Chương 3309: Bí mật bên trong cốc (hạ).
Hoành Tảo Thiên Nhai
23/04/2019
Sưu!
Nói xong những chuyện này, bóng người hư huyễn biến mất không còn một chút bóng dáng tăm hơi nào. Quang mang bao bọc phù lục trước đó chậm rãi tản đi.
- Nhiếp Đồng, cầm phù lục và tinh huyết đi...
Nhiếp Vân dặn dò một câu.
- Ừm!
Nhiếp Đồng cũng không nói nhiều mà chỉ khẽ gật đầu một cái, lại đưa tay đem tinh huyết và phù lục nắm vào trong lòng bàn tay, thu vào Kiếm Giới.
- Ca ca, còn đầu cự long kia thì sao?
Sauk hi lấy đi hai thứ này, huynh đệ hai người lần nữa trở lại bên trong đại điện, Nhiếp Đồng có chút nghi hoặc nhìn về bốn phía.
Từ ca ca trong miệng hắn đã biết đầu lộ tuyến chạy trốn của đầu cự long này. Nếu như đoán không sai, hẳn là cũng ở bên trong cung điện này. Thế nhưng tại sao không hiện tại lại không có tung tích cơ chứ?
- Nếu như ta đoán không sai... Con rồng kia chính là tấm phù lục mà vừa nãy đệ đã lấy đi!
Nhiếp Vân nói.
- Phù lục?
- Đúng vậy, đám Ma Kiếm Thạch bên trong cốc kia có thể biến thành sinh mệnh, như vậy nhất định tấm phù lục này cũng có thể được. Mà cũng chỉ có như vậy thì mới có thể nói xuôi được!
Nhiếp Vân chậm rãi nói.
Mặc kệ là rồng hay là sói, hay là hổ, đều có sự có mẫn cảm mà những Ma Kiếm Thạch khác không thể có được. Có thể tìm được sự tồn tại của Ma Kiếm Thạch chuẩn xác, chỉ bằng vào điểm ấy đã nói rõ nó không tầm thường, hơn nữa vừa mới tiến vào nơi này lại biến mất không còn tăm hơi, nghĩ tới nghĩ lui. Sợ rằng cũng chính là do tấm phù lục này biến thành mà thôi.
Cũng chỉ có như vậy thì mới có thể giải thích được đặc thù của đầu cự long này.
Phù lục ngay cả kiếm ý bên trong tinh huyết của Lục Hi Đại Đế cũng có thể hóa giải được. Tìm kiếm Ma Kiếm Thạch bên trong Nạp Vật Giới chỉ, như vậy còn không phải dễ như ăn cháo hay sao?
- Ồ...
Nhiếp Đồng cũng đã hiểu ra. Hắn quay đầu nhìn về hai tên Kiếm Thị phía sau rồi nói.
- Hai người này phải làm sao bây giờ?
Hai tên Kiếm Thị này vẫn đi theo ca ca, hiện tại lại bị tượng đá của Đại Đế áp bách tới mức không thể động thủ, một khi rời khỏi nơi này. Khó bảo toàn đối phương sẽ không tiếp tục truy sát.
- Nếu là khôi lỗi, nhất định sẽ có đồ vật cung cấp năng lượng cho chúng. Chỉ cần lấy ra vật này, sau đó lại nghĩ cách luyện hóa là được!
Nhiếp Vân khẽ mỉm cười nói.
Hắn từ Khí Hải đại lục đã bắt đầu cô đọng khôi lỗi, cho nên đối với đạo này hắn biết vô cùng rõ ràng.
Bất luận khôi lỗi mạnh tới đâu thì nhất định cũng đều có nơi cung cấp năng lượng, chỉ cần lấy đi thứ cung cấp năng lượng. Như vậy khôi lỗi sẽ biến thành một đống phế phẩm.
Trước đó hai Kiếm Thị này vẫn luôn đuổi theo đánh hắn, điên cuồng tấn công, không có cách nào tìm kiếm căn nguyên năng lượng. Mà lúc này lại không giống trước kia nữa, bị tượng đá trấn áp, Kiếm Thị không thể nhúc nhích, vừa vặn giúp hắn có thể nghĩ ra biện pháp tìm được căn nguyên năng lượng, khiến bọn họ mất đi động lực.
- Ý kiến hay, vậy nhanh động thủ một chút đi...
Nghe thấy ca ca nói vậy, Nhiếp Đồng cũng nở nụ cười, nói.
Chuyện này quả thực là phương pháp tốt nhất hiện tại.
Tuy rằng hiện tại khôi lỗi không thể động đậy, thế nhưng vẫn còn chiến đấu. Nếu như không diệt từ nguy hiểm đi, như vậy coi như ném nó tới Nạp Vật thế giới thì cũng có thể lