Chương 9
Tửu Tiểu Thất
07/11/2015
Tôi bật tất cả đèn
trong phòng ngủ, cuộn mình trong chăn, gắng sức tự nói với mình:" Không
có, không có, tôi chẳng sợ cái gì, chẳng có cái gì..."
Tôi cảm thấy mình thật sự không có bản lĩnh, lớn như thế mà vẫn còn non nớt. Lúc này tuy tôi rất mệt, nhưng vô cùng tỉnh táo, làm thế nào cũng không thể ngủ nổi. Ngủ không nổi cũng tốt, đỡ phải mơ thấy ác mộng.
Bỏ đi, hay là xem phim ma nhỉ? Tôi sợ ma, nhưng buổi tối khi không có việc gì tôi liền muốn xem phim ma. Cảm giác đó chính là sau khi biết chuyện gì đó mà không thể làm, nếu làm thì hậu quả rất nghiêm trọng, nhưng trong lòng ngứa ngáy không yên, cảm giác đó, tôi không biết bạn đã trải qua chưa.
Con người Hạp Tử tuy có lúc làm chuyện xấu, nhưng phần lớn thời gian vẫn rất hợp với tâm ý của tôi. Vài ngày trước, cô ấy tặng tôi mấy đĩa DVD phim kinh dị, lớn tiếng nói là để cho tôi giết thời gian hoặc làm sôi động không khí.Tuy tôi cảm thấy dùng phim kinh dị để làm sôi động không khí thực sự là cách nghĩ của đầu óc có vấn đề, nhưng nguyên tắc" không muón kệ không muốn", tôi dứt khoát thu hết lại. Không ngờ rằng nhanh như vậy đã có dịp dùng.
Trang bị tốt nhất của xem phim kinh dinh dị chính là căn phòng lớn, màn hình lớn, đêm khuya, ở một mình , ngoài tivi ra, tất cả nguồn sáng khác đều tắt hết. Sau đó cuộn mình trên sopha , vừa run rẩy vừa xem, như vậy mới kích thích.
Nhà Giang Ly, ồ không, bây giờ nên nói là nhà chúng tôi , phòng khách nhà chúng tôi rất lớn , hơn nữa chiếc tivi màn hình tinh thể lỏng bốn mươi năm inch đặt ở trong phòng khách, trang bị phải nói là rất tốt. Thế là tôi cầm đĩa DVD , nhẹ chân nhẹ tay chạy ra phòng khách, mở tivi , nhét đĩa vào, điều chỉnh xong âm lượng, như thế này không đến mức làm cho Giang Ly tỉnh dậy. Sau khi tắt đèn, tôi co rúm trên sofa chờ xem phim, và chuẩn bị la hét.
Mở đầu chỉ là một mỹ nữ lạnh băng, thần sắc kỳ quái, tôi nghĩ đây tám phần là ma nữ, nếu không cũng là bị quỷ chiếm thân rồi. Thế là căng thẳng tinh thần, tiếp tục xem, nhưng càng xem càng bực mình. Bộ phim này không có phụ đề, xì xồ toàn những lời quỷ quái thực sự- lời của quỷ. Như thế này bảo tôi làm sao xem đây? Hạp Tử mua quà cho tôi cũng chẳng chọn lựa cẩn thận. Hơn nữa..hơn nữa bộ phim ma này dường như rất dâm đãng, trong tiêu đề có mấy chữ Hán, tôi có thể nhận ra đó là từ bị nghiêm cấm! Trong lòng tôi càng lúc càng cảm thấy kỳ quái , xem ra mỹ nữ này bị người ta hiếp rồi giết, thật đáng thương.
Sau đó, xuất hiện người đàn ông tướng mạo phải gọi là điển hình của sự dung tục, chạy đến nói với cô mỹ nữ, xì xồ cũng chẳng biết là nói cái gì. Bối cảnh của bộ phim cũng bắt đầu thay đổi, sắc thái đó, một chút cảm giác đáng sợ kinh hãi đều không có, trái ngược lại khiến người ta cảm thấy có chút..khiêu dâm, ý?
Sau đó nữa, hai người kia bắt đầu hôn hôn, sờ sờ..
