Vợ Ơi, Về Nhà Thôi!

Chương 15: Đi dạo

Quân Nhược Hy

10/08/2024

Nhưng khi chính miệng Diệp Khả Ái thừa nhận, trái tim An Nhiên bỗng thấy nhói.

Vốn tình cảm rạn nứt nhưng dù sao vẫn còn một chút tình cảm , là sự day dứt cuối cùng. Nói không đau lòng là lừa dối.

Khả Ái lên tiếng.

“Chiều nay cậu có rảnh không ?”

“Tớ...tớ không biết nữa. Vì bây giờ có chút khó nói”

An Nhiên ngập ngừng.

Làm sao có thể nói rằng đến ngay cả tự do của bản thân còn không do cô nắm giữ, huống chi An Nhiên còn không biết thời gian rảnh của mình là khi nào.

“Chiều nay đi cùng tớ”

Khác với hỏi han, lần này Khả Ái như ra lệnh cho An Nhiên, không hỏi ý kiến nữa, đơn phương quyết định.

“Nhưng...nhưng mà...”

“Không sao. Về phía Quân Vũ để tớ lo. Vả lại chúng ta chỉ đi lại trong khuôn viên Túc Bảo thôi”

An Nhiên khẽ gật. Đi dạo với Khả Ái sao ? Nghe cũng khá thú vị nhỉ?

“Tớ nghe nói cậu đang gặp khó khăn trong việc đi lại à?”

Buổi sáng ngay sau khi tới đây. Diệp Khả Ái muốn nắm bắt tất tần tật về mọi thứ ngay cả chuyện giữa Quân Vũ và An Nhiên nên đã tra hỏi một người hầu. Tuy có một vài chỗ không rõ ràng nhưng khi kết hợp lại những chuyện đã biết và những chuyện được nghe thì cũng nắm được đôi chút.

“Chuyện đó...tớ đang tập đi dần. Cũng tiến triển khá tốt. Tuy đôi khi vẫn còn dùng xe lăn để đi đường dài nhưng vài ngày tới sẽ không cần nữa”



Khả Ái “À” lên một tiếng sau đó lại nói tiếp “vậy sẵn chiều nay tớ tập đi cho cậu luôn nhé ?”

An Nhiên lắc đầu nguầy nguậy muốn chối từ nhưng thấy vẻ mặt trông đợi của Khả Ái khiến An Nhiên xiêu lòng.

“Được thôi”

Chiều hôm ấy, Khả Ái tới trước chờ An Nhiên tại đại sảnh. Khoảng một phút sau, An Nhiên xuất hiện với chiếc xe lăn.

Hồ bơi nằm bên hông đại sảnh. Nó rất rộng nên muốn tập bơi hay giải trí đều được, xung quanh còn trồng một ít loại cây nên có chút không khí thiên nhiên, khá thoải mái và dễ chịu. Đường đi đến hồ bơi cũng gần, Khả Ái và An Nhiên không mất quá nhiều sức để đi đến đó.

“An Nhiên, chúng ta tập ở đây nhé ?”

“Được”

An Nhiên từ từ đứng dậy, vụng về đi từng bước. Có thể thấy sự cố gắng của An Nhiên đều được thể hiện dựa trên những bước chân. An Nhiên đi khá xa rồi, lại còn đi một mình. Tuy hơi không vững, bước chân còn hơi run nhưng đó chỉ là vấn đề thời gian.

Khả Ái vòng một tay ngang qua vai An Nhiên, vừa dìu An Nhiên đi, nói.

“An Nhiên, cậu có nhớ lần đầu chúng ta học bơi không ?”

Trước mặt là hồ bơi rộng lớn, nhìn vào dòng nước trong trẻo, trong đầu An Nhiên vẽ lên khung cảnh quá khứ.

“Đương nhiên là nhớ rồi. Tớ làm sao có thể quên được kỉ niệm khó quên đó chứ”

Câu chuyện diễn ra vào năm cấp hai. Đó là lần đầu tiên họ học bơi. Ai cũng đều háo hức chờ đến ngày đó. Khi học buổi đầu tiên, vì quá phấn khích và muốn được bơi thêm nên Khả Ái đã rủ An Nhiên tách khỏi đoàn của lớp.

Quân Vũ thấy An Nhiên ở lại nên cũng ở lại theo. Quân Vũ ngồi ở trên bờ nghịch điện thoại, Khả Ái và An Nhiên cùng bơi lội dưới hồ, sau hai tiếng thì họ đã thấm mệt.



An Nhiên xem đó là kỉ niệm vì lần đầu tiên cô cúp tiết của môn sau, trốn học cùng Khả Ái giải tỏa niềm vui.

“Khi đó, tớ đã suýt bị chết đuối vì chuột rút”

Phải rồi, khi hai người đã thấm mệt thì mới chịu về. Lúc An Nhiên lên bờ xong tới lượt Khả Ái thì có chút sự cố xảy ra. Khả Ái bị chuột rút, đau đến nhăn mặt.

Khả Ái ôm lấy cái chân bị chuột rút, bóp mạnh nhưng không đỡ được chút nào. Vì đã thấm mệt không còn sức nên khi đứng một chân dưới nước, cơ thể Khả Ái cứ nghiêng ngả như muốn té.

Thấy vậy Quân Vũ từ trên bờ nhảy xuống bế Khả Ái lên, còn An Nhiên thì vẫn còn luống cuống.

“May mắn vì lúc đó có Dạ Quân Vũ cứu cậu, chứ một mình tớ thì chắc sẽ khó lắm !”

Khả Ái cười mỉm.

“Lúc đó do tớ không biết thôi. Nhưng bây giờ tớ đã biết khi ấy Dạ Quân Vũ đã thích tớ, thích đến nỗi không màng nguy hiểm mà cứu tớ”

An Nhiên gượng cười không biết nói gì.

Khả Ái nói tiếp.

“Cậu đã nghe chuyện tớ và Quân Vũ từng hẹn hò rồi chứ ?”

An Nhiên gật đầu.

“Người ta nói tình cũ khó phai. Bây giờ gặp lại tuy không còn sâu đậm nhưng cũng có chút cảm giác đặc biệt. An Nhiên này...”

Đột nhiên Khả Ái nắm lấy tay An Nhiên, ánh mắt khẩn cầu.

“Tớ biết cậu và Dạ Quân Vũ vốn sống không hạnh phúc. Tớ muốn có một gia đình, tớ muốn có một cuộc sống hạnh phúc. Xin cậu hãy giúp tớ, tác thành cho tớ và Quân Vũ được không ? Cậu muốn gì tớ cũng sẽ làm theo, miễn là cậu cắt đứt quan hệ với Quân Vũ”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vợ Ơi, Về Nhà Thôi!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook