Quyển 16 - Chương 14: Khi Phiến
Vô Xỉ Đạo Tặc
22/04/2013
Sau khi dùng xong cơm trưa ở thành Pha Lang thì Cổ Diêu lại chìm đắm trong sự lo lắng về chuyện La Thi Mị rời đi, nhưng mà dù sao thì cũng đã cứu nàng ra khỏi quang minh nghiễm tràng rồi, nàng lại còn học được thuật dịch dung, xem ra sau này cũng có thể yên tâm chút, chuyến đi này như thế thì cũng không tệ.
Hắn vốn không nghĩ đến là sẽ cùng vị tỷ tỷ thân thiết kia phát sinh ra vấn đề gì, nhưng mà sau khi xảy ra rồi thì lại như có cảm giác là nước chảy thành dòng, không có gì là không ổn cả.
Mang theo tâm tình tốt, Cổ Diêu thuận tiện hỏi thăm một chút tin tức ở thánh vực.
La Thi Mị chỉ là con mồi dùng để dẫn dụ các giáo đồ khác của Nghịch Thiên Giáo, nhưng lại được Cổ Diêu âm thầm cứu thoát, tuy vậy biểu hiện ra thì là nàng đã bị sét đánh thành tro bụi, Thánh Điện cũng không còn truy nã nàng nữa, nếu như để cho người khác dị đoan được cứu đi từ quang minh nghiễm tràng, hơn nữa sau đó lại còn bị chết rất nhiều truy binh nữa, như thế chẳng khác làm tự hạ uy tín của Thánh Điện, vì thế bọn họ chỉ có thể ngậm bồ hòn, có khổ cũng không thể nói ra được.
Các nơi mai phục khác cũng không có thu hoạch gì, giáo đồ của Nghịch Thiên Giáo không có xuất hiện, Thánh Điện hoàn toàn thua trong keo này.
Thi Mị tỷ đi kiếm các giáo đồ khác của Nghịch Thiên Giáo hay là tiếp tục tu luyện vong linh thuật đây?
Ngay lúc Cổ Diêu đang nghẽ đến vấn đề này thì trong tâm linh truyền đến yêu cầu được trao đổi, không cần phải nói cũng biết là đại ka Ma Thần nhà ta rồi.
Do dự một chút rồi Cổ Diêu cũng đồng ý.
Thanh âm của Ma Thần lập tức truyền ra:" Hắc, tiểu tử, chúng ta lại thấy mặt."
Cổ Diêu không nhịn được nói:"Hãy bớt sàm ngôn đi, có gì nói thì nói đi."
Ma Thần reo lên:" Này, tiểu tử, khách khí với ta một chút đi. Ta là Ma Thần, sớm muộn gì cũng có ngày ngươi cầu khẩn ta."
Cổ Diêu tức giận nói:"Nói không sai. Ngươi rất vĩ đại. Không có gì có thể làm khó Ma Thần được. Trước mặt ngài ta thật sự là quá nhỏ bé. Không có khả năng giúp được. Như vậy cáo từ."
"Đừng. Chờ một chút!" Trước khi Cổ Diêu cắt đứt trao đổi tâm linh, Ma Thần vội vàng ngăn cản. Hắn ngượng ngùng nói:" Chỉ là đùa chút thôi mà, không cần phải để ý như thế chứ. Nhưng phải nói là tiểu tử nhà ngươi rất có cá tính. Ta rất thích."
Không biết có phải là đã bị phong ấn quá lâu hay không mà Ma Thần rất thích nói tào lao. Quả thật là lưỡi của hắn đã trở nên dài hơn rất nhiều. Nói lung tung linh linh một hồi rồi mới quay về đề tài chính:" Tiểu tử. Thế nào, sau lần tai nghe mắt thấy này thì ngươi tin lời của ta chưa. Thần của các ngươi đã sớm biến chất rồi. Nếu không thì tại sao lại có nhiều người phản đối hắn như thế. Thậm chí có người còn phản bội lại hắn nữa?"
Hắn tồn tại bên trong cơ thể của Cổ Diêu cho nên cũng biết được kinh nghiệm của ký chủ. Điều này cũng không kỳ quái. Nhưng mà Cổ Diêu nghĩ đến chuyện hắn và La Thi Mị mà bị Ma Thần biết được thì cảm thấy có chút khó chịu.
Ma Thần biết Cổ Diêu đang suy nghĩ vấn đề gì cho nên cười ha hả nói:" Yên tâm đi. Ta đối với chuyện nam nữ của nhân loại không có chút hứng thú, mà ngược lại còn rất là phản cảm. Khi đó ta sẽ phong tỏa lại niệm lực để khỏi dò xét. Cổ Diêu nghe thế thì hòa hoãn hơn. Ở thời đại của Ma Thần, cũng chỉ có hắn và quang minh thần, hai người bọn họ căn bản là không có làm chuyện này. Nếu không thì éo èo eo ...
Ma Thần lại khơi lên chủ đề cũ. Hắn khẳng định là chưa từng có ý định bỏ qua cho Cổ Diêu. Nhưng mà lần này lời của hắn đã khiến cho Cổ Diêu tự hỏi, vì nguyên nhân gì mà dẫn đến một màn bi kịch như thế trên người của pháp thân một nhân vật quan trọng của Thánh Điện.
" Ngoài ra. Ta còn có một tin tức về một người cho mi. Có thể nói là tuyệt đối cơ mật, ngoại trừ ta ra thì không còn người nào biết nữa, ngươi nhất định là sẽ rất hứng thú, hà hà, có muốn nghe không?" Ma Thần vẫn tiếp tục líu lo không ngừng, vốn chỉ là một lời nói thôi mà hắn lại nói đông nói tây đủ điều.
Cổ Diêu cau mày nói:"Là ai?"
Ma Thần cười nói:" Người này, không lâu trước đây ngươi đã gặp qua hắn."
Cổ Diêu ngạc nhiên nói:"Thi Mị Tỷ?"
Chẳng lẽ Thi Mị tỷ và cái tên Ma Thần này có liên hệ, không có khả năng này!
" Thật đáng tiếc, ngươi đã đoán sai." Mà thần làm bộ như rất tiếc nuối:" Là cái tên bất nam bất nữ, âm dương quái khí kia."
"Clark?"
" Đúng vậy, chính là cái tên chết tiệt kia, hơn mười năm trước ta đã từng gặp qua hắn ở điện Ma Thần."
Điện Ma Thần bị vây quanh là phiêu di không gian, Cổ Diêu còn tưởng rằng mình và nhóm người của Thuần Vu Tuyền đã là số người duy nhất vào đó rồi, không ngờ chị Clark lại vào trước.
Quả thật là không thể tưởng tượng nổi, ở đâu cũng có dấu chân của Clark, đầu nhập vào Thánh Điện rồi lại gặp qua Ma Thần, thật đúng là khiến cho người ta kinh ngạc không thôi.
Không có phương pháp mở khóa của mình thì làm sao Clark có thể vào điện được chứ? Đúng rồi, Ma Thần là bị quang minh thần phong ấn, có lẽ trong Thánh Điện có phương pháp mở ra, chẳng lẽ đây chính là nguyên nhân hắn gia nhập vào Thánh Điện rồi sau đó phản bội lại sao?
Ngay cả Ma Thần mà hắn cũng xem như là một trò chơi, lá gan của người này cũng quả thật là lớn!
Nghe khẩu khí của Ma Thần thì xem ra Clark đã từng lừa gạt Ma Thần, Cổ Diêu thử dò hỏi:" Cái tên kia đã từng đến Ma Thần điện, vậy tại sao ngươi lại không cướp lấy thân thể của hắn?"
" Hừ, cái tên bất nam bât nữ kia có lẽ là đã học được bí thuật nào đó của quang minh thần từ Thánh Điện, ta không thể nào cắn nuốt linh hồn của hắn, khi ta biết hắn đến từ Thánh Điện thì vô cùng giật mình, hơn nữa hắn còn có ý định cùng ta giao dịch."
Ma Thần cười nói:" Dám cùng ta ra điều điều, quả thật là hi hãn, nhưng mà vào lúc đó thì ta không có lựa chọn, chỉ có thể đồng ý, chúng ta ra hiệp nghị, ta phải dạy hắn cách nắm giữ vụ trụ pháp tắc, mà trao đổi cho vấn đề này là hắn phải nghĩ biện pháp thả ta ra. Ta nhìn ra được, tên bất nam bất nữ kia là một tên vô cùng xảo trá, vì thế đáp ứng dạy cho hắn một ít,đợi sau khi hắn thả ta ra thì ta sẽ dạy tiếp. Ta vốn nghĩ, chỉ cần có được tự do thì sẽ lập tức giết hắn, không ngờ cái tên kia lại quá đểu, sau khi hắn học được một chút pháp tắc thì liền phủi mông mà đi luôn, làm trái lại hiệp ước, thật sự là làm ta tức muốn chết!"
Ma Thần nổi trận lôi đình, hắn là một vị thần vĩ đại, lại bị một sinh vật do quang minh thần sáng tạo ra, một nhân loại nho nhỏ lừa gạt, đương nhiên là hắn cảm thấy sỉ nhục đến cực điểm.
Cổ Diêu thầm nghĩ, cũng là kẻ tám lạng người nửa cân thôi, cũng là qua cầu rút ván, định lợi dụng lẫn nhau thôi, nghĩ đến đây thì hắn có cảm giác đắn đo, nếu như Ma Thần có thể tìm được thân thể của hắn thì nhất định hẵn cũng sẽ giết chết mình.
Clark có hai danh hiệu một cái thì cả đại lục ai cũng biết, nhưng không ai dám gọi ra đó là "Nhân yêu", mà cái danh hiệu còn lại chính là "Ma Thần", có lẽ là do lực lượng của hắn có được là tư Ma Thần cho nên tên của kỹ năng cũng như thế, ví dụ như kỹ năng phòng hộ khi Hàn đại hộ tự bạo"Ma Thần Thủ Hộ"
"Thế nào, ta có thể dạy cho ngươi vũ trụ pháp tắc, sử dụng lực lượng của ta, ngươi có thể nhanh chóng báo thù rửa hận, cũng có thể giúp cho ta hả giận, cái tên đáng chết kia dám lừa ta, ta nhất định sẽ khiến cho hắn chết không có chỗ chôn!"
Kể ra một loạt các chuyện cũ thế này, Ma Thần cũng không phải là không có ý thuyết phục Cổ Diêu.
Nhưng mà Cổ Diêu lại thầm nghĩ trong lòng, cái tên Ma Thần này tuổi của hắn tính ra đáng phải gọi là lão bất tử rồi, nhưng mà lại không hiểu nhân tình thế thái gì cả, ngay cả ý nghĩ qua cầu rút ván cũng không biết, hắn còn định dụ dỗ mình sao? Thật sự là ngay cả âm mưu cũng không biết cách che dấu, hèn chi hắn không đấu lại quang minh thần, đầu óc đúng là thiểu năng.
Vì thế hắn liền chối từ:" He he, hảo ý của ngài thì ta xin cảm ơn, nhưng ta không muốn mượn sức lực của người khác, ta muốn phải tự tay giết chết hắn, như thế thì mới hả giận được."
" Ngươi đúng là một tên tiểu tử cứng ngắc, không biết điều." Ma Thần rít gào, và cũng rất là thất vọng, hắn đành phải nói:" Quên đi, ta cũng không bắt buộc ngươi, nhưng mà có tin tức liên quan đến Thánh Điện, ta nghĩ là ngươi nhất định muốn biết?"
Cổ Diêu cười nói:" Còn phải nghe xem sao đã."
Chỉ là nghe nói mà thôi, Ma Thần cũng không có ba hoa nữa, vì thế Cổ Diêu cũng không lo nghĩ gì nữa.
Ma Thần cũng có chủ ý của mình, chỉ cần Cổ Diêu biết cáng nhiều thì sẽ lại càng hoang mang, càng hoang mang thì lại càng muốn biết được chân tướng, cuối cùng sẽ không kềm chế được mà mượn sức lực của mình.
" Về vấn đề này thì ngươi có thể con bé đi cùng với ngươi vào điện Ma Thần, ta dám cam đoan nàng biết rất nhiều chuyện!"
"Thuần Vu Tuyền!"
Vừa nhắc đến tiểu ma nữ kia thì Cổ Diêu lập tức nhíu mày, nếu như không cần thiết thì hắn muốn vĩnh viễn không gặp lại con tiểu hồ ly kia, hai lần bị nàng hại đều là nguy hiểm trí mạng cả, nếu như không phải may mắn được sư phụ và Cửu Vĩ Hồ giưps đỡ thì đã sớm lên đường đi đoàn tụ ông bà rồi.
"Yên tâm đi, bây giờ linh hồn ta đã phó thác vào ngươi rồi, khẳng định sẽ không gây hại cho ngươi, ta cũng muốn biết, ngàn vạn năm qua, ma tộc do ta sáng tạo ra không thể nào biết được chỗ ta bị giam, thế mà một nhân loại lại tìm đến được và có ý định thả ta ra, ta cũng muốn biết được ý đồ của nàng,. Hắc hắc."
Cổ Diêu có chút động tâm rồi, quả thật, Thuần Vu Tuyền có thể biết được một bí mật của Thánh Điện, nói không chừng có thể từ miệng của nàng biết đượ đáp án.
Hơn nữa, gia tộc Thuần Vu lại đúng ngay ở phía tay, chỉ cần đi qua thành Pha Lang và đi thêm khoảng hai ngàn km là đến rồi, với tốc độ của Cổ Diêu, dùng toàn lực thi triển khinh công thì không tới một ngày là có thể đến rồi, nếu như trên đường không dừng lại nhiều lắm thì có thể đến được quận Mạn Địch.
Ma Thần tiếp tục giựt dây:" Đừng do dự, tiểu tử nhanh lên nào, mau lên đường, nữ nhân của nhân loại xinh đẹp như thế không có nhiều đâu, ta đoán ngươi cũng rất muốn gặp lại nàng, đúng không?"`
Cổ Diêu lắc đầu nói:"Không, ngươi nói sai rồi, có thể nói, ta hy vọng vĩnh viễn cũng không nhìn thấy nàng nữa."
Thuần Vu Tuyền xinh đẹp thì không thể nghi ngờ, quả thật là xinh đẹp đến hút hồn, nhưng mà nàng lại quá độc ác, hơn nữa nàng cũng rất thông minh, điều này khiến cho Cổ Diêu rất là kiêng kỵ.
Nhưng mà hắn thở dài nói:" Thật là đáng tiếc, ta lại bị ngươi thuyết phục."
Thân hình lóe lên, Cổ Diêu biến mất khỏi khu phố đang tấp nập của thành pha lang. Một thành thị nhỏ nhoi như thế này thì làm gì có cao thủ chứ. Người dân chỉ có cảm giác là có một làn gió nhẹ thổi qua mà thôi. Cũng giống như lần trước Philip và Ngả Mã truy đuổi nhau ở quận Lan Tư. Cổ Diêu hôm nay cũng đã đạt đến được trình độ này, tuy có vô số ánh mắt của mọi người qua đường ở đây nhưng cũng sẽ không bị phát hiện.
Thuần Vu Tuyền, lại sắp phải gặp lại nàng ta rồi, nhưng mà, hy vọng lần này là lần cuối cùng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.