làm gì mà còn chưa ngủ dzị?

+ À. H cũng đang nằm ngoài võng coi sao băng lun nè.

+ Thấy được nhiêu rồi?

+ Cỡ mười mấy cái đó. Còn M?

+ M hả, M thấy được hai mươi mấy cái. Mỏi cả cổ luôn. - Tôi than.

+ M có ước gì không?

+ Có chứ. M ước cho H. Hihi. - Tôi trả lời nhỏ. Nói đúng và đầy đủ hơn thì điều ước thứ 3 tôi ước chuyện nhỏ với tôi, tôi mong sẽ có nhỏ, thành ra ước cho nhỏ mà chẳng khác nào ước cho tôi.

... 10 phút vẫn chưa thấy nhỏ trả lời.

+ Ngủ rồi à? - Tôi thấy lạ liền nhắn tiếp.

+ Chưa nơi. Bực mình. - Nhỏ đáp trả tin nhắn của tôi, đọc xong làm tôi hoảng loạn vì chắc tôi lỡ lời khi nhắn tin với nhỏ lúc nảy. Thôi chết tôi rồi.

+ Ủa. H bực chiện gì hả? Hix. - Tôi hú vía hỏi đại.

+ Uhm. Sao không giữ để ước cho M đi, ước cho H làm gì. Bực mình. Hix. - Xời, thì ra là chuyện này,tưởng gì, làm anh cứ lo.

+ Ơ, thì thích ước cho H không được hả?! Hihi.

+ Giờ H đi ngủ đây. Khuya rồi, M cũng đi ngủ luôn đi, mai còn đi học sớm nữa. Pipi.

+Uhm. Pipi. Ngủ ngon!



1 giờ 10. Tôi tuân lệnh nhỏ đi vào ngủ để mai còn đi học. Mệt thật. Buồn ngủ nữa. Nhưng ước xong mọi điều thì người nhẹ hẳn ra nên tối hôm đó ngủ cũng thật ngon. Tôi đâu ngờ rằng cả 3 điều ước của tôi sau này không những tiêu tan thành tro bụi mà nó còn khác xa sự thật nữa chứ, thế mới đau.

Chắc có lẽ do tôi tham lam quá chăng, người ta mỗi lần ước có một còn tôi thì lại ước tới 3 điều, hay do tôi quá tin tưởng vào những chuyện huyền bí cổ tích nên làm những trò vô bổ. Nói xuôi nói ngược thì mọi chuyện cũng chỉ là ảo ảnh mà thôi.

Chuyện tôi với nhỏ và cả điều ước tôi dành cho nhỏ với tôi cũng không phải ngoại lệ, nó cũng như những ánh sao băng thoắt đến rồi thoắt đi, vội lóe sáng rồi vụt tắt thật nhanh chóng... Nhưng đó là chuyện về sau, còn lúc này tôi đang rất hí hửng.

7. Tình yêu giới hạn

Bài này hay nè các bác: Cảm ơn em đã đến vừa nghe vừa đọc nhá!

Sau lần chở nhỏ đi học và lần thức canh sao băng cùng với kha khá những sự kiện vặt vãnh khác, tôi và nhỏ đã thân hơn trước. Gặp nhau nhiều lần, nói chuyện với nhau cũng xôm tụ và vui nhộn lắm, thích nhất những lúc tôi được ngồi cạnh nhỏ, khi ấy tôi được thấy rõ gương mặt nhỏ nhắn nhưng xinh xắn của nhỏ.

Nhanh thật! Từ lúc biết nhỏ đến nay cũng ngót bốn tháng. Mới đó đã gần hết năm, tiết trời cũng trở nên lạnh lẽo hơn, sương mù mỗi sớm mai lại kéo về giăng kín trên những đỉnh núi đồi và những con đường, dù không nhiều như ở cao nguyên nhưng như thế cũng đủ phả cái lạnh vào da thịt. Tháng 12, noel lại về...

Mùa noel năm ấy đến bên tôi như mọi mùa noel trước, chỉ có điều lần này trong tôi như có cảm giác ấm hơn... Ấm hơn không vì yêu hay được yêu mà ấm hơn vì có cái gì đó để hi vọng, cái gì thì chẳng rõ, một dạng vô định của niềm tin rằng tôi sắp thoát khỏi sự cô độc chăng?

