Vợ Ơi, Mình Hẹn Hò Đi!

Chương 5: Bị trêu chọc

Đàm Umie

17/10/2023

Hai người vô tình chạm ánh mắt rồi nhìn nhau một hồi lâu. Nhìn kĩ thì anh cũng rất đẹp đó. Đôi mắt đen nhìn vô hồn nhưng đầy ma mị, lông mi cong dài, cánh mũi cao, mái tóc đen được vuốt ngược ra sau để lộ gương mặt có nét lạnh lùng, không có một khuyết điểm nào, khiến cho cô cũng không thể rời mắt.

- Tôi đẹp đến thế à?

Anh đột nhiên lên tiếng khiến cho cô giật mình, đỏ mặt quay đi. Cô cố gắng lấy lại bình tĩnh

- Lúc nãy em tính đi đâu?

- Tôi...tôi chỉ muốn ra ngoài một tí thôi! Anh...anh tắm nhanh vậy?

- Em quan tâm tôi tắm nhanh?

Anh vừa nói vừa cúi người khẽ nói nhỏ vào tai cô, nói xong anh còn thở nhẹ vào tai cô hiến cô xấu hổ càng thêm xấu hổ.

- Anh bị điên! Tôi mà quan tâm anh tắm làm gì chứ?

Cô vừa xấu hổ vừa tức giận đẩy anh ra

- À vậy ra là em muốn tắm với tôi!

Anh cười rồi dùng lời nói đầy ma mị thốt ra khiến cô cũng phải tức xì khói. Cô chỉ vào mặt anh đỏ mặt tức giận nói

- Anh....anh là đồ thần kinh! Tôi nói muốn tắm với anh lúc nào?

- Không cần ngại, nếu em muốn tắm với tôi, thì tôi không ngại đâu! Hàn - phu - nhân!

Anh nhấn mạnh 3 chữ ' Hàn phu nhân ' xong bế cô lên đi từng bước vào phòng tắm. Cô bị bế bất ngờ không kịp phản ứng choàng tay lên cổ anh, thấy anh đi về hướng phòng tắm cô mới giãy giụa đòi xuống

- Anh làm gì đấy? Thả tôi xuống!



- Đương nhiên là đi tắm rồi!

- Không!!! Tôi không muốn tắm

- Phải tắm mới sạch sẽ chứ!

- Aaaaaa!!

Anh bế cô vào phòng tắm thả cô xuống cầm vòi sen xả nước từ trên đầu cô xuống. Cô bất ngờ không biết làm gì cố gắng tránh nước từ vòi sen la hét

- Anh...anh mau tắt nước đi! Lạnh...lạnh...lạnh quá!

- Một lát nước sẽ ấm lên thôi

Anh vừa nói vừa khẽ vào tai cô khiến cô phải đó ửng mặt

- Anh là...anh là đồ thần kinh! Mau tắt nước...ưm

Anh không nói gì thả chiếc vòi nước xuống, một tay nắm chặt 2 tay cô ép lên tường, tay còn lại nâng cầm cô trao cho cô một nụ hôn sâu. Cô bị hôn bất ngờ cố gắng giãy giụa để thoát khỏi anh nhưng không thể nào thoát ra được cô đành buông xuôi. Hắn thấy vậy càng ngày càng lấn tới,tay cũng không nằm yên bắt đầu mò mẫm khắp người cô. Cô lúc này mới giật mình lại cố gắng chống cự giãy giụa quyết liệt hơn.

Anh thì càng lúc càng thích thú hơn. Thấy cô sắp thở không được nữa anh mới luyến tiếc rời đôi môi đó bắt đầu đi xuống cổ cô nhẹ nhàng hôn lên cổ, anh còn để lại vài dấu hôn trên cổ cô, cô rên nhẹ một tiếng rồi anh cắn nhẹ xương quai xanh cô, tay cũng không ngừng hoạt động. Cô lúc này không thể làm gì được cơ thể không nghe lời cô bắt đầu không chịu được đã muốn mềm nhũn ra. Anh dừng lại ngước lên nhìn cô, nở nụ cười thỏa mãn nhìn cô bây giờ rất gợi cảm anh càng muốn hủy hoại cô thêm. Nhưng cô lúc này đã không thể chịu được nỗi nữa cô nhìn anh một cái rồi ngất đi. Anh nhanh tay liền đỡ lấy cô, nở nụ cười gian xảo

*Mới có tí đã gục rồi*

Anh đứng suy nghĩ cười lên một cái rồi bế cô lên đưa ra ngoài, đặt cô lên giường rồi gọi người hầu vào lau người và thay đồ cho cô. Còn anh thì đi vào văn phòng làm việc giải quyết một số việc.

