Vô Tận Cường Hóa

Chương 27: Nhiệm Vụ Tùy Chọn

Trip

15/03/2019

Giết người sau khi tiến vào Huyết Tinh đô thị, cùng giết người trước khi tiến vào Huyết Tinh đô thị, là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Thứ nhất là một loại hành vi bị ép buộc, ở một mức độ rất lớn thuộc về hành động không phải tự nguyện, rất nhiều người bị phản cảm, sinh ra tâm lý sợ hãi đối với tử vong.

Thứ hai là một loại hành vi chủ động, bỏ qua hết thảy pháp luật cùng hậu quả, đã làm xong chuẩn bị đối mặt hi sinh cùng tử vong. Mặc kệ bọn hắn là chính nghĩa cũng tốt, tà ác cũng thế, sau khi đi vào Huyết Tinh đô thị, đầu tiên về mặt tâm lý liền chiếm hữu ưu thế địa vị cực lớn.

Bởi vậy khi Hồng Lãng nói ra Thẩm Dịch trước khi tiến vào Huyết Tinh đô thị cũng đã giết người như ngóe, liền ý nghĩa đây là một kẻ đã từng chân chính trải qua gió tanh mưa máu, không giống bọn hắn bị ép tiến vào đô thị kinh nghiệm thí luyện sinh tử, rất nhiều người còn chưa điều chỉnh xong tâm lý của mình.

Đương nhiên, tiến vào khu vực độ khó cao về sau, tình huống sẽ có biến hóa. Bất quá tại đây, trong khu vực độ khó thấp, đối mặt Thẩm Dịch kinh nghiệm, có rất ít người không bị chấn động.

Một đoàn người theo khu rừng nhỏ hướng về cầu lớn Arnhem chạy vội, trên đường ngẫu nhiên có một chút tiểu tốt, cũng đều bị đơn giản giải quyết.

Sau khi đã trải qua hai cuộc chiến tại thị trấn ngoài Arnhem cùng bờ sông nhỏ, nan đề nhiệm vụ chính tuyến cơ bản đã hoàn thành. Cách làm của Thẩm Dịch có thể nói đã làm suy yếu tối đa mức độ nguy hiểm, khiến bản thân cho tới bây giờ cơ hồ không có tao ngộ khó khăn quá lớn.

Cầu lớn Arnhem cách đó không xa, ánh lửa ngút trời, đó là lính nhảy dù Tiểu đoàn lính dù số 2 đang liều chết cướp đoạt cầu lớn, giống như lịch sử tái diễn, họ đã thành công chiếm cứ đoạn cầu phía bắc, nhưng bọn họ không biết được, tiến trình của bọn họ tới đây là chấm hết.

Ôn Nhu là người đầu tiên dừng bước, dùng kính viễn vọng quan sát chiến trường, cuối cùng khẳng định nói: “Con đường phía trước cơ bản trống không, không còn kẻ địch gì nữa rồi. Người Đức chủ yếu tập trung vào đoạn cầu phía nam, đang cùng Tiểu đoàn lính dù số 2 liều mạng. Binh lính Đức vây quanh trấn nhỏ đã toàn diện chiếm lĩnh thôn trấn, toàn bộ chúng ta đều đi đường vòng, những mạo hiểm giả phá vòng vây hướng nam phải xui xẻo, bọn hắn bị người Đức toàn diện giáp công. Bất quá tin tức tốt là, bị những người mạo hiểm kia hấp dẫn, một bộ phận binh lực của Đức cơ bản sẽ không trở về cầu lớn Arnhem, mà trực tiếp đi vào rừng đối phó chủ lực Sư đoàn lính dù số 1.” Hồng Lãng hỏi: “Nói cách khác, nhiệm vụ chính tuyến của chúng ta làm đến bước này, chỉ cần đi lên con đường phía trước vài bước, liền có thể thuận lợi hoàn thành?” Ôn Nhu rất khẳng định gật gật đầu: “Ý của ta chính là như thế.” Hồng Lãng một tay kích quyền, hưng phấn nói: “Thực cmn thoải mái! Lần đầu tiên nhẹ nhàng hoàn thành nhiệm vụ như vậy.” Kim Cương cũng cười nói: “Nếu không có Thẩm Dịch nhắc nhở mọi người tập hợp một chỗ, sau đó lại tìm được đường nhỏ quang co vòng vào, chỉ sợ hoàn thành nhiệm vụ này không dễ dàng như vậy.” Hồng Lãng trợn trắng mắt: “Lão tử sẽ không cho hắn điểm Huyết Tinh cảm tạ, tiểu tử này càng về sau rõ ràng chẳng thèm bắn lấy một phát, chỉ đứng mở miệng.” Ôn Nhu cũng cười: “Đầu sỏ đều như vậy.” Nói xong, nhìn Thẩm Dịch: “Đầu sỏ tội phạm giết người.” Một câu hai nghĩa, Thẩm Dịch chỉ làm bộ không nghe không thấy: “Đã như vậy, trước hết cùng Tiểu đoàn lính dù số 2 hội hợp đi. Đúng rồi, hỏi một chút có bao nhiêu người nguyện ý lưu lại tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ tùy chọn?” Vượt quá mọi người dự kiến, lúc này đây mạo hiểm giả nguyện ý lưu lại tiến hành nhiệm vụ tùy chọn vậy mà không ít.

Chủ ý này là do ở tràng cảnh lần này trải qua nguy hiểm, ngoại trừ ngay từ đầu lúc hạ xuống thương vong thảm trọng ra, về sau 22 mạo hiểm giả tập hợp chưa chết một người, nhẹ nhõm hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến cuối cùng. Có lẽ là bởi vì cảm nhận được lực lượng đoàn đội, không ít người cũng bắt đầu tin tưởng bành trướng, bởi vậy can đảm cũng theo đó tăng trưởng.

Mặt khác nhiệm vụ tùy chọn lần này thưởng cao tới 4000 điểm Huyết Tinh, còn có 1 điểm kỹ năng, cũng là một nhân tố trọng yếu hấp dẫn mọi người mạo hiểm.

Điểm kỹ năng là dùng để tăng lên độ thuần thục kỹ năng đấy. Kỹ năng chủ động mỗi khi sử dụng một lần, tăng lên 1 điểm độ thuần thục. Kỹ năng bị động lại chỉ có thể dựa vào điểm kỹ năng tăng lên. Còn kỹ năng biến dị thì chỉ có thể tăng lên thông qua độ thuần thục.

Kỹ năng thăng cấp dựa vào độ thuần thục, hơn nữa càng thăng cấp về sau yêu cầu độ thuần thục lại càng cao. Mới đầu kỹ năng thăng cấp, chỉ cần 400 điểm thuần thục, lại tăng cấp liền cần 800 điểm, tiếp theo là 1400 điểm, yêu cầu độ thuần thục luôn càng ngày càng cao. Mà 1 điểm kỹ năng, có thể trực tiếp tăng lên 1000 điểm thuần thục. Đây chính là ban thưởng tương đương trân quý đối với một ít kỹ năng đặc thù khó luyện, nhất là cần tiêu hao lượng lớn tinh thần lực làm đại giá.

Thuật chữa bệnh đê hèn của Thẩm Dịch cùng Tinh Thần Tham Sát cũng đã cấp 2, đây là kết quả có được sau một tháng sử dụng cùng huấn luyện liên tục. Tinh Thần Tham Sát cần 3 điểm tinh thần, Thuật chữa bệnh đê hèn cần 2 điểm tinh thần, muốn tăng cả hai loại kỹ năng lên 1 điểm thuần thục, phải tiêu hao 5 điểm tinh thần, dùng tinh thần lực của Thẩm Dịch trước mắt, hắn tổng cộng chỉ có thể sử dụng 6 lần, cần 5 giờ đồng hồ mới có thể khôi phục. Không tính lúc ngủ, mỗi ngày hắn chỉ có thể tăng lên 20 điểm thuần thục. Một tháng qua đi, mới đưa độ thuần thục tăng lên tới cấp 2 cộng thêm 200 điểm thuần thục, nếu lại muốn thăng cấp, chỉ có thể chờ một tháng nữa. Đoạn thời gian kia vì luyện hai loại kỹ năng, hắn thậm chí dưỡng thành thói quen lúc nửa đêm tỉnh dậy thả kỹ năng.

Nếu là có điểm kỹ năng, kỹ năng của Thẩm Dịch có thể tăng lên rất nhiều.

Số lượng người giống như Thẩm Dịch vô cùng cần thiết điểm kỹ năng tuyệt đối không ít, cho nên sau khi qua một phen thương nghị, 22 mạo hiểm giả cuối cùng nhất quyết định lưu lại 21 người, chỉ có một người quyết định ly khai.

Khiến người kinh ngạc chính là, mập mạp nhát gan vậy mà cũng muốn lưu lại.

Thẩm Dịch hỏi hắn vì cái gì không chọn rời đi, cái thằng này vậy mà trả lời, ở sau lưng các ngươi, cũng có thể lượm lặt chút ít điểm Huyết Tinh, như vậy về sau mới có tư cách thua thêm mấy trận. Có vẻ như hắn quyết định muốn kiếm chác chút điểm Huyết Tinh để làm chuẩn bị cho thất bại nhiệm vụ về sau.



Ôn Nhu rất khinh thường chuyện này nói: “Thật không rõ thằng ngốc nhà ngươi ban đầu làm thế nào thông qua nhiệm vụ tân thủ.” Hồng Lãng cười nói nhiệm vụ tân thủ không phải cũng có nhóm người mới cùng nhau tiến hành nhiệm vụ ấy ư, mập mạp này đoán chừng là tốt số, đụng với mấy gã tân thủ tố chất tương đối khá, mang theo hắn lẫn vào đô thị. Bằng không thì dùng dáng to như gấu của hắn, ngay cửa thứ nhất đã phải dập máy.

Mập mạp kia liên tục gật đầu đồng ý, hắn không có bổn sự gì khác, trừ da mặt rất dầy, không chút nào để ý kiểu nói của Hồng Lãng.

Lúc này Thẩm Dịch có chút mê hoặc.

Có thực sự là như thế?

Người có năng lực, bình thường đều có một tâm lý chung: Không giận người vô năng, chỉ giận hắn không tranh giành.

Ngươi không có bản lãnh cũng không sao, nhưng là ngươi không thể không cố gắng.

Giống như mập mạp vậy, chính là loại hình điển hình vô năng lại không tranh, Thẩm Dịch không nghĩ ra dạng tân thủ gì sẽ nguyện ý tiếp nhận gánh vác như vậy.

Bất quá dính đến đời tư của người khác, hắn cũng không muốn suy nghĩ nhiều, chỉ là cười nói: “Khó được hắn sống đến giờ.” “Đó là hắn vận khí tốt.” Hồng Lãng có chút không phục. “Vận khí cũng là một loại năng lực.” Thẩm Dịch lập tức tiếp lời, sau đó nhún nhún vai: “Bất quá không đáng tin cậy, chỉ có thể hưởng thụ vui mừng kinh ngạc khi miếng bánh tự nhiên trên trời rơi xuống, lại không thể trở thành chỗ dựa cuối cùng lúc tuyệt vọng.” Mọi người đều nở nụ cười, lời nói này quá có đạo lý.

Bất kể thế nào, mập mạp đã tỏ vẻ xác định muốn lăn lộn, mọi người cũng sẽ không ép hắn ly khai. Đây rõ ràng là nhiệm vụ hợp tác đoàn đội, con kiến tuy nhỏ cũng là thịt, nhiều một con cũng tốt hơn đấy.

Đã 21 người lựa chọn lưu lại tiến hành nhiệm vụ, mọi người sẽ thấy cần phải an bài phân công trách nhiệm lần nữa, lúc này, Thẩm Dịch đã hư hư ảo ảo trở thành lĩnh tụ của mọi người.

Sau khi đi thêm mấy chục mét lộ trình, Huyết Tinh văn chương quả nhiên xuất hiện nhắc nhở: Nhiệm vụ chính tuyến hoàn thành, hiện tại có thể lựa chọn trở về hoặc hoàn thành nhiệm vụ tùy chọn.

Bước đầu tiên hoàn thành nhiệm vụ tùy chọn: hội hợp cùng Tiểu đoàn lính dù số 2 và Trung tá Frost.

Arnhem vốn là có hai cây cầu lớn, nhiệm vụ Tiểu đoàn lính dù số 2, chính là ít nhất đoạt được cùng bảo trụ một cây cầu. Nhưng trong quá trình đoạt cầu, người Đức đã cho nổ rớt một cây.

Vì thế bắt buộc Tiểu đoàn lính dù số 2 không thể không lập tức giành lại một cây cầu lớn quốc lộ khác, nhưng kết quả chính là bọn họ đã mất đi cơ hội tập kích bất ngờ, bị ép chính diện ngạnh chiến.

Tiểu đoàn trưởng Tiểu đoàn lính dù số 2 Trung tá Frost hiện tại đang ở đoạn bắc cây cầu này cùng địch huyết chiến.

Đối diện ông, nhóm lớn lính Đức liên tục tung ra hỏa lực mãnh liệt đánh cho Tiểu đoàn lính dù số 2 không ngẩng đầu lên nổi. Dù cho lính nhảy dù đều là từ những chiến sĩ tinh nhuệ nhất tạo thành, nhưng lại không cách nào mang theo vũ khí hạng nặng, khuyết thiếu hỏa lực mạnh mẽ áp chế quân địch, trên trận địa đối kháng ngay từ đầu đã ở vào hoàn cảnh xấu.

