Vợ Ơi, Mình Hẹn Hò Đi!

Chương 24

Đàm Umie

30/10/2023

Sau 7749 lần thử cũng đã đến tối luôn rồi. Anh đưa cô đi ăn tối rồi cùng đi về.

Cuối cùng cô cũng được về nhà. Cô chạy nha ra ghế sofa mệt mỏi nằm xuống. Anh thì đi sau vào người hầu cũng đi ra cung kính xách đống đồ đã mua lên tầng.

Anh đi lại chỗ cô ngồi xuống, bình thản hỏi

- Hôm nay có chuyện gì ?

- Hả ? Chuyện gì ?

Cô không biết gì ngồi dậy nhìn anh hỏi lại

- Đừng nghĩ tôi không biết, hôm nay tại sao lại mua rồi muốn trả lại !

- Thì tôi thất không hợp với tôi thôi nên muốn trả lại !

- Em còn muốn nói dối ! Có tin tôi ăn em tại đây không ?

Anh lại gần nâng cầm cô lên ma mị nói

- Tôi nói ! Tôi nói !

- Phải ngoan như vậy chứ ! Nói đi

- Thì là hôm nay tôi gặp Đào Mộng và Lôi Vũ Tranh! Cô ta sỉ nhục tôi bảo tôi không có tiền mua quần áo ở đó ! Cô ta thách thức tôi, tôi tức quá mới nhận thách thức của cô ta !

- Vậy ra là chuyện này à ?

- Anh đừng lo tôi sẽ trả lại tiền cho anh !

Cô cứ đòi trả lại tiền khiến anh rất khó chịu, cứ như cô đang giữ khoảng cách với anh vậy.

- Tôi bắt em trả à ?



- Nhưng tôi không muốn nợ anh !

- Em ! Được thôi em muốn trả thì bây giờ trả cho tôi

- Nhưng tôi chưa có tiền !

Tự nhiên anh khó chịu nói chuyện lạnh nhạt với cô.

- Em đòi trả cơ mà ! Bây giờ trả cho tôi !

- Anh nhiều tiền vậy cần gì gấp đòi tiền tôi ! Tôi sẽ từ từ trả cho....ưm

Anh không cho cô nói tiếp kéo cô lại hôn cô. Nhưng nụ hôn này không còn nhẹ nhàng như trước đây nữa. Anh mạnh bạo hôn cô như muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy. Anh bỏ mặc cho cô giãy giụa chống đối. Anh vẫn cứ tiệp tục hôn, tay anh cũng không để yên, mò mẫm khắp cơ thể cô.Lúc anh chuẩn bị đưa lưỡi vào thì cô cắn môi anh khiến anh đau mới buông môi cô ra.

Cô tức giận nhìn anh, môi anh cũng bị cô cắn ứa máu ra rồi. Anh đưa tay lên sờ rồi đẩy cô ra lạnh lùng đứng dậy đi lên lầu. Cô ở lại không biết chuyện gì vừa sảy ra. Anh hôm nay hình như rất khó chịu. Cô không hiểu mình đã làm gì sai nữa. Cô cũng không dám đi lên phòng thế là cô ngồi ở dưới phòng khách luôn.

Cô ngồi được một lúc thì ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Một lúc sau anh cũng từ trên phòng xuống. Anh tuy tức giận nhưng cũng quan tâm cô. Anh xuống xem cô làm gì. Đi lại ghế thì thấy cô đã nằm ngủ ngon lành rồi. Anh nhìn cũng bất lực

Nhưng anh cũng không để cô nằm đây ngủ được. Anh bế cô đi lên phòng. Đặt cô lên giường đắp chăn lại cho cô.Nhìn cô một lúc thì có tiếng điện thoại. Anh cầm điện thoại lên xem là ai gọi anh chần chừ một lúc rồi cũng nhấc máy. Anh đứng gần cửa số nhìn ra lạnh lùng lên tiếng

- Alo

[- Thần, cậu tới đón mình về được không? Mình không bắt được xe!]

Đầu giây bên kia là Cố An Nhiên, cô ta uống say rồi gọi đến cho anh. Anh cũng chỉ quan tâm hỏi cô ta

- An Nhiên cậu uống rượu à ?

[- Mình rất nhớ cậu ! Cậu đến đón mình đi !]

- Để mình gọi Phó Lãnh đến đón cậu !

[- Không! Mình muốn cậu đến !Mình không cần Phó Lãnh! ]



- Cậu say quá rồi !

[- Đúng! Mình say rồi! Mình vì cậu mà đi nước ngoài ngần ấy năm, tại sao khi về cậu lại vì một con nhỏ mà lạnh nhạt với mình ?]

- Cô ấy là vợ mình !

[- Nhưng cô ta có yêu cậu đâu ! Cậu với cô ta cũng chỉ mà kết hôn làm ăn thôi mà !]

- Cậu điều tra cô ấy ?

[- Thần, Mình yêu cậu! Mình rất yêu cậu]

- An Nhiên cậu say quá rồi ! Để mình gọi Phó Lãnh đến !

Anh nói xong cúp máy liền luôn. Rồi anh nhắn tin cho Phó Lãnh đến đón Cố An Nhiên. Anh thì không đi ngủ , anh đi đến phòng làm việc gọi điện cho ai đó.

...--------SÁNG HÔM SAU--------...

Anh đã thức dậy đi làm từ sớm. Cô thức dậy thấy mình đã ở trên giường thì cô cũng biết hôm qua chắc anh đã bế cô vào. Cô không để ý nữa đi xuống giường vào vệ sinh cá nhân rồi thay đồ. Hôm nay cô phải đến công ty rồi.

Cô thay đồ xong đi xuống nhà ăn sáng. Rồi cô ra xe để tài xế chở đến công ty. Cô còn chưa biết mình được phân vào vị trí nào nữa. Cô đi vòng vòng tìm Phó Lãnh để hỏi, lúc này chị quản lý bộ phận nhân sự mới gọi cô. Nói cho cô biết cô sẽ là thư ký thực tập. Và làm việc ở văn phòng chủ tịch. Cô có hơi bất ngờ, vậy là cô phải ngày ngày ở cùng anh rồi. Cô muốn từ chối nhưng không được.

Cô đành nhận thẻ nhân viên rồi chị quản lý đưa cô lên phòng chủ tịch để phân bố nơi làm việc và công việc cô nên làm.Khi xong hết rồi chị quản lý cũng đi làm việc khác. Cô ở lại làm công việc được phân công.

Chị quản lý cũng không quên gọi báo lại cho anh biết.

Cô vừa ngồi xuống bàn làm việc thì liền có cuộc gọi từ phòng của chủ tịch. Cô nhấc máy nghe, thì ra anh gọi cô vào có việc. Cô cúp máy rồi đi vào, thấy anh vẫn còn đang làm việc nên cô không len tiếng.Thấy rất lâu anh vẫn chưa phản ứng gì cô muốn lên tiếng thì anh đã lên tiếng trước :

- Pha tôi một ly cà phê!

Anh mắt thì vẫn dán vào tập tài liệu tay thì cầm tài liệu khác rất bận rộn. Cô nghe anh lên tiếng cô cũng đi ra ngoài. Đi xuống dưới pha cho anh một ly cà phê rồi mang lên cho anh.

Cô nhẹ nhàng đặt ly cà phê lên bàn rồi đi ra ngoài để anh tiếp tục làm việc.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vợ Ơi, Mình Hẹn Hò Đi!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook