Chương 56: Hủy hôn
Đàm Umie
31/08/2024
Anh bế cô đi xuống nhà, từng bước đi vững vàng và kiên định, mặc kệ mọi ánh mắt đang đổ dồn về phía mình. Kiều Vi vội vã chạy theo sau, ánh mắt hoảng loạn khi thấy anh có ý định rời đi. Khi cả ba bước vào phòng khách, bà Lệ Lan ngay lập tức nhận ra điều bất thường, trong lòng bắt đầu chột dạ. Bà vội vàng chạy tới, giọng lo lắng hỏi thăm:
- Sao ba đứa lại xuống đây rồi? Sao không nghỉ ngơi thêm chút nữa?
Anh chẳng buồn đáp lại, chỉ lạnh lùng quát:
- Tránh xa! Tôi đưa cô ấy về nhà!
Kiều Vi đứng trên cầu thang, gương mặt hoảng hốt, hét lớn, giọng nói lạc đi vì sợ hãi:
- Anh Trạc Thần, anh không được đi!
Bà Lệ Lan, nhận thấy tình hình căng thẳng, liền hùa theo, cố gắng xoa dịu:
- Con bé Vi Vi nói đúng đó, giờ cũng muộn rồi, hai đứa ở lại đây đi.
Cùng lúc đó, Kiều Minh, em trai của Kiều Văn, nãy giờ đứng quan sát cảnh tượng, cuối cùng cũng lên tiếng. Ông ta nhấp một ngụm trà, giọng điệu mỉa mai và ám chỉ
- Cậu Hàn, dù cậu là chủ tịch của một tập đoàn lớn, là con trai của gia tộc quyền lực nhất cả nước, nhưng cậu đã kết hôn với con gái Kiều gia rồi. Cậu cũng nên giữ đúng phép tắc một chút chứ.
Trạc Thần không nói gì, nhưng ánh mắt anh đột nhiên trở nên sắc lạnh như dao cắt, lườm thẳng vào Kiều Minh. Cái nhìn của anh lạnh lẽo và uy lực đến mức khiến cả phòng khách đột ngột trở nên im lặng, mọi người đều cảm nhận được sự đáng sợ tỏa ra từ anh. Từng người trong phòng đều rùng mình, không ai dám nói thêm một lời nào.
Anh quyết tâm bế cô rời khỏi đó, không để ai có cơ hội ngăn cản. Nhưng khi bước chân gần đến cửa, Kiều Văn, giọng nói trầm lạnh của ông ta vang lên, khiến anh phải khựng lại.
- Cậu Hàn, tôi biết Kiều gia nhà tôi không so được với Hàn gia nhà cậu. Nhưng chính cậu một mực kiên quyết muốn cưới con bé Vi Vi nhà chúng tôi rồi. Trên giấy tờ hợp pháp cũng có tên nó chứ không phải là con bé Hân Hân. Cậu nên làm đúng trên giấy tờ hợp pháp mới phải chứ.
Lời nói của Kiều Văn khiến anh cảm thấy khó chịu và một chút áy náy. Ánh mắt anh dịu lại khi nhìn xuống cô gái trong vòng tay mình, cảm giác đau lòng trỗi dậy. Anh biết rõ, ban đầu người anh muốn cưới là Kiều Vi, và tên cô ta vẫn là cái tên hợp pháp trên giấy tờ. Còn cô gái anh đang bế chỉ là người thay thế, chỉ vì hôn lễ mà anh đã không quan tâm đến những giấy tờ vô nghĩa đó.
Trong khi anh đang suy nghĩ, Kiều Vi nhanh chóng chạy xuống, nắm lấy vạt áo anh, đôi mắt cô ta ngấn lệ, giọng điệu cố tỏ ra yếu đuối và ấm ức:
- Ba em nói đúng, dù sao em cũng là vợ hợp pháp của anh. Còn nó chỉ là thay thế em làm hôn lễ thôi. Nếu để người ngoài biết được thì Hàn gia sẽ thế nào, còn mặt mũi em sẽ thế nào?
Cô ta cố đánh vào tâm lý của anh, tay nắm chặt lấy áo anh như không muốn buông. Nhưng ánh mắt lạnh lùng của anh chỉ càng trở nên sắc bén hơn. Anh đứng lặng trong giây Lát, suy nghĩ kỹ càng, rồi bất chợt hất tay Kiều Vi ra khỏi áo mình, giọng nói đầy quyền uy và quyết đoán vang lên
- Hủy hôn !
Cả căn phòng lập tức chìm trong im lặng, tất cả đều ngạc nhiên nhìn anh. Sự bình thản nhưng cứng rắn trong Lời nói của anh khiến ai nấy đều choáng váng. Kiều Vi không chấp nhận sự thật này, cô ta hốt hoảng, nước mắt rơi không ngừng, cố gắng ngăn cản:
- Không được, em không đồng ý !
Bà Lệ Lan, thấy tình hình trở nên căng thẳng, liền bước tới, giọng nói đầy quyết tâm bảo vệ con gái mình:
- Cậu không thể đối xử với con gái nhà chúng tôi như vậy. Chính cậu kiên quyết muốn cưới nó, giờ lại muốn hủy hôn. Tôi không chấp nhận! Chuyện này còn phải do người lớn hai bên bàn bạc mới được.
Vừa dứt lời, không khí trong phòng đột ngột thay đổi khi một giọng nói đầy uy quyền vang lên từ ngoài cửa:
- Chúng tôi cũng muốn hủy hôn với Kiều Vi !
Tất cả ánh mắt bất ngờ đổ dồn về phía phát ra giọng nói. Không ai khác, chính là ba mẹ của anh. Cách đây 30 phút trước cô trợ lý được mẹ anh sắp xếp đã thông báo tin anh và cô đến Kiều gia mãi vẫn chưa ra. Bà Thu Ngọc, mẹ anh đã rất lo lắng và cùng ba anh, Hàn Trạch lập tức đến Kiều Gia để xem chuyện gì đang xảy ra.
Ngay khi vừa bước vào nhà, bà Thu Ngọc đã nghe thấy những lời nói xúc phạm đến cô từ bà Lệ Lan và Kiều Vi. Sự tức giận tràn ngập trong lòng, bà không chần chừ mà tiến thẳng vào phòng khách, giọng nói uy nghi và đầy quyền lực của bà khiến không khí trong phòng như ngừng lại.
- Hàn... lão gia, hàn... phu nhân....
Bà Lệ Lan, vốn vừa mới ngang ngược và bảo vệ con gái mình hết mực, giờ bỗng chốc trở nên khép nép, sự tự tin tan biến ngay khi đối diện với Hàn Trạch và Thu Ngọc. Sự xuất hiện bất ngờ của họ khiến bà Lệ Lan không khỏi lo sợ, nhận ra rằng tình thế đã thay đổi hoàn toàn.
Anh vẫn đang bế Hân trong tay, cũng không kém phần ngạc nhiên khi nhìn thấy ba mẹ mình:
- Ba mẹ? Sao hai người lại ở đây ?
Bà Thu Ngọc không chần chừ, giọng nói sắc bén mắng con trai:
- Ta không ở đây thì để con dâu ta bị đám người này ức hiếp à? Còn con, vợ mình cũng bảo vệ không xong, đứng sang một bên đi.
Nghe những lời trách mắng, anh im lặng bước qua một bên, nhường chỗ cho mẹ mình. Bà Thu Ngọc tiến lên, đôi mắt lạnh lùng và đầy khinh thường nhìn thẳng vào bà Lệ Lan và Kiều Vi. Cả phòng khách đột ngột trở nên căng thẳng, không một ai dám lên tiếng, chỉ lặng lẽ quan sát diễn biến tiếp theo.
Bà Thu Ngọc nhìn Kiều Vi, ánh mắt đầy dò xét:
- Con bé này là Kiều Vi nhỉ ?
Kiều Vi, vẫn giữ vẻ ngoài yếu đuối, liền nắm lấy cơ hội, giọng nói tỏ ra oan ức và giả vờ khóc lóc:
- Con là Vi Vi vợ hợp pháp của anh Trạc Thần và là con dâu của mẹ. Con bị con tiện nhân Kiều Gia Hân kia ăn hiếp đó mẹ. cô ta dám cướp anh Trạc Thần của con, mong mẹ làm ch....
"Chát"
Lời nói chưa kịp dứt, Kiều Vi đã bị một cái tát trời giáng từ bà Thu Ngọc. Âm thanh của cái tát vang lên chói tai trong không gian yên tĩnh, khiến tất cả mọi người không khỏi sửng sốt. Kiều Vi bị tát bất ngờ, không kịp phản ứng, đôi mắt mở to vì kinh ngạc và bàng hoàng.
Bà Thu Ngọc, sau khi tát con bé, không hề có vẻ gì là hối hận, ánh mắt bà càng thêm lạnh lùng:
- Tôi không cần một đứa con dâu như cô! Tôi chỉ công nhận mình Hân Hân là con dâu nhà Hàn gia.Còn cô, nên biết thân biết phận của mình đi.
Không khí trong phòng trở nên ngột ngạt, Kiều Vi ôm lấy mặt vừa bị tát, bà Lệ Lan nhanh chóng đi lại ôm con gái của mình ánh mắt có chút căm phẫn nhìn bà Thu Ngọc nhưng lại không dám làm gì bà. Mọi người đều nín thở chờ đợi phản ứng tiếp theo của Kiều Vi và Kiều gia.
- Sao ba đứa lại xuống đây rồi? Sao không nghỉ ngơi thêm chút nữa?
Anh chẳng buồn đáp lại, chỉ lạnh lùng quát:
- Tránh xa! Tôi đưa cô ấy về nhà!
Kiều Vi đứng trên cầu thang, gương mặt hoảng hốt, hét lớn, giọng nói lạc đi vì sợ hãi:
- Anh Trạc Thần, anh không được đi!
Bà Lệ Lan, nhận thấy tình hình căng thẳng, liền hùa theo, cố gắng xoa dịu:
- Con bé Vi Vi nói đúng đó, giờ cũng muộn rồi, hai đứa ở lại đây đi.
Cùng lúc đó, Kiều Minh, em trai của Kiều Văn, nãy giờ đứng quan sát cảnh tượng, cuối cùng cũng lên tiếng. Ông ta nhấp một ngụm trà, giọng điệu mỉa mai và ám chỉ
- Cậu Hàn, dù cậu là chủ tịch của một tập đoàn lớn, là con trai của gia tộc quyền lực nhất cả nước, nhưng cậu đã kết hôn với con gái Kiều gia rồi. Cậu cũng nên giữ đúng phép tắc một chút chứ.
Trạc Thần không nói gì, nhưng ánh mắt anh đột nhiên trở nên sắc lạnh như dao cắt, lườm thẳng vào Kiều Minh. Cái nhìn của anh lạnh lẽo và uy lực đến mức khiến cả phòng khách đột ngột trở nên im lặng, mọi người đều cảm nhận được sự đáng sợ tỏa ra từ anh. Từng người trong phòng đều rùng mình, không ai dám nói thêm một lời nào.
Anh quyết tâm bế cô rời khỏi đó, không để ai có cơ hội ngăn cản. Nhưng khi bước chân gần đến cửa, Kiều Văn, giọng nói trầm lạnh của ông ta vang lên, khiến anh phải khựng lại.
- Cậu Hàn, tôi biết Kiều gia nhà tôi không so được với Hàn gia nhà cậu. Nhưng chính cậu một mực kiên quyết muốn cưới con bé Vi Vi nhà chúng tôi rồi. Trên giấy tờ hợp pháp cũng có tên nó chứ không phải là con bé Hân Hân. Cậu nên làm đúng trên giấy tờ hợp pháp mới phải chứ.
Lời nói của Kiều Văn khiến anh cảm thấy khó chịu và một chút áy náy. Ánh mắt anh dịu lại khi nhìn xuống cô gái trong vòng tay mình, cảm giác đau lòng trỗi dậy. Anh biết rõ, ban đầu người anh muốn cưới là Kiều Vi, và tên cô ta vẫn là cái tên hợp pháp trên giấy tờ. Còn cô gái anh đang bế chỉ là người thay thế, chỉ vì hôn lễ mà anh đã không quan tâm đến những giấy tờ vô nghĩa đó.
Trong khi anh đang suy nghĩ, Kiều Vi nhanh chóng chạy xuống, nắm lấy vạt áo anh, đôi mắt cô ta ngấn lệ, giọng điệu cố tỏ ra yếu đuối và ấm ức:
- Ba em nói đúng, dù sao em cũng là vợ hợp pháp của anh. Còn nó chỉ là thay thế em làm hôn lễ thôi. Nếu để người ngoài biết được thì Hàn gia sẽ thế nào, còn mặt mũi em sẽ thế nào?
Cô ta cố đánh vào tâm lý của anh, tay nắm chặt lấy áo anh như không muốn buông. Nhưng ánh mắt lạnh lùng của anh chỉ càng trở nên sắc bén hơn. Anh đứng lặng trong giây Lát, suy nghĩ kỹ càng, rồi bất chợt hất tay Kiều Vi ra khỏi áo mình, giọng nói đầy quyền uy và quyết đoán vang lên
- Hủy hôn !
Cả căn phòng lập tức chìm trong im lặng, tất cả đều ngạc nhiên nhìn anh. Sự bình thản nhưng cứng rắn trong Lời nói của anh khiến ai nấy đều choáng váng. Kiều Vi không chấp nhận sự thật này, cô ta hốt hoảng, nước mắt rơi không ngừng, cố gắng ngăn cản:
- Không được, em không đồng ý !
Bà Lệ Lan, thấy tình hình trở nên căng thẳng, liền bước tới, giọng nói đầy quyết tâm bảo vệ con gái mình:
- Cậu không thể đối xử với con gái nhà chúng tôi như vậy. Chính cậu kiên quyết muốn cưới nó, giờ lại muốn hủy hôn. Tôi không chấp nhận! Chuyện này còn phải do người lớn hai bên bàn bạc mới được.
Vừa dứt lời, không khí trong phòng đột ngột thay đổi khi một giọng nói đầy uy quyền vang lên từ ngoài cửa:
- Chúng tôi cũng muốn hủy hôn với Kiều Vi !
Tất cả ánh mắt bất ngờ đổ dồn về phía phát ra giọng nói. Không ai khác, chính là ba mẹ của anh. Cách đây 30 phút trước cô trợ lý được mẹ anh sắp xếp đã thông báo tin anh và cô đến Kiều gia mãi vẫn chưa ra. Bà Thu Ngọc, mẹ anh đã rất lo lắng và cùng ba anh, Hàn Trạch lập tức đến Kiều Gia để xem chuyện gì đang xảy ra.
Ngay khi vừa bước vào nhà, bà Thu Ngọc đã nghe thấy những lời nói xúc phạm đến cô từ bà Lệ Lan và Kiều Vi. Sự tức giận tràn ngập trong lòng, bà không chần chừ mà tiến thẳng vào phòng khách, giọng nói uy nghi và đầy quyền lực của bà khiến không khí trong phòng như ngừng lại.
- Hàn... lão gia, hàn... phu nhân....
Bà Lệ Lan, vốn vừa mới ngang ngược và bảo vệ con gái mình hết mực, giờ bỗng chốc trở nên khép nép, sự tự tin tan biến ngay khi đối diện với Hàn Trạch và Thu Ngọc. Sự xuất hiện bất ngờ của họ khiến bà Lệ Lan không khỏi lo sợ, nhận ra rằng tình thế đã thay đổi hoàn toàn.
Anh vẫn đang bế Hân trong tay, cũng không kém phần ngạc nhiên khi nhìn thấy ba mẹ mình:
- Ba mẹ? Sao hai người lại ở đây ?
Bà Thu Ngọc không chần chừ, giọng nói sắc bén mắng con trai:
- Ta không ở đây thì để con dâu ta bị đám người này ức hiếp à? Còn con, vợ mình cũng bảo vệ không xong, đứng sang một bên đi.
Nghe những lời trách mắng, anh im lặng bước qua một bên, nhường chỗ cho mẹ mình. Bà Thu Ngọc tiến lên, đôi mắt lạnh lùng và đầy khinh thường nhìn thẳng vào bà Lệ Lan và Kiều Vi. Cả phòng khách đột ngột trở nên căng thẳng, không một ai dám lên tiếng, chỉ lặng lẽ quan sát diễn biến tiếp theo.
Bà Thu Ngọc nhìn Kiều Vi, ánh mắt đầy dò xét:
- Con bé này là Kiều Vi nhỉ ?
Kiều Vi, vẫn giữ vẻ ngoài yếu đuối, liền nắm lấy cơ hội, giọng nói tỏ ra oan ức và giả vờ khóc lóc:
- Con là Vi Vi vợ hợp pháp của anh Trạc Thần và là con dâu của mẹ. Con bị con tiện nhân Kiều Gia Hân kia ăn hiếp đó mẹ. cô ta dám cướp anh Trạc Thần của con, mong mẹ làm ch....
"Chát"
Lời nói chưa kịp dứt, Kiều Vi đã bị một cái tát trời giáng từ bà Thu Ngọc. Âm thanh của cái tát vang lên chói tai trong không gian yên tĩnh, khiến tất cả mọi người không khỏi sửng sốt. Kiều Vi bị tát bất ngờ, không kịp phản ứng, đôi mắt mở to vì kinh ngạc và bàng hoàng.
Bà Thu Ngọc, sau khi tát con bé, không hề có vẻ gì là hối hận, ánh mắt bà càng thêm lạnh lùng:
- Tôi không cần một đứa con dâu như cô! Tôi chỉ công nhận mình Hân Hân là con dâu nhà Hàn gia.Còn cô, nên biết thân biết phận của mình đi.
Không khí trong phòng trở nên ngột ngạt, Kiều Vi ôm lấy mặt vừa bị tát, bà Lệ Lan nhanh chóng đi lại ôm con gái của mình ánh mắt có chút căm phẫn nhìn bà Thu Ngọc nhưng lại không dám làm gì bà. Mọi người đều nín thở chờ đợi phản ứng tiếp theo của Kiều Vi và Kiều gia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.