Chương 137: Tuyệt Địa Phản Kích (Thượng)
Trip
15/03/2019
“KHÔNG!” Kyle Reese thét lên lớn tiếng.
Cậu tận mắt nhìn hai bóng người văng ra xa, bên tai là tiếng cô bé Star kêu to thảm thiết.
Đúng lúc này, Thẩm Dịch quăng xuống Hỏa Thần Pháo, mạnh mẽ vung Phi Trảo.
Phi Trảo như điện đâm rách trời cao, chộp ngay đùi Tập Tiểu Phàm.
Thẩm Dịch nhấc tay một phát, ngạnh sanh kéo Tập Tiểu Phàm trở lại.
Nhưng mà hắn cuối cùng chỉ có thể cứu một người, bất lực nhìn cô bé Star bay đi.
Cô gái nhỏ lập tức tách xa cả bọn, Kim Cương xoay người một cái hồi trở lại xe, sau đó Tập Tiểu Phàm bị Thẩm Dịch ném lại cho Kim Cương, bên tai vang lên giọng nói lạnh tanh của Thẩm Dịch: “Lần này nắm chặt!” Trong lòng Kim Cương khẽ run.
Xe việt dã trên không nhào lộn xuống đất, sau khi phát ra tiếng va đập kịch liệt liền tắt máy tại chỗ. “Chúng ta phải cứu Star trở về!” Kyle Reese kêu to.
Xa xa, Star cũng nặng nề rớt trên mặt đất, lăn mấy vòng rồi ngất đi, nhóm lớn Kẻ Thu Gặt chen nhau đuổi tới.
Nếu như lúc này quay lại, bọn hắn vẫn có thể cướp cô bé về, nhưng hậu quả chính là tiến vào tầm bắn của Kẻ Thu Gặt lẫn vòng vây mô-tô.
Thẩm Dịch đưa tay nhấn lên xe một cái, phát động Kích Hoạt, đồng thời hô to: “Không được nữa rồi, đi mau!” Nếu như có thể, Thẩm Dịch cũng muốn cứu Star, nhưng hắn biết rõ bọn hắn căn bản không có khả năng thừa nhận hậu quả việc này.
Chu Nghi Vũ đạp cần ga, xe việt dã lại phóng đi lần nữa.
Kyle Reese tức giận đánh tới, hét to với Thẩm Dịch: “Khốn kiếp! Các anh không thể vứt bỏ bạn ấy!” Thẩm Dịch uốn cánh tay Kely lại, một quyền đánh lên cằm cho cậu ngất xỉu, bên tai vang lên thanh âm nhắc nhở lãnh khốc vô tình của Huyết Tinh văn chương: “Bởi vì ngươi áp dụng biện pháp cưỡng chế với Kyle Reese, thủ đoạn nghiêm trọng, khấu trừ ba trăm điểm Huyết Tinh.” Một quyền đánh rớt ba trăm điểm Huyết Tinh của chính mình, Thẩm Dịch lại phảng phất như không nghe thấy, giơ súng điên cuồng bắn phá máy bay tiêm kích đuôi én trên không.
Lúc này cũng không phải thời điểm so đo được mất.
Marcus đột nhiên nói: “Cho ta một khẩu súng, ta cũng có thể giúp đỡ chiến đấu.” Thẩm Dịch không nói hai lời, tiện tay lấy ra một khẩu súng máy hạng nặng từ không gian văn chương ném cho Marcus. Chứng kiến những người này có thể khi không biến ra trang bị, trong mắt Marcus hiện lên vẻ kinh ngạc, nhưng cái gì cũng không hỏi, chỉ quay đầu nổ súng.
Bất luận họ là ai, máy móc mới là kẻ địch duy nhất!
Xe việt dã điên cuồng chạy trốn trên đường, cách Star ngày càng xa, một Kẻ Thu Gặt chạy tới, nắm cô bé trên mặt đất lên, tiện tay ném ra phía sau… Kim Cương xa xa nhìn thấy hết thảy, trong ánh mắt hiện lên vẻ áy náy.
Hắn tự nói với mình bằng âm thanh nhỏ tới mức chỉ bản thân nghe được: “Xin lỗi nhé… cô bé.”
Thiếu đi một Star cũng không thể giảm bớt bao nhiêu phụ trọng cho xe việt dã.
Tốc độ xe y nguyên không thể tăng lên, đạn đạo gào thét trên bầu trời thỉnh thoảng vẫn rơi vào bốn phía xe việt dã, con đường bị tạc gồ ghề, tái một bước khiến tốc độ xe việt dã chịu ảnh hưởng.
Một Kẻ Thu Gặt nện bước ùng ùng vọt tới, thân thể cao lớn đứng lại cách xe việt dã 300m, cự pháo đầu vai chợt lóe lên ánh lửa, một căn nhà ven đường bị tạc thành mảnh vụn bay đầy trời.
Xe việt dã xuyên qua đám lửa bốc lên, Chu Nghi Vũ gân cổ gào thét: “Tiếp tục như vậy không được, xe này ít nhất còn phải giảm trọng lượng hai người!” Hỏa Thần Pháo trong tay Thẩm Dịch bắn rầm rập vào một chiếc mô-tô Terminator, đánh nó bay vút lên trời, rồi mới ngang nhiên nói: “Thế mới cần ngươi làm ra chút cống hiến!” “Cống hiến gì cơ?” Chu Nghi Vũ ngây người. “Ngươi không phải còn chiếc gắn máy sao?” Thẩm Dịch lớn tiếng đáp.
Chu Nghi Vũ tức giận chửi ầm lên: “Đó là lão tử dùng điểm Huyết Tinh mua được!” “Nếu ngươi không nỡ thì 500 điểm bán cho ta.” “Ngươi còn thiếu ta cả núi đây nè!” “Cho nên ngươi càng cần ta sống, bằng không thì ngươi đi đâu đòi nợ nha?” “Móa!” Chu Nghi Vũ tức giận ấn còi một phát, mạnh mẽ chuyển thân xe, tránh khỏi trọng pháo Kẻ Thu Gặt bắn tới, hét to: “Được rồi, vậy ai tới lái xe máy?” “Kim Cương, anh mang theo cậu bé đi xe mô-tô!” Thẩm Dịch chĩa chĩa Kyle Reese. “OK!” Kim Cương thu súng lại.
Chu Nghi Vũ lấy ra chiếc Harley-Davidson của mình từ trong văn chương, lúc trong văn chương thứ này không chiếm sức nặng, vừa ra văn chương lập tức ép lên xe việt dã.
Kim Cương tiếp nhận xe mô-tô nhanh chóng khởi động, từ xe việt dã phi thân mà ra, Thẩm Dịch ném Kely về phía Kim Cương, Kim Cương lái xe mô-tô mạnh mẽ hoa lệ quay người trên không, vừa vặn tiếp được Kely. Khống chế xe dưới tác dụng Niệm Khống, theo mức độ nào đó cũng giống như thiên phú Người Xe Nhất Thể của Chu Nghi Vũ, cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu, chỉ là không cách nào duy trì quá lâu.
Xe mô-tô vừa mới tiếp xúc mặt đất liền gầm thét phóng về phía trước.
“Đi đường bên trái!” Thẩm Dịch kêu to.
Một chiếc gắn máy cùng một chiếc xe việt dã điên cuồng lái vào đại lộ bên trái, phía sau là nhóm lớn người máy Terminator đuổi theo.
Con đường bên trái là đại lộ Rodeo vốn từng nổi danh nhất LA, tại đây từng là phố buôn bán quần áo và trang sức xa hoa nhất, tinh xảo nhất thành phố Los Angeles, tụ tập những nhà thiết kế nổi tiếng hàng đầu thế giới, được công chúng quốc tế hoan nghênh nhất.
Sau ngày Phán Xét, phồn hoa không còn, từng là cao ốc mọc lên san sát như rừng hoa mùa hạ biến thành dãy nhà tan hoang sắp hỏng, rác rưởi đầy đường phố, giấy vụn bay tán loạn, ô tô rỉ chỗ nào cũng có.
Kim Cương lái Harley-Davidson xung trận phía trước, xe việt dã theo sát phía sau, giúp hắn ngăn đạn. Sau khi thiếu đi hai người, phụ trọng xe việt dã giảm đi sâu sắc, tốc độ cũng theo đó tăng lên.
Hai phút sau xe việt dã đã tiến vào khu vực trung ương đường Rodeo, tại đây hai bên đều là cao ốc, máy bay tiêm kích đuôi én tạm thời không cách nào lao xuống, chỉ có thể xoay quanh trên không, còn đám mô-tô Terminator và Kẻ Thu Gặt thì đang lục tục bám riết. Bởi vì vấn đề đường xá, đám mô-tô Terminator càng đuổi càng gần. “Cmn ngươi chọn cái đường nát gì thế?” Chu Nghi Vũ mắng to lên. “Ít nói nhảm, không giết chết nhóm truy binh này, chúng ta đừng hòng chạy nổi.” Thẩm Dịch tức giận trả lời. “Giết chúng?” Chu Nghi Vũ quái dị kêu: “Ngươi lấy cái gì giết? Đó là Kẻ Thu Gặt, là người máy cực phẩm trong số người máy cấp C! Thực lực tương đương với tụi CC!” “Ta biết.” Thẩm Dịch cười lạnh: “Bất quá chúng không có óc, cho nên cũng là ngu nhất.” Nói xong Thẩm Dịch xuất ra một vật từ Huyết Tinh văn chương.
Dây thép siêu hợp kim!
Chính là chiến lợi phẩm đến từ Kẻ Thu Gặt bị bọn hắn giết chết lúc trước.
Hai đầu dây đều gắn một cái neo lớn, vốn là vũ khí quấn trên cánh tay Kẻ Thu Gặt, lại bị Thẩm Dịch tháo xuống.
Thời khắc này Thẩm Dịch xuất ra dây thép, giơ lên một đầu neo bắt đầu xoay tròn, dùng 35 điểm lực lượng hiện nay của hắn, huy động này sợi dây to tướng này đã không phải là vấn đề.
Dây thép xoay vù vù trong tay Thẩm Dịch dần dần hóa thành một cơn cuồng phong, Thẩm Dịch mạnh mẽ buông tay, ném dây về phía một tòa cao ốc bên cạnh, một đợt ma sát nóng hổi trên tay, dây kéo nện vào nhà, quấn vào một cây cột lớn. Cùng lúc đó, Thẩm Dịch ném đầu dây còn lại về phía cột trụ một tòa nhà khác.
Dây thép cực lớn lập tức căng ngang giữa đường.
Hai chiếc mô-tô Terminator đứng mũi chịu sào đâm vào dây thép, ầm ầm bay lên, sau đó hết chiếc này đến chiếc khác nối gót nhau đụng vào dây thép, nhao nhao văng lên trời, trên không trung rơi xuống bốc cháy liên tục, tràng diện đồ sộ.
Bất quá cũng không phải tất cả máy móc đều đần như vậy.
Một chiếc mô-tô Terminator mạnh mẽ nghiêng thân xe, trượt qua dưới dây thép, Hỏa Thần Pháo trong tay Thẩm Dịch ầm ầm nổ súng, bắn nó thành phấn vụn. “Làm khá lắm!” Chu nghi Vũ kêu to lên, hắn rốt cuộc sáng tỏ vì sao Thẩm Dịch muốn mình đi đường này.
Chỉ có tại đây mới có thể khiến sợi thép kia phát huy ra tác dụng to lớn đến vậy.
Một sợi thép siêu hợp kim, đánh ngã tuyệt đại bộ phận mô-tô Terminator, quả thực là kỳ tích. Phải biết rằng những tên tốc độ siêu nhanh này mặc dù không mạnh bằng Terminator dòng T hay Kẻ Thu Gặt, nhưng tốc độ của chúng gây ra phiền toái cho những kẻ đào vong như bọn hắn ngang ngửa với máy bay tiêm kích, chưa kể chúng còn có ưu thế về số lượng. “Kế tiếp làm sao bây giờ?” Chu Nghi Vũ kêu lên: “Đằng sau còn có Kẻ Thu Gặt, trên thân bọn nó còn có Terminator chưa phóng xuất!” “Mấy thằng to con kia tốc độ không nhanh, trước sặc điệu rơi Sát Thủ Săn Mồi trên trời đã!” Thẩm Dịch lớn tiếng trả lời.
Tám chiếc máy bay tiêm kích đuôi én trên bầu trời mới là phiền toái lớn nhất của đám người mạo hiểm, Thẩm Dịch kêu với Kim Cương phía trước: “Kim Cương, Niệm Khống của anh còn có thể đối phó mấy chiếc?” Kim Cương lớn tiếng trả lời: “Mới khôi phục 50 điểm! Cho dù tiêu hao tánh mạng cũng chỉ có thể tối đa hai chiếc!” “Đợi đến lúc tôi bảo thì anh hãy động thủ lần nữa!” Thẩm Dịch kêu lên.
Nói xong Thẩm Dịch lôi ra một ống phóng rốc-két, đó chính là thứ hắn chôm được từ trên mẫu hạm.
Chu Nghi Vũ vừa nhìn thấy ống phóng rốc-két đã tức giận mắng to thành tiếng: “Ngươi có ống phóng rốc-két sao không sớm chút lấy ra? Lần trước còn dùng T6 của ta nữa!” “Bởi vì ta chỉ có cmn hai phát hỏa tiễn!” Thẩm Dịch tức giận trả lời: “Nếu như trong tàu mẹ không phải ngươi cứ thúc ta lên xuống như vậy, ta vốn có thể lấy được cả thùng!” Chu Nghi Vũ nhất thời chinh nhiên.
Hắn vốn căn bản không thể hiểu Thẩm Dịch cần gì phải trước sau cướp sạch kho súng ống lẫn Kẻ Thu Gặt, nhưng hiện tại xem ra, Thẩm Dịch làm hoàn toàn chính xác.
Trên thực tế trong mắt Thẩm Dịch, mớ súng ống đạn dược trong thế giới nhiệm vụ mặc dù không cách nào mang về, nhưng không có nghĩa không có giá trị lợi dụng thực tiễn.
Cũng như chơi Plans vs Zombie, điểm Huyết Tinh chính là tiền bên ngoài trò chơi, có thể cho người chơi có được năng lực hay đạo cụ đặc thù, mà thu hoạch không phải ban thưởng trong thế giới nhiệm vụ, chính là mặt trời bắt buộc cần lúc vượt qua kiểm tra, mặc dù trọng yếu nhưng không cách nào tích lũy.
Chỉ có điều kỹ năng do điểm Huyết Tinh mang tới hiển nhiên càng ý nghĩa hơn nhiều so với tiền trong trò chơi, thậm chí rất nhiều mạo hiểm giả căn bản chướng mắt những thứ thoạt nhìn không cách nào tăng lên thu hoạch của mình trong thế giới nhiệm vụ.
Có điều Thẩm Dịch xem ra, cường hóa vĩnh cửu tuy trọng yếu, nhưng thủ đoạn tạm thời gia tăng thực lực đồng dạng cũng không thể thiếu, nhất là trong thế giới công nghệ cao trước mắt này, ý nghĩa sử dụng kỹ năng bản thân giảm xuống rất nhiều, từ đó thủ đoạn tạm thời cường hóa nhập gia tuỳ tục liền tỏ ra cực kỳ trọng yếu.
Chút kinh nghiệm này, vẫn là hắn có được từ nhiệm vụ Thế Chiến thứ hai, cuộc chiến kia đánh tới giai đoạn sau, tuyệt đại đa số mạo hiểm giả đều dùng vũ khí chiến đấu tịch thu được từ chiến trường.
Mà tới thế giới X-Men, sau khi giết sạch nhóm dị nhân đầu tiên, Thẩm Dịch đã lập tức an bài binh sĩ nhảy dù cướp sạch tất cả súng ống đạn dược, tăng cường thực lực bản thân.
Thế giới Terminator lần này, bên trong có vô số trang bị công nghệ cao, thay vì tiêu hao điểm Huyết Tinh mang theo trang bị vĩnh cửu từ Huyết Tinh đô thị, còn không bằng lấy trang bị dùng duy nhất một lần ngay tại chỗ, cho nên tiểu đội 641 lần này cũng không chi tiêu bao nhiêu điểm Huyết Tinh dự lưu, phần lớn giữ lại chuẩn bị triệu hoán lính dù.
Thời khắc này xuất ra ống phóng rốc-két, Thẩm Dịch kêu với Chu Nghi Vũ: “Chạy xe lên nóc nhà đi, ta muốn xạ kích khoảng cách gần!” Đạn hỏa tiễn không nhiều lắm, Thẩm Dịch phải cam đoan tỉ lệ chính xác của mỗi phát đều là 100%. Loại tình huống này, tiếp cận vô hạn đối thủ là biện pháp tốt nhất.
Theo lời Thẩm Dịch, Chu Nghi Vũ lại lần nữa khởi động năng lực bỏ qua trọng lực kèm theo trang bị của hắn, xe việt dã phi thân vọt tới vách tường một tòa cao ốc, phóng thẳng hướng lên trời.
