Quyển 7 - Chương 5: U Minh Chi Vụ
Vô Xỉ Đạo Tặc
22/04/2013
Hạ Hầu Cẩn vốn là một hán tử trọng tình trọng nghĩa, Cổ Diêu là huynh đệ của hắn, hắn nhất định sẽ đến để cổ vũ cho Cổ Diêu, cho dù toàn trường có xem Cổ Diêu như là kẻ thù đi chăng nữa. Đương nhiên ngoại trừ người cá biệt như hắn thì làm gì có ai có đủ can đảm để dính vào vụ này chứ!
Thế nhưng trận đấu của hắn cũng tiến hành vào cùng thời điểm đó, làm Hạ Hầu Cẩn trong lòng nóng như lửa đốt. Sợ rằng khi lên lôi đài sẽ không có ai ủng hộ cho Cổ Diêu, khi trận đấu vừa bắt đầu thì Hạ Hầu Cẩn liền xuất một quyền làm cho người xui xẻo bốc thăm trở thành đối thủ của hắn không còn một giọt máu, phá vỡ kỷ lục về thời gian kết thúc trận đấu nhanh nhất của thần thánh học viện.
Mà lần trước người đạt kỷ lục lại chính là thần tượng của hắn Hổ Uy Kim Cương Hoắc Căn đánh bại đối thủ trong 0.82 giây.
Nếu như đối thủ của Hạ Hầu Cẩn biết mình được lưu danh sử sách của thần thánh học viện vì lý do này chắc hắn ộc máu mà chết quá.
Vội vàng rời khỏi sân thi đấu của mình Hạ Hầu Cẩn định đi đến lôi đài số 35, nhưng hắn không cần đi nữa vì đã nghe được một tin tức giật gân.
Mà tin tức này lại vô cùng lan truyền nhanh chóng, nhưng điểm quan trọng nhất đó chính là ”Bạo Lộ Cuồng, đảo ngược tình thế, Mộc Linh Linh ngậm ngùi mất hai điểm.”
Bởi vì sự việc nhà vệ sinh lần trước cho nên tổ chức nữ quyền cũng tham gia vào, khiến cho trận đấu này không đơn giản như những trận đấu khác, mà nó đã biến thành một hồi kịch, chỉ là vở hài kịch đến phút cuối lại làm cho người ta cảm thấy khó chịu.
Nhưng ở một góc độ thi đấu mà nói thì bọn đã may mắn chứng kiến được một trận đấu đặc sắc, lấy yếu thắng mạnh, nên xem như cũng có thu hoạch không ít.
Tin tức này có lẽ là tin tức sốt dẻo nhất của hôm nay, còn hơn của chuyện Hạ Hầu Cẩn một quyền đánh bại đối thủ, phá kỷ lục của tiền bối Hoắc Căn.
Ái chà, lão nhị có thể thắng, mà lại còn được nhảy cấp nữa!
Hạ Hầu Cẩn vô cùng cao hứng vì Cổ Diêu, hắn vẫn cho răng tiểu tử này có nghị lực tiềm tàng để trở thành cao thủ, nhưng lại không nghĩ đến hắn lại tiến bộ nhanh đến như thế.
Lúc tám giờ tối, lôi đài số 16 của học viện sắp bắt đầu một trận chiến.
Lôi đài số 16 vốn là một sân huấn luyện khổn lồ, có sức chứa lên đến một vạn, nhưng lại có đến hơn hai vạn người đến xem khiến cho ngay cả một giọt nước cũng khó chui lọt.
“Sao còn chưa bắt đầu nữa, thật là hồi hộp quá đi!”
“Không sao, chờ bao lâu ta cũng chờ được, chỉ cần có thể nhìn thấy người đó là được rồi!”
“Mỗi trận đấu của người đó ta đều xem!”
“Nghĩ lại cũng thật là tốt, lại có thể nhìn thấy người đó thêm một lần nữa!”
Một trận đấu được tổ chức ở sân huấn luyện khổng lồ, một trận đấu được mong đợi, nếu cẩn thận quan sát nữa thì sẽ thấy tuyệt đại bộ phận khán giả đều là nữ sinh, đủ loại cảnh tượng ồn ào như ở sân huấn luyện số 35 của Cổ Diêu, nhưng lần này nhân vật chính không phải là Danh Nhân ‘Bạo Lộ Cuồng’.
“Vũ áo bộ, tự do hệ, năm nhất, ban ba, Nhã Cách, đấu với Kỳ Môn Bộ, Luyện Kim Thuật hệ, nam nhất, ban hai Tạp La.”
Tiếng truyền thanh vang lêng. Đám người nhất thời sôi trào lên, tiếng thét chói tai của các nữ sinh vang dội khắp cả lôi đài.
“a a a, Nhã Cách đi ra rồi!”
“Nhã Cách, Nhã Cách ‘ai lớp diu’, lớp diu đến khi Sơn Băng Địa Liệt, thế giới hủy diệt, vĩnh viễn không bao giờ tàn phai, vĩnh viễn!”
“Nhã Cách, em đặc biệt đến để ủng hộ anh, ngay cả bạn trai của em đấu ở trận khác em cũng mặc kệ!”
“Nhã Cách, anh là mặt trời của đời em, là bạch mã hoàng tử của em, là tình nhân trong mộng của em, là tất cả của đời em!”
“Nếu như Nhã Cách đồng ý hẹn hò với ta một ngày, cho dù có chết ta cũng nguyện ý!”
Có vài nữ sinh thét lên lanh lãnh chói cả tai, chỉ sợ người khác không nghe thấy mình hét còn chuẩn bị cả băng rôn biểu ngữ nữa chứ, trên đó viết đủ các câu ủng hộ, được xếp đặt tinh xảo, dùng màu sắc nổi bật, loại hành động cuồng nhiệt này chẳng khác nào là hành động của các người hâm mộ cuồng nhiệt khi chứng kiến thần tượng của mình vậy.
Nhã Cách quả thật là một ngôi sao, ngôi sao của thần thánh học viện, hắn nổi danh không phải vì thực lực và vũ kỹ mà là vì khuôn mặt.
Theo tiếng hoan hô của các nữ sinh, một vóc người cao ráo, dễ nhìn từ trong thông đạo của phòng nghỉ ngơi dành cho tuyển thủ phong tao mà đi ra. Hắn có một đôi mắt phượng dài và nhỏ, môi hồng răng trắng, ngũ quan xinh xắn không hề có một chút tỳ vết nào, tuấn tú, quả thực có chút nữ tính hóa.
Chỉ là bề ngoài có vẻ đẹp trai, thì làm sao có thể áp đảo các nam sinh khác được chứ, hắn còn có chính khí chất làm cho các nữ sinh mê say. Nhã Cách lộ mỉm cười một cách mê người, một nụ cười sáng lạn.
Cùng là bước đi nhưng hắn so với người khác thì trông hoàn mỹ hơn nhiều, từng động tác đều là phối hợp nhịp nhàng, tiêu sái, phiêu dật, bất luận là từ góc độ nào cũng không tìm được khuyết điểm, đều trông rất hấp dẫn người khác, cứ như là một người mẫu.
Trang phụ cũng chính là một điểm ảnh hưởng đến cách nhìn của người khác, mái tóc dài của Nhã Cách được chải gọn gàng, thân mặc bộ bộ trường y màu cà phê, nút áo trên cùng lại không cài lộ ra một cơ ngực rắn chắc, gợi cảm.
Đôi tai của hắn đeo hai chiếc khuyên tai màu lam, loại màu sắc này thì trên tạp địch đại lục chuyên dùng cho trang sức của nữ nhân, nhưng trên người của hắn lại làm cho người ta không có cảm giác kỳ quái mà còn làm tăng thêm mị lực.
Không biết tại sao nữ sinh luôn đặc biệt thích các nam nhân mà cứ như là nữ hoặc nữ nhân có phong cách của nam nhân.
Tên này quả thật là một người có tướng mạo và khí chất hơn người, không thẹn có danh xưng là Giáo Thảo, trách không được tại sao lại có nhiều nữ học viên thích hắn như thế.
Trên khàn đài cũng có không ít nam sinh đến đây chỉ là vì bị bạn gái lôi kéo đến, còn có một số còn tuyên bố nếu như cự tuyệt không đến xem thì sẽ lập tức chia tay, nên các nam sinh đáng thương đó không còn cách nào khác là phải chịu vác xác đến đây.
Nhìn thấy bạn gái của mình điên cuồng vì nam tử khác là chuyện vô cùng khó chịu, nhưng bọn hắn chỉ có thể cười khổ vì Nhã Cách so với bọn họ quả thật ‘đẹt dzai’ hơn nhiều.
Nhã Cách đi đến trung tâm của lôi đài, đưa tay lên môi sau đó mỉm cười đẩy tay xuất ra một nụ hôn gió, hành động này lại làm cho các tiếng thét vốn đã chói tay giờ lại càng chói tay hơn, thậm chí có cả nữ học viên vì quá kích động mà ngất đi nữa, đây quả là một hạnh phúc quá sức chịu đựng, mặc dù nụ hôn gió kia cũng không phải là nhắm vào một mình nàng.
Tình cảnh này xem ra nếu như hắn chỉ cần ngoắc tay thì nhất định sẽ có vô số nữ sinh tự động lên giường với hắn. Hiến dâng sự trinh trắng của mình cho hắn.
Mà Tạp La thì lại hoàn toàn trái ngược với Nhã Cách.
Trong ấn tượng của mọi người, luyện kim thuật sự đều là loại quái nhân thích cô tịch, sinh mệnh của bọn họ chỉ đặt trong thí nghiệm, ngoài thí nghiệm cũng là thí nghiệm, nếu khi họ tập trung vào nghiên cứu thì hoàn toàn không biết gì đến chuyện khác.
Luyện Kim Thuật sư không bao giờ chú ý đến hình dáng bên ngoài, thứ không thể làm nên cháo gì, thay vì dùng thời gian để trang điểm làm đẹp thì để thời gian đó nghiên cứu, tra cứu các công thức, tài liệu, đặc điểm này đã được thể hiện rất tốt trên người của Tạp La.
Đầu của hắn tóc thì rối loạn, râu thì lổm chổm, quần áo thì lôi thôi lết thết, giống như là đã mặc cả tháng chưa thay vậy, trước trận đấu, tối đó hắn còn thức đến hơn ba giờ sáng để làm thí nghiệm rồi mới lên giường ngủ, bây giờ hai vành mắt của hắn thâm đen, nhìn qua cứ như là cú mèo vậy.
Mặc dù luyện kim thuật sư đã cống hiến rất nhiều cho xã hội, cũng không biết là đã phát minh ra biết bao nhiêu dụng cụ, ngay cả trang bị hấp lực của lôi đài cũng là phát minh của họ, nhưng lại không được hoan nghênh.
Trước mặt một người tuấn tú, đẹp trai, gợi cảm như Nhã Cách thì hơn thua không cần phải nói.
Các nữ sinh ủng hộ Nhã Cách dĩ nhiên là phải đả kích đối thủ của hắn luôn.
“Này cái tên chuột chết kia, ngươi nhất định sẽ thua thôi, ngươi không phải là đối thủ của Nhã Cách!”
“Này, ngươi xem quần áo của hắn kìa, không biết là đã bao lâu rồi không có thay, đến lúc đó không chừng còn gây ô uế cho Nhã Cách!”
“Tên lùn kia, mau bỏ cuộc đi, đừng tự chuốc lấy đau khổ cho bản thân!”
“Trong vòng một phút đồng hồ, Nhã Cách sẽ giải quyết ngươi, không mười giây là đủ rồi!”
Cảm nhận được tâm tình của Cổ Diêu trong trận đấu trước đo, Tạp La vuốt vuốt mũi, tự giễu cười nói:”Hà hà, ta xem ra là không được hoan nghênh đây, thật là đau đầu, đấu với một tên ‘đẹt dzai’!”
Các con số trên màn hình lớn bắt đầu nhảy lên, 10 9 8 7 … vừa đến số 0 trận đấu chính thức được bắt đầu thì Nhã Cách liền triển khai khinh công hướng đến Tạp La.
Kim thuật sư, ma pháp sư và ám khí sư, cung tiễn thủ là các chức nghiệp có một điểm giống nhau đó chính là am hiểu viễn trình công kích , khi chiến đấu với bọn họ thì tốt nhất là rút ngắn khoảng cách với bọn họ, làm cho đối phương luống cuống tay chân, đồng thời phát huy được ưu điểm linh hoạt của tự do hệ.
Nhã Cách cũng không phải chỉ là một tên mặt trắng mà thôi, trong tự do hệ mà được vào ưu tú ban thì hắn xem ra cũng có thực lực không tầm thường.
Nếu như đổi thành đối thủ khác thì chắc chắn hắn sẽ nhường cho người đó công kích trước để trước mặt các nữ học viên mà lấy cảm tình, nhưng người hắn đối mặt lại là một luyện kim thuật sư đến từ ban bình thường!
Trong học viện có lưu truyền một quy tắc bất thành văn – Luyện Kim Thuật Sư của bình thường ban còn mạnh hơn cả Luyện Kim Thuật Sư của ưu tú ban.
Càng là các luyện kim thuật sư lợi hại thì khi nhập học lại càng thích lựa chọn các ban bình thường, bởi vì bọn họ không muốn bị danh tiếng ảnh hưởng đến chuyện nghiên cứu của chính mình.
Mà cái quy tắc cổ quái này hầu như ở học viện nào cũng có, mọi người đều biết được, và sự thật cũng đã chứng minh điều đó, bất kỳ là học viện lớn hay nhỏ, luyện kim thuật sư từ bình thường ban ra đều mạnh hơn luyện kim thuật sư của ưu tú ban.
Bởi vậy, khi đối mặt với một luyện kim thuật sư của bình thường ban, ngàn vạn lần không thể nào kinh thường được, mà càng phải cẩn thận, hơn nữa đối thủ lại là một Nguyên Tố Luyện Kim Thuật sư.
Mặc dù phát động tấn công trước nhưng như thế cũng không ảnh hưởng gì đến hình ảnh của Nhã Cách trong mắt của các nữ học viên, bởi vì động tác của hắn quá ưu nhã, quả thật là không giống như chiến đấu mà tựa như là đang múa biểu diễn vậy.
Nhã Cách tuy thực hiện động tác phiêu dật soái thoát nhưng tốc độ cũng cực nhanh, tiến đến trước mặt nhanh như một cơn gió.
Rất nhiều tên đẹt dzai thích sử dụng kiếm, bởi vì kiếm chính là một loại vũ khí có thể biểu hiện dược phong độ của họ tốt nhất.
Trường kiếm của Nhã Cách hướng lên, tản ra một tia bạch quang giống như là nguyệt quang vậy, còn có thêm nhiều ánh chớp như hàng ngàn ngôi sao nhỏ lóe ra, trực hướng Tạp La.
“Oa, xuất hiện rồi, Tinh Nguyệt Đấu Khí, Lạc Anh Tân Phân!”
“Thật sự là một đấu khí hoa lệ, ta thật sự rất thích nó!”
“Tất cả những thứ trên người của Nhã Cách đều là tuyệt mỹ, quả là một nam nhân hoàn mỹ không có một khuyết điểm nào!”
Vũ kỹ của Nhã Cách có một cái tên rất êm – Tinh Nguyệt Đấu Khí, bởi vậy hắn có một cái ngoại hiệu cũng rất hay – Nguyệt Hoa Kiếm Sĩ.
Ban đêm, các tiểu tinh tinh nhỏ kia càng thêm xinh đẹp.
Lần đầu công kích, Nhã Cách lại một lần nữa hấp dẫn cách nữ học viên, nhưng lần này hắn không có hưởng thụ sự tung hô của các nữ học viên mà chăm chăm nhìn vào đối thủ của mình, chú ý đến từng cử động của Tạp La.
Các ngôi sao nhỏ này bên ngoài đẹp đẽ, bên trong lại ẩn chứa một lực lượng không nhỏ, ánh sáng lóe ra có thể đánh lừa thị giác của đối thủ. Bất quá chúng chỉ là chiêu phủ đầu, Nhã Cách không tin rằng chỉ với một chiêu này mà có thể đánh bại một nguyên tố luyện kim thuật sư. Hắn đã chuẩn bị nhiều phương án tiếp theo, nhưng trước hết là phải chú ý kỹ phản ứng của đối phương.
Tạp La vẫn ung dung, hắn đã sớm chuẩn bị một chiếc bình nhỏ, khi vừa ném nổ thì một làn sương mù màu xanh nổi lên, trong ngắn ngủi cả lôi đài đều bị bao phủ.
Dưới màn sương mù dày đặc thân ảnh của Tạp La biến mất, các kế hoạch mà Nhã Cách chuẩn bị cũng cuốn theo làn gió.
Các nữ học viên không nhìn thấy tình huống trong lôi đài, nhưng các nàng lại lo lắng hơn là bất mãn.
“Ghê tởm cái tên lùn chết tiệt kia làm cái gì thế?”
“Cái đám sương mù này mau chóng tan ra, thật không thể nào nhìn thấy Nhã Cách được?”
“Mau đi, nếu không thể nhìn thấy Nhã Cách chắc ta chết mất!”
Màn sương mù màu xanh này ngoại trừ có tác dụng che tầm nhìn còn có một tác dụng khác mà chỉ có Nhã Cách ở bên trong mới cảm nhận được.
Mặc dù không thấy gì hết nhưng Nhã Cách lại có cảm giác như đang ở trong một thiên địa mênh mông rộng lớn, không thể xác định phương hướng, vi trí, tựa như một con ruồi không đầu bay trong không trung, bên tai lại truyền đến tiêng quỷ khóc thần hào, lại còn có tiếng rên rỉ nỉ non của các yêu nữ.
Nhã Cách rùng mình, đối với các đao cụ cổ quái của Nguyên TỐ luyện kim thuật sư hắn cũng có biết một chút ít, trong đó có một đạo cụ gọi là ‘U Minh Chi Vụ’
Nghe nói Cửu U ở dưới minh giới, quanh năm tràn ngập thanh vụ, bên trong đó là vô số linh hồn lạc lối.
Chỉ có thể đi mãi xung quanh trong đó, vĩnh viễn không thể nào tìm được phương hướng chính xác.
Mà các nguyên tố luyện kim thuật sư hàng đầu thì có thể chế tạo được một đạo cụ so với thanh vụ ở dưới minh giới không khác nhau lắm, đó chĩnh là U Minh Chi Vụ.
Luyện kim thuật sĩ sẽ không chịu ảnh hưởng của u minh chi vụ, bọn họ có thể ẩn nấp trong đó, phát động công kích bất kỳ lúc nào, trên dưới, hoặc là một phương hướng nào đó, thậm chí là từ dưới đất cũng có khả năng, bởi vì người bị vây trong u minh chi vụ ngoài phương hướng ra thì các cảm giác cũng bị rối loạn.
Nghĩ đến đó Nhã Cách, thủ thế tập trung tinh thần tăng linh giác lên đến mức cao nhất, phòng ngừa bị đánh bất ngờ.
U minh chi vụ có hiệu quả mê hoặc rất mạnh, nhưng nó cũng hao phí sức lực của luyện kim thuật sư, trong phạm vi rộng thì không thể nào duy trì liên tục lâu được.
Nhưng điều khiến Nhã Cách cảm thấy kỳ quái chính là đói phương vẫn không có phát động công kích, cho dù mình có tập trung tinh thần thì cũng bị ảnh hưởng của u minh chi vụ, đây vốn là cơ hội tốt cho đối phương.
Chẳng lẽ hắn lại bỏ qua cơ hội này, lãng phí sức lực của chính mình?
U minh chi vụ dần dần tan đi, các cảm giác mê hoặc cũng biến mất theo, lôi đài lại xuất hiện trước mắt, lúc này Nhã Cách kinh ngạc phát hiện, Tạp La đã đến góc xa nhất của lôi đài, mà trên tay của hắn cầm hai cái bình.
Không biết trong đó có chứa vật gì mà hai chai tựa như hai cái bong bóng, ngày càng bành trướng, càng lúc càng lớn.
Nhã Cách cực kỳ hoảng sợ, đồng thời cũng hiểu được ý đồ của Tạp La, hắn không phải là có ý định nhờ vào u minh chi vụ để tấn công mình mà là nhờ vào u minh chi vụ để có thời gian chuẩn bị tuyệt kỹ mạnh mẽ khác!
Muốn phát động một tuyệt kỹ mạnh mẽ thì nguyên tố luyện kim thuật sư và ma pháp sư có điểm giống nhau là phải có thời gian chuẩn bị.
Chỉ là Nhã Cách không ngờ Tạp La ở trận đầu tiên đã xuất ra tuyệt kỹ mạnh mẽ của mình!
Cái chai vẫn tiếp tục bành trướng nhanh chóng, tựa như là không có cực hạn vậy, thời gian chuẩn bị càng lâu thì càng chứng tỏ đạo cụ càng lợi hại!
Phải phá vỡ đạo cụ của hắn! Nhã Cách dùng toàn lực hướng đến chỗ Tạp La, còn hơn hai mươi thước nữa là đến chỗ Tạp La thì trường kiếm trong tay hắn quét một đường rộng.
Một đạo kình khí hình bán nguyệt xuất ra, xung quanh kình khí có vô số các điểm nhỏ như các ngôi sao.
Đối với Nhã Cách mà nói thì kỹ năng càng hoa lệ thì càng mạnh, không sai, chiêu này chính là Chúng Tinh Củng Nguyệt, chính là tuyệt kỹ tất sát của Nhã Cách.
Toàn lực di chuyển và muốn phá hủy đạo cụ trong tay của Tạp La thì tuyệt kỹ xuất ra phải là mạnh nhất rồi, bất quá khi nhìn thấy chúng tinh củng nguyệt bay đến thì Tạp La lại cười cười, dùng thanh âm không nhanh không chậm nói:”Thật là không có ý tứ, xem ra cũng vừa hoàn thành rồi!”
Vừa nói chuyện hắn vừa mở hai cái bình lớn ra.
“Rầm!”
Một con hỏa long và một con băng long dài hơn hai trượng cùng phá bình mà chui ra, giương nanh múa vuốt hướng về phía Nhã Cách.
Khán giả phát ra tiếng kinh hô, họ chứng kiến chính là kỹ năng cao cấp của ma pháp sư Hỏa Long Cuồng Vũ và Băng Long Bào Hao!
Nguyên tố luyện kim thuật sư có thể tạo ra các đạo cụ có ma pháp không kém các ma pháp sư, vì khác nhau nên cũng có tên gọi khác nhau, đa số đều giống như nhưng lại có thêm một chữ ‘Phảng’ ở phía trước.
Hai đạo cụ này được gọi là Phảng • Hỏa Long Cuồng Vũ và Phảng • Băng Long Bào Hao!
Mặc dù chỉ là giả dạng nhưng uy lực của bọn chúng lại giống nhau.
Chúng Tinh Củng Nguyệt với vô số ngôi sao hỗ trợ của Nhã Cách khi tiến đến liền bị Hỏa Long đánh tan. Kỹ năng hoa lệ nhất đã bị phá giải!
Xu thế của hỏa long không hề giảm, tiếp tục hướng đến Nhã Cách, Nhã Cách kinh hãi liền giơ song chưởng lên đặt chéo, xuất ra một cái quang thuẫn như một mặt trăng trước người, đây chính là tuyệt kỹ phòng ngự mãnh mẽ nhất của hắn – Viên Nguyệt Tí Hộ.
Sóng nhiệt mãnh liệt, hỏa kính cực nóng bắn ra tứ phía, khi hỏa long va chạm với quang thuẫn thì quang thuẫn dần dần yếu đi, nhưng cũng may là hỏa long cuối cùng cũng biến mất.
Nhưng đừng quên, còn có một băng long theo sát phía sau.
Sóng nhiệt đột nhiên bị thay thể bởi hàn ý, lãnh khí thấu xương làm cho máu của Nhã Cách cơ hồ như bị đóng băng.
