Chương 104: Chỉ cần em muốn anh sẽ làm cho em
ihamata sensi
07/01/2020
Sau chuyện đó cả hai càng hiểu nhau hơn mối quan hệ dần tốt đẹp. Lúc
đó Tú Vy định bàn bạc với Trường Niên, Hoắc Cẩm và Tiểu Anh về kế hoạch
bảo vệ an toàn cho mọi người tại buổi đấu giá nhưng có vài chuyện xảy ra nên chưa kịp bàn gì. Chiều hôm nay họ có hẹn tại công ty của Tú Vy, mọi người đã có mặt đầy đủ.
- Được rồi, ngày mai chúng ta phải hết sức cẩn thận.
Tú Vy là người thuyết trình, cô nghiêm nghị đưa cho mỗi người một tờ bản đồ sơ bộ của khu đấu giá. Tất cả mọi người ai cũng ngạc nhiên khi bản đồ trước mặt rất chi tiết, Trường Niên mở lời.
- Tại sao em lại có được bản đồ này.
- Tôi có một điệp vụ bí mật trà trộn vào Triệu Thành người đó đã bí mật theo dõi, vẽ lại đường đi và các hầm bí mật.
Tú Vy mở máy tính chiếu tấm bản đồ lên thật to trên tay cầm một cái cây để dễ dàng xác định.
- Chúng ta sẽ dự trong tòa nhà chính giữa biển khắp nơi toàn là nước, có thể chúng muốn triệt đường lui của mình.
Hoắc Cẩm chú ý quan sát đặt tay lên cằm nheo mày hỏi lại.
- Có phải chúng muốn tự sát chung với chúng ta, không chừa đường lui cho mình.
- Mới đầu em cũng nghĩ như anh nhưng không phải, dưới sân để vật đấu giá có một đường ngầm dẫn đến căn biệt thự ở lòng thành phố.
Tú Vy vừa nói vừa chỉ tay theo đường đi trên bản đồ. Trường Niên trầm ngâm một hồi lâu mới đặt ra một câu hỏi tiếp theo.
- Vậy thì chúng ta có thể lời dụng đường đó để chạy thoát.
- Cách của anh tôi cũng đã nghĩ, nhưng đường ngầm có cài đặt cảm biến điện. Những đôi giày của bọn chúng có cài sẵn mật khẩu có thể tự do đi lại ở đó còn nếu chúng ta đi xuống sẽ kích hoạt tia điện, phóng thẳng vào người và chết một cách nhanh chóng không kịp làm gì.
- Vậy em có cách gì không? Chẳng lẽ chúng ta phải chịu chết?( Hoắc Cẩm cảm thấy lo ngại)
- Chính vì vậy em mới nhờ các anh? Đầu tiên Hoắc Cẩm dẫn theo càng nhiều người càng tốt, cải trang thành khách mời. Đến thời cơ cứ chặn đầu chúng trước một cách chớp nhoáng để chúng không kịp trở tay( Tú Vy uống một ngụm nước trả lời.
- Còn khách mời thì sao?( Tiểu Anh thắc mắc).
- Về vấn đề này thì mọi người cứ yên tâm, tất cả khách mời sẽ không thể nào đến được vì có người của em lo rồi.
Tú Vy nhìn về phía trước nở một nụ cười bí ẩn, tiếp tục đi vào vấn đề.
- Các anh chỉ cần làm vậy thôi, còn tất cả mọi chuyện cứ để em lo.
Tú Vy thở phào phủi tay đứng thẳng người tắt máy tính đi. Hoắc Cẩm và Tiểu Anh cũng đứng dậy bắt tay Tú Vy trầm trồ.
- Em đúng thật ranh mãnh nhưng phải cẩn thận bọn chúng không dễ đối phó đâu.
- Em biết mà, mai chúng ta sẽ gặp nhau.
Tú Vy vui vẻ chào tạm biệt, Hoắc Cẩm và Tiểu Anh đi ra ngoài. Tú Vy sắp xếp giấy tờ lại ngẩn mặt giật mình khi thấy Trường Niên nhìn mình không chớp mắt hai má đỏ ửng lấy tay chùi chùi ấp úng.
- Mặt tôi dính gì sao?
Trường Niên nhìn điệu bộ ngại ngùng sợ sệt của Tú Vy bật cười gấp tờ bản đồ lại xoay một vòng hí hửng trả lời.
- Không chỉ là tôi không ngờ bạn gái của Trường Niên cũng không phải dạng vừa.
- Anh lại trở chứng nữa rồi, mặt dù đã chuẩn bị kĩ lưỡng nhưng tôi có cảm giác bất an.
Tú Vy ngồi xuống ghế cảm thấy có chút lo lắng, Trường Niên chùn người đứng dậy đi ra sau lưng Tú Vy đặt tay lên vai cô nhẹ nhàng xoa bóp trấn an.
- Em đừng lo nhiều, tôi tin em sẽ làm được nhưng mà tôi có một thắc mắc chỉ cần không có khách mời thì kế hoạch của chúng sẽ không được thực hiện, nhưng tại sao em lại cho người cãi trang giúp chúng thực hiện được kế hoạch.
- Kế hoạch của chúng phải được vạch trần, Triệu Thành đã tiêu diệt toàn bộ gia tộc Xi để chiếm đoạt cổ vật Liên khúc ngọc bích, bất kể mọi giá tôi phải lấy được cổ vật đó.
- Thì ra em bất chấp nguy hiểm chỉ để lấy được cổ vật đó, nếu em thích tôi có thể mua cho em mà.
Trường Niên chòm tới ôm lấy cổ Tú Vy dựa đầu vào vai âu yếm. Định hôn vào má thì bị Tú Vy dùng tay chặn lại đẩy ra nhếch mép.
- Anh nghĩ tôi không đủ sức mua nó hay sao? Nhưng tôi muốn trả lại những gì mà Triệu Thành đã làm, chúng đã sát hại cả một gia tộc, thì tôi cũng phải đáp trả cho xứng đáng chứ.
- Bất kể thứ gì em muốn Trường Niên này cũng sẽ làm cho em kể cả phải chết.
Trường Niên từ từ tuột ra khỏi người Tú Vy, nắm lấy bàn tay mềm mại vuốt ve hôn lên một cái, đỡ cô đứng dậy. Tú Vy bước đi ra ngoài Trường Niên cũng đi theo sau.
- Được rồi, ngày mai chúng ta phải hết sức cẩn thận.
Tú Vy là người thuyết trình, cô nghiêm nghị đưa cho mỗi người một tờ bản đồ sơ bộ của khu đấu giá. Tất cả mọi người ai cũng ngạc nhiên khi bản đồ trước mặt rất chi tiết, Trường Niên mở lời.
- Tại sao em lại có được bản đồ này.
- Tôi có một điệp vụ bí mật trà trộn vào Triệu Thành người đó đã bí mật theo dõi, vẽ lại đường đi và các hầm bí mật.
Tú Vy mở máy tính chiếu tấm bản đồ lên thật to trên tay cầm một cái cây để dễ dàng xác định.
- Chúng ta sẽ dự trong tòa nhà chính giữa biển khắp nơi toàn là nước, có thể chúng muốn triệt đường lui của mình.
Hoắc Cẩm chú ý quan sát đặt tay lên cằm nheo mày hỏi lại.
- Có phải chúng muốn tự sát chung với chúng ta, không chừa đường lui cho mình.
- Mới đầu em cũng nghĩ như anh nhưng không phải, dưới sân để vật đấu giá có một đường ngầm dẫn đến căn biệt thự ở lòng thành phố.
Tú Vy vừa nói vừa chỉ tay theo đường đi trên bản đồ. Trường Niên trầm ngâm một hồi lâu mới đặt ra một câu hỏi tiếp theo.
- Vậy thì chúng ta có thể lời dụng đường đó để chạy thoát.
- Cách của anh tôi cũng đã nghĩ, nhưng đường ngầm có cài đặt cảm biến điện. Những đôi giày của bọn chúng có cài sẵn mật khẩu có thể tự do đi lại ở đó còn nếu chúng ta đi xuống sẽ kích hoạt tia điện, phóng thẳng vào người và chết một cách nhanh chóng không kịp làm gì.
- Vậy em có cách gì không? Chẳng lẽ chúng ta phải chịu chết?( Hoắc Cẩm cảm thấy lo ngại)
- Chính vì vậy em mới nhờ các anh? Đầu tiên Hoắc Cẩm dẫn theo càng nhiều người càng tốt, cải trang thành khách mời. Đến thời cơ cứ chặn đầu chúng trước một cách chớp nhoáng để chúng không kịp trở tay( Tú Vy uống một ngụm nước trả lời.
- Còn khách mời thì sao?( Tiểu Anh thắc mắc).
- Về vấn đề này thì mọi người cứ yên tâm, tất cả khách mời sẽ không thể nào đến được vì có người của em lo rồi.
Tú Vy nhìn về phía trước nở một nụ cười bí ẩn, tiếp tục đi vào vấn đề.
- Các anh chỉ cần làm vậy thôi, còn tất cả mọi chuyện cứ để em lo.
Tú Vy thở phào phủi tay đứng thẳng người tắt máy tính đi. Hoắc Cẩm và Tiểu Anh cũng đứng dậy bắt tay Tú Vy trầm trồ.
- Em đúng thật ranh mãnh nhưng phải cẩn thận bọn chúng không dễ đối phó đâu.
- Em biết mà, mai chúng ta sẽ gặp nhau.
Tú Vy vui vẻ chào tạm biệt, Hoắc Cẩm và Tiểu Anh đi ra ngoài. Tú Vy sắp xếp giấy tờ lại ngẩn mặt giật mình khi thấy Trường Niên nhìn mình không chớp mắt hai má đỏ ửng lấy tay chùi chùi ấp úng.
- Mặt tôi dính gì sao?
Trường Niên nhìn điệu bộ ngại ngùng sợ sệt của Tú Vy bật cười gấp tờ bản đồ lại xoay một vòng hí hửng trả lời.
- Không chỉ là tôi không ngờ bạn gái của Trường Niên cũng không phải dạng vừa.
- Anh lại trở chứng nữa rồi, mặt dù đã chuẩn bị kĩ lưỡng nhưng tôi có cảm giác bất an.
Tú Vy ngồi xuống ghế cảm thấy có chút lo lắng, Trường Niên chùn người đứng dậy đi ra sau lưng Tú Vy đặt tay lên vai cô nhẹ nhàng xoa bóp trấn an.
- Em đừng lo nhiều, tôi tin em sẽ làm được nhưng mà tôi có một thắc mắc chỉ cần không có khách mời thì kế hoạch của chúng sẽ không được thực hiện, nhưng tại sao em lại cho người cãi trang giúp chúng thực hiện được kế hoạch.
- Kế hoạch của chúng phải được vạch trần, Triệu Thành đã tiêu diệt toàn bộ gia tộc Xi để chiếm đoạt cổ vật Liên khúc ngọc bích, bất kể mọi giá tôi phải lấy được cổ vật đó.
- Thì ra em bất chấp nguy hiểm chỉ để lấy được cổ vật đó, nếu em thích tôi có thể mua cho em mà.
Trường Niên chòm tới ôm lấy cổ Tú Vy dựa đầu vào vai âu yếm. Định hôn vào má thì bị Tú Vy dùng tay chặn lại đẩy ra nhếch mép.
- Anh nghĩ tôi không đủ sức mua nó hay sao? Nhưng tôi muốn trả lại những gì mà Triệu Thành đã làm, chúng đã sát hại cả một gia tộc, thì tôi cũng phải đáp trả cho xứng đáng chứ.
- Bất kể thứ gì em muốn Trường Niên này cũng sẽ làm cho em kể cả phải chết.
Trường Niên từ từ tuột ra khỏi người Tú Vy, nắm lấy bàn tay mềm mại vuốt ve hôn lên một cái, đỡ cô đứng dậy. Tú Vy bước đi ra ngoài Trường Niên cũng đi theo sau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.