Cậu tận mắt nhìn hai bóng người văng ra xa, bên tai là tiếng cô bé Star kêu to thảm thiết.
Đúng lúc này, Thẩm Dịch quăng xuống Hỏa Thần Pháo, mạnh mẽ vung Phi Trảo.
Phi Trảo như điện đâm rách trời cao, chộp ngay đùi Tập Tiểu Phàm.
Thẩm Dịch nhấc tay một phát, ngạnh sanh kéo Tập Tiểu Phàm trở lại.
Nhưng mà hắn cuối cùng chỉ có thể cứu một người, bất lực nhìn cô bé Star bay đi.
Cô gái nhỏ lập tức tách xa cả bọn, Kim Cương xoay người một cái hồi trở lại xe, sau đó Tập Tiểu Phàm bị Thẩm Dịch ném lại cho Kim Cương, bên tai vang lên giọng nói lạnh tanh của Thẩm Dịch: “Lần này nắm chặt!” Trong lòng Kim Cương khẽ run.
Xe việt dã trên không nhào lộn xuống đất, sau khi phát ra tiếng va đập kịch liệt liền tắt máy tại chỗ. “Chúng ta phải cứu Star trở về!” Kyle Reese kêu to.
Xa xa, Star cũng nặng nề rớt trên mặt đất, lăn mấy vòng rồi ngất đi, nhóm lớn Kẻ Thu Gặt chen nhau đuổi tới.
Nếu như lúc này quay lại, bọn hắn vẫn có thể cướp cô bé về, nhưng hậu quả chính là tiến vào tầm bắn của Kẻ Thu Gặt lẫn vòng vây mô-tô.
Thẩm Dịch đưa tay nhấn lên xe một cái, phát động Kích Hoạt, đồng thời hô to: “Không được nữa rồi, đi mau!” Nếu như có thể, Thẩm Dịch cũng muốn cứu Star, nhưng hắn biết rõ bọn hắn căn bản không có khả năng thừa nhận hậu quả việc này.
Chu Nghi Vũ đạp cần ga, xe việt dã lại phóng đi lần nữa.
Kyle Reese tức giận đánh tới, hét to với Thẩm Dịch: “Khốn kiếp! Các anh không thể vứt bỏ bạn ấy!” Thẩm Dịch uốn cánh tay Kely lại, một quyền đánh lên cằm cho cậu ngất xỉu, bên tai vang lên thanh âm nhắc nhở lãnh khốc vô tình của Huyết Tinh văn chương: “Bởi vì ngươi áp dụng biện pháp cưỡng chế với Kyle Reese, thủ đoạn nghiêm trọng, khấu trừ ba trăm điểm Huyết Tinh.” Một quyền đánh rớt ba trăm điểm Huyết Tinh của chính mình, Thẩm Dịch lại phảng phất như không nghe thấy, giơ súng điên cuồng bắn phá máy bay tiêm kích đuôi én trên không.
Lúc này cũng không phải thời điểm so đo được mất.
Marcus đột nhiên nói: “Cho ta một khẩu súng, ta cũng có thể giúp đỡ chiến đấu.” Thẩm Dịch không nói hai lời, tiện tay lấy ra một khẩu súng máy hạng nặng từ không gian văn chương ném cho Marcus. Chứng kiến những người này có thể khi không biến ra trang bị, trong mắt Marcus hiện lên vẻ kinh ngạc, nhưng cái gì cũng không hỏi, chỉ quay đầu nổ súng.
Bất luận họ là ai, máy móc mới là kẻ địch duy nhất!
Xe việt dã điên cuồng chạy trốn trên đường, cách Star ngày càng xa, một Kẻ Thu Gặt chạy tới, nắm cô bé trên mặt đất lên, tiện tay ném ra phía sau… Kim Cương xa xa nhìn thấy hết thảy, trong ánh mắt hiện lên vẻ áy náy.
Hắn tự nói với mình bằng âm thanh nhỏ tới mức chỉ bản thân nghe được: “Xin lỗi nhé… cô bé.”
Thiếu đi một Star cũng không thể giảm bớt bao nhiêu phụ trọng cho xe việt dã.
Tốc độ xe y nguyên không thể tăng lên, đạn đạo gào thét trên bầu trời thỉnh thoảng vẫn rơi vào bốn phía xe việt dã, con đường bị tạc gồ ghề, tái một bước khiến tốc độ xe việt dã chịu ảnh hưởng.
Một Kẻ Thu Gặt nện bước ùng ùng vọt tới, thân thể cao lớn đứng lại cách xe việt dã 300m, cự pháo đầu vai chợt lóe lên ánh lửa, một căn nhà ven đường bị tạc thành mảnh vụn bay đầy trời.
Xe việt dã xuyên qua đám lửa bốc lên, Chu Nghi Vũ gân cổ gào thét: “Tiếp tục như vậy không được, xe này ít nhất còn phải giảm trọng lượng hai người!” Hỏa Thần Pháo trong tay Thẩm Dịch bắn rầm rập vào một chiếc mô-tô Terminator, đánh nó bay vút lên trời, rồi mới ngang nhiên nói: “Thế mới cần ngươi làm ra chút cống hiến!” “Cống hiến gì cơ?” Chu Nghi Vũ ngây người. “Ngươi không phải còn chiếc gắn máy sao?” Thẩm Dịch lớn tiếng đáp.
Chu Nghi Vũ tức giận chửi ầm lên: “Đó là lão tử dùng điểm Huyết Tinh mua được!” “Nếu ngươi không nỡ thì 500 điểm bán cho ta.” “Ngươi còn thiếu ta cả núi đây nè!” “Cho nên ngươi càng cần ta sống, bằng không thì ngươi đi đâu đòi nợ nha?” “Móa!” Chu Nghi Vũ tức giận ấn còi một phát, mạnh mẽ chuyển thân xe, tránh khỏi trọng pháo Kẻ Thu Gặt bắn tới, hét to: “Được rồi, vậy ai tới lái xe máy?” “Kim Cương, anh mang theo cậu bé đi xe mô-tô!” Thẩm Dịch chĩa chĩa Kyle Reese. “OK!” Kim Cương thu súng lại.
Chu Nghi Vũ lấy ra chiếc Harley-Davidson của mình từ trong văn chương, lúc trong văn chương thứ này không chiếm sức nặng, vừa ra văn chương lập tức ép lên xe việt dã.
Kim Cương tiếp nhận xe mô-tô nhanh chóng khởi động, từ xe việt dã phi thân mà ra, Thẩm Dịch ném Kely về phía Kim Cương, Kim Cương lái xe mô-tô mạnh mẽ hoa lệ quay người trên không, vừa vặn tiếp được Kely. Khống chế xe dưới tác dụng Niệm Khống, theo mức độ nào đó cũng giống như thiên phú Người Xe Nhất Thể của Chu Nghi Vũ, cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu, chỉ là không cách nào duy trì quá lâu.
Xe mô-tô vừa mới tiếp xúc mặt đất liền gầm thét phóng về phía trước.
“Đi đường bên trái!” Thẩm Dịch kêu to.
Một chiếc gắn máy cùng một chiếc xe việt dã điên cuồng lái vào đại lộ bên trái, phía sau là nhóm lớn người máy Terminator đuổi theo.
Con đường bên trái là đại lộ Rodeo vốn từng nổi danh nhất LA, tại đây từng là phố buôn bán quần áo và trang sức xa hoa nhất, tinh xảo nhất thành phố Los Angeles, tụ tập những nhà thiết kế nổi tiếng hàng đầu thế giới, được công chúng quốc tế hoan nghênh nhất.
Sau ngày Phán Xét, phồn hoa không còn, từng là cao ốc mọc lên san sát như rừng hoa mùa hạ biến thành dãy nhà tan hoang sắp hỏng, rác rưởi đầy đường phố, giấy vụn bay tán loạn, ô tô rỉ chỗ nào cũng có.
Kim Cương lái Harley-Davidson xung trận phía trước, xe việt dã theo sát phía sau, giúp hắn ngăn đạn. Sau khi thiếu đi hai người, phụ trọng xe việt dã giảm đi sâu sắc, tốc độ cũng theo đó tăng lên.
Hai phút sau xe việt dã đã tiến vào khu vực trung ương đường Rodeo, tại đây hai bên đều là cao ốc, máy bay tiêm kích đuôi én tạm thời không cách nào lao xuống, chỉ có thể xoay quanh trên không, còn đám mô-tô Terminator và Kẻ Thu Gặt thì đang lục tục bám riết. Bởi vì vấn đề đường xá, đám mô-tô Terminator càng đuổi càng gần. “Cmn ngươi chọn cái đường nát gì thế?” Chu Nghi Vũ mắng to lên. “Ít nói nhảm, không giết chết nhóm truy binh này, chúng ta đừng hòng chạy nổi.” Thẩm Dịch tức giận trả lời. “Giết chúng?” Chu Nghi Vũ quái dị kêu: “Ngươi lấy cái gì giết? Đó là Kẻ Thu Gặt, là người máy cực phẩm trong số người máy cấp C! Thực lực tương đương với tụi CC!” “Ta biết.” Thẩm Dịch cười lạnh: “Bất quá chúng không có óc, cho nên cũng là ngu nhất.” Nói xong Thẩm Dịch xuất ra một vật từ Huyết Tinh văn chương.
Dây thép siêu hợp kim!
Chính là chiến lợi phẩm đến từ Kẻ Thu Gặt bị bọn hắn giết chết lúc trước.
Hai đầu dây đều gắn một cái neo lớn, vốn là vũ khí quấn trên cánh tay Kẻ Thu Gặt, lại bị Thẩm Dịch tháo xuống.
Thời khắc này Thẩm Dịch xuất ra dây thép, giơ lên một đầu neo bắt đầu xoay tròn, dùng 35 điểm lực lượng hiện nay của hắn, huy động này sợi dây to tướng này đã không phải là vấn đề.
Dây thép xoay vù vù trong tay Thẩm Dịch dần dần hóa thành một cơn cuồng phong, Thẩm Dịch mạnh mẽ buông tay, ném dây về phía một tòa cao ốc bên cạnh, một đợt ma sát nóng hổi trên tay, dây kéo nện vào nhà, quấn vào một cây cột lớn. Cùng lúc đó, Thẩm Dịch ném đầu dây còn lại về phía cột trụ một tòa nhà khác.
Dây thép cực lớn lập tức căng ngang giữa đường.
Hai chiếc mô-tô Terminator đứng mũi chịu sào đâm vào dây thép, ầm ầm bay lên, sau đó hết chiếc này đến chiếc khác nối gót nhau đụng vào dây thép, nhao nhao văng lên trời, trên không trung rơi xuống bốc cháy liên tục, tràng diện đồ sộ.
Bất quá cũng không phải tất cả máy móc đều đần như vậy.
Một chiếc mô-tô Terminator mạnh mẽ nghiêng thân xe, trượt qua dưới dây thép, Hỏa Thần Pháo trong tay Thẩm Dịch ầm ầm nổ súng, bắn nó thành phấn vụn. “Làm khá lắm!” Chu nghi Vũ kêu to lên, hắn rốt cuộc sáng tỏ vì sao Thẩm Dịch muốn mình đi đường này.
Chỉ có tại đây mới có thể khiến sợi thép kia phát huy ra tác dụng to lớn đến vậy.
Một sợi thép siêu hợp kim, đánh ngã tuyệt đại bộ phận mô-tô Terminator, quả thực là kỳ tích. Phải biết rằng những tên tốc độ siêu nhanh này mặc dù không mạnh bằng Terminator dòng T hay Kẻ Thu Gặt, nhưng tốc độ của chúng gây ra phiền toái cho những kẻ đào vong như bọn hắn ngang ngửa với máy bay tiêm kích, chưa kể chúng còn có ưu thế về số lượng. “Kế tiếp làm sao bây giờ?” Chu Nghi Vũ kêu lên: “Đằng sau còn có Kẻ Thu Gặt, trên thân bọn nó còn có Terminator chưa phóng xuất!” “Mấy thằng to con kia tốc độ không nhanh, trước sặc điệu rơi Sát Thủ Săn Mồi trên trời đã!” Thẩm Dịch lớn tiếng trả lời.
Tám chiếc máy bay tiêm kích đuôi én trên bầu trời mới là phiền toái lớn nhất của đám người mạo hiểm, Thẩm Dịch kêu với Kim Cương phía trước: “Kim Cương, Niệm Khống của anh còn có thể đối phó mấy chiếc?” Kim Cương lớn tiếng trả lời: “Mới khôi phục 50 điểm! Cho dù tiêu hao tánh mạng cũng chỉ có thể tối đa hai chiếc!” “Đợi đến lúc tôi bảo thì anh hãy động thủ lần nữa!” Thẩm Dịch kêu lên.
Nói xong Thẩm Dịch lôi ra một ống phóng rốc-két, đó chính là thứ hắn chôm được từ trên mẫu hạm.
Chu Nghi Vũ vừa nhìn thấy ống phóng rốc-két đã tức giận mắng to thành tiếng: “Ngươi có ống phóng rốc-két sao không sớm chút lấy ra? Lần trước còn dùng T6 của ta nữa!” “Bởi vì ta chỉ có cmn hai phát hỏa tiễn!” Thẩm Dịch tức giận trả lời: “Nếu như trong tàu mẹ không phải ngươi cứ thúc ta lên xuống như vậy, ta vốn có thể lấy được cả thùng!” Chu Nghi Vũ nhất thời chinh nhiên.
Hắn vốn căn bản không thể hiểu Thẩm Dịch cần gì phải trước sau cướp sạch kho súng ống lẫn Kẻ Thu Gặt, nhưng hiện tại xem ra, Thẩm Dịch làm hoàn toàn chính xác.
Trên thực tế trong mắt Thẩm Dịch, mớ súng ống đạn dược trong thế giới nhiệm vụ mặc dù không cách nào mang về, nhưng không có nghĩa không có giá trị lợi dụng thực tiễn.
Cũng như chơi Plans vs Zombie, điểm Huyết Tinh chính là tiền bên ngoài trò chơi, có thể cho người chơi có được năng lực hay đạo cụ đặc thù, mà thu hoạch không phải ban thưởng trong thế giới nhiệm vụ, chính là mặt trời bắt buộc cần lúc vượt qua kiểm tra, mặc dù trọng yếu nhưng không cách nào tích lũy.
Chỉ có điều kỹ năng do điểm Huyết Tinh mang tới hiển nhiên càng ý nghĩa hơn nhiều so với tiền trong trò chơi, thậm chí rất nhiều mạo hiểm giả căn bản chướng mắt những thứ thoạt nhìn không cách nào tăng lên thu hoạch của mình trong thế giới nhiệm vụ.
Có điều Thẩm Dịch xem ra, cường hóa vĩnh cửu tuy trọng yếu, nhưng thủ đoạn tạm thời gia tăng thực lực đồng dạng cũng không thể thiếu, nhất là trong thế giới công nghệ cao trước mắt này, ý nghĩa sử dụng kỹ năng bản thân giảm xuống rất nhiều, từ đó thủ đoạn tạm thời cường hóa nhập gia tuỳ tục liền tỏ ra cực kỳ trọng yếu.
Chút kinh nghiệm này, vẫn là hắn có được từ nhiệm vụ Thế Chiến thứ hai, cuộc chiến kia đánh tới giai đoạn sau, tuyệt đại đa số mạo hiểm giả đều dùng vũ khí chiến đấu tịch thu được từ chiến trường.
Mà tới thế giới X-Men, sau khi giết sạch nhóm dị nhân đầu tiên, Thẩm Dịch đã lập tức an bài binh sĩ nhảy dù cướp sạch tất cả súng ống đạn dược, tăng cường thực lực bản thân.
Thế giới Terminator lần này, bên trong có vô số trang bị công nghệ cao, thay vì tiêu hao điểm Huyết Tinh mang theo trang bị vĩnh cửu từ Huyết Tinh đô thị, còn không bằng lấy trang bị dùng duy nhất một lần ngay tại chỗ, cho nên tiểu đội 641 lần này cũng không chi tiêu bao nhiêu điểm Huyết Tinh dự lưu, phần lớn giữ lại chuẩn bị triệu hoán lính dù.
Thời khắc này xuất ra ống phóng rốc-két, Thẩm Dịch kêu với Chu Nghi Vũ: “Chạy xe lên nóc nhà đi, ta muốn xạ kích khoảng cách gần!” Đạn hỏa tiễn không nhiều lắm, Thẩm Dịch phải cam đoan tỉ lệ chính xác của mỗi phát đều là 100%. Loại tình huống này, tiếp cận vô hạn đối thủ là biện pháp tốt nhất.
Theo lời Thẩm Dịch, Chu Nghi Vũ lại lần nữa khởi động năng lực bỏ qua trọng lực kèm theo trang bị của hắn, xe việt dã phi thân vọt tới vách tường một tòa cao ốc, phóng thẳng hướng lên trời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.