Chương 42: Gặp hay không gặp?
Yêu Tiểu Tam nhi
18/06/2015
Vừa dùng công cụ YY, nàng lại mặt khác vẫn đang ở trong game, đang để nhân vật của nàng đứng ở suối nước khoáng muối thôn bên hồ nhikhi nàng mới quay lại trò chơi bỗng liền giật mình bởi vì Luân Hồi Ngàn Năm đang đứng bên cạnh nàng câu cá!
bạn tốt – nàng nói với Luân Hồi Ngàn Năm: sư phụ, ngươi đến từ lúc nào?
bạn tốt - Luân Hồi Ngàn Năm nói với nàng: ta đến đây được một lúc, vừa rồi gọi ngươi không thấy ngươi lên tiếng, xem tin tức bạn hữu thấy biểu hiện ngươi đang ở Ba Thục, liền đến nơi đây tìm ngươi .
bạn tốt - Luân Hồi Ngàn Năm nói với nàng: đồ đệ,ngươi đang bận làm gì?
bạn tốt – nàng nói với Luân Hồi Ngàn Năm: ta cho Dư tiểu trư ăn cơm...
Có chết cũng không thể nói với anh là nàng vừa rồi bận cùng Đại Thần và các thành viên bang phái Thần Thoại dùng công cụ YY nha!
bạn tốt - Luân Hồi Ngàn Năm nói với nàng: Bây giờ ngươi xong việc chưa? Sư phụ có chuyện muốn nói với ngươi đây.
bạn tốt – nàng nói với Luân Hồi Ngàn Năm: Chuyện gì vậy, sư phụ nói đi!
bạn tốt - Luân Hồi Ngàn Năm nói với nàng: sư phụ trong vài ngày tới phải đi công tác, có khả năng đi ngang qua chỗ ngươi, ngươi đưa số điện thoại cho sư phụ, khi đó ta sẽ ghé thăm ngươi.
Nàng thân thể cứng đờ, tin này từ sư phụ quá đột ngột khiến nàng không kịp chuẩn bị nên nhất thời cả người không thể thích ứng ngay được.
Gặp hay không gặp anh đây? Điều đó đối với nàng là một vấn đề lớn, chỗ gút mắc ở đây là tiếp tục sống như thế trong tình cảm tốt đẹp của hai thầy trò nàng? Hay là dũng cảm đối mặt với sự thật có thể sẽ có một kết cục không trọn vẹn? ... GM ơi! Nàng bây giờ thấy rối rắm vô cùng.
Sư phụ, không phải là nàng không muốn gặp ngươi, mà là đồ đệ của ngươi, là không dám để ngươi nhìn thấy dung mạo đáng sợ của nàng!
Luân Hồi Ngàn Năm đợi một hồi không thấy nàng trả lời, bèn gửi đến một chuỗi dấu chấm hỏi.
"Đồ đệ, ngươi còn ở đó chứ?"
"ạch... ta ở đây."
"Sao thế? Không dám cho ta số điện thoại à? Ngươi sợ ta là người xấu?"
Nàng chì còn biết ấp úng giải thích: "Không có, không có... Ta chỉ là nhất thời không nhớ được số điện thoại của chính mình, ta đang tìm mà thôi!"
Trên thực tế, là nàng không dám gặp anh.
Luân Hồi Ngàn Năm cười: "Kỳ thật cũng đúng, tiểu cô nương như ngươi, cảnh giác như vậy cũng không sai, hiện tại kẻ lừa đảo nhiều lắm … quên đi! Ngươi đã thấy khó xử như vậy, sư phụ cũng không đến tìm ngươi nữa."
Nàng khóc không ra nước mắt, vội vàng đem số điện thoại gửi qua,"Sư phụ, ngươi đừng nóng giận, đừng nóng giận, ta thực sự không phải có ý đó..."
Luân Hồi Ngàn Năm gửi đến cho nàng biểu tình mỉm cười, "ngươi ngốc quá, sư phụ làm sao có thể giận ngươi chứ? Khi ta lên xe sẽ gọi điện thoại cho ngươi,nếu ngươi lúc ấy thấy không tiện cũng không cần tới, dù sao sư phụ cũng có công chuyện cần phải làm mà."
Nàng một tay vừa gõ:” tiện mà, tiện mà”. Tay kia vừa nhanh chóng bấm số gọi cho Hác Hiểu Lôi.
"Tỷ tỷ, vài ngày nữa ngươi có rãnh không? Có thể theo giúp ta đi gặp một người không! … Ách, không, là thay ta đi gặp một người, có thể giúp ta chứ?"
Hác Hiểu Lôi giọng nói có vẻ mệt mỏi, thanh âm khan khan trả lời nàng.
"Hiện tại ngày nào ta cũng ở công ty đến hơn chín giờ tối! Ngươi nói cho ta nghe xem là ta có thời gian rãnh không?" Sau đó nàng chợt nghe tiếng nàng ta ở ngoài điện thoại đang mắng thuộc hạ, "Chuyện gì nửa ? … tan tầm? nghĩ phép ? Nếu hợp đồng này không ký được,tất cả các ngươi và cả ta nữa cũng đều có thể vĩnh viễn không cần đi làm ! … Tiểu Trương, gọi điện thoại báo cho mọi người hôm nay tăng ca rất trể, buổi tối cũng ở chỗ này ăn đi! Hôm nay nếu làm không xong, ngày mai đều chờ ta sử lý các ngươi đi!"
Hác Hiểu Lôi bên kia dàn xếp xong công việc với thuộc hạ, liền lại nhớ tới nàng, tức giận trong điện thoại la lên: "Dư Xướng Trễ, có chuyện gì nói mau, còn không thôi ta cúp máy đây!"
Nàng rụt cổ, cố gắng gồng mình hỏi: " vài ngày nữa ngươi có thời gian rãnh không?"
Hác Hiểu Lôi đang rất vội bồn chồn trả lời nàng: " công ty ta đang cùng công ty đối thủ cạnh cùng một hạng mục, nếu lúc ấy ta thắng thầu, thì hẳn là có thể thoải mái vài ngày, đến lúc đó ngươi hãy gọi điện thoại lại cho ta... Cứ như vậy đi, lão nương hiện giờ công việc đầy đầu, đang vắt chân lên cổ mà chạy đây, ta chỉ hận không thể phân thân ra đây, thôi bye bye!"
Nàng ngẩn người ngồi nhìn màn hình điện thoại, trong lòng yên lặng cầu nguyện,cầu nguyện cho công ty của Hác Hiểu Lôi có thể nhanh chóng thuận lợi ký được hợo đồng...để nàng ta còn có thời gian để cứu nàng.
Di động ngay lúc đó gửi đến một tin nhắn,nàng mở ra xem thì thấy là tin nhắn của Luân Hồi Ngàn Năm.
Tin nhắn - sư phụ: đồ đệ, ngươi lại đi đùa giỡn với mèo của ngươi rồi?
Nàng quay trở lại trò chơi, thấy Luân Hồi Ngàn Năm tay cầm cần câu im lặng đứng ở đối diện nàng, quần áo trắng toát, nhất thanh trường kiếm, sau lưng là đôi cánh lửa đỏ nhẹ nhàng Trương Hợp.
Ai! Sư phụ, ngươi trong hiện tại sẽ có hình dáng như thế nào chứ?
bạn tốt – nàng nói với Luân Hồi Ngàn Năm: sư phụ, ngươi đến từ lúc nào?
bạn tốt - Luân Hồi Ngàn Năm nói với nàng: ta đến đây được một lúc, vừa rồi gọi ngươi không thấy ngươi lên tiếng, xem tin tức bạn hữu thấy biểu hiện ngươi đang ở Ba Thục, liền đến nơi đây tìm ngươi .
bạn tốt - Luân Hồi Ngàn Năm nói với nàng: đồ đệ,ngươi đang bận làm gì?
bạn tốt – nàng nói với Luân Hồi Ngàn Năm: ta cho Dư tiểu trư ăn cơm...
Có chết cũng không thể nói với anh là nàng vừa rồi bận cùng Đại Thần và các thành viên bang phái Thần Thoại dùng công cụ YY nha!
bạn tốt - Luân Hồi Ngàn Năm nói với nàng: Bây giờ ngươi xong việc chưa? Sư phụ có chuyện muốn nói với ngươi đây.
bạn tốt – nàng nói với Luân Hồi Ngàn Năm: Chuyện gì vậy, sư phụ nói đi!
bạn tốt - Luân Hồi Ngàn Năm nói với nàng: sư phụ trong vài ngày tới phải đi công tác, có khả năng đi ngang qua chỗ ngươi, ngươi đưa số điện thoại cho sư phụ, khi đó ta sẽ ghé thăm ngươi.
Nàng thân thể cứng đờ, tin này từ sư phụ quá đột ngột khiến nàng không kịp chuẩn bị nên nhất thời cả người không thể thích ứng ngay được.
Gặp hay không gặp anh đây? Điều đó đối với nàng là một vấn đề lớn, chỗ gút mắc ở đây là tiếp tục sống như thế trong tình cảm tốt đẹp của hai thầy trò nàng? Hay là dũng cảm đối mặt với sự thật có thể sẽ có một kết cục không trọn vẹn? ... GM ơi! Nàng bây giờ thấy rối rắm vô cùng.
Sư phụ, không phải là nàng không muốn gặp ngươi, mà là đồ đệ của ngươi, là không dám để ngươi nhìn thấy dung mạo đáng sợ của nàng!
Luân Hồi Ngàn Năm đợi một hồi không thấy nàng trả lời, bèn gửi đến một chuỗi dấu chấm hỏi.
"Đồ đệ, ngươi còn ở đó chứ?"
"ạch... ta ở đây."
"Sao thế? Không dám cho ta số điện thoại à? Ngươi sợ ta là người xấu?"
Nàng chì còn biết ấp úng giải thích: "Không có, không có... Ta chỉ là nhất thời không nhớ được số điện thoại của chính mình, ta đang tìm mà thôi!"
Trên thực tế, là nàng không dám gặp anh.
Luân Hồi Ngàn Năm cười: "Kỳ thật cũng đúng, tiểu cô nương như ngươi, cảnh giác như vậy cũng không sai, hiện tại kẻ lừa đảo nhiều lắm … quên đi! Ngươi đã thấy khó xử như vậy, sư phụ cũng không đến tìm ngươi nữa."
Nàng khóc không ra nước mắt, vội vàng đem số điện thoại gửi qua,"Sư phụ, ngươi đừng nóng giận, đừng nóng giận, ta thực sự không phải có ý đó..."
Luân Hồi Ngàn Năm gửi đến cho nàng biểu tình mỉm cười, "ngươi ngốc quá, sư phụ làm sao có thể giận ngươi chứ? Khi ta lên xe sẽ gọi điện thoại cho ngươi,nếu ngươi lúc ấy thấy không tiện cũng không cần tới, dù sao sư phụ cũng có công chuyện cần phải làm mà."
Nàng một tay vừa gõ:” tiện mà, tiện mà”. Tay kia vừa nhanh chóng bấm số gọi cho Hác Hiểu Lôi.
"Tỷ tỷ, vài ngày nữa ngươi có rãnh không? Có thể theo giúp ta đi gặp một người không! … Ách, không, là thay ta đi gặp một người, có thể giúp ta chứ?"
Hác Hiểu Lôi giọng nói có vẻ mệt mỏi, thanh âm khan khan trả lời nàng.
"Hiện tại ngày nào ta cũng ở công ty đến hơn chín giờ tối! Ngươi nói cho ta nghe xem là ta có thời gian rãnh không?" Sau đó nàng chợt nghe tiếng nàng ta ở ngoài điện thoại đang mắng thuộc hạ, "Chuyện gì nửa ? … tan tầm? nghĩ phép ? Nếu hợp đồng này không ký được,tất cả các ngươi và cả ta nữa cũng đều có thể vĩnh viễn không cần đi làm ! … Tiểu Trương, gọi điện thoại báo cho mọi người hôm nay tăng ca rất trể, buổi tối cũng ở chỗ này ăn đi! Hôm nay nếu làm không xong, ngày mai đều chờ ta sử lý các ngươi đi!"
Hác Hiểu Lôi bên kia dàn xếp xong công việc với thuộc hạ, liền lại nhớ tới nàng, tức giận trong điện thoại la lên: "Dư Xướng Trễ, có chuyện gì nói mau, còn không thôi ta cúp máy đây!"
Nàng rụt cổ, cố gắng gồng mình hỏi: " vài ngày nữa ngươi có thời gian rãnh không?"
Hác Hiểu Lôi đang rất vội bồn chồn trả lời nàng: " công ty ta đang cùng công ty đối thủ cạnh cùng một hạng mục, nếu lúc ấy ta thắng thầu, thì hẳn là có thể thoải mái vài ngày, đến lúc đó ngươi hãy gọi điện thoại lại cho ta... Cứ như vậy đi, lão nương hiện giờ công việc đầy đầu, đang vắt chân lên cổ mà chạy đây, ta chỉ hận không thể phân thân ra đây, thôi bye bye!"
Nàng ngẩn người ngồi nhìn màn hình điện thoại, trong lòng yên lặng cầu nguyện,cầu nguyện cho công ty của Hác Hiểu Lôi có thể nhanh chóng thuận lợi ký được hợo đồng...để nàng ta còn có thời gian để cứu nàng.
Di động ngay lúc đó gửi đến một tin nhắn,nàng mở ra xem thì thấy là tin nhắn của Luân Hồi Ngàn Năm.
Tin nhắn - sư phụ: đồ đệ, ngươi lại đi đùa giỡn với mèo của ngươi rồi?
Nàng quay trở lại trò chơi, thấy Luân Hồi Ngàn Năm tay cầm cần câu im lặng đứng ở đối diện nàng, quần áo trắng toát, nhất thanh trường kiếm, sau lưng là đôi cánh lửa đỏ nhẹ nhàng Trương Hợp.
Ai! Sư phụ, ngươi trong hiện tại sẽ có hình dáng như thế nào chứ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.