Một lúc sau, anh quay lại phòng thấy cô đã ngủ say anh bước đến nhìn cô một lúc rồi nở một nụ cười. Rồi anh cúi người đặt lên trán cô một nụ hôn.



...--------SÁNG HÔM SAU--------...

Ánh nắng từ bên ngoài cửa sổ len lỏi chiếu vào, cô đang say giấc thì bị ánh nắng hơi chói mắt thế là cô quay người sang bên kia, đột nhiên đụng trúng thứ gì đó. Cô mò mẫm, rồi từ từ mở mắt ra, trước mắt cô là gương mặt đầy ma mị khi ngủ của anh. Cô có hơi bất ngờ, nằm ngắm nhìn một lúc lâu, trông anh khi ngủ cũng an nhiên tự tại quá. Cô bất giác không suy nghĩ gì muốn đưa tay lên chạm vào mặt anh thì đột nhiên anh mở mắt nắm lấy tay cô:

- Hàn phu nhân, mới sáng sớm em đã muốn vận động rồi sao?

Cô nghe vậy liền đỏ mặt muốn rút tay lại nhưng anh đã nắm chặt rồi cô không tài nào rút ra được.

- Tôi...anh buông tôi ra! vận...vận động gì chứ? Anh đừng có mà làm bừa!

- Không phải sao? Hàn phu nhân, tôi còn chưa tỉnh em đã không chịu nỗi sao mà đã muốn quyến rũ tôi rồi!

Anh kéo cô nằm lên người anh, giọng điệu ma mị thì thầm vào tai cô khiến cô cũng phải xấu hổ không thể nói thế nào

- Tôi...tôi không có! Chỉ là...chỉ là...tôi thấy có con muỗi, tôi sợ anh bị nó cắn thôi!

Cô khó xử không biết phải nói thế nào liền nhanh trí nhìn xung quanh để đổi chủ đề

- À ra là con muỗi sao? Hàn phu nhân cũng thật chu đáo!

Anh phì cười rồi ôm chặt lấy eo cô kéo lại gần hơn. Cô thì cô gắng đẩy anh ra nhưng không thế đẩy được. Anh không nói gì liền nâng cầm cô lên cắn nhẹ lên cổ cô. Cô bị bất ngờ tay giữ chặt lấy vai anh. Anh tiếp tục cắn thêm vài chỗ khác nữa.Khiến cô càng bấu víu chặt vai anh hơn. Anh thấy thỏa mãn rồi mới buông ra nhìn, trên cổ cô toàn là dấu hôn anh để lại. Anh cười nhẹ một cái rồi nhìn mặt cô, gương mặt cô bây giờ đỏ hơn cả trái ớt nữa. Anh thấy đã thỏa mãn rồi đưa tay lên che miệng nở một nụ cười mãn nguyện, cô nhìn anh lấy lại vẻ bình tĩnh đưa tay lên che cổ mắng anh:

- Anh...anh làm gì vậy?

Anh không nói gì chỉ ngồi đó nhìn cô cười.Thấy anh không nói gì cô tức giận chạy nhanh vào phòng tắm. Cô đứng trước soi mình trong người trên cổ cô toàn là dấu hôn. Cô nhìn vào gương mặt thì đỏ. Cô đứng đó suy nghĩ sao bản thân lại có vẻ mặt thích thú như vậy chứ. Rõ ràng là cô có thể kháng cự, cô bất giác đưa tay lên sờ vào những dấu hôn đó trong đầu liền xuất hiện cảnh hôm qua rồi cả hôm nay. Cô giật mình xả nước rửa mặt để lấy lại bình tĩnh. cô không biết bản thân bị làm sao nữa.

...----------------...

Hết chương 5

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vợ Ơi, Mình Hẹn Hò Đi!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook