Chương 18: Ngày đầu đi làm
Giảo Giảo
03/09/2022
Ăn xong bữa cơm hắn cũng ngoan ngoãn về nhà, không làm gì thêm nữa. Cô cũng về phòng ngủ, nằm một hồi cô lại bắt đầu suy nghĩ. Đời này có lẽ tính của hắn cũng khác đời trước rồi, nói đúng hơn là quá khác biệt như hai người khác nhau vậy. Đời trước có bao giờ hắn nói gì về món ăn của cô đâu chứ, một ngày có thể gặp cô không hơn 1 lần, nhưng lần nào gặp hắn đều buông lời mắng nhiếc, sĩ nhục cô. Đời này lại cố tỏ ra quan tâm là sao?
Ay, càng nghĩ càng đau đầu, cô nên dùng chất xám của mình vào công việc ngày mai thì tốt hơn, không nên để bị phân tâm nữa.
Còn hắn sau khi về nhà, cũng đi đến phòng mình, nhìn vào bức tường phòng mình, hắn nhẹ nhàng mỉm cười, trên bức tường này treo rất rất nhiều hình của một cô gái. Từ tấm lúc học cấp 1 đến tấm cô cầm trên tay tấm bằng đại học đỏ chót, miệng cười tươi như hoa vậy. Hắn lặng lẽ nhìn đi nhìn lại từng tấm hình dáng trên bức tường, ngắm đến tầm 1h sáng hắn mới tiến lại giường nằm xuống, miệng mấp máy nói.
" Xin lỗi..."
____
Sáng hôm sau cô cũng thức dậy rất đúng giờ, chuẩn bị quần áo gọn gàng để đến công ty.
" Chào em, em tên Quý Đình Đình đúng không?" một cô gái trông rất xinh đẹp đi lại hỏi cô, vẻ ngoài cô ấy nhìn rất quyến rũ, lại nhìn rất trưởng thành.
" Dạ đúng ạ" cô lễ phép trả lời. Ánh mắt người phụ nữ kia nhìn cô tỏ vẻ khá khinh thường nhưng cũng cố tỏ ra vui vẻ.
" Chị là Thường Hi, cấp trên của em, chị đến để dẫn em đến phòng làm việc." cô ta nói rồi cười với cô. Cô cũng vui vẻ đi theo cô ta. Tuy cười như vậy nhưng trong lòng Thường Hi lại khinh thường cô vô cùng. Hôm qua cô còn nhận được cuộc điện thoại của Hạc Hiên là phải dẫn cô gái tên Quý Đình Đình gì đó đến phòng làm việc, rồi còn phải cố gắng giúp đỡ cô ta nếu cô ta không hiểu, còn nói đây là lệnh của chủ tịch. Ai mà lại không biết chủ tịch là người như nào, chỉ một thời gian ngắn thu mua lại GM lại khiến nó trở thành một công ty nằm trong top 100 công ty lớn của thành phố Thượng Hải, trong hàng ngàn công ty ở đây. Chưa kể đây chỉ là một trong vô số công ty được vị chủ tịch Trình này tiếp quản. Mới hôm trước chủ tịch cũng mới về đây công tác, thì hôm sau Hạc Hiên lại ra lệnh giao phó cô gái này cho cô. Hừ một người đi cửa sau như vậy lại có tư cách làm ở bang cô ta sao? Cô ta sẽ trị cho cô gái này một bài học nhớ đời.
" Đây là bàn làm việc của em"
" Vâng"
Nói rồi cô ta rời đi, cô vừa ngồi xuống để túi ra sau lưng, lúc này trong phòng làm việc bỗng xôn xao.
" Xem kìa, chưa thực tập ngày nào đã được nhận"
" Nhìn xinh đẹp như vậy mà lại là loại người tâm cơ gớm"
" Các người chưa nghe câu càng xinh càng độc sao?"
" Phải tránh cô ta ra đi"
Vô vàng những câu nói to nhỏ vang lên bên tai cô, quả thực áp lực công ty không bằng áp lực miệng đời mà. Nếu bây giờ cô đứng lên nói với họ cô chỉ đi sớm có 1 tiếng mà đã được nhận rồi thì họ có tin không ta? Chính cô còn không tin nữa là. Thật là mệt mỏi quá
"Này cô, đây là tài liệu chị Thường Hi cần cô xử lý, đến đây không phải để ngồi ngây ngốc đó đâu" cô nhân viên kia bước đến gần bàn làm việc của cô nhìn cô rồi đặt xuống bàn một chồng tài liệu rất dày xuống. Hu hu mới ngày đầu cô đi làm thôi màaaaa...
" Hừ, để xem tôi 'xử' cô như thế nào nhé! Đây mới là khởi đầu thôi tiện nhân à " Thường Hi vừa đứng vừa nhâm nhi trà trước cửa phòng làm việc của mình, cách cửa hé nhỏ đủ để cô ta quan sát phòng làm việc làm bằng kính của các nhân viên điều hành, cô ta nhìn chằm chằm vào bàn của cô rồi nhếch môi cười đểu một cái...
Ay, càng nghĩ càng đau đầu, cô nên dùng chất xám của mình vào công việc ngày mai thì tốt hơn, không nên để bị phân tâm nữa.
Còn hắn sau khi về nhà, cũng đi đến phòng mình, nhìn vào bức tường phòng mình, hắn nhẹ nhàng mỉm cười, trên bức tường này treo rất rất nhiều hình của một cô gái. Từ tấm lúc học cấp 1 đến tấm cô cầm trên tay tấm bằng đại học đỏ chót, miệng cười tươi như hoa vậy. Hắn lặng lẽ nhìn đi nhìn lại từng tấm hình dáng trên bức tường, ngắm đến tầm 1h sáng hắn mới tiến lại giường nằm xuống, miệng mấp máy nói.
" Xin lỗi..."
____
Sáng hôm sau cô cũng thức dậy rất đúng giờ, chuẩn bị quần áo gọn gàng để đến công ty.
" Chào em, em tên Quý Đình Đình đúng không?" một cô gái trông rất xinh đẹp đi lại hỏi cô, vẻ ngoài cô ấy nhìn rất quyến rũ, lại nhìn rất trưởng thành.
" Dạ đúng ạ" cô lễ phép trả lời. Ánh mắt người phụ nữ kia nhìn cô tỏ vẻ khá khinh thường nhưng cũng cố tỏ ra vui vẻ.
" Chị là Thường Hi, cấp trên của em, chị đến để dẫn em đến phòng làm việc." cô ta nói rồi cười với cô. Cô cũng vui vẻ đi theo cô ta. Tuy cười như vậy nhưng trong lòng Thường Hi lại khinh thường cô vô cùng. Hôm qua cô còn nhận được cuộc điện thoại của Hạc Hiên là phải dẫn cô gái tên Quý Đình Đình gì đó đến phòng làm việc, rồi còn phải cố gắng giúp đỡ cô ta nếu cô ta không hiểu, còn nói đây là lệnh của chủ tịch. Ai mà lại không biết chủ tịch là người như nào, chỉ một thời gian ngắn thu mua lại GM lại khiến nó trở thành một công ty nằm trong top 100 công ty lớn của thành phố Thượng Hải, trong hàng ngàn công ty ở đây. Chưa kể đây chỉ là một trong vô số công ty được vị chủ tịch Trình này tiếp quản. Mới hôm trước chủ tịch cũng mới về đây công tác, thì hôm sau Hạc Hiên lại ra lệnh giao phó cô gái này cho cô. Hừ một người đi cửa sau như vậy lại có tư cách làm ở bang cô ta sao? Cô ta sẽ trị cho cô gái này một bài học nhớ đời.
" Đây là bàn làm việc của em"
" Vâng"
Nói rồi cô ta rời đi, cô vừa ngồi xuống để túi ra sau lưng, lúc này trong phòng làm việc bỗng xôn xao.
" Xem kìa, chưa thực tập ngày nào đã được nhận"
" Nhìn xinh đẹp như vậy mà lại là loại người tâm cơ gớm"
" Các người chưa nghe câu càng xinh càng độc sao?"
" Phải tránh cô ta ra đi"
Vô vàng những câu nói to nhỏ vang lên bên tai cô, quả thực áp lực công ty không bằng áp lực miệng đời mà. Nếu bây giờ cô đứng lên nói với họ cô chỉ đi sớm có 1 tiếng mà đã được nhận rồi thì họ có tin không ta? Chính cô còn không tin nữa là. Thật là mệt mỏi quá
"Này cô, đây là tài liệu chị Thường Hi cần cô xử lý, đến đây không phải để ngồi ngây ngốc đó đâu" cô nhân viên kia bước đến gần bàn làm việc của cô nhìn cô rồi đặt xuống bàn một chồng tài liệu rất dày xuống. Hu hu mới ngày đầu cô đi làm thôi màaaaa...
" Hừ, để xem tôi 'xử' cô như thế nào nhé! Đây mới là khởi đầu thôi tiện nhân à " Thường Hi vừa đứng vừa nhâm nhi trà trước cửa phòng làm việc của mình, cách cửa hé nhỏ đủ để cô ta quan sát phòng làm việc làm bằng kính của các nhân viên điều hành, cô ta nhìn chằm chằm vào bàn của cô rồi nhếch môi cười đểu một cái...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.