Một lạnh một nóng, băng hỏa lưỡng trọng thiên, giống như là bị nung trong lò lên đến cực điểm rồi đột ngột bị di chuyển đến bên trong của một tảng băng, Nhã Cách cảm thấy khó chịu cùng cực.
Quang thuẫn vốn đã yếu nhiều lại bị băng long va chạm nên liền tan vỡ, băng long đánh vào người Nhã Cách, đánh hắn văng ra xa mấy chục trượng, hắn lại lăn tròn trên đất đến hơn bảy tám thước rồi mới dừng lại, kỹ năng cao cấp của ma pháp sư quả nhiên cường đại tuyệt luân!
Hưởng trọn một tuyệt kỹ mạnh mẽ như thế nên máu của Nhã Cách nhanh chóng rớt xuống hết, đèn đỏ báo lên, thời gian hoàn thành trận chiến là ba phút mười lăm giây, mà thanh máu của Tạp La lại vẫn còn nguyên vẹn cho nên hắn được ba tích phân, trực tiếp nhảy hai cấp.
Từ trên mặt đất chật vật bò dậy, ‘anh chàng đẹp trai’ Nhã Cách không thể nào giữ được hình ảnh đẹp đẽ của mình, tóc trên đầu của hắn rối loạn có chỗ còn bị đóng băng, toàn thân đều là sương lạnh, thân thể run run.
Mắt nhìn thấy thần tượng của mình trong trận đấu bị đánh bại, lại còn là thất bại một cách thê thảm mất cả thể diện, các nữ đệ tử không thể nào tin nổi vào mắt mình, nhưng đồng thời điều này cũng làm cho các nàng tỉnh táo lại, hiểu rõ hơn đạo lý:
Đẹp trai thì sao, cũng chẳng tạo ra cơm ăn được, cái quyết định chính là thực lực.
Nhã Cách rất cường đại, nhưng Tạp La lại càng bạo lực hơn!
Vân vê cái mũi, Tạp La giống như là chưa có làm chuyện gì hết, mọi chuyện xảy ra đều không liên quan đến mình:”Hình như là ta thắng rồi, hà hà.” Nói xong liền xuống lôi đài, hướng đến cửa ra, cho dù có ở lại chỗ này thì cũng chẳng ai ủng hộ hắn.
Đánh bại Nhã Cách nhanh chóng không phải là Tạp La muốn trả thù chuyện lúc trước bị kích thích, làm một luyện kim thuật sư, hắn đối với những lời đó hoàn toàn không thèm để ý.
Có thể làm cho Tạp La hứng thú chỉ có luyện kim thuật mà thôi, mà trước khi bắt đầu trận đấu thì hắn đột nhiên có linh cảm, mà linh cảm thì cần phải lập tức thí nghiệm liền nếu không sẽ lập tức trôi qua, bởi vậy hắn muốn nhanh chóng kết thúc trận đấu, sau đó trở về làm thí nghiệm, lý do của hắn đơn giản thế thôi.
Bất quá, từ lúc này, kỳ thi đấu năm nay của học viện lại có thêm một thành viên vượt lên top đầu:Kỳ Môn Bộ, Luyện Kim Thuật sư hệ, năm nhất, ban hai, Tạp La.
Cổ Diêu không thấy đươc trận chiến đấu hoa lệ này, cũng không phải là do Tạp La lúc giữa trưa lâm trận lùi bước, làm cho hắn không hài lòng, mà chỉ là hắn muốn xem một trận đấu khác.
Lôi đài số 11, cũng là lôi đài tiêu chuẩn có một vạn ba ngàn chỗ ngồi, vào lúc này cũng đã đông kín người, xem ra cũng đã đến gấp hai gấp ba lần sức chứa, điểm bất đồng với lôi đài số 16 chính là đa số đều là nam sinh.
Không phải chỉ có nữ học viên mới thích dzai đẹp, các nam học viên cũng đồng dạng thích mỹ nữ.
Mà đa số nam nhân đến lôi đài số mười một này chính là vì một vị mỹ nữ, mà mỹ nữ này có tên gọi là Đoan Mộc Tình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.