Nói như vậy, lính nhảy dù chính là thích hợp tập kích sau lưng địch, chứ không phải loại nhảy dù quy mô lớn chính diện tác chiến này.

Nhất là còn rơi vào trong khu vực trọng binh của địch vây quanh, Montgomery muốn sáng tạo kỳ tích, kết quả kéo toàn bộ binh sĩ tốt nhất phe đồng minh ra ngoài chịu chết, đây có thể nói là nét bút hỏng lớn nhất trong cả đời vị thống soái truyền kỳ này. “Gọi khẩn cấp, gọi khẩn cấp, nơi này là Tiểu đoàn lính dù số 2, tôi là Tiểu đoàn trưởng Frost, chúng tôi đã khống chế đoạn bắc cầu lớn Arnhem, nhưng người Đức ở chỗ này bày ra trọng binh, hỏa lực của chúng thật sự quá mạnh. Tôi cần thêm trợ giúp, tôi cần thêm trợ giúp!” Trung tá Frost hét to vào micro.

Đỉnh đầu ông là đạn pháo quân Đức như mưa rào trút xuống, rầm rầm đánh vào trận địa, tạc ra một cái động lớn gồ ghề trên mặt đất. Nhóm lớn binh lính Đức điên cuồng hướng về bên này trút xuống mưa đạn, không trung hiện đầy ánh lửa, viên đạn xuyên qua tựa như một dải cầu vồng sặc sỡ bay lượn, thỉnh thoảng tươi sống mang đi một tánh mạng con người. “A!” Một người lính nhảy dù lớn tiếng la lên, một phát đạn pháo ở bên cạnh cách anh ta không xa bạo tạc nổ tung, nổ bay một cái chân của anh ta.



Nhưng anh ta vẫn còn có thể cử động, bụm lấy thương thế trên chân mình không ngừng kêu khóc.

Thế cục đang nhanh chóng chuyển biến, vừa rồi còn trong trạng thái tiến công, hiện thời Tiểu đoàn lính dù số 2 đã cùng người Đức ở vào trạng thái giằng co giành giựt, đoán chừng không được bao lâu, phản công của người Đức sẽ quy mô mà đến, sau đó triệt để gạt bỏ Tiểu đoàn lính dù số 2 khỏi mảnh cầu này. “Tôi cần thêm máy bay ném bom trợ giúp!” Frost vẫn ở chỗ cũ kêu to, ông gấp đến độ muốn phát rồ. Binh lính của ông chiến đấu trong mấy giờ liền đã thương vong gần một phần ba, quân Đức điên cuồng tiến hành đả kích lính dù cướp cầu không tiếc gì cả, đạn pháo không cần tiền cuồng oanh loạn tạc, xe tăng một cỗ nối tiếp một cỗ lao ra.

Vì trợ giúp lính dù hoàn thành nhiệm vụ cướp cầu, quân đồng minh lại xuất động không quân lần nữa, nhưng đáng tiếc đại bác phòng không của người Đức vô cùng mãnh liệt, rất nhiều máy bay không quân thậm chí căn bản không đến được vùng Arnhem đã bị đánh rơi. Số ít máy bay đến cầu lớn Arnhem, sau khi vội vàng ném mấy quả Boom liền vội vàng trở về, đối với thế cục căn bản vô bổ.

Hiện tại bên trên vẫn còn mấy khung máy bay đang lướt dạo, nhưng đều là người Đức đấy, đạn pháo của chúng bốn phía bay loạn trên trận địa Tiểu đoàn lính dù số 2, phối hợp với pháo 150 ly thỏa thích giết chóc đám binh sĩ lính dù.

Bộ đàm bên kia từ xa truyền đến hồi đáp: “Trung tá Frost, thật đáng tiếc loại tình huống trước mắt này chúng ta không có cách nào trợ giúp thêm nữa, chúng ta cần các vị anh dũng tác chiến tới chiếm xuống cầu lớn, bảo vệ cho cầu lớn, đồng thời chờ đợi bộ binh Tập Đoàn Quân đến.” “Tôi đây là cần trợ giúp hỏa lực, cần xe tăng, cần đại pháo, chứ không phải cần mệnh lệnh! Tên chết tiệt nhà anh mau chạy nhanh thông báo cấp trên của anh, tiếp tục như vậy nữa, không tới thời gian một ngày chúng tôi đều sẽ chết sạch trên chiến trường!” “Tôi sẽ chuyển cáo yêu cầu của ngài, nhưng tôi xin nhắc nhở ngài, Trung tá Frost, không nên trông cậy vào quá nhiều vào nó. Bắt đầu từ giây phút các vị nhận được nhiệm vụ này, các vị phải nên làm xong công tác chuẩn bị tác chiến trong hoàn cảnh gian khổ.” “Đúng, là tác chiến trong hoàn cảnh gian khổ, mà không phải chịu chết trong hoàn cảnh gian khổ!” Đầu bên kia trầm mặc một hồi, sau đó đưa tới một câu: “Cầu Thượng Đế phù hộ các vị.” Trò chuyện kết thúc. “Khốn kiếp!” Frost dậm chân mắng to. “Frost, quân chủ lực của chúng ta đang ở đâu?” Phó Tiểu đoàn trưởng Thiếu tá Ralph hét vào thủ trưởng của mình.

Frost bất đắc dĩ nói: “Bọn họ không hạ xuống vùng này, mà là bị vây ở trong rừng cây mặt phía nam trấn nhỏ ngoài Arnhem. Tôi nghĩ chúng ta không đợi được viện binh rồi, hơn nữa quân đồng minh cũng hết cách cho chúng ta thêm trợ giúp không trung nữa.” “Sh*t!” Ralph phẫn nộ mắng to: “Nói vậy chúng ta chỉ có thể một mình gượng chiến?” “Chỉ e là thế.” “Thượng Đế ơi!” Thượng Đế thực sự hiển linh, theo những lời này rơi xuống, một tên binh lính rất nhanh chạy tới kêu lên: “Trung tá, phía sau chúng ta xuất hiện một chi tiểu đội, theo quan sát dường như là người mình.” “Đúng trợ giúp đã đến!” Hai vị đoàn trưởng đồng thời mừng rỡ.

Có điều sau khi nhìn rõ viện quân chỉ có vẻn vẹn hơn mười người, hai vị đoàn trưởng lại đồng thời trầm mặc trở lại.

Xem ra cũng chỉ là một đám quân ô hợp bị đánh tan rồi tụ hợp tới đây mà thôi.

Hồng Lãng bước nhanh tới: “Vị nào là Trung tá Frost? Chúng ta là tiểu đội tác chiến trực tiếp dưới trướng Sư đoàn lính dù số 1, theo lệnh đến đây trợ giúp Tiểu đoàn lính dù số 2.” “Chính là tôi.” Frost đi ra: “Các anh tới bao nhiêu người?” “21.” “Chỉ phái 21 người tới? Còn chưa đủ cho kẻ địch nhét kẻ răng.” Frost cười khổ.

Ralph thì trực tiếp lạnh như băng nói: “Chúng ta cần chính là ít nhất 2100 tên lính mà không phải 21 tên lính. Chính phủ hứa hẹn cho tới bây giờ đều toàn bị chiết khấu đi… Đám quan liêu ghê tởm!” Thẩm Dịch cười nhẹ nói với Ôn Nhu: “Xem ra chúng ta cũng không được người hoan nghênh cho lắm.” Ôn Nhu bĩu môi: “Cho dù là cường hóa sơ cấp nhất, cũng đủ để cho bọn họ mở rộng tầm mắt rồi. Chúng ta sẽ cho bọn họ biết rõ, chúng ta so 2100 tên lính càng có giá trị hơn.” Đinh một tiếng vang nhỏ, theo đám người mạo hiểm đến cầu lớn Arnhem, nhiệm vụ tùy chọn chính thức mở ra.

Cướp đoạt cầu lớn, bảo vệ cầu lớn mười ngày lẻ tám giờ.

Nhiệm vụ đoàn đội ban thưởng kèm theo mở ra: Bảo hộ an toàn tánh mạng Trung tá Frost cùng Thiếu tá Ralph. Một người còn sống ban thưởng 500 điểm Huyết Tinh.

Chiến sĩ Tiểu đoàn lính dù số 2 mỗi một người còn sống, ban thưởng 20 điểm Huyết Tinh.

Nhiệm vụ ban thưởng này thuộc về ban thưởng đoàn đội, căn cứ so sánh cống hiến tiến hành phân phối.

Trong lúc chấp hành nhiệm vụ tùy chọn, giết chết đối phương mạo hiểm giả sẽ bị mất đi tư cách phân phối ban thưởng đoàn đội.

Người có cống hiến cao nhất có thể được ban thưởng vật phẩm đặc thù.

Giá trị ban thưởng đặc thù quyết định bởi điều kiện kèm theo dưới đây:

Mỗi cao hơn 10% cống hiến chia đều của nhóm mạo hiểm giả may mắn sống sót còn lại, phẩm cấp ban thưởng thăng nửa cấp, ban thưởng trụ cột không cấp bậc.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vô Tận Cường Hóa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook