Chương 268: Quyết Tử Đến Cùng
Trip
17/03/2019
Cự thú đến từ biển sâu, giương nanh múa vuốt lộ ra sự hung tợn của nó, tất cả mọi người nhìn mà lạnh thấu xương.
Hồng Lãng nuốt nước miếng: “Ta nói, có phải đến lúc nên chạy rồi không?” Mập mạp vò đầu: “Thời điểm này đi hơi trễ a.” Ôn Nhu chấn rung trường tiên, bay tới quất Davy Jones: “Bớt nói nhảm, trước hết tranh thủ thời gian giết lão đầu bạch tuộc, Thẩm Dịch đang dùng Câu Thông trao đổi với Kraken, xem có thể ngăn cản nó hay không.” Mọi người ngẩn ngơ, lúc này mới phát hiện Thẩm Dịch đột nhiên bất động, hóa ra đang sử dụng dị năng Câu Thông trao đổi cùng quái vật biển, ý định ngăn cản nó xâm nhập.
Từ vừa mới bắt đầu, Thẩm Dịch cũng đã đoán được Davy Jones rất có thể có được năng lực triệu hồi quái vật biển, dù sao đây là vốn là thứ có sẵn trong phim ảnh.
Căn cứ thói quen của Huyết Tinh đô thị, các loại năng lực tồn tại trong thế giới nhiệm vụ, cũng không phải do nó tự động nghĩ ra, mà là căn cứ đặc điểm bản thân nhân vật tiến hành sửa chữa chế tạo.
Ví dụ như dịch chuyển tức thời và hư hóa của Davy Jones, trong nguyên bản cũng đã từng xuất hiện, chỉ có điều biểu hiện không được cường hãn như hiện tại mà thôi.
Bởi vậy Davy Jones có thể kêu gọi quái vật biển, càng nằm trong dự liệu Thẩm Dịch, hắn sớm đã nghĩ kỹ phương pháp ứng đối, đó chính là Câu Thông.
Chỉ là Câu Thông đến cùng có thể phát huy tác dụng hay không, Thẩm Dịch cũng không dám xác định.
Hắn vừa sử dụng dị năng Câu Thông, lập tức cảm nhận được tình cảm bạo ngược phảng phất muốn thôn phệ hết thảy của quái vật biển, lòng hắn rung động, biết rõ nếu muốn thành lập chiếc cầu câu thông cùng với một con quái vật khủng bố như vậy, chỉ sợ không quá dễ dàng.
May mà quái vật biển kia cũng là lần đầu tiên gặp được người tiến hành trao đổi tâm linh cùng nó, bởi vậy nhất thời lại cảm thấy hiếu kỳ Thẩm Dịch, tuy xúc tu vẫn y nguyên cuồng vũ, nhưng chỉ công kích những người khác, mà không hề động tới Thẩm Dịch.
Thẩm Dịch đúng là lợi dụng điểm hiếu kỳ của nó, từng chút từng chút một thẩm thấu tâm linh vào… Trên thuyền lớn, chiến đấu y nguyên triển khai như nước với lửa. “Mập mạp dùng giam cầm, tận khả năng tiêu hao dịch chuyển tức thời của lão!” Kim Cương kêu lên.
Kim Cương đã học được một điều từ chỗ Thẩm Dịch: luôn chuẩn bị sẵn sàng cho kết quả kém nhất, đừng cái gì cũng đều trông cậy vào thành công của người khác. “Rõ!” Mập mạp như ở trong mộng mới tỉnh, xiềng xích giam cầm lại vung lên, vừa cuốn tới Davy Jones, lão ta đã dịch chuyển tức thời né tránh, càng cua lớn trở tay đánh vào sau lưng mập mạp, khiến hắn chảy máu tươi như điên. Mập mạp cắn răng vung tiếp, Davy Jones lần nữa dịch chuyển tức thời, lại là một vòi xúc tu quất qua, mập mạp máu tươi đầy mặt… “Ta thế nào cảm giác dịch chuyển tức thời của lão đã dùng đủ trăm lần! Khắp nơi đều là lão bay tới bay lui! Hiện tại lão còn chỉ đánh một mình ta!” Mập mạp kêu to. “Hiệu ứng tâm lý!” Kim Cương trả lời một câu, đao Ám Sát đâm tới Davy Jones.
Một chiếc xúc tu cực lớn ngang trời xuất hiện, quét ngang Kim Cương, đánh cho hắn lăng không bay lên, đúng là một kích hung mãnh của con quái vật biển Kraken. Sau khi nện trúng Kim Cương, cái vòi tùy ý quấn lên, toàn bộ cuốn lấy hắn, dần dần siết chặt, Kim Cương cơ hồ không thở nổi, xương cốt toàn thân vậy mà phát ra tiếng răng rắc.
Đồng thời cái đầu của nó lại từ đáy biển nhô lên lần nữa, xem bộ dáng hẳn là cũng tính ném Kim Cương vào… trong bụng chính mình đi.
Ôn Nhu quát một tiếng, đao võ sĩ tức giận bổ lên xúc tu cực lớn kia, Lực Trảm phát động!
Một tia huyết tuyền bắn ra từ tay.
Phát đao này tựa hồ đã chọc giận nó, vài chiếc xúc tu đồng thời cuồng vũ đánh tới Ôn Nhu. Một chiếc trong đó quất vào người Ôn Nhu, đập nàng rơi xuống boong tàu tại chỗ. Elizabeth giương tay bắn ra một luồng sáng trắng lên người Ôn Nhu, lập tức chữa trị thương thế của nàng.
Cùng lúc đó, Kim Cương rốt cục cũng rảnh tay, đao Ám Sát vung chớp nhoáng, dọc theo miệng máu Ôn Nhu vừa mở ra, đâm vào bên trong xúc tu quái vật biển, Bạo Liệt phát động.
Ầm!
Nơi tiếp giáp đột nhiên nổ ra huyết vũ đầy trời, một chiếc vòi xúc tu to tướng cư nhiên bị cắt thành hai đoạn, Kim Cương rơi thẳng xuống, rớt bên cạnh mạn thuyền, suýt nữa rơi vào miệng quái vật, hắn sợ tới mức mồ hôi lạnh toàn thân.
Một xúc tu bị trảm, Kraken bắt đầu đau nhức gào thét, tiếng hô như sấm! “A!” Thẩm Dịch quát to một tiếng, đột nhiên bay ngược cuồng phún một ngụm máu tươi. “Thẩm Dịch, anh làm sao vậy?” Ôn Nhu kinh hô.
Thẩm Dịch cười khổ: “Anh đang thành lập cảm tình với con quái vật, thế mà các em lại chém đứt mất một chiếc xúc tu của nó, hẳn là nó nổi cáu rồi, đã cự tuyệt trao đổi với anh.” “Vậy làm sao bây giờ?” Hồng Lãng vội hỏi. “Chỉ có thể tiêu diệt lão đầu bạch tuộc trước.” Thẩm Dịch bất đắc dĩ trả lời.
Linh Hỏa Thương bên tay phải giơ nhanh, đạn lửa không cần tiền cuồng xả Davy Jones.
Davy Jones điên cuồng gào thét một tiếng, thân hình biến mất tại chỗ, tái xuất hiện đã ở bên người Thẩm Dịch.
Lão kỳ thật kiêng kị Thẩm Dịch rất sâu, đừng nhìn Linh Hỏa Thương chỉ là súng cấp độ D, nhưng sau khi tăng thêm đạn lửa, đánh trúng mục tiêu có thể tạo thành tổn thương 10 điểm/giây liên tục, càng đáng sợ là nó có thể chồng ba lần. Tuy độ ưu tiên khiến nó chỉ có thể phát huy nửa số tổn thương, nhưng nếu cứ tùy ý để Thẩm Dịch bắn xuống như vậy, sớm muộn gì lão cũng sẽ sống sờ sờ chết cháy.
Có điều lão không ngờ Thẩm Dịch lại không thèm né tránh, mặc kệ càng cua chọc vào lồng ngực của mình, xỏ qua một lỗ máu dữ tợn trên người, càng cua khép mở, cắt luôn ruột Thẩm Dịch thành hai đoạn. “Thẩm Dịch!” Ôn Nhu kinh hãi vội kêu, nàng không nghĩ ra Thẩm Dịch sao lại không dùng T-1000 bảo vệ mình.
Ngay lúc cánh tay cua xuyên qua Thẩm Dịch, áo giáp bạc T-1000 đã đồng thời cuồn cuộn ập tới Davy Jones như sóng lớn, nó không đi bảo hộ Thẩm Dịch, trái lại chăm chú bao trùm một cánh tay của Davy Jones.
Lúc trước năng lượng chủ yếu của T-1000 là dùng để bảo vệ Thẩm Dịch, bởi vậy lực trói buộc rõ ràng chưa đủ, thời khắc này nó không phụ trách bảo hộ Thẩm Dịch nữa, chỉ gắt gao quấn lấy cánh tay của Davy Jones ngay ngực Thẩm Dịch mà thôi.
Davy Jones ngẩn ngơ.
Lúc này cát Chân Ảnh trên người lão đại khái đã gần qua một phút đồng hồ, mắt thấy sắp biến mất, trong tay Thẩm Dịch đã xuất hiện một khẩu súng bự.
Đúng là súng ngắm Barrett.
Họng súng đè trên cằm Davy Jones, tuy đau đến toàn thân run rẩy, Thẩm Dịch vẫn lạnh lùng quát: “Đi chết đi!” Ầm!
Đạn Xuyên Giáp dùng hình thức trọng kích xỏ xuyên qua ót Davy Jones, lần này không có lửa bám vào, nhưng lực công kích phụ gia cực mạnh khiến Davy Jones đau đến hất tung toàn bộ vòi xúc tu, đập vào ngực Thẩm Dịch, ngạnh sinh đánh bay hắn.
Thân trên không trung, Thẩm Dịch kêu to: “Lão ta còn có 400 điểm tánh mạng! Evans!”
Barrett đã đổi thành Linh Hỏa Thương, sau đó bay về phía không trung.
Lính nhảy dù Evans bay vụt đến, tiếp nhận Linh Hỏa Thương, nhắm Davy Jones kình xạ.
Lúc này cát Chân Ảnh đã hoàn toàn biến mất, duy nhất có thể tạo thành tổn thương với lão đúng là hỏa sát kèm theo Linh Hỏa Thương.
Dùng 400 điểm tánh mạng hiện tại của lão, kỳ thật đã không chống đỡ được quá lâu.
Công kích hệ súng ống không kèm theo chỉ số thuộc tính, tuy rằng không cách nào phát huy thực lực của mạo hiểm giả, nhưng kỳ thực vẫn có chỗ tốt khác, chính là bất luận kẻ nào cầm nó cũng đều có thể phát huy uy lực tốt.
Evans cầm Linh Hỏa Thương trong tay bay lượn trên không cuồng xạ, bắn cho Davy Jones kêu đau liên tục.
Davy Jones đột nhiên cao giọng kêu gào: “Muốn giết ta sao, còn kém xa lắm!” Chỉ thấy lão giơ lên hai tay, một làn sóng biển phóng lên trời, hình thành một vòng nước xoáy cự đại, bao vây lấy lão.
Bên trong vòng nước xoáy, thương thế của Davy Jones lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được nhanh chóng khôi phục, sinh mệnh lực cũng bắt đầu tăng trở lại.
Những viên đạn lửa bắn vào dòng nước xoáy, tự động dập tắt.
Kim Cương cả kinh hét ầm: “Móa! Lão tạp chủng này lại còn có thể tự hồi máu! Jack Sparrow, sao ngươi không nói sớm?” Jack Sparrow cũng nhìn trợn mắt há hốc mồm, nghe Kim Cương chất vấn, phẫn nộ mắng lại: “Ta làm sao biết được? Thế giới này từ xưa tới nay chưa từng có ai có thể tổn thương Davy Jones nặng đến vậy! Đây là lần đầu tiên! Lần thứ nhất!” “Thực cmn gặp quỷ rồi! Đến cùng muốn thế nào mới có thể làm thịt lão khốn này!” Kim Cương bó tay toàn tập hô lên.
Ỷ vào hiệu quả của cát Chân Ảnh, thật vất vả đánh cho lão chỉ còn sót lại một phần năm tánh mạng, không nghĩ tới lão vẫn còn giữ một tay như thế. Hiện giờ hiệu quả cát Chân Ảnh đã biến mất, câu thông quái vật biển cũng thất bại, tánh mạng Davy Jones đang nhanh chóng khôi phục, đối mặt một kẻ đánh thế nào cũng không chết như vậy, trong nội tâm tất cả mọi người đều thấy lạnh cả người.
Thẩm Dịch che ngực lắc đầu: “Không, lão ta nhất định có nhược điểm trí mạng, nhất định có! Lão không thể nào cường đại đến vậy!” Thẩm Dịch mạnh mẽ vung ra đạn chữa bệnh, hét lớn: “Arias, chuẩn bị dùng đạn chữa bệnh bắn ta, ta muốn nối lại câu thông!” Ôn Nhu kêu sợ hãi: “Không phải đã vô dụng sao?” “Lần này không chỉ sử dụng với mỗi mình quái vật biển.” Âm điệu Thẩm Dịch vang lên như gió sương tuyết lạnh.
Dị năng Câu Thông lại lần nữa phát động.
Ý thức lại lần nữa lan tràn dưới hình thức năng lượng, lúc này đây mục tiêu của Thẩm Dịch không còn là con quái vật Kraken, mà là tất cả tánh mạng trên hai chiếc tàu này, có nhân loại, cũng có phi nhân loại, kể cả Davy Jones, Kraken, ngư quái, thậm chí Thiên Mệnh Anh Vũ đều nằm trong đó.
Hắn cũng không biết tại đây đến cùng có bao nhiêu tánh mạng tồn tại, nhưng là hắn biết rõ một khi vô số ý thức kết hợp với nhau, kết quả sẽ tạo thành một loại ý thức phức tạp, cường đại vô cùng, ngươi ảnh hưởng ta, ta ảnh hưởng ngươi, thẳng đến sinh ra một loại thác loạn tinh thần.
Đây là một hành động vô cùng nguy hiểm, nếu như là dùng để đối đãi sinh vật cấp thấp có tư duy năng lực kém còn đỡ, nhưng với sinh vật cao đẳng có trí tuệ, tình cảm phức tạp như hiện giờ, nhất là hình thức tánh mạng bạo ngược giống như Davy Jones, Kraken, như vậy một đống ý thức hỗn tạp sẽ khiến cho toàn bộ sinh mạng lâm vào hỗn loạn tư duy trong nháy mắt.
Lần câu thông này của hắn, gần như hành động tự sát điên cuồng, tất cả mọi người đều cảm nhận được các loại ý thức cảm xúc hỗn tạp cuồng loạn đến từ những sinh vật bất đồng, cơ hồ khiến cho chính mình không cách nào suy nghĩ.
Ngay cả Thẩm Dịch cũng bị vô số ý thức bừa bộn đánh thẳng vào, năng lực tư duy gần như muốn dừng lại. Trong đó tư duy của những ngư quái càng khiến người ta đau khổ, tràn ngập bạo ngược và huyết tinh, còn mang theo cừu hận vô tận.
Trong đó có cảm xúc cừu hận nhân loại, cũng có cừu hận chủ nhân của bọn chúng Davy Jones —— hận lão ta cấm đoán bọn chúng lâu đến trăm năm.
Thẩm Dịch thậm chí cảm nhận được đến cảm xúc của Đồ Nguyên, lúc này gã đã trở thành một tên quái vật đáng thương, trên đầu đội vỏ ốc, toàn thân mọc đầy vẩy cá. “A!” Davy Jones cao giọng điên cuồng hô lên, lão ta lại là kẻ thứ nhất không thể chịu được loại pha trộn này, nước xoáy trên người ầm ầm tan vỡ, kỹ năng khôi phục tánh mạng của lão cứ như vậy bị Thẩm Dịch gián đoạn nửa chừng.
Thẩm Dịch cao giọng hét: “Tinh thần trùng kích! Tinh thần trùng kích hữu hiệu với lão!” “Mập mạp!” Kim Cương điên cuồng gào thét.
La Hạo giương lên một tay, sóng tinh thần trùng kích từ vòng tay Tiêu Tán đánh lên người Davy Jones.
Davy Jones lại gào thét lần nữa, chiêu này đúng là đã bỏ qua hư hóa của lão, thực sự đánh trúng người, hơn nữa tạo thành tổn thương gấp ba.
Lão hét lên điên cuồng, con quái vật dưới biển cũng lớn tiếng gào rú theo lão.
Vô số ý thức tán loạn bất chợt hội tụ thành một mảnh hải dương ý thức khổng lồ, lập tức bao phủ Thẩm Dịch.
Davy Jones lúc này đã rất ư giận dữ.
Với tư cách Thâm Hải Ma Vương khó bị giết chết nhất, lão tổng cộng chỉ có mấy nhược điểm như vậy, thế mà cơ hồ đều bị một mình Thẩm Dịch tìm ra cả, lúc này lão chỉ còn thừa lại một nhược điểm trí mạng nhất chưa bị phát hiện, nếu lại tiếp tục trì hoãn, chỉ sợ thực muốn bị Thẩm Dịch moi ra.
Lão đã không chỉ là thống hận Thẩm Dịch, đã nhiều thêm vài phần e ngại, bởi vậy không tiếc bất cứ giá nào cũng phải đối phó hắn.
Tự thân lão vốn không có kỹ năng công kích hệ tinh thần, nhưng thời khắc này Thẩm Dịch và lão đang kết nối ý thức với nhau, Davy Jones có thể cảm nhận được ý thức của Thẩm Dịch, bởi vậy lão cùng với quái vật biển và tất cả thủ hạ ngư quái, đều ngạnh sanh sanh tống một loạt tất cả các loại tâm tình tiêu cực như phẫn nộ, bạo ngược, cừu hận,… vào đầu Thẩm Dịch.
Với tư cách một đòn công kích không chính quy, có lẽ nó không thể mang đến cho Thẩm Dịch bất cứ thương tổn gì, nhưng có thể bức hắn nổi điên. Đối mặt một đối thủ giỏi dùng đầu óc, phá hủy ý thức của hắn, có lẽ chính là cách giải quyết tốt nhất.
Chỉ cần giải quyết xong tên này, như vậy hết thảy mọi người tại đây, y nguyên chỉ có thể làm nô lệ u linh cho lão.
Ngay lúc ấy, Thẩm Dịch lại lần nữa điên cuồng hô lên: “Ôn Nhu, Vết thương xanh biếc, đánh Kraken!” Lúc này Ôn Nhu kỳ thật cũng đã lâm vào trạng thái ngừng tư duy, nhưng khi Thẩm Dịch hô lên, nàng vẫn là theo bản năng nghe lời. Trước đó Thẩm Dịch sở dĩ quyết định trì hoãn nửa giờ mới đuổi theo thương thuyền, chính là vì chờ đợi Vết thương xanh biếc của Ôn Nhu khôi phục.
Kỹ năng Vết thương xanh biếc phát động.
Sinh ra hiệu quả điên cuồng với sinh vật triệu hồi, khiến sinh vật triệu hồi không còn bị người triệu hồi khống chế, duy trì thời gian 3- 5 phút.
Con quái vật biển khổng lồ vừa trúng chiêu, cảm xúc lập tức trở nên điên cuồng táo bạo gấp bội, không còn chịu Davy Jones khống chế. Ý thức bạo ngược lấy dị năng Câu Thông làm cầu nối, tùy ý tung hoành tất cả mục tiêu.
Đợt trùng kích ý thức này tới vừa nhanh vừa mãnh liệt, hết thảy mọi người, bao gồm ngư quái, Davy Jones và bọn Thẩm Dịch toàn bộ đều bị trùng kích, đồng thời đau nhức ôm đầu kêu thét, ngay cả Thiên Mệnh Anh Vũ đều buông cánh rơi xuống boong tàu, không thể bay lên được nữa, Evans đỡ hơn một ít, bỏ mặc ba lô phi hành tự động kéo theo mình bay loạn trên trời.
Ngay lúc này, trong đầu tất cả sinh mạng đồng thời vang lên một câu nói kỳ lạ: “Hãy bồi dưỡng tâm linh của anh, chậm rãi cảm thụ, thể ngộ… Hãy mở rộng tấm lòng mình, anh sẽ phát hiện giữa tánh mạng và tánh mạng lẫn nhau không hề lạ lẫm. Bớt đi một ít toan tính, thêm vào một ít thấu hiểu, đó là mấu chốt để tăng cường tâm linh…”
Hồng Lãng nuốt nước miếng: “Ta nói, có phải đến lúc nên chạy rồi không?” Mập mạp vò đầu: “Thời điểm này đi hơi trễ a.” Ôn Nhu chấn rung trường tiên, bay tới quất Davy Jones: “Bớt nói nhảm, trước hết tranh thủ thời gian giết lão đầu bạch tuộc, Thẩm Dịch đang dùng Câu Thông trao đổi với Kraken, xem có thể ngăn cản nó hay không.” Mọi người ngẩn ngơ, lúc này mới phát hiện Thẩm Dịch đột nhiên bất động, hóa ra đang sử dụng dị năng Câu Thông trao đổi cùng quái vật biển, ý định ngăn cản nó xâm nhập.
Từ vừa mới bắt đầu, Thẩm Dịch cũng đã đoán được Davy Jones rất có thể có được năng lực triệu hồi quái vật biển, dù sao đây là vốn là thứ có sẵn trong phim ảnh.
Căn cứ thói quen của Huyết Tinh đô thị, các loại năng lực tồn tại trong thế giới nhiệm vụ, cũng không phải do nó tự động nghĩ ra, mà là căn cứ đặc điểm bản thân nhân vật tiến hành sửa chữa chế tạo.
Ví dụ như dịch chuyển tức thời và hư hóa của Davy Jones, trong nguyên bản cũng đã từng xuất hiện, chỉ có điều biểu hiện không được cường hãn như hiện tại mà thôi.
Bởi vậy Davy Jones có thể kêu gọi quái vật biển, càng nằm trong dự liệu Thẩm Dịch, hắn sớm đã nghĩ kỹ phương pháp ứng đối, đó chính là Câu Thông.
Chỉ là Câu Thông đến cùng có thể phát huy tác dụng hay không, Thẩm Dịch cũng không dám xác định.
Hắn vừa sử dụng dị năng Câu Thông, lập tức cảm nhận được tình cảm bạo ngược phảng phất muốn thôn phệ hết thảy của quái vật biển, lòng hắn rung động, biết rõ nếu muốn thành lập chiếc cầu câu thông cùng với một con quái vật khủng bố như vậy, chỉ sợ không quá dễ dàng.
May mà quái vật biển kia cũng là lần đầu tiên gặp được người tiến hành trao đổi tâm linh cùng nó, bởi vậy nhất thời lại cảm thấy hiếu kỳ Thẩm Dịch, tuy xúc tu vẫn y nguyên cuồng vũ, nhưng chỉ công kích những người khác, mà không hề động tới Thẩm Dịch.
Thẩm Dịch đúng là lợi dụng điểm hiếu kỳ của nó, từng chút từng chút một thẩm thấu tâm linh vào… Trên thuyền lớn, chiến đấu y nguyên triển khai như nước với lửa. “Mập mạp dùng giam cầm, tận khả năng tiêu hao dịch chuyển tức thời của lão!” Kim Cương kêu lên.
Kim Cương đã học được một điều từ chỗ Thẩm Dịch: luôn chuẩn bị sẵn sàng cho kết quả kém nhất, đừng cái gì cũng đều trông cậy vào thành công của người khác. “Rõ!” Mập mạp như ở trong mộng mới tỉnh, xiềng xích giam cầm lại vung lên, vừa cuốn tới Davy Jones, lão ta đã dịch chuyển tức thời né tránh, càng cua lớn trở tay đánh vào sau lưng mập mạp, khiến hắn chảy máu tươi như điên. Mập mạp cắn răng vung tiếp, Davy Jones lần nữa dịch chuyển tức thời, lại là một vòi xúc tu quất qua, mập mạp máu tươi đầy mặt… “Ta thế nào cảm giác dịch chuyển tức thời của lão đã dùng đủ trăm lần! Khắp nơi đều là lão bay tới bay lui! Hiện tại lão còn chỉ đánh một mình ta!” Mập mạp kêu to. “Hiệu ứng tâm lý!” Kim Cương trả lời một câu, đao Ám Sát đâm tới Davy Jones.
Một chiếc xúc tu cực lớn ngang trời xuất hiện, quét ngang Kim Cương, đánh cho hắn lăng không bay lên, đúng là một kích hung mãnh của con quái vật biển Kraken. Sau khi nện trúng Kim Cương, cái vòi tùy ý quấn lên, toàn bộ cuốn lấy hắn, dần dần siết chặt, Kim Cương cơ hồ không thở nổi, xương cốt toàn thân vậy mà phát ra tiếng răng rắc.
Đồng thời cái đầu của nó lại từ đáy biển nhô lên lần nữa, xem bộ dáng hẳn là cũng tính ném Kim Cương vào… trong bụng chính mình đi.
Ôn Nhu quát một tiếng, đao võ sĩ tức giận bổ lên xúc tu cực lớn kia, Lực Trảm phát động!
Một tia huyết tuyền bắn ra từ tay.
Phát đao này tựa hồ đã chọc giận nó, vài chiếc xúc tu đồng thời cuồng vũ đánh tới Ôn Nhu. Một chiếc trong đó quất vào người Ôn Nhu, đập nàng rơi xuống boong tàu tại chỗ. Elizabeth giương tay bắn ra một luồng sáng trắng lên người Ôn Nhu, lập tức chữa trị thương thế của nàng.
Cùng lúc đó, Kim Cương rốt cục cũng rảnh tay, đao Ám Sát vung chớp nhoáng, dọc theo miệng máu Ôn Nhu vừa mở ra, đâm vào bên trong xúc tu quái vật biển, Bạo Liệt phát động.
Ầm!
Nơi tiếp giáp đột nhiên nổ ra huyết vũ đầy trời, một chiếc vòi xúc tu to tướng cư nhiên bị cắt thành hai đoạn, Kim Cương rơi thẳng xuống, rớt bên cạnh mạn thuyền, suýt nữa rơi vào miệng quái vật, hắn sợ tới mức mồ hôi lạnh toàn thân.
Một xúc tu bị trảm, Kraken bắt đầu đau nhức gào thét, tiếng hô như sấm! “A!” Thẩm Dịch quát to một tiếng, đột nhiên bay ngược cuồng phún một ngụm máu tươi. “Thẩm Dịch, anh làm sao vậy?” Ôn Nhu kinh hô.
Thẩm Dịch cười khổ: “Anh đang thành lập cảm tình với con quái vật, thế mà các em lại chém đứt mất một chiếc xúc tu của nó, hẳn là nó nổi cáu rồi, đã cự tuyệt trao đổi với anh.” “Vậy làm sao bây giờ?” Hồng Lãng vội hỏi. “Chỉ có thể tiêu diệt lão đầu bạch tuộc trước.” Thẩm Dịch bất đắc dĩ trả lời.
Linh Hỏa Thương bên tay phải giơ nhanh, đạn lửa không cần tiền cuồng xả Davy Jones.
Davy Jones điên cuồng gào thét một tiếng, thân hình biến mất tại chỗ, tái xuất hiện đã ở bên người Thẩm Dịch.
Lão kỳ thật kiêng kị Thẩm Dịch rất sâu, đừng nhìn Linh Hỏa Thương chỉ là súng cấp độ D, nhưng sau khi tăng thêm đạn lửa, đánh trúng mục tiêu có thể tạo thành tổn thương 10 điểm/giây liên tục, càng đáng sợ là nó có thể chồng ba lần. Tuy độ ưu tiên khiến nó chỉ có thể phát huy nửa số tổn thương, nhưng nếu cứ tùy ý để Thẩm Dịch bắn xuống như vậy, sớm muộn gì lão cũng sẽ sống sờ sờ chết cháy.
Có điều lão không ngờ Thẩm Dịch lại không thèm né tránh, mặc kệ càng cua chọc vào lồng ngực của mình, xỏ qua một lỗ máu dữ tợn trên người, càng cua khép mở, cắt luôn ruột Thẩm Dịch thành hai đoạn. “Thẩm Dịch!” Ôn Nhu kinh hãi vội kêu, nàng không nghĩ ra Thẩm Dịch sao lại không dùng T-1000 bảo vệ mình.
Ngay lúc cánh tay cua xuyên qua Thẩm Dịch, áo giáp bạc T-1000 đã đồng thời cuồn cuộn ập tới Davy Jones như sóng lớn, nó không đi bảo hộ Thẩm Dịch, trái lại chăm chú bao trùm một cánh tay của Davy Jones.
Lúc trước năng lượng chủ yếu của T-1000 là dùng để bảo vệ Thẩm Dịch, bởi vậy lực trói buộc rõ ràng chưa đủ, thời khắc này nó không phụ trách bảo hộ Thẩm Dịch nữa, chỉ gắt gao quấn lấy cánh tay của Davy Jones ngay ngực Thẩm Dịch mà thôi.
Davy Jones ngẩn ngơ.
Lúc này cát Chân Ảnh trên người lão đại khái đã gần qua một phút đồng hồ, mắt thấy sắp biến mất, trong tay Thẩm Dịch đã xuất hiện một khẩu súng bự.
Đúng là súng ngắm Barrett.
Họng súng đè trên cằm Davy Jones, tuy đau đến toàn thân run rẩy, Thẩm Dịch vẫn lạnh lùng quát: “Đi chết đi!” Ầm!
Đạn Xuyên Giáp dùng hình thức trọng kích xỏ xuyên qua ót Davy Jones, lần này không có lửa bám vào, nhưng lực công kích phụ gia cực mạnh khiến Davy Jones đau đến hất tung toàn bộ vòi xúc tu, đập vào ngực Thẩm Dịch, ngạnh sinh đánh bay hắn.
Thân trên không trung, Thẩm Dịch kêu to: “Lão ta còn có 400 điểm tánh mạng! Evans!”
Barrett đã đổi thành Linh Hỏa Thương, sau đó bay về phía không trung.
Lính nhảy dù Evans bay vụt đến, tiếp nhận Linh Hỏa Thương, nhắm Davy Jones kình xạ.
Lúc này cát Chân Ảnh đã hoàn toàn biến mất, duy nhất có thể tạo thành tổn thương với lão đúng là hỏa sát kèm theo Linh Hỏa Thương.
Dùng 400 điểm tánh mạng hiện tại của lão, kỳ thật đã không chống đỡ được quá lâu.
Công kích hệ súng ống không kèm theo chỉ số thuộc tính, tuy rằng không cách nào phát huy thực lực của mạo hiểm giả, nhưng kỳ thực vẫn có chỗ tốt khác, chính là bất luận kẻ nào cầm nó cũng đều có thể phát huy uy lực tốt.
Evans cầm Linh Hỏa Thương trong tay bay lượn trên không cuồng xạ, bắn cho Davy Jones kêu đau liên tục.
Davy Jones đột nhiên cao giọng kêu gào: “Muốn giết ta sao, còn kém xa lắm!” Chỉ thấy lão giơ lên hai tay, một làn sóng biển phóng lên trời, hình thành một vòng nước xoáy cự đại, bao vây lấy lão.
Bên trong vòng nước xoáy, thương thế của Davy Jones lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được nhanh chóng khôi phục, sinh mệnh lực cũng bắt đầu tăng trở lại.
Những viên đạn lửa bắn vào dòng nước xoáy, tự động dập tắt.
Kim Cương cả kinh hét ầm: “Móa! Lão tạp chủng này lại còn có thể tự hồi máu! Jack Sparrow, sao ngươi không nói sớm?” Jack Sparrow cũng nhìn trợn mắt há hốc mồm, nghe Kim Cương chất vấn, phẫn nộ mắng lại: “Ta làm sao biết được? Thế giới này từ xưa tới nay chưa từng có ai có thể tổn thương Davy Jones nặng đến vậy! Đây là lần đầu tiên! Lần thứ nhất!” “Thực cmn gặp quỷ rồi! Đến cùng muốn thế nào mới có thể làm thịt lão khốn này!” Kim Cương bó tay toàn tập hô lên.
Ỷ vào hiệu quả của cát Chân Ảnh, thật vất vả đánh cho lão chỉ còn sót lại một phần năm tánh mạng, không nghĩ tới lão vẫn còn giữ một tay như thế. Hiện giờ hiệu quả cát Chân Ảnh đã biến mất, câu thông quái vật biển cũng thất bại, tánh mạng Davy Jones đang nhanh chóng khôi phục, đối mặt một kẻ đánh thế nào cũng không chết như vậy, trong nội tâm tất cả mọi người đều thấy lạnh cả người.
Thẩm Dịch che ngực lắc đầu: “Không, lão ta nhất định có nhược điểm trí mạng, nhất định có! Lão không thể nào cường đại đến vậy!” Thẩm Dịch mạnh mẽ vung ra đạn chữa bệnh, hét lớn: “Arias, chuẩn bị dùng đạn chữa bệnh bắn ta, ta muốn nối lại câu thông!” Ôn Nhu kêu sợ hãi: “Không phải đã vô dụng sao?” “Lần này không chỉ sử dụng với mỗi mình quái vật biển.” Âm điệu Thẩm Dịch vang lên như gió sương tuyết lạnh.
Dị năng Câu Thông lại lần nữa phát động.
Ý thức lại lần nữa lan tràn dưới hình thức năng lượng, lúc này đây mục tiêu của Thẩm Dịch không còn là con quái vật Kraken, mà là tất cả tánh mạng trên hai chiếc tàu này, có nhân loại, cũng có phi nhân loại, kể cả Davy Jones, Kraken, ngư quái, thậm chí Thiên Mệnh Anh Vũ đều nằm trong đó.
Hắn cũng không biết tại đây đến cùng có bao nhiêu tánh mạng tồn tại, nhưng là hắn biết rõ một khi vô số ý thức kết hợp với nhau, kết quả sẽ tạo thành một loại ý thức phức tạp, cường đại vô cùng, ngươi ảnh hưởng ta, ta ảnh hưởng ngươi, thẳng đến sinh ra một loại thác loạn tinh thần.
Đây là một hành động vô cùng nguy hiểm, nếu như là dùng để đối đãi sinh vật cấp thấp có tư duy năng lực kém còn đỡ, nhưng với sinh vật cao đẳng có trí tuệ, tình cảm phức tạp như hiện giờ, nhất là hình thức tánh mạng bạo ngược giống như Davy Jones, Kraken, như vậy một đống ý thức hỗn tạp sẽ khiến cho toàn bộ sinh mạng lâm vào hỗn loạn tư duy trong nháy mắt.
Lần câu thông này của hắn, gần như hành động tự sát điên cuồng, tất cả mọi người đều cảm nhận được các loại ý thức cảm xúc hỗn tạp cuồng loạn đến từ những sinh vật bất đồng, cơ hồ khiến cho chính mình không cách nào suy nghĩ.
Ngay cả Thẩm Dịch cũng bị vô số ý thức bừa bộn đánh thẳng vào, năng lực tư duy gần như muốn dừng lại. Trong đó tư duy của những ngư quái càng khiến người ta đau khổ, tràn ngập bạo ngược và huyết tinh, còn mang theo cừu hận vô tận.
Trong đó có cảm xúc cừu hận nhân loại, cũng có cừu hận chủ nhân của bọn chúng Davy Jones —— hận lão ta cấm đoán bọn chúng lâu đến trăm năm.
Thẩm Dịch thậm chí cảm nhận được đến cảm xúc của Đồ Nguyên, lúc này gã đã trở thành một tên quái vật đáng thương, trên đầu đội vỏ ốc, toàn thân mọc đầy vẩy cá. “A!” Davy Jones cao giọng điên cuồng hô lên, lão ta lại là kẻ thứ nhất không thể chịu được loại pha trộn này, nước xoáy trên người ầm ầm tan vỡ, kỹ năng khôi phục tánh mạng của lão cứ như vậy bị Thẩm Dịch gián đoạn nửa chừng.
Thẩm Dịch cao giọng hét: “Tinh thần trùng kích! Tinh thần trùng kích hữu hiệu với lão!” “Mập mạp!” Kim Cương điên cuồng gào thét.
La Hạo giương lên một tay, sóng tinh thần trùng kích từ vòng tay Tiêu Tán đánh lên người Davy Jones.
Davy Jones lại gào thét lần nữa, chiêu này đúng là đã bỏ qua hư hóa của lão, thực sự đánh trúng người, hơn nữa tạo thành tổn thương gấp ba.
Lão hét lên điên cuồng, con quái vật dưới biển cũng lớn tiếng gào rú theo lão.
Vô số ý thức tán loạn bất chợt hội tụ thành một mảnh hải dương ý thức khổng lồ, lập tức bao phủ Thẩm Dịch.
Davy Jones lúc này đã rất ư giận dữ.
Với tư cách Thâm Hải Ma Vương khó bị giết chết nhất, lão tổng cộng chỉ có mấy nhược điểm như vậy, thế mà cơ hồ đều bị một mình Thẩm Dịch tìm ra cả, lúc này lão chỉ còn thừa lại một nhược điểm trí mạng nhất chưa bị phát hiện, nếu lại tiếp tục trì hoãn, chỉ sợ thực muốn bị Thẩm Dịch moi ra.
Lão đã không chỉ là thống hận Thẩm Dịch, đã nhiều thêm vài phần e ngại, bởi vậy không tiếc bất cứ giá nào cũng phải đối phó hắn.
Tự thân lão vốn không có kỹ năng công kích hệ tinh thần, nhưng thời khắc này Thẩm Dịch và lão đang kết nối ý thức với nhau, Davy Jones có thể cảm nhận được ý thức của Thẩm Dịch, bởi vậy lão cùng với quái vật biển và tất cả thủ hạ ngư quái, đều ngạnh sanh sanh tống một loạt tất cả các loại tâm tình tiêu cực như phẫn nộ, bạo ngược, cừu hận,… vào đầu Thẩm Dịch.
Với tư cách một đòn công kích không chính quy, có lẽ nó không thể mang đến cho Thẩm Dịch bất cứ thương tổn gì, nhưng có thể bức hắn nổi điên. Đối mặt một đối thủ giỏi dùng đầu óc, phá hủy ý thức của hắn, có lẽ chính là cách giải quyết tốt nhất.
Chỉ cần giải quyết xong tên này, như vậy hết thảy mọi người tại đây, y nguyên chỉ có thể làm nô lệ u linh cho lão.
Ngay lúc ấy, Thẩm Dịch lại lần nữa điên cuồng hô lên: “Ôn Nhu, Vết thương xanh biếc, đánh Kraken!” Lúc này Ôn Nhu kỳ thật cũng đã lâm vào trạng thái ngừng tư duy, nhưng khi Thẩm Dịch hô lên, nàng vẫn là theo bản năng nghe lời. Trước đó Thẩm Dịch sở dĩ quyết định trì hoãn nửa giờ mới đuổi theo thương thuyền, chính là vì chờ đợi Vết thương xanh biếc của Ôn Nhu khôi phục.
Kỹ năng Vết thương xanh biếc phát động.
Sinh ra hiệu quả điên cuồng với sinh vật triệu hồi, khiến sinh vật triệu hồi không còn bị người triệu hồi khống chế, duy trì thời gian 3- 5 phút.
Con quái vật biển khổng lồ vừa trúng chiêu, cảm xúc lập tức trở nên điên cuồng táo bạo gấp bội, không còn chịu Davy Jones khống chế. Ý thức bạo ngược lấy dị năng Câu Thông làm cầu nối, tùy ý tung hoành tất cả mục tiêu.
Đợt trùng kích ý thức này tới vừa nhanh vừa mãnh liệt, hết thảy mọi người, bao gồm ngư quái, Davy Jones và bọn Thẩm Dịch toàn bộ đều bị trùng kích, đồng thời đau nhức ôm đầu kêu thét, ngay cả Thiên Mệnh Anh Vũ đều buông cánh rơi xuống boong tàu, không thể bay lên được nữa, Evans đỡ hơn một ít, bỏ mặc ba lô phi hành tự động kéo theo mình bay loạn trên trời.
Ngay lúc này, trong đầu tất cả sinh mạng đồng thời vang lên một câu nói kỳ lạ: “Hãy bồi dưỡng tâm linh của anh, chậm rãi cảm thụ, thể ngộ… Hãy mở rộng tấm lòng mình, anh sẽ phát hiện giữa tánh mạng và tánh mạng lẫn nhau không hề lạ lẫm. Bớt đi một ít toan tính, thêm vào một ít thấu hiểu, đó là mấu chốt để tăng cường tâm linh…”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.