Chương 308: Anh quyết định làm một bài thơ
Tâm Tại Lưu Lãng
07/04/2014
- Cưng à, em không thấy chị Khinh Vũ thoạt nhìn cũng chỉ 20 tuổi sao?
Đường Kim hỏi ngược lại.
- Nhưng anh là hôn phu của Tần Thủy Dao, gọi mẹ cô ấy là chị mà cũng được hả?
Hàn Tuyết Nhu nhìn Đường Kim, đột nhiên ngữ xuất kinh người:
- Ê, đại sắc lang, không phải anh có ý đồ với mẹ Tần Thủy Dao đó chứ?
Hàn Tuyết Nhu cũng đã gặp qua Tần Khinh Vũ, tất nhiên nàng biết Tần Khinh Vũ nhìn rất trẻ, nhiều nhất
chỉ khoảng hơn hai mươi. Nàng đứng chung với Tần Thủy Dao cũng chẳng khác hai chị em là mấy. Nàng
biết kiểu phụ nữ cao quý thành thục thế này rất hấp dẫn với đàn ông, danh hiệu đệ nhất mỹ nữ Ninh
Sơn của Tần Khinh Vũ đã đủ nói rõ vấn đề rồi.
Cho tới bây giờ, Hàn Tuyết Nhu vẫn chẳng hiểu sao Đường Kim lại từ hôn với Tần Thủy Dao. Mặc dù vẫn
luôn cạnh tranh với Tần Thủy Dao, nhưng nàng cũng hiểu rõ, bàn về điều kiện, Tần Thủy Dao chẳng hề
kém nàng. Một đại mỹ nữ như vậy, hơn nữa còn là đại mỹ nữ sắp tới tay Đường Kim, lấy sự háo sắc của
tên này, sao còn muốn đẩy nàng đi chứ?
Mặc dù Hàn Tuyết Nhu ước gì Đường Kim từ hôn cùng Tần Thủy Dao, nhưng nàng thế nào cũng không
nghĩ ra nguyên nhân. Nhưng vừa rồi nghe Đường Kim nói chuyện với Tần Khinh Vũ, nàng đột nhiên nghĩ
ra một ý niệm quái dị. Tên sắc lang này, không phải coi trọng Tần Khinh Vũ chứ?
Hàn Tuyết Nhu càng nghĩ càng thấy đúng, Tần Thủy Dao là mỹ nữ, Tần Khinh Vũ lại càng là đại mỹ nữ.
Mà mị lực của Tần Khinh Vũ rõ ràng lớn hơn. Nếu trở thành con rể Tần Khinh Vũ, muốn cua nàng là
không thể nào, cho nên Đường Kim mới muốn từ hôn với Tần Thủy Dao. Như vậy, hắn có thể quang
minh chính đại theo đuổi Tần Khinh Vũ rồi. Nguyên nhân này, càng nghĩ càng thấy chuẩn, thậm chí, Hàn
Tuyết Nhu cảm thấy, đây chính là nguyên nhân hợp lý duy nhất.
Đường Kim nhìn Hàn Tuyết Nhu, bộ dạng thật ngạc nhiên:
- Cưng à, em vẫn còn ngái ngủ sao?
Mặc dù bộ mặt ngạc nhiên và vô tội, nhưng trong lòng Đường Kim cũng hơi kinh ngạc. Nghe nói giác
quan thứ sáu của phụ nữ rất mạnh, hình như bạn gái này của hắn cũng rất nhạy bén a. Nhưng mà, hắn
tuyệt đối sẽ không thừa nhận chuyện như vậy. Trước khi chị Khinh Vũ tới tay, hắn sẽ không cho bất cứ
kẻ nào biết ý đồ này.
Vẻ mặt vô tội này của Đường Kim đã lừa gạt được Hàn Tuyết Nhu. Nhất thời, hoài nghi trong lòng nàng
cũng giảm đi nhiều. Chẳng qua nàng không nhịn được hỏi:
- Nếu không có ý đồ với Tần Khinh Vũ, vậy anh sao lại từ hôn với Tần Thủy Dao?
- Cưng à, đó là vì anh yêu em mà!
Đường Kim cười hì hì nói.
- Lừa ai vậy? Lúc anh náo loạn với Tần Thủy Dao thì em còn chưa xuất hiện.
Hiển nhiên Hàn Tuyết Nhu không tin lời này.
- Cưng à, người vĩ đại như anh tất nhiên có thể biết trước tất cả. Mặc dù lúc ấy còn chưa gặp em, nhưng
anh biết nhất định sẽ gặp được em mà.
Đường Kim nghiêm trang nói.
- Gạt người!
Hàn Tuyết Nhu gắt giọng:
- Nè, cho em biết nguyên nhân chân chính đi. Nếu không em không để ý đến anh nữa!
- Được rồi.
Đường Kim cảm khái một câu:
- Cưng à, nghĩ ngợi rất nhiều, anh đột nhiên nổi thi hứng, anh quyết định làm một bài thơ.
Hàn Tuyết Nhu không nhịn được liếc Đường Kim một cái. Tên này lại làm trò rồi.
Đường Kim lại mặc quần áo rời giường, sau đó tới bên tường, nhìn ảnh chụp trên đó. Hắn chắp tay nhẹ
nhàng ho khan hai cái, sau đó chạm rãi đọc:
- Tính mạng tuy đáng quý. Tình yêu đáng giá hơn. Nếu vò tự do cố. Cua gái sẽ thành công.
Phì!
Hàn Tuyết Nhu duyên dáng cười. Tên này mà làm thơ cái gì? Chép thơ còn không phải.
- Cưng à, nên rời giường thôi. Chúng ta giúp chị Khinh Vũ làm chút chuyện.
Đường Kim xoay người, nhìn Hàn Tuyết Nhu vẫn còn rúc trong chăn, cười rạng rỡ:
- Muốn anh giúp em mặc quần áo không?
- Không thèm.
Hàn Tuyết Nhu cong miệng, để tên này mặc quần áo? Không khéo nửa giờ cũng chưa xong.
Ba rưỡi chiều, tập đoàn thẩm mỹ Khinh Vũ.
Trong phòng tiếp khách, một nam một nữ ngồi trên ghế. Đàn ông hơn bốn mươi, khuôn mặt đúng kiểu
phương Đông, mang một cặp kính đen, giày tây, hào hoa phong nhã. Chẳng qua hiện tại, trên mặt hắn
đã hơi mất kiên nhẫn. Chờ đến mức này, quá lâu rồi.
Bên người người trung niên lại có một mỹ nữ tóc vàng. Mỹ nữ này chỉ khoảng hơn hai mươi, vóc người
gợi cảm nóng bỏng. Mà một thân trang phục của nàng trong lúc lơ đãng lại tản ra sự hấp dẫn. Mảng
tuyết trắng lớn trước ngực, còn cả khe rãnh như ẩn như hiện nữa, lại cả chiếc quần tất bao lấy cặp đùi
đẹp. Không chút nghi ngờ nào, đó là một vưu vật tóc vàng làm đàn ông vừa nhìn đã muốn ném nàng lên
giường.
Người trung niên hình như muốn đứng dậy. Nhưng lúc này, một mỹ nữ còn trẻ tuổi đi tới, chính là phụ
tá của Tần Khinh Vũ, La Ngọc Hoa.
- La tiểu thư, Tần tổng của các cô còn chưa tới sao?
Người trung niên mở miệng hỏi, tiếng Tàu của hắn cũng không quá chuẩn, nhưng nếu so với một người
nước ngoài thì tiếng Tàu của hắn đã rất khá rồi.
La Ngọc Hoa còn chưa nói gì, một nam một nữ đã đi tới. Chính là Đường Kim và Hàn Tuyết Nhu.
- Hồ tiên sinh, vị này là đại diện của Tần tổng, Đường tiên sinh. Tần tổng tạm thời quá bận không tới
được, để Đường tiên sinh tới nói chuyện hợp tác với ngài trước.
Lúc này La Ngọc Hoa mới mở miệng, sau đó lại chuyển sang nói với Đường Kim.
- Đường tiên sinh, vị này là Hồ tiên sinh đến từ nước Mỹ, đây là phụ tá của Hồ tiên sinh, tiểu thư Nina.
Vừa vào cửa, tầm mắt của hai người Đường Kim đã tập trung lên người Nina. Mỹ nữ tóc vàng này mặc
dù là phụ tá, nhưng hiển nhiên nàng gây chú ý hơn "tiên sinh" nhiều.
Bàn về dung mạo, Nina hơi kém Hàn Tuyết Nhu một chút, nhưng bàn về vóc người, Nina lại chẳng thua
kém tý nào. Trên thực tế, Nina còn đầy đặn, còn thành thục hơn. Mà một thân trang phục câu dẫn người
khác của nàng, làm nàng thậm chí còn hấp dẫn hơn cả Hàn Tuyết Nhu nữa.
Là đàn ông, Đường Kim tất nhiên sẽ chú ý mỹ nữ hơn. Mà thân làm một mỹ nữ, Hàn Tuyết Nhu cũng
sẽ theo bản năng mà chú ý tới những mỹ nữ không phân cao thấp với nàng. Vì vậy, Nina trở thành tâm
điểm chú ý của cả hai người.
- Hồ tiên sinh, nghe nói ông muốn đầu tư vào sản phẩm thẩm mỹ của chúng tôi?
Đường Kim nhanh chóng thu hồi ánh mắt. Mặc dù Nina thoạt nhìn còn gợi cảm hơn Hàn Tuyết Nhu,
nhưng nhìn thêm mấy lần, mị lực của Nina trong mắt hắn lại giảm xuống. Cỗ phong tình mị hoặc trên
người Nina lại chứa quá nhiều sự giả bộ, mà sự mị hoặc của Hàn Tuyết Nhu lại hoàn toàn giống như tự
nhiên, không có nửa điểm dấu vết giả tạo.
- Không sai, tôi rất hứng thú với sản phẩm thẩm mỹ của quý công ty, có ý đưa sang thị trường Âu Mỹ.
Hồ tiên sinh kia gật đầu, sau đó lại hơi hoài nghi nhìn Đường Kim:
- Đường tiên sinh, không biết chuyện như thế này, cậu có thể hoàn toàn đại diện cho Tần tổng không?
Đường Kim hỏi ngược lại.
- Nhưng anh là hôn phu của Tần Thủy Dao, gọi mẹ cô ấy là chị mà cũng được hả?
Hàn Tuyết Nhu nhìn Đường Kim, đột nhiên ngữ xuất kinh người:
- Ê, đại sắc lang, không phải anh có ý đồ với mẹ Tần Thủy Dao đó chứ?
Hàn Tuyết Nhu cũng đã gặp qua Tần Khinh Vũ, tất nhiên nàng biết Tần Khinh Vũ nhìn rất trẻ, nhiều nhất
chỉ khoảng hơn hai mươi. Nàng đứng chung với Tần Thủy Dao cũng chẳng khác hai chị em là mấy. Nàng
biết kiểu phụ nữ cao quý thành thục thế này rất hấp dẫn với đàn ông, danh hiệu đệ nhất mỹ nữ Ninh
Sơn của Tần Khinh Vũ đã đủ nói rõ vấn đề rồi.
Cho tới bây giờ, Hàn Tuyết Nhu vẫn chẳng hiểu sao Đường Kim lại từ hôn với Tần Thủy Dao. Mặc dù vẫn
luôn cạnh tranh với Tần Thủy Dao, nhưng nàng cũng hiểu rõ, bàn về điều kiện, Tần Thủy Dao chẳng hề
kém nàng. Một đại mỹ nữ như vậy, hơn nữa còn là đại mỹ nữ sắp tới tay Đường Kim, lấy sự háo sắc của
tên này, sao còn muốn đẩy nàng đi chứ?
Mặc dù Hàn Tuyết Nhu ước gì Đường Kim từ hôn cùng Tần Thủy Dao, nhưng nàng thế nào cũng không
nghĩ ra nguyên nhân. Nhưng vừa rồi nghe Đường Kim nói chuyện với Tần Khinh Vũ, nàng đột nhiên nghĩ
ra một ý niệm quái dị. Tên sắc lang này, không phải coi trọng Tần Khinh Vũ chứ?
Hàn Tuyết Nhu càng nghĩ càng thấy đúng, Tần Thủy Dao là mỹ nữ, Tần Khinh Vũ lại càng là đại mỹ nữ.
Mà mị lực của Tần Khinh Vũ rõ ràng lớn hơn. Nếu trở thành con rể Tần Khinh Vũ, muốn cua nàng là
không thể nào, cho nên Đường Kim mới muốn từ hôn với Tần Thủy Dao. Như vậy, hắn có thể quang
minh chính đại theo đuổi Tần Khinh Vũ rồi. Nguyên nhân này, càng nghĩ càng thấy chuẩn, thậm chí, Hàn
Tuyết Nhu cảm thấy, đây chính là nguyên nhân hợp lý duy nhất.
Đường Kim nhìn Hàn Tuyết Nhu, bộ dạng thật ngạc nhiên:
- Cưng à, em vẫn còn ngái ngủ sao?
Mặc dù bộ mặt ngạc nhiên và vô tội, nhưng trong lòng Đường Kim cũng hơi kinh ngạc. Nghe nói giác
quan thứ sáu của phụ nữ rất mạnh, hình như bạn gái này của hắn cũng rất nhạy bén a. Nhưng mà, hắn
tuyệt đối sẽ không thừa nhận chuyện như vậy. Trước khi chị Khinh Vũ tới tay, hắn sẽ không cho bất cứ
kẻ nào biết ý đồ này.
Vẻ mặt vô tội này của Đường Kim đã lừa gạt được Hàn Tuyết Nhu. Nhất thời, hoài nghi trong lòng nàng
cũng giảm đi nhiều. Chẳng qua nàng không nhịn được hỏi:
- Nếu không có ý đồ với Tần Khinh Vũ, vậy anh sao lại từ hôn với Tần Thủy Dao?
- Cưng à, đó là vì anh yêu em mà!
Đường Kim cười hì hì nói.
- Lừa ai vậy? Lúc anh náo loạn với Tần Thủy Dao thì em còn chưa xuất hiện.
Hiển nhiên Hàn Tuyết Nhu không tin lời này.
- Cưng à, người vĩ đại như anh tất nhiên có thể biết trước tất cả. Mặc dù lúc ấy còn chưa gặp em, nhưng
anh biết nhất định sẽ gặp được em mà.
Đường Kim nghiêm trang nói.
- Gạt người!
Hàn Tuyết Nhu gắt giọng:
- Nè, cho em biết nguyên nhân chân chính đi. Nếu không em không để ý đến anh nữa!
- Được rồi.
Đường Kim cảm khái một câu:
- Cưng à, nghĩ ngợi rất nhiều, anh đột nhiên nổi thi hứng, anh quyết định làm một bài thơ.
Hàn Tuyết Nhu không nhịn được liếc Đường Kim một cái. Tên này lại làm trò rồi.
Đường Kim lại mặc quần áo rời giường, sau đó tới bên tường, nhìn ảnh chụp trên đó. Hắn chắp tay nhẹ
nhàng ho khan hai cái, sau đó chạm rãi đọc:
- Tính mạng tuy đáng quý. Tình yêu đáng giá hơn. Nếu vò tự do cố. Cua gái sẽ thành công.
Phì!
Hàn Tuyết Nhu duyên dáng cười. Tên này mà làm thơ cái gì? Chép thơ còn không phải.
- Cưng à, nên rời giường thôi. Chúng ta giúp chị Khinh Vũ làm chút chuyện.
Đường Kim xoay người, nhìn Hàn Tuyết Nhu vẫn còn rúc trong chăn, cười rạng rỡ:
- Muốn anh giúp em mặc quần áo không?
- Không thèm.
Hàn Tuyết Nhu cong miệng, để tên này mặc quần áo? Không khéo nửa giờ cũng chưa xong.
Ba rưỡi chiều, tập đoàn thẩm mỹ Khinh Vũ.
Trong phòng tiếp khách, một nam một nữ ngồi trên ghế. Đàn ông hơn bốn mươi, khuôn mặt đúng kiểu
phương Đông, mang một cặp kính đen, giày tây, hào hoa phong nhã. Chẳng qua hiện tại, trên mặt hắn
đã hơi mất kiên nhẫn. Chờ đến mức này, quá lâu rồi.
Bên người người trung niên lại có một mỹ nữ tóc vàng. Mỹ nữ này chỉ khoảng hơn hai mươi, vóc người
gợi cảm nóng bỏng. Mà một thân trang phục của nàng trong lúc lơ đãng lại tản ra sự hấp dẫn. Mảng
tuyết trắng lớn trước ngực, còn cả khe rãnh như ẩn như hiện nữa, lại cả chiếc quần tất bao lấy cặp đùi
đẹp. Không chút nghi ngờ nào, đó là một vưu vật tóc vàng làm đàn ông vừa nhìn đã muốn ném nàng lên
giường.
Người trung niên hình như muốn đứng dậy. Nhưng lúc này, một mỹ nữ còn trẻ tuổi đi tới, chính là phụ
tá của Tần Khinh Vũ, La Ngọc Hoa.
- La tiểu thư, Tần tổng của các cô còn chưa tới sao?
Người trung niên mở miệng hỏi, tiếng Tàu của hắn cũng không quá chuẩn, nhưng nếu so với một người
nước ngoài thì tiếng Tàu của hắn đã rất khá rồi.
La Ngọc Hoa còn chưa nói gì, một nam một nữ đã đi tới. Chính là Đường Kim và Hàn Tuyết Nhu.
- Hồ tiên sinh, vị này là đại diện của Tần tổng, Đường tiên sinh. Tần tổng tạm thời quá bận không tới
được, để Đường tiên sinh tới nói chuyện hợp tác với ngài trước.
Lúc này La Ngọc Hoa mới mở miệng, sau đó lại chuyển sang nói với Đường Kim.
- Đường tiên sinh, vị này là Hồ tiên sinh đến từ nước Mỹ, đây là phụ tá của Hồ tiên sinh, tiểu thư Nina.
Vừa vào cửa, tầm mắt của hai người Đường Kim đã tập trung lên người Nina. Mỹ nữ tóc vàng này mặc
dù là phụ tá, nhưng hiển nhiên nàng gây chú ý hơn "tiên sinh" nhiều.
Bàn về dung mạo, Nina hơi kém Hàn Tuyết Nhu một chút, nhưng bàn về vóc người, Nina lại chẳng thua
kém tý nào. Trên thực tế, Nina còn đầy đặn, còn thành thục hơn. Mà một thân trang phục câu dẫn người
khác của nàng, làm nàng thậm chí còn hấp dẫn hơn cả Hàn Tuyết Nhu nữa.
Là đàn ông, Đường Kim tất nhiên sẽ chú ý mỹ nữ hơn. Mà thân làm một mỹ nữ, Hàn Tuyết Nhu cũng
sẽ theo bản năng mà chú ý tới những mỹ nữ không phân cao thấp với nàng. Vì vậy, Nina trở thành tâm
điểm chú ý của cả hai người.
- Hồ tiên sinh, nghe nói ông muốn đầu tư vào sản phẩm thẩm mỹ của chúng tôi?
Đường Kim nhanh chóng thu hồi ánh mắt. Mặc dù Nina thoạt nhìn còn gợi cảm hơn Hàn Tuyết Nhu,
nhưng nhìn thêm mấy lần, mị lực của Nina trong mắt hắn lại giảm xuống. Cỗ phong tình mị hoặc trên
người Nina lại chứa quá nhiều sự giả bộ, mà sự mị hoặc của Hàn Tuyết Nhu lại hoàn toàn giống như tự
nhiên, không có nửa điểm dấu vết giả tạo.
- Không sai, tôi rất hứng thú với sản phẩm thẩm mỹ của quý công ty, có ý đưa sang thị trường Âu Mỹ.
Hồ tiên sinh kia gật đầu, sau đó lại hơi hoài nghi nhìn Đường Kim:
- Đường tiên sinh, không biết chuyện như thế này, cậu có thể hoàn toàn đại diện cho Tần tổng không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.