Về phía nhỏ thì gia đình nhỏ theo đạo Công giáo nên lẽ dĩ nhiên noel nhỏ có mặt ở nhà thờ để đón lễ, còn riêng tôi, không có đạo gì hết thì noel đối với tôi cũng chỉ là một ngày như mọi ngày, thậm chí năm trước hỏi bạn bè đêm noel vào ngày nào thì năm sau cũng câu hỏi ấy tôi lại đem ra hỏi tiếp khi thấy nhà nhà người ta rục rịch chuẩn bị đón noel, thật sự tôi không bận tâm nên không nhớ ngày.

Từ vấn đề này nên nhỏ với tôi đã được biết thêm khá nhiều suy nghĩ của nhau về chuyện tình cảm, dù để đạt được điều đó thì tôi và nhỏ đã phải trải qua "cuộc đấu trí" về lí luận cũng đầy cam go và không kém phần hăng máu của đôi bên , nhưng chỉ là tranh luận thôi, không phải cãi nhau.

- Hôm nay noel có đi đâu chơi không H? - Tôi hỏi nhỏ.

- À, hôm nay H bận rồi. - Tôi đoán trước thế mà.

- Uhm. H theo đạo hả? - Tôi có nghe mấy đứa bạn nói hình như nhỏ theo đạo nhưng vẫn vờ hỏi lại nhỏ thử đúng không.

- Uhm, H theo Thiên chúa. Giờ đang ở nhà thờ đón lễ nè. Hi. Mà có chuyện gì không?

- À, M hỏi cho biết đó mà. Hihi. - Tôi xởi lởi.

- Còn M có theo đạo gì không dzậy?

- M hả. M có mà đạo tặc á! Hehe. Dzỡn chứ M không có đạo gì hết.

- M cứ dzỡn quài. Hihi.

- Mà nói thiệt nha, M không thích đạo. - Tự nhiên đang yên đang lành tôi lại tự gây chuyện.

- Hả? Cái gì? Sao M nói dzị? - Nhỏ có vẻ hơi bất ngờ.

- Thì không thích, tại thấy mấy người theo đạo phải đi nhà thờ rồi đi học giáo lí tốn nhiều thời gian quá.

- Trời! Lí do gì mà lạ dzậy. Thấy ghét.



- Thì ý nói không thích theo đạo thui.

- À, ra thế. Theo đạo H thấy vui mà, có gì đâu không thích.

- Nhưng mà M không thích không chỉ vì thấy tốn thời gian không đâu. Còn nhiều lí do nữa kìa.

- Lí do gì nữa?

- Tại M thấy nhiều người theo đạo mà tối ngày hễ cứ say xỉn lại về kiếm chuyện đánh mắng vợ con, chưa kể nhiều ông nhiều bà khi gây nhau lại còn lôi cả người thân, dòng họ của vợ hay chồng mình ra mà chửi nữa kìa.

- ...

Ở xóm M có bà kia cũng theo đạo mà hở có chuyện gì không vừa ý với hàng xóm của bả là bả lại đào bới chửi tung chửi xéo người ta, đã thế còn la oang oang thế này nè: "tức quá, tao phải chửi cho đã miệng cái đã có gì mai đi xưng tội sau rồi về tao chửi tiếp", bả nói vậy mà không biết nhục, đúng là cái hạng người. Haiz... Làm M không có ấn tượng tốt luôn.

- Chỉ dzậy mà M không thích đạo hả?! Thì cũng tùy người chứ, đâu phải ai cũng dzậy đâu. Nói thiệt chứ nhà H trước đây cũng không hạnh phúc, ba của H có lúc bỏ nhà đi nữa kìa nhưng rồi ba cũng dần hiểu ra và cũng nhờ có đạo mà gia đình của H mới êm ấm hơn, bây giờ thì mọi chuyện qua rồi, gia đình của H giờ cũng tìm lại được hạnh phúc rồi. blah.. blah... - Nghe nhỏ nói vậy tôi thấy sao thương nhỏ ghê, thì ra nhỏ cũng gặp nhiều chuyện buồn đến vậy, khác hẳn vẻ ngoài cười cười nói nói hằng ngày. Tôi cũng không hỏi rõ chuyện gì đã xảy ra với gia đình nhỏ vì nghĩ cũng không nên, làm như thế chẳng khác nào khơi lại nỗi buồn trong nhỏ.

- Thì M chỉ nói không thích thôi chứ đâu có nói là ghét đạo đâu. Mà ở đây là không thích theo đạo á chứ đâu có nói là không thích người có đạo. Tu là tu ở tâm, dzậy mà có những người theo đạo mà cái tâm họ như những người M vừa kể thì thôi chứ đi nhà thờ, đi chùa miết thì có ý nghĩa gì. Haiz... Chẳng hiểu nỗi. - Tôi bèn lái sang lại chuyện tôi không thích theo đạo.

- Thì đã nói là tùy người mà. Theo đạo gì đâu quan trọng, quan trọng là ý thức của mỗi người thôi. - Nhỏ giải thích.

- Nếu là M, M sẽ không như dzậy đâu.

Ba hoa đủ điều, dài dòng văn tự đủ thứ nhưng hai cái đầu lạnh cố chấp bảo vệ quan điểm của bọn tôi vẫn không ai chịu nhường ai, rồi dần dần mọi chuyện đã được đẩy lên có thể xem như đỉnh điểm khi:

- Sau này nếu M có lấy vợ thì đạo ai nấy giữ, không ép buộc gì hết. - Tôi thế mà đâm ra hoang tưởng nặng chưa gì đã nghĩ đến chuyện vợ con.

- Còn H chỉ lấy người cùng đạo với H thôi.

- Cái gì? Dzị chẳng khác nào lựa người mà lấy hả?! - Tôi hơi bị sốc và choáng trước câu nói của nhỏ.

- Uhm. Chứ H không yêu người ngoài đạo đâu. - Câu nói này chỉ đơn thuần là suy nghĩ thật của nhỏ nhưng vô tình chẳng khác nào nhắm ngay vào tôi.

- Trời! Tình yêu mà cũng có thể lựa chon nữa sao. Dzậy là H chỉ yêu đạo thôi chứ yêu gì người đó. Dzậy đó mà gọi là tình yêu à. Dzậy ai có đạo thì H sẽ yêu còn không có đạo thì không yêu. Chẳng hiểu nỗi.

- Không phải là lựa chọn gì ở đây hết. H nghĩ mình chỉ có thể hạnh phúc với người cùng đạo với mình thôi.

- Dzậy mà cũng gọi tình yêu sao. Vậy mà nào giờ M cứ tưởng yêu là yêu thôi chứ, không ngờ giờ mới biết tình yêu cũng lựa chọn được mà không theo cảm xúc đó. Dzậy là thằng nào có đạo thì sẽ có nhiều khả năng làm bạn trai H à. - Tôi chua xót.

- M nghĩ H là người dễ dãi thế sao. Không hẳn ai có đạo là H đã yêu đâu. H có chuyện này kể cho M nghe nè. Ở gần nhà H có anh kia bây giờ đang học ở thành phố, nhà cũng theo đạo như H và cũng theo đuổi H nhiều năm nay nhưng H không chịu vì H không yêu anh đó. Nói để M biết không phải tình yêu của H là lựa chọn gì gì đó đâu. - Nhỏ kể mà tôi thấy xót ruột thật, có chuyện này nửa à, mặc dù thừa biết con gái xinh thì chắc chắn sẽ có rất nhiều cái đuôi nhưng vẫn thấy khó chịu. Vậy ra anh chàng mà H kể có nhiều lợi thế hơn tôi, vừa có đạo lại vừa gần nhà thì chắc biết rõ nhau lắm đây.

Thế đấy, chuyện đó làm tôi cứ mông lung suy nghĩ mãi. Vậy ra tình yêu cũng phân biệt tôn giáo nữa?! Đó là quyền tự do của mỗi người mà, đến với nhau thì phải làm cho nhau được hạnh phúc hơn chứ đâu phải đến với nhau để xiềng xích nhau. Yêu thì phải tôn trọng suy nghĩ, niềm tin, tín ngưỡng của nhau thế thì mới có hạnh phúc chứ. Tình yêu thì phải dựa trên cảm xúc rung động sao lại có thể lựa chọn được. Thế mới biết tình yêu cũng có những giới hạn vô lí đến vậy. Tôi không tin!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vợ Ơi! Chồng Bị Ế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook