Chương 2250: Bảy người liên thủ
Hoành Tảo Thiên Nhai
23/04/2019
Nhiếp Vân là văn khảo thi đệ nhất, võ khảo thi cũng là đệ nhất, tuy không có chiến đấu qua nhưng người này biết rõ thực lực của hắn cực mạnh.
- Lưu lại đi!
Nhìn thấy tốc độ của người này nhanh chóng, ngay sau đó đã bỏ chạy mất dạng thì hắn cười lạnh, Nhiếp Vân tiến về phía trước một bước sau đó điểm một cái.
Bành!
Thanh niên đang đào tẩu lúc này té xuống đất, toàn thân bị dây thừng bao phủ và té xuống đất.
Muốn trở thành quán quân thì phải chiến đấu, quét sạch tất cả chướng ngại khác, đã lựa chọn ra tay, Nhiếp Vân cũng không lưu tình, đương nhiên hắn không hạ sát thủ, chỉ cần chế trụ đối phương là có thể đào thải đối thủ.
Quả nhiên người này vừa bị hắn chế trụ, trận pháp không gian lập tức đánh ra một đạo hàn quang và bao phủ hắn vào trong, chỉ trong nháy mắt truyền tống hắn ra bên ngoài.
Tiện tay xử lý đến một người, Nhiếp Vân tiếp tục tiến lên phía trước, còn chưa đi vài bước đã nhìn thấy bảy người đứng cách đó không xa.
Bảy người này liên thủ với nhau, nhìn thấy hắn đột nhiên xuất hiện cho nên lộ ra ý cảnh giác.
- Là Vân Đồng, là hắc mã lớn nhất lần này!
Mọi người nhận ra.
- Hắc hắc, lại đại hắc mã, bảy người chúng ta liên thủ, ta không tin hắn có thể chiến thắng.
Mọi người cùng nhau động thủ tiêu diệt hắn, có lẽ chúng ta sẽ lọt vào top ba đấy.
- Không sai, cầu phú quý trong nguy hiểm, có thể tiêu diệt tên này, thứ tự của chúng ta sẽ tăng lớn, mặc dù không tiến vào top ba cũng có thể lọt vào top mười.
- Mọi người cùng nhau động thủ, không thể để hắn chạy trốn, bằng không một khi hắn trả thù không ai trong chúng ta có thể chạy thoát!
Nhìn thấy Nhiếp Vân, mọi người vốn kinh ngạc, ngay sau đó từng đạo ý niệm xuất hiện và lộ ra nụ cười hưng phấn.
Người trước mắt vô cùng có khả năng đạt được quán quân, nếu như một mình gặp được nhất định có bao xa trốn bao xa, hiện tại đối phương đi một mình, bảy người bọn họ liên thủ có lẽ có thể loại bỏ đối phương.
Sưu sưu sưu sưu!
Bảy người này cũng là kẻ quyết đoán, ý niệm truyền đạt trong nháy mắt, lúc này đồng thời ra tay, bảy đại cao thủ liên hợp lực lượng cường đại lan tới giống như mưa to gió lớn.
Bảy người này đều là cường giả hai ngàn tám trăm đại đạo, sau lưng của bọn họ đều có thanh kiếm, đồng thời ra tay, bảy kiếm hỗn độn thần binh đỉnh phong mang theo lực lượng và hào quang cường đại bao phủ không gian chung quanh Nhiếp Vân, mặc dù cường giả cấp bậc tông chủ bị tập kích cũng chật vật khó có thể chống cự.
- Không tệ!
Nhiếp Vân không có trốn tránh, cũng không có cầm binh khí gì, thân thể khẽ động, phòng ngự chi khí trong người xuất hiện bao phủ hắn vào trong, hào quang sáng tỏa sáng.
Đinh đinh đinh đinh!
Bảy người công kích vào phòng ngự chi khí giống như ném hòn đá vào biển cả, chỉ phát ra âm thanh đinh đương mà thôi.
Thực lực những người này mạnh nhưng còn chưa đủ làm hắn xuất chúa tể thần binh thậm chí hỗn độn thần binh đỉnh phong, chỉ dựa vào phòng ngự chi khí là có thể phá vỡ công kích của bọn họ.
Đối phương công kích không cách nào phá vỡ phòng ngự, nắm đấm Nhiếp Vân đánh thẳng về phía trước, không gian như bị nghiền nát.
Răng rắc!
Những người này không kịp phản ứng đã bị đánh bay ra ngoài, toàn thân run rẩy và mất đi sức chiến đấu.
Nhiếp Vân biết rõ Kiền Huyết hoàng đế khẳng định đang nhìn bọn họ chiến đấu, cho nên hắn không hạ sát thủ, chỉ đánh bọn họ trọng thương mất đi lực lượng mà thôi.
- Ngươi. . .
Bảy người liên thủ công kích toàn lực nhưng không làm gì được đối phương, ngược lại bị một quyền của hắn đánh tới làm biến sắc.
Người trước mắt còn đáng sợ hơn bọn họ tưởng tượng rất nhiều, nhất là đối mặt bảy người nhưng không có chút sợ hãi nào, ngược lại còn có cảm giác như đối mặt mãnh hổ, nội tâm bọn họ lạnh buốt.
- Hắn quá mạnh mẽ, đi mau!
Trong đám người không biết ai hô một câu, bảy người liên thủ không phá được phòng nưự của đối phương, ngược lại bị đối phương kích thương một người, bọn họ đã biết rõ đối phương cường đại, tiếp tục như vậy sẽ thảm hại cho nên bỏ chạy là tốt nhất.
Sưu sưu sưu!
Sáu người còn lại chưa đi xa, tốc độ nhanh như mủi tên.
- Xuống đây đi!
Nếu như tấn công hắn mà có thể bỏ chạy thì Nhiếp Vân không cần ra ngoài lăn lộn, hắn cau mày đánh thẳng về phía trước.
Phần phật!
Bàn tay hóa thành mây đen đầy trời và bao phủ sáu người đào tẩu vào trong, âm thanh như mưa vang lên, sáu người đồng loạt rơi xuống đất, vừa vặn rơi xuống chung vị trí với người đầu tiên, đồng thời nằm thẳng trên mặt đất, chật vật không chịu nổi.
- Các ngươi đều bị loại bỏ!
Một chiêu đánh bại sáu người, trận pháp tỏa sáng trong không gian, bảy người bị thương cùng biến sắc, thẳng tới lúc này bọn họ mới hiểu ra, thiếu niên trước mắt là quái vật cường đại cỡ nào, căn bản không phải bọn họ có thể trêu chọc, đừng nói chỉ có bảy người, cho dù nhiều gấp cả trăm lần, chỉ sợ đối phương cũng có thể đối phó hoặc thong dong rời đi.
- Không biết hắn so với Kiền Huyết tứ quân tử, ai thắng ai thua. . .
Nội tâm bảy người đồng thời suy nghĩ và rời khỏi trận pháp không gian.
- Đáng tiếc!
Bàn tay Nhiếp Vân đánh một trảo sau đó thu hỗn độn thần binh đỉnh phong của bọn họ vào nạp vật đan điền, lắc đầu.
Nếu như bảy người này gặp mình liền quay người bỏ chạy, hắn chắc chắn sẽ không làm khó bọn họ, bằng vào bảy người bỏ chạy sang các hướng khác nhau, hắn muốn loại bỏ toàn bộ cũng khó, hiện tại bọn họ đã thất bại.
Tuy nơi này không thể giết người nhưng bị loại bỏ và rời khỏi sớm sẽ không có thứ tự tốt.
- Hắc hắc, rốt cuộc tìm được ngươi!
Xử lý xong bảy người, Nhiếp Vân đang định tiếp tục đi về phía trước, đột nhiên nghe được tiếng cười lạnh vang lên, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy cái gọi là Kiền Huyết tứ quân tử chẳng biết lúc nào đã đi tới trước mặt, bốn người đứng ở bốn hướng và phong tỏa không gian chung quanh.
Kiền Huyết tứ quân tử vốn ý định đoạt giải quán quân, luân phiên bị tiểu tử không biết từ đâu tới làm thất bại ý định của bọn họ, tất cả sinh ra hận ý cuồn cuộn, nhất là Mộc Huyền, mặc dù thương thế trước ngực đã hoàn hảo nhưng mất mặt rất lớn, đã sớm hận hắn thấu xương, vừa vào nơi này đã liên thủ với nhau tìm kiếm Nhiếp Vân, vừa mới cảm nhận bên này có lực lượng chấn động nên chạy tới, nhìn thấy chính là mục tiêu cần tìm nên mừng như điên.
Thấy bốn người liên hợp phong tỏa không gian chung quanh, Nhiếp Vân cũng không nói chuyện, cũng không có động tác gì.
Bốn người liên hợp thường xuyên, bằng không cũng không ăn ý như thế, bọn họ chọn phương vị nhìn như đơn giản nhưng trên thực tế lại là Tứ Tượng trận, có lực lượng tương sinh tương khắc với nhau, uy lực công kích tăng thêm rất nhiều.&
- Lưu lại đi!
Nhìn thấy tốc độ của người này nhanh chóng, ngay sau đó đã bỏ chạy mất dạng thì hắn cười lạnh, Nhiếp Vân tiến về phía trước một bước sau đó điểm một cái.
Bành!
Thanh niên đang đào tẩu lúc này té xuống đất, toàn thân bị dây thừng bao phủ và té xuống đất.
Muốn trở thành quán quân thì phải chiến đấu, quét sạch tất cả chướng ngại khác, đã lựa chọn ra tay, Nhiếp Vân cũng không lưu tình, đương nhiên hắn không hạ sát thủ, chỉ cần chế trụ đối phương là có thể đào thải đối thủ.
Quả nhiên người này vừa bị hắn chế trụ, trận pháp không gian lập tức đánh ra một đạo hàn quang và bao phủ hắn vào trong, chỉ trong nháy mắt truyền tống hắn ra bên ngoài.
Tiện tay xử lý đến một người, Nhiếp Vân tiếp tục tiến lên phía trước, còn chưa đi vài bước đã nhìn thấy bảy người đứng cách đó không xa.
Bảy người này liên thủ với nhau, nhìn thấy hắn đột nhiên xuất hiện cho nên lộ ra ý cảnh giác.
- Là Vân Đồng, là hắc mã lớn nhất lần này!
Mọi người nhận ra.
- Hắc hắc, lại đại hắc mã, bảy người chúng ta liên thủ, ta không tin hắn có thể chiến thắng.
Mọi người cùng nhau động thủ tiêu diệt hắn, có lẽ chúng ta sẽ lọt vào top ba đấy.
- Không sai, cầu phú quý trong nguy hiểm, có thể tiêu diệt tên này, thứ tự của chúng ta sẽ tăng lớn, mặc dù không tiến vào top ba cũng có thể lọt vào top mười.
- Mọi người cùng nhau động thủ, không thể để hắn chạy trốn, bằng không một khi hắn trả thù không ai trong chúng ta có thể chạy thoát!
Nhìn thấy Nhiếp Vân, mọi người vốn kinh ngạc, ngay sau đó từng đạo ý niệm xuất hiện và lộ ra nụ cười hưng phấn.
Người trước mắt vô cùng có khả năng đạt được quán quân, nếu như một mình gặp được nhất định có bao xa trốn bao xa, hiện tại đối phương đi một mình, bảy người bọn họ liên thủ có lẽ có thể loại bỏ đối phương.
Sưu sưu sưu sưu!
Bảy người này cũng là kẻ quyết đoán, ý niệm truyền đạt trong nháy mắt, lúc này đồng thời ra tay, bảy đại cao thủ liên hợp lực lượng cường đại lan tới giống như mưa to gió lớn.
Bảy người này đều là cường giả hai ngàn tám trăm đại đạo, sau lưng của bọn họ đều có thanh kiếm, đồng thời ra tay, bảy kiếm hỗn độn thần binh đỉnh phong mang theo lực lượng và hào quang cường đại bao phủ không gian chung quanh Nhiếp Vân, mặc dù cường giả cấp bậc tông chủ bị tập kích cũng chật vật khó có thể chống cự.
- Không tệ!
Nhiếp Vân không có trốn tránh, cũng không có cầm binh khí gì, thân thể khẽ động, phòng ngự chi khí trong người xuất hiện bao phủ hắn vào trong, hào quang sáng tỏa sáng.
Đinh đinh đinh đinh!
Bảy người công kích vào phòng ngự chi khí giống như ném hòn đá vào biển cả, chỉ phát ra âm thanh đinh đương mà thôi.
Thực lực những người này mạnh nhưng còn chưa đủ làm hắn xuất chúa tể thần binh thậm chí hỗn độn thần binh đỉnh phong, chỉ dựa vào phòng ngự chi khí là có thể phá vỡ công kích của bọn họ.
Đối phương công kích không cách nào phá vỡ phòng ngự, nắm đấm Nhiếp Vân đánh thẳng về phía trước, không gian như bị nghiền nát.
Răng rắc!
Những người này không kịp phản ứng đã bị đánh bay ra ngoài, toàn thân run rẩy và mất đi sức chiến đấu.
Nhiếp Vân biết rõ Kiền Huyết hoàng đế khẳng định đang nhìn bọn họ chiến đấu, cho nên hắn không hạ sát thủ, chỉ đánh bọn họ trọng thương mất đi lực lượng mà thôi.
- Ngươi. . .
Bảy người liên thủ công kích toàn lực nhưng không làm gì được đối phương, ngược lại bị một quyền của hắn đánh tới làm biến sắc.
Người trước mắt còn đáng sợ hơn bọn họ tưởng tượng rất nhiều, nhất là đối mặt bảy người nhưng không có chút sợ hãi nào, ngược lại còn có cảm giác như đối mặt mãnh hổ, nội tâm bọn họ lạnh buốt.
- Hắn quá mạnh mẽ, đi mau!
Trong đám người không biết ai hô một câu, bảy người liên thủ không phá được phòng nưự của đối phương, ngược lại bị đối phương kích thương một người, bọn họ đã biết rõ đối phương cường đại, tiếp tục như vậy sẽ thảm hại cho nên bỏ chạy là tốt nhất.
Sưu sưu sưu!
Sáu người còn lại chưa đi xa, tốc độ nhanh như mủi tên.
- Xuống đây đi!
Nếu như tấn công hắn mà có thể bỏ chạy thì Nhiếp Vân không cần ra ngoài lăn lộn, hắn cau mày đánh thẳng về phía trước.
Phần phật!
Bàn tay hóa thành mây đen đầy trời và bao phủ sáu người đào tẩu vào trong, âm thanh như mưa vang lên, sáu người đồng loạt rơi xuống đất, vừa vặn rơi xuống chung vị trí với người đầu tiên, đồng thời nằm thẳng trên mặt đất, chật vật không chịu nổi.
- Các ngươi đều bị loại bỏ!
Một chiêu đánh bại sáu người, trận pháp tỏa sáng trong không gian, bảy người bị thương cùng biến sắc, thẳng tới lúc này bọn họ mới hiểu ra, thiếu niên trước mắt là quái vật cường đại cỡ nào, căn bản không phải bọn họ có thể trêu chọc, đừng nói chỉ có bảy người, cho dù nhiều gấp cả trăm lần, chỉ sợ đối phương cũng có thể đối phó hoặc thong dong rời đi.
- Không biết hắn so với Kiền Huyết tứ quân tử, ai thắng ai thua. . .
Nội tâm bảy người đồng thời suy nghĩ và rời khỏi trận pháp không gian.
- Đáng tiếc!
Bàn tay Nhiếp Vân đánh một trảo sau đó thu hỗn độn thần binh đỉnh phong của bọn họ vào nạp vật đan điền, lắc đầu.
Nếu như bảy người này gặp mình liền quay người bỏ chạy, hắn chắc chắn sẽ không làm khó bọn họ, bằng vào bảy người bỏ chạy sang các hướng khác nhau, hắn muốn loại bỏ toàn bộ cũng khó, hiện tại bọn họ đã thất bại.
Tuy nơi này không thể giết người nhưng bị loại bỏ và rời khỏi sớm sẽ không có thứ tự tốt.
- Hắc hắc, rốt cuộc tìm được ngươi!
Xử lý xong bảy người, Nhiếp Vân đang định tiếp tục đi về phía trước, đột nhiên nghe được tiếng cười lạnh vang lên, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy cái gọi là Kiền Huyết tứ quân tử chẳng biết lúc nào đã đi tới trước mặt, bốn người đứng ở bốn hướng và phong tỏa không gian chung quanh.
Kiền Huyết tứ quân tử vốn ý định đoạt giải quán quân, luân phiên bị tiểu tử không biết từ đâu tới làm thất bại ý định của bọn họ, tất cả sinh ra hận ý cuồn cuộn, nhất là Mộc Huyền, mặc dù thương thế trước ngực đã hoàn hảo nhưng mất mặt rất lớn, đã sớm hận hắn thấu xương, vừa vào nơi này đã liên thủ với nhau tìm kiếm Nhiếp Vân, vừa mới cảm nhận bên này có lực lượng chấn động nên chạy tới, nhìn thấy chính là mục tiêu cần tìm nên mừng như điên.
Thấy bốn người liên hợp phong tỏa không gian chung quanh, Nhiếp Vân cũng không nói chuyện, cũng không có động tác gì.
Bốn người liên hợp thường xuyên, bằng không cũng không ăn ý như thế, bọn họ chọn phương vị nhìn như đơn giản nhưng trên thực tế lại là Tứ Tượng trận, có lực lượng tương sinh tương khắc với nhau, uy lực công kích tăng thêm rất nhiều.&
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.