Chương 448: Tôi đi đọc sách đã.
Tâm Tại Lưu Lãng
22/08/2015
- Mình thật sự ngu xuẩn, tự nhiên còn tin tưởng nữ nhân này...
Trong nháy mắt đó, trong đầu Lạc Phi Phi lóe lên ý nghĩ này, sau đó, nàng liền thấy được thân thể của chính mình tựa hồ khinh lên.
Này, chẳng lẽ đây là cảm giác linh hồn rời khỏi thể xác sao?
Trong nháy mắt, Lạc Phi Phi cảm thấy không phải là sợ hãi, cũng không phải phẫn nộ mà là khổ sở không chịu nổi, một là vì không thể báo thù cho anh trai, hai là không thể tận hiếu với cha mẹ.
- Cha, mẹ, con chết đi hai người đừng quá đau lòng...
Lạc Phi Phi bất giác rơi lệ, giọt lệ lăn dài xuống hai mà, đột nhiên nàng thấy không đúng, người chết sao còn thấy nước mắt rơi?
Lạc Phi Phi bỗng nhiên tỉnh táo lại, sau đó mới phát hiện, nàng chẳng những không chết, mà còn đang được một nam nhân ôm vào lòng, nam nhân này lại là người khiến nàng căm thù tận xương tủy, chính là Đường Kim - kẻ đã cướp nụ hôn đầu của nàng ở nhà xác!
Nhưng lần này, Lạc Phi Phi cũng không lập tức phát hoả, mà là dùng tốc độ nhanh nhất nhìn bốn phía, sau đó nàng liền kinh ngạc phát hiện, trước mắt mình là nam tử tay cầm súng ngắm đã chết, còn Khương Vân Hi đang uể oải trên mặt đất, tuy rằng tỉnh táo nhưng không thể động đậy
Rõ ràng trong chớp nhoáng vừa rồi, Đường Kim không chỉ có cứu nàng, còn thủ tiêu đối phương đang tập kích, đồng thời còn bắt được Khương Vân Hi, tuy rằng căm hận tên khốn này nhưng nàng không thể không thừa nhận hắn rất có bản lĩnh.
- Phi Phi mỹ nữ, một ngày không gặp tựa ba thu, chúng ta đã cả đời không gặp, cô có nhớ tôi không?
Đường Kim lúc này lại cười hì hì hỏi.
- Buông!
Lạc Phi Phi tức giận quát.
- A, tôi biết rồi.
Đường Kim buông Lạc Phi Phi ra đồng thời thì vẫn còn nói:
- Phi Phi mỹ nữ, kỳ thật không phải tôi muốn ôm cô, tôi chỉ là muốn cứu cô mà thôi. Giống như lần trước tôi hôn cô là để cứu cô vậy, cô hẳn là nên cảm tạ tôi thật tốt, tốt nhất là lấy thân báo đáp chẳng hạn.
Lạc Phi Phi lại chẳng hề để ý đên Đường Kim, nàng trực tiếp rút súng lục ra, bước nhanh tới trước mặt Khương Vân Hi trước mặt, kê họng súng lên đầu cô ta, lạnh giọng quát:
- Khương Vân Hi, cho cô thêm một cơ hội, vì sao giết chết anh trai tôi?
- Lạc Phi Phi, cô dám ở cùng Đường Kim, cô muốn đẩy Lạc gia vào tuyệt lộ sao?
Khương Vân Hi sắc mặt có chút tái nhợt, giọng nói khó có thể tin, hiển nhiên nàng hoàn toàn không ngờ Đường Kim sẽ xuất hiện ở đây.
- Khương Vân Hi, chớ nói nhảm, nói mau, vì sao lại giết anh trai tôi?
Lạc Phi Phi cơ hồ gầm lên giận dữ lên tiếng, nàng nghĩ mãi không rõ chuyện này.
- Phi Phi mỹ nữ, bức cung không phải như vậy, xem tôi mà học này.
Đường Kim búng ngón tay một cái, Khương Vân Hi đột nhiên phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Khu nghĩa trang công cộng này thật quá yên tĩnh, tiếng Khương Vân Hi kêu thảm thiết ở đây như quỷ kêu, đừng nói ở đây rất ít người, cho dù có người đến phỏng chừng cũng bị Khương Vân Hi dọa chạy mất.
- Ai, cái tên nhân yêu giá họa cho tôi kia sớm nói chuyện Phi Phi mỹ nữ muốn biêt đi, nếu không thì cô sẽ kêu là thảm thiết ba ngày ba đêm mà vẫn không chết.
Đường Kim lười biếng nói.
- Loại cảm giác ngàn vạn con kiến cắn vào thân thể chắc là không dễ chịu phải không?
Khương Vân Hi vẫn còn đang kêu thảm thiết, sắc mặt trong nháy mắt trở nên tái nhợt, đổ đầy mồ hôi, lúc này cô ta cảm thấy như có ngàn vạn con côn trùng đang cắn xé cơ thể mình, rất khó hình dung cảm giác lúc này.
- Phi Phi mỹ nữ, cô cứ chậm rãi hỏi đi, khi nào xong thì bảo tôi, để tôi tự tay giết cô ta.
Đường Kim lại nói thêm:
- Tôi đi đọc sách đã, khi nào xong gọi tôi.
Đường Kim nói xong nhảy lên một ngôi mộ khác, không biết từ đâu lấy ra một quyển sách, bắt đầu đọc.
Ngồi trên mộ đọc sách nhìn qua rất quỷ dị, Lạc Phi Phi cho dù không quan tâm đến Đường Kim nhưng cũng nghĩ hắn thật sự có bệnh, dù hắn là học sinh cũng không cần thiết đến đây thể hiện chứ?
Lạc Phi Phi dĩ nhiên không biết, Đường Kim không phải đọc sách giáo khoa gì đó mà là một quyển luyện đan bách khoa toàn thư, dĩ nhiên đọc sách này là vì hắn muốn luyện đan.
Sư phụ hắn từng nói có một số loại thuốc có thể biến người thường thành cao thủ, kỳ thật hắn giờ đã biết đó không phải thuốc thông thường mà là đan dược tiên môn. Đường Kim tự xưng là Độc Vương phối chế độc dược tuy rằng tinh thông nhưng mà đan dược luyện chế cần thủ pháp đặc biệt, thứ này hắn lại dốt đặc cán mai.
Bất quá không sao, hắn có thể học tập, trong vòng tay có tất cả vật luyện đan cần thiết, từ phương pháp luyện đan, lò luyện đan, tài liệu luyện đan đều đầy đủ, hắn chỉ cần học luyện đan là có thể trong thời gian ngắn biến biến Tần Khinh Vũ các nàng thành cao thủ.
Gần đây cao thủ gặp được ngày càng nhiều, Đường Kim cũng có chút gấp gáp, hai tháng tới hắn còn phải tham gia cuộc chiến Long Kiếm, khi đó hắn không có bao nhiêu thời gian bảo hộ các nàng, hắn muốn tận dụng thời gian này cố gắng hết sức để các nàng có khả năng tự bảo vệ mình.
Đương nhiên, kế hoạch rất hay nhưng có thể thực hiện hay không cũng không nói trước được, nếu không Đường Kim đã không tận dụng mọi thời gian để nghiên cứu thuật luyện đan rồi. Hắn hy vọng có thể nhanh chóng nghiên cứu thành công sau đó tiếp tục thoải mái tán gái.
Trên ngôi mộ, Đường Kim tập trung nghiên cứu thuật luyện đan, phía dưới Lạc Phi Phi đang bức cung, khung cảnh thật quỷ dị, không được bao lâu Khương Vân Hi rốt cục chịu đựng không nổi khai ra hết, trên thực tế sau khi thấy Đường Kim Khương Vân Hi liền biết mình chắc chắn phải chết, dưới sự tra tấn này phòng tuyến tâm lí coi như vững chắc cũng nhanh chóng tan rã.
Chuyện kể ra cũng đơn giản, Khương Vân Hi phản bội Tiềm Long, liên hệ với tổ chức tình bảo nước ngoài bị Phong Vũ phát hiện, vì thế Khương Vân Hi lập kế thủ tiêu Lạc Phong Vũ, thuận tiện giá họa cho Đường Kim.
Ầm!
Một tiếng súng vang lên, Khương Vân Hi đã bị đưa vào địa ngục, mà Đường Kim cũng từ thế giới luyện đan tỉnh lại.
Nhìn thấy Khương Vân Hi đã tiêu đời, Đường Kim có chút buồn bực:
- Phi Phi mỹ nữ, không phải tôi đã bảo để tôi tự ra tay sao?
- Tôi đã nói rồi, thù của anh trai tôi sẽ tự tay báo!