Buồn nôn quá rồi, thị trường phim kinh dị bây giờ cũng sa đoạ quá, lại thông qua việc diễn cảnh sex này để thu hút người xem. Tôi vô cùng căm phẫn. Điều khiến tôi không cách nào nhẫn nhịn được là, bọn họ lại chọn một người đàn ông dung tục thế này để diễn phim kinh dị, đạo diễn gì vậy chứ, anh có chắc anh không phải là đang huỷ hoại bộ phim này đấy chứ?
Con người tôi có một đặc điểm, chưa đến Hoàng Hà thì lòng chưa chết. Cho nên khi hình ảnh cực đại kia trong tivi nhảy vào mắt tôi, tôi mới tỉnh ngộ hoàn toàn, nước mắt tràn trề.
Thiện tại, đây là phim kinh dị quái gì chứ, đây căn bản chính là phim..A. Hạp Tử cậu giỏi lắm, ngày mai tôi muốn đem treo cậu lên, dùng roi quất.
Lúc này tôi đần ra nhìn màn hình, thần kinh toàn thân đều giống như bị dòng điện kích trúng vậy, nhất thời không biết làm gì.
Giang Ly lại ra đúng lúc này. Anh ta lướt đến bên cạnh tôi như quỷ vậy, u ám nói:” Cô đang xem gì vậy?”
Tôi nhảy bật dậy khỏi sofa , đứng chán trước màn hình tivi, muốn dùng thân thể mình che chắn hai thân thể đang cuốn chặt lấy nhau kia, tiếc là vòng mông tám mươi bảy của tôi thật sự không cách nào che hết được chiếc màn hình tinh thể lỏng bốn mươi lăm inch.
Tôi không phải là chưa từng xem qua phim A, chỉ là xem trước mặt một người đàn ông, tôi thực sự cảm thấy không thoải mái, mặc dù người đàn ông này được xem là không còn hứng thú đối với con gái. Thế là tôi mặt dày nói:” Đang xem …phim kinh dị”. Tôi không nói sai, thứ này thực sự làm tôi kinh dị.
Lúc này hình ảnh tuy bị tôi che chắn, nhưng tiếc là âm thanh kia tôi không thể nào chắn được. Trong tivi truyền đến tiếng ư ư của người con gái, nghe mà khiến cho lòng người ta run rẩy. Người đàn ông dung tục kia còn xì xồ nói mấy lời quái gì đó, đều là lời quỷ nói, tôi nghe không hiểu.
Nhưng mà tôi nghe không hiểu, không có nghĩa là Giang Ly nghe cũng không hiểu. Sau khi hai người chúng tôi im lặng một hồi, Giang Ly đột nhiên nói:” Lời thoại của phim kinh dị này cũng thật là có ý nghĩa, cô có muốn tôi dịch cho cô không?”
Tôi đứng không vững, suýt chút nữa thì ngã nhào xuống đất. Thế là trong cơn tức giận, tôi vô cùng nhanh nhạy tắt tivi đi.
Tất cả yên tĩnh trở lại, căn phòng cũng rơi vào cảnh tối đen.
Khi đột nhiên rơi vào bóng tối, độ cảm nhận ánh sáng của con người ta rất thấp. Tôi giống như mù vậy, sờ soạng muốn quay về phòng mình, sau đó vướng phải chiếc bàn trước sofa. Khi tôi ngã nhoài, trong lòng nghĩ chắc chắn Giang Ly có thể đón giữ tôi, đây đúng là chỗ tinh hoa của ấu trĩ.
Thế là một giây sau tôi liền vô cùng thản nhiên nằm trong lòng của Giang Ly. Có lẽ bởi vì có thân hình tốt nên cái ôm của anh ta khiến người ta có cảm giác an toàn.
Tôi vừa muốn mở miệng nói cảm ơn Giang Ly một tiếng , anh ta đã không chút khách khí hất tôi xuống sofa, sau đó sải bước đến phía cửa bật đèn. Tôi không hiểu, sao anh ta không bị vấp ngã chứ?
Sau đó Giang Ly chẳng thèm nhìn lấy tôi một cái, đi vào phòng tắm.
Tôi hiếu kỳ muốn biết anh ta làm cái gì, bèn hỏi:” Anh lại làm trò quỷ gì vậy?”
Trong phòng tắm truyền ra tiếng nước chảy ào ào, anh ta rõ ràng thiếu kiên nhẫn:” Tắm rửa một cái không được sao?”
Tôi:” Chẳng phải anh đã tắm rồi sao?”
Giọng nói của Giang Ly giống như gió lùa vậy, lạnh băng băng: “ Lại bị phim kinh dị của cô khiến tôi kinh sợ quá đến toát mồ hôi lạnh”..
Tôi:”…”
Tôi đã biết là anh ta tuyệt đối không bỏ qua cơ hội đào bới nỗi khổ của tôi như thế này.
Tôi đứng dậy ra khỏi sofa , đi về phòng mình. Khi đến cửa, giọng nói thiếu nợ của Giang Ly lại bay ra:” Xem ra cô không phải loại lạnh nhạt”.
Giang Ly, anh là tên biến thái.
Tôi đành dùng tiếng đóng cửa nặng nề để biểu đạt sự bất mãn của mình.
Quay về phòng mình , vẫn không dám đi ngủ, cũng không có hưgs thú xem phim kinh dị nữa. Tôi đành phải lấy máy tính nhỏ của mình lên mạng.
Đêm tân hôn lên mạng, tôi thật là một người có tâm lý không bình thường( tự khinh thường mình một chút).
Luôn bận rộn chuyện kết hôn, rất lâu chưa lên mạng chơi game rồi, thế là tôi đăng nhập vào trò chơi. Trò chơi có tên là Hiệp Khách Hành, bây giờ rất thịnh hành, Hạp Tử cũng đang chơi, hơn nữa hai chúng tôi còn cùng một bang hội. Nói ra thực sự tôi là một kẻ ngu chơi game, lúc đầu buồn chán, cân nhắc đến việc mình không chơi game là không bắt kịp thời đại( tôi nghĩ như vậy, xin đừng có khinh thường tôi nhé) , cho nên liền chơi Hiệp Khách Hành cùng Hạp Tử.
Vừa đăng nhập vào trò chơi chưa lâu, thì có không dưới mười người nói chuyện với tôi, nội dung khôn hề ngoại lệ, đó là hỏi tôi:” Hôm nay không phải cô kết hôn sao, sao còn có thời gian đăng nhập vào trò chơi?”.
Xem ra Hạp Tử vẫn thật lẻo mép, tôi không nói gì.
Khi tôi đang cân nhắc phải trả lời mọi người như thế nào thì Người hẹn sau hoàng hôn gửi tin nhắn đến:” Treo máy ?”
Người hẹn sau hoàng hôn là lão đại của bang hội, tôi do dự nếu là để anh ta biết được tôi lừa anh ta, ngày tháng sau này cũng không dễ sống, trọng điểm là Người hẹn sau hoàng hôn nắm rõ như lòng bàn tay trình độ của tôi, anh ta cũng tuyệt đối không tin thao tác trò chơi của một người như tôi bây giờ là đang treo máy. Vì vậy tôi đành trả lời.
Quan Phương kẻ ngu chơi game: “ Lão đại, giúp đỡ chút, nói với những người trong bang hội là anh tìm người giúp tôi treo trò chơi.
“ Quan Phương kẻ ngu chơi game” là tên của tôi trong trò chơi. Lúc đầu , khi chơi trò chơi này vốn dĩ không hiểu gì , tôi muốn lấy tên “ Kẻ ngu chơi game”, ai biết được cái tên này đã bị người khác dùng rồi, tôi đành thêm họ của mình vào trước cái tên” Kẻ ngu chơi game”. Hễ nói đến điều nàym tôi liền nhớ đến lần đầu tiên khi gặp Người hẹn sau hoàng hôn, anh ta không hề che giấu sự khinh bỉ đối với cái tên này của tôi.
Vì Hạp Tử ghét tôi ngốc, cho nên khi chơi game, không tình nguyện đưa tôi đi, sợ bị mất mặt. Vì vậy, đa số đều là tôi một mình âm thầm giết những con tiểu quái khiing được nhập vào loại nào trong Hiệp Khách Hàng. Thỉnh thoảng nhìn thấy những người trong đội khác giết boss, tôi đều tránh ra thật xa. Có lẽ là ba tháng trước nhỉ, lúc đó tôi đang đánh lợn rừng tinh cùng một người cấp ba mươi, thấy sắp bị thua, trong lúc cấp bách , nhìn thấy bên cạnh có người đi qua, thế là tôi bắn tên hướng về phía người đó, nhanh như bay nói:” Hì, giúp đỡ chút.”
Người kia chính là Người hẹn sau hoàng hôn. Lúc đó tôi không biết anh ta lợi hại như thế nào, chỉ ôm một tia hy vọng, tuỳ tiện tóm một người qua đường nhờ cứu giúp.
Người hẹn sau hoàng hôn rất có lòng tốt, anh ta đột nhiên vung thanh đao lớn ở phía sau, chỉ nhìn thấy một tia sáng lướt qua, con lợn rừng tinh kia trong thoáng chốc biến thành một xác chết.
Tôi vô cùng tôn thờ thanh đao kia của anh ta. Đương nhiên, sau này tôi mới biết, con lơn rừng tinh bị giết kia là yêu tinh cấp thấp nhất mà binh khí kia của anh ta đã từng tiếp xúc qua trong ghi chép.
Người hẹn sau hoàng hôn sau khi chém xong con lơn tinh kia nói:” Lần đầu tiên nhìn thấy có người mang cung tên đi chiến đấu với một con lợn, cô thật hợp với cái tên mình đặt”.
Quan Phương kẻ ngu chơi game:” Chê cười, chê cười, đa tạ Hoàng hôn huynh ra tay cứu giúp.”
Người hẹn sau hoàng hôn:” Cô lại là kẻ ngu chơi game, sao còn chơi nữa? Một chút tự giác cũng không có”.
Quan Phương kẻ ngu chơi game:” Người khác chơi, tôi không chơi sẽ lạc hậu, lạc hậu thì đáng đánh.”
Người hẹn sau hoàng hôn gửi đến một biểu tượng rất hãi, sau đó nói:” Vậy tại sao cô không đi trộm rau, thứ đó rất đơn giản”.
Quan Phương kẻ ngu chơi game:” Vậy thì ngu quá”.
Người hẹn sau hoàng hôn:” Là rất ngu ngốc, nhưng mà tôi cảm thấy thứ này rất thích hợp với cô”.
Quan Phương kẻ ngu chơi game:” …”
Tôi mặt dày gửi yêu cầu mời anh ta vào danh sách bạn tốt, anh ta ở bên kia do dự một chút, rồi đồng ý, đây chính là đặc điểm tự nhiên của một cao thủ, toát mồ hôi.
Từ đó, Người hẹn sau hoàng hôn trờ thành cao thủ cấp bậc cao nhất trong danh sách bạn bè tốt của tôi. Sau này nghe Hạp Tử nói, Người hẹn sau hoàng hôn là ca[size=150]o thủ số một , số hai trong trò chơi này, Quan Tiểu Yến tôi đơn giản chính là mệnh phân chó mới có thể câu được anh ta.
Thế là tôi rất nhanh có cảm giác tổ chứ, thường xuyên mặt dày chạy đi giết quái cùng Người hẹn sau hoàng hôn, Người hẹn sau hoàng hôn nhanh chóng cho tôi gia nhập vào bang phái của anh ta, đến Hạp Tử đi cùng cũng được gia nhập. Thế là tôi lại lần nữa viết nên lịch sử là người tiêu chuẩn thấp nhất được gia nhập bang phái này. Do có lão đại của bang phái chống lưng cho tôi , thêm vào đó bản chất là mặt dày, người trong bang cũng không làm khó tôi.
Tôi rất nghi hoặc, một lần hỏi Người hẹn sau hoàng hôn , vì sao lại che chở tôi như vậy. Anh ta đáp:” Thời buổi này người ngốc như cô thật sự thấy không nhiều lắm, tôi cũng kaf để có chút cảm giác mới mẻ.”
Nước mắt tuôn trào…tôi có ngốc như vậy không?
Nhưng mà nhìn trên khía cạnh anh ta là một cao thủ, tôi cũng không so đo với anh ta. Dù gì trên thế giới này người khinh thường tôi đã đủ rôid, thêm anh ta nữa có sao chứ.
Tôi cảm thấy mình thật sự không có bản lĩnh, lớn như thế mà vẫn còn non nớt. Lúc này tuy tôi rất mệt, nhưng vô cùng tỉnh táo, làm thế nào cũng không thể ngủ nổi. Ngủ không nổi cũng tốt, đỡ phải mơ thấy ác mộng.
Bỏ đi, hay là xem phim ma nhỉ? Tôi sợ ma, nhưng buổi tối khi không có việc gì tôi liền muốn xem phim ma. Cảm giác đó chính là sau khi biết chuyện gì đó mà không thể làm, nếu làm thì hậu quả rất nghiêm trọng, nhưng trong lòng ngứa ngáy không yên, cảm giác đó, tôi không biết bạn đã trải qua chưa.
Con người Hạp Tử tuy có lúc làm chuyện xấu, nhưng phần lớn thời gian vẫn rất hợp với tâm ý của tôi. Vài ngày trước, cô ấy tặng tôi mấy đĩa DVD phim kinh dị, lớn tiếng nói là để cho tôi giết thời gian hoặc làm sôi động không khí.Tuy tôi cảm thấy dùng phim kinh dị để làm sôi động không khí thực sự là cách nghĩ của đầu óc có vấn đề, nhưng nguyên tắc" không muón kệ không muốn", tôi dứt khoát thu hết lại. Không ngờ rằng nhanh như vậy đã có dịp dùng.
Trang bị tốt nhất của xem phim kinh dinh dị chính là căn phòng lớn, màn hình lớn, đêm khuya, ở một mình , ngoài tivi ra, tất cả nguồn sáng khác đều tắt hết. Sau đó cuộn mình trên sopha , vừa run rẩy vừa xem, như vậy mới kích thích.
Nhà Giang Ly, ồ không, bây giờ nên nói là nhà chúng tôi , phòng khách nhà chúng tôi rất lớn , hơn nữa chiếc tivi màn hình tinh thể lỏng bốn mươi năm inch đặt ở trong phòng khách, trang bị phải nói là rất tốt. Thế là tôi cầm đĩa DVD , nhẹ chân nhẹ tay chạy ra phòng khách, mở tivi , nhét đĩa vào, điều chỉnh xong âm lượng, như thế này không đến mức làm cho Giang Ly tỉnh dậy. Sau khi tắt đèn, tôi co rúm trên sofa chờ xem phim, và chuẩn bị la hét.
Mở đầu chỉ là một mỹ nữ lạnh băng, thần sắc kỳ quái, tôi nghĩ đây tám phần là ma nữ, nếu không cũng là bị quỷ chiếm thân rồi. Thế là căng thẳng tinh thần, tiếp tục xem, nhưng càng xem càng bực mình. Bộ phim này không có phụ đề, xì xồ toàn những lời quỷ quái thực sự- lời của quỷ. Như thế này bảo tôi làm sao xem đây? Hạp Tử mua quà cho tôi cũng chẳng chọn lựa cẩn thận. Hơn nữa..hơn nữa bộ phim ma này dường như rất dâm đãng, trong tiêu đề có mấy chữ Hán, tôi có thể nhận ra đó là từ bị nghiêm cấm! Trong lòng tôi càng lúc càng cảm thấy kỳ quái , xem ra mỹ nữ này bị người ta hiếp rồi giết, thật đáng thương.
Sau đó, xuất hiện người đàn ông tướng mạo phải gọi là điển hình của sự dung tục, chạy đến nói với cô mỹ nữ, xì xồ cũng chẳng biết là nói cái gì. Bối cảnh của bộ phim cũng bắt đầu thay đổi, sắc thái đó, một chút cảm giác đáng sợ kinh hãi đều không có, trái ngược lại khiến người ta cảm thấy có chút..khiêu dâm, ý?
Sau đó nữa, hai người kia bắt đầu hôn hôn, sờ sờ..
Buồn nôn quá rồi, thị trường phim kinh dị bây giờ cũng sa đoạ quá, lại thông qua việc diễn cảnh sex này để thu hút người xem. Tôi vô cùng căm phẫn. Điều khiến tôi không cách nào nhẫn nhịn được là, bọn họ lại chọn một người đàn ông dung tục thế này để diễn phim kinh dị, đạo diễn gì vậy chứ, anh có chắc anh không phải là đang huỷ hoại bộ phim này đấy chứ?
Con người tôi có một đặc điểm, chưa đến Hoàng Hà thì lòng chưa chết. Cho nên khi hình ảnh cực đại kia trong tivi nhảy vào mắt tôi, tôi mới tỉnh ngộ hoàn toàn, nước mắt tràn trề.
Thiện tại, đây là phim kinh dị quái gì chứ, đây căn bản chính là phim..A. Hạp Tử cậu giỏi lắm, ngày mai tôi muốn đem treo cậu lên, dùng roi quất.
Lúc này tôi đần ra nhìn màn hình, thần kinh toàn thân đều giống như bị dòng điện kích trúng vậy, nhất thời không biết làm gì.
Giang Ly lại ra đúng lúc này. Anh ta lướt đến bên cạnh tôi như quỷ vậy, u ám nói:” Cô đang xem gì vậy?”
Tôi nhảy bật dậy khỏi sofa , đứng chán trước màn hình tivi, muốn dùng thân thể mình che chắn hai thân thể đang cuốn chặt lấy nhau kia, tiếc là vòng mông tám mươi bảy của tôi thật sự không cách nào che hết được chiếc màn hình tinh thể lỏng bốn mươi lăm inch.
Tôi không phải là chưa từng xem qua phim A, chỉ là xem trước mặt một người đàn ông, tôi thực sự cảm thấy không thoải mái, mặc dù người đàn ông này được xem là không còn hứng thú đối với con gái. Thế là tôi mặt dày nói:” Đang xem …phim kinh dị”. Tôi không nói sai, thứ này thực sự làm tôi kinh dị.
Lúc này hình ảnh tuy bị tôi che chắn, nhưng tiếc là âm thanh kia tôi không thể nào chắn được. Trong tivi truyền đến tiếng ư ư của người con gái, nghe mà khiến cho lòng người ta run rẩy. Người đàn ông dung tục kia còn xì xồ nói mấy lời quái gì đó, đều là lời quỷ nói, tôi nghe không hiểu.
Nhưng mà tôi nghe không hiểu, không có nghĩa là Giang Ly nghe cũng không hiểu. Sau khi hai người chúng tôi im lặng một hồi, Giang Ly đột nhiên nói:” Lời thoại của phim kinh dị này cũng thật là có ý nghĩa, cô có muốn tôi dịch cho cô không?”
Tôi đứng không vững, suýt chút nữa thì ngã nhào xuống đất. Thế là trong cơn tức giận, tôi vô cùng nhanh nhạy tắt tivi đi.
Tất cả yên tĩnh trở lại, căn phòng cũng rơi vào cảnh tối đen.
Khi đột nhiên rơi vào bóng tối, độ cảm nhận ánh sáng của con người ta rất thấp. Tôi giống như mù vậy, sờ soạng muốn quay về phòng mình, sau đó vướng phải chiếc bàn trước sofa. Khi tôi ngã nhoài, trong lòng nghĩ chắc chắn Giang Ly có thể đón giữ tôi, đây đúng là chỗ tinh hoa của ấu trĩ.
Thế là một giây sau tôi liền vô cùng thản nhiên nằm trong lòng của Giang Ly. Có lẽ bởi vì có thân hình tốt nên cái ôm của anh ta khiến người ta có cảm giác an toàn.
Tôi vừa muốn mở miệng nói cảm ơn Giang Ly một tiếng , anh ta đã không chút khách khí hất tôi xuống sofa, sau đó sải bước đến phía cửa bật đèn. Tôi không hiểu, sao anh ta không bị vấp ngã chứ?
Sau đó Giang Ly chẳng thèm nhìn lấy tôi một cái, đi vào phòng tắm.
Tôi hiếu kỳ muốn biết anh ta làm cái gì, bèn hỏi:” Anh lại làm trò quỷ gì vậy?”
Trong phòng tắm truyền ra tiếng nước chảy ào ào, anh ta rõ ràng thiếu kiên nhẫn:” Tắm rửa một cái không được sao?”
Tôi:” Chẳng phải anh đã tắm rồi sao?”
Giọng nói của Giang Ly giống như gió lùa vậy, lạnh băng băng: “ Lại bị phim kinh dị của cô khiến tôi kinh sợ quá đến toát mồ hôi lạnh”..
Tôi:”…”
Tôi đã biết là anh ta tuyệt đối không bỏ qua cơ hội đào bới nỗi khổ của tôi như thế này.
Tôi đứng dậy ra khỏi sofa , đi về phòng mình. Khi đến cửa, giọng nói thiếu nợ của Giang Ly lại bay ra:” Xem ra cô không phải loại lạnh nhạt”.
Giang Ly, anh là tên biến thái.
Tôi đành dùng tiếng đóng cửa nặng nề để biểu đạt sự bất mãn của mình.
Quay về phòng mình , vẫn không dám đi ngủ, cũng không có hưgs thú xem phim kinh dị nữa. Tôi đành phải lấy máy tính nhỏ của mình lên mạng.
Đêm tân hôn lên mạng, tôi thật là một người có tâm lý không bình thường( tự khinh thường mình một chút).
Luôn bận rộn chuyện kết hôn, rất lâu chưa lên mạng chơi game rồi, thế là tôi đăng nhập vào trò chơi. Trò chơi có tên là Hiệp Khách Hành, bây giờ rất thịnh hành, Hạp Tử cũng đang chơi, hơn nữa hai chúng tôi còn cùng một bang hội. Nói ra thực sự tôi là một kẻ ngu chơi game, lúc đầu buồn chán, cân nhắc đến việc mình không chơi game là không bắt kịp thời đại( tôi nghĩ như vậy, xin đừng có khinh thường tôi nhé) , cho nên liền chơi Hiệp Khách Hành cùng Hạp Tử.
Vừa đăng nhập vào trò chơi chưa lâu, thì có không dưới mười người nói chuyện với tôi, nội dung khôn hề ngoại lệ, đó là hỏi tôi:” Hôm nay không phải cô kết hôn sao, sao còn có thời gian đăng nhập vào trò chơi?”.
Xem ra Hạp Tử vẫn thật lẻo mép, tôi không nói gì.
Khi tôi đang cân nhắc phải trả lời mọi người như thế nào thì Người hẹn sau hoàng hôn gửi tin nhắn đến:” Treo máy ?”
Người hẹn sau hoàng hôn là lão đại của bang hội, tôi do dự nếu là để anh ta biết được tôi lừa anh ta, ngày tháng sau này cũng không dễ sống, trọng điểm là Người hẹn sau hoàng hôn nắm rõ như lòng bàn tay trình độ của tôi, anh ta cũng tuyệt đối không tin thao tác trò chơi của một người như tôi bây giờ là đang treo máy. Vì vậy tôi đành trả lời.
Quan Phương kẻ ngu chơi game: “ Lão đại, giúp đỡ chút, nói với những người trong bang hội là anh tìm người giúp tôi treo trò chơi.
“ Quan Phương kẻ ngu chơi game” là tên của tôi trong trò chơi. Lúc đầu , khi chơi trò chơi này vốn dĩ không hiểu gì , tôi muốn lấy tên “ Kẻ ngu chơi game”, ai biết được cái tên này đã bị người khác dùng rồi, tôi đành thêm họ của mình vào trước cái tên” Kẻ ngu chơi game”. Hễ nói đến điều nàym tôi liền nhớ đến lần đầu tiên khi gặp Người hẹn sau hoàng hôn, anh ta không hề che giấu sự khinh bỉ đối với cái tên này của tôi.
Vì Hạp Tử ghét tôi ngốc, cho nên khi chơi game, không tình nguyện đưa tôi đi, sợ bị mất mặt. Vì vậy, đa số đều là tôi một mình âm thầm giết những con tiểu quái khiing được nhập vào loại nào trong Hiệp Khách Hàng. Thỉnh thoảng nhìn thấy những người trong đội khác giết boss, tôi đều tránh ra thật xa. Có lẽ là ba tháng trước nhỉ, lúc đó tôi đang đánh lợn rừng tinh cùng một người cấp ba mươi, thấy sắp bị thua, trong lúc cấp bách , nhìn thấy bên cạnh có người đi qua, thế là tôi bắn tên hướng về phía người đó, nhanh như bay nói:” Hì, giúp đỡ chút.”
Người kia chính là Người hẹn sau hoàng hôn. Lúc đó tôi không biết anh ta lợi hại như thế nào, chỉ ôm một tia hy vọng, tuỳ tiện tóm một người qua đường nhờ cứu giúp.
Người hẹn sau hoàng hôn rất có lòng tốt, anh ta đột nhiên vung thanh đao lớn ở phía sau, chỉ nhìn thấy một tia sáng lướt qua, con lợn rừng tinh kia trong thoáng chốc biến thành một xác chết.
Tôi vô cùng tôn thờ thanh đao kia của anh ta. Đương nhiên, sau này tôi mới biết, con lơn rừng tinh bị giết kia là yêu tinh cấp thấp nhất mà binh khí kia của anh ta đã từng tiếp xúc qua trong ghi chép.
Người hẹn sau hoàng hôn sau khi chém xong con lơn tinh kia nói:” Lần đầu tiên nhìn thấy có người mang cung tên đi chiến đấu với một con lợn, cô thật hợp với cái tên mình đặt”.
Quan Phương kẻ ngu chơi game:” Chê cười, chê cười, đa tạ Hoàng hôn huynh ra tay cứu giúp.”
Người hẹn sau hoàng hôn:” Cô lại là kẻ ngu chơi game, sao còn chơi nữa? Một chút tự giác cũng không có”.
Quan Phương kẻ ngu chơi game:” Người khác chơi, tôi không chơi sẽ lạc hậu, lạc hậu thì đáng đánh.”
Người hẹn sau hoàng hôn gửi đến một biểu tượng rất hãi, sau đó nói:” Vậy tại sao cô không đi trộm rau, thứ đó rất đơn giản”.
Quan Phương kẻ ngu chơi game:” Vậy thì ngu quá”.
Người hẹn sau hoàng hôn:” Là rất ngu ngốc, nhưng mà tôi cảm thấy thứ này rất thích hợp với cô”.
Quan Phương kẻ ngu chơi game:” …”
Tôi mặt dày gửi yêu cầu mời anh ta vào danh sách bạn tốt, anh ta ở bên kia do dự một chút, rồi đồng ý, đây chính là đặc điểm tự nhiên của một cao thủ, toát mồ hôi.
Từ đó, Người hẹn sau hoàng hôn trờ thành cao thủ cấp bậc cao nhất trong danh sách bạn bè tốt của tôi. Sau này nghe Hạp Tử nói, Người hẹn sau hoàng hôn là ca[size=150]o thủ số một , số hai trong trò chơi này, Quan Tiểu Yến tôi đơn giản chính là mệnh phân chó mới có thể câu được anh ta.
Thế là tôi rất nhanh có cảm giác tổ chứ, thường xuyên mặt dày chạy đi giết quái cùng Người hẹn sau hoàng hôn, Người hẹn sau hoàng hôn nhanh chóng cho tôi gia nhập vào bang phái của anh ta, đến Hạp Tử đi cùng cũng được gia nhập. Thế là tôi lại lần nữa viết nên lịch sử là người tiêu chuẩn thấp nhất được gia nhập bang phái này. Do có lão đại của bang phái chống lưng cho tôi , thêm vào đó bản chất là mặt dày, người trong bang cũng không làm khó tôi.
Tôi rất nghi hoặc, một lần hỏi Người hẹn sau hoàng hôn , vì sao lại che chở tôi như vậy. Anh ta đáp:” Thời buổi này người ngốc như cô thật sự thấy không nhiều lắm, tôi cũng kaf để có chút cảm giác mới mẻ.”
Nước mắt tuôn trào…tôi có ngốc như vậy không?
Nhưng mà nhìn trên khía cạnh anh ta là một cao thủ, tôi cũng không so đo với anh ta. Dù gì trên thế giới này người khinh thường tôi đã đủ rôid, thêm anh ta nữa có sao chứ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.