Lạc Phi Phi lạnh lùng nói một tiếng, sau đó liền nhắc thi thể Khương Vân Hi đi về phía mộ Lạc Phong Vũ.
Trong nháy mắt đó, trong đầu Lạc Phi Phi lóe lên ý nghĩ này, sau đó, nàng liền thấy được thân thể của chính mình tựa hồ khinh lên.
Này, chẳng lẽ đây là cảm giác linh hồn rời khỏi thể xác sao?
Trong nháy mắt, Lạc Phi Phi cảm thấy không phải là sợ hãi, cũng không phải phẫn nộ mà là khổ sở không chịu nổi, một là vì không thể báo thù cho anh trai, hai là không thể tận hiếu với cha mẹ.
- Cha, mẹ, con chết đi hai người đừng quá đau lòng...
Lạc Phi Phi bất giác rơi lệ, giọt lệ lăn dài xuống hai mà, đột nhiên nàng thấy không đúng, người chết sao còn thấy nước mắt rơi?
Lạc Phi Phi bỗng nhiên tỉnh táo lại, sau đó mới phát hiện, nàng chẳng những không chết, mà còn đang được một nam nhân ôm vào lòng, nam nhân này lại là người khiến nàng căm thù tận xương tủy, chính là Đường Kim - kẻ đã cướp nụ hôn đầu của nàng ở nhà xác!
Nhưng lần này, Lạc Phi Phi cũng không lập tức phát hoả, mà là dùng tốc độ nhanh nhất nhìn bốn phía, sau đó nàng liền kinh ngạc phát hiện, trước mắt mình là nam tử tay cầm súng ngắm đã chết, còn Khương Vân Hi đang uể oải trên mặt đất, tuy rằng tỉnh táo nhưng không thể động đậy
Rõ ràng trong chớp nhoáng vừa rồi, Đường Kim không chỉ có cứu nàng, còn thủ tiêu đối phương đang tập kích, đồng thời còn bắt được Khương Vân Hi, tuy rằng căm hận tên khốn này nhưng nàng không thể không thừa nhận hắn rất có bản lĩnh.
- Phi Phi mỹ nữ, một ngày không gặp tựa ba thu, chúng ta đã cả đời không gặp, cô có nhớ tôi không?
Đường Kim lúc này lại cười hì hì hỏi.
- Buông!
Lạc Phi Phi tức giận quát.
- A, tôi biết rồi.
Đường Kim buông Lạc Phi Phi ra đồng thời thì vẫn còn nói:
- Phi Phi mỹ nữ, kỳ thật không phải tôi muốn ôm cô, tôi chỉ là muốn cứu cô mà thôi. Giống như lần trước tôi hôn cô là để cứu cô vậy, cô hẳn là nên cảm tạ tôi thật tốt, tốt nhất là lấy thân báo đáp chẳng hạn.
Lạc Phi Phi lại chẳng hề để ý đên Đường Kim, nàng trực tiếp rút súng lục ra, bước nhanh tới trước mặt Khương Vân Hi trước mặt, kê họng súng lên đầu cô ta, lạnh giọng quát:
- Khương Vân Hi, cho cô thêm một cơ hội, vì sao giết chết anh trai tôi?
- Lạc Phi Phi, cô dám ở cùng Đường Kim, cô muốn đẩy Lạc gia vào tuyệt lộ sao?
Khương Vân Hi sắc mặt có chút tái nhợt, giọng nói khó có thể tin, hiển nhiên nàng hoàn toàn không ngờ Đường Kim sẽ xuất hiện ở đây.
- Khương Vân Hi, chớ nói nhảm, nói mau, vì sao lại giết anh trai tôi?
Lạc Phi Phi cơ hồ gầm lên giận dữ lên tiếng, nàng nghĩ mãi không rõ chuyện này.
- Phi Phi mỹ nữ, bức cung không phải như vậy, xem tôi mà học này.
Đường Kim búng ngón tay một cái, Khương Vân Hi đột nhiên phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Khu nghĩa trang công cộng này thật quá yên tĩnh, tiếng Khương Vân Hi kêu thảm thiết ở đây như quỷ kêu, đừng nói ở đây rất ít người, cho dù có người đến phỏng chừng cũng bị Khương Vân Hi dọa chạy mất.
- Ai, cái tên nhân yêu giá họa cho tôi kia sớm nói chuyện Phi Phi mỹ nữ muốn biêt đi, nếu không thì cô sẽ kêu là thảm thiết ba ngày ba đêm mà vẫn không chết.
Đường Kim lười biếng nói.
- Loại cảm giác ngàn vạn con kiến cắn vào thân thể chắc là không dễ chịu phải không?
Khương Vân Hi vẫn còn đang kêu thảm thiết, sắc mặt trong nháy mắt trở nên tái nhợt, đổ đầy mồ hôi, lúc này cô ta cảm thấy như có ngàn vạn con côn trùng đang cắn xé cơ thể mình, rất khó hình dung cảm giác lúc này.
- Phi Phi mỹ nữ, cô cứ chậm rãi hỏi đi, khi nào xong thì bảo tôi, để tôi tự tay giết cô ta.
Đường Kim lại nói thêm:
- Tôi đi đọc sách đã, khi nào xong gọi tôi.
Đường Kim nói xong nhảy lên một ngôi mộ khác, không biết từ đâu lấy ra một quyển sách, bắt đầu đọc.
Ngồi trên mộ đọc sách nhìn qua rất quỷ dị, Lạc Phi Phi cho dù không quan tâm đến Đường Kim nhưng cũng nghĩ hắn thật sự có bệnh, dù hắn là học sinh cũng không cần thiết đến đây thể hiện chứ?
Lạc Phi Phi dĩ nhiên không biết, Đường Kim không phải đọc sách giáo khoa gì đó mà là một quyển luyện đan bách khoa toàn thư, dĩ nhiên đọc sách này là vì hắn muốn luyện đan.
Sư phụ hắn từng nói có một số loại thuốc có thể biến người thường thành cao thủ, kỳ thật hắn giờ đã biết đó không phải thuốc thông thường mà là đan dược tiên môn. Đường Kim tự xưng là Độc Vương phối chế độc dược tuy rằng tinh thông nhưng mà đan dược luyện chế cần thủ pháp đặc biệt, thứ này hắn lại dốt đặc cán mai.
Bất quá không sao, hắn có thể học tập, trong vòng tay có tất cả vật luyện đan cần thiết, từ phương pháp luyện đan, lò luyện đan, tài liệu luyện đan đều đầy đủ, hắn chỉ cần học luyện đan là có thể trong thời gian ngắn biến biến Tần Khinh Vũ các nàng thành cao thủ.
Gần đây cao thủ gặp được ngày càng nhiều, Đường Kim cũng có chút gấp gáp, hai tháng tới hắn còn phải tham gia cuộc chiến Long Kiếm, khi đó hắn không có bao nhiêu thời gian bảo hộ các nàng, hắn muốn tận dụng thời gian này cố gắng hết sức để các nàng có khả năng tự bảo vệ mình.
Đương nhiên, kế hoạch rất hay nhưng có thể thực hiện hay không cũng không nói trước được, nếu không Đường Kim đã không tận dụng mọi thời gian để nghiên cứu thuật luyện đan rồi. Hắn hy vọng có thể nhanh chóng nghiên cứu thành công sau đó tiếp tục thoải mái tán gái.
Trên ngôi mộ, Đường Kim tập trung nghiên cứu thuật luyện đan, phía dưới Lạc Phi Phi đang bức cung, khung cảnh thật quỷ dị, không được bao lâu Khương Vân Hi rốt cục chịu đựng không nổi khai ra hết, trên thực tế sau khi thấy Đường Kim Khương Vân Hi liền biết mình chắc chắn phải chết, dưới sự tra tấn này phòng tuyến tâm lí coi như vững chắc cũng nhanh chóng tan rã.
Chuyện kể ra cũng đơn giản, Khương Vân Hi phản bội Tiềm Long, liên hệ với tổ chức tình bảo nước ngoài bị Phong Vũ phát hiện, vì thế Khương Vân Hi lập kế thủ tiêu Lạc Phong Vũ, thuận tiện giá họa cho Đường Kim.
Ầm!
Một tiếng súng vang lên, Khương Vân Hi đã bị đưa vào địa ngục, mà Đường Kim cũng từ thế giới luyện đan tỉnh lại.
Nhìn thấy Khương Vân Hi đã tiêu đời, Đường Kim có chút buồn bực:
- Phi Phi mỹ nữ, không phải tôi đã bảo để tôi tự ra tay sao?
- Tôi đã nói rồi, thù của anh trai tôi sẽ tự tay báo!
Lạc Phi Phi lạnh lùng nói một tiếng, sau đó liền nhắc thi thể Khương Vân Hi đi về phía mộ Lạc Phong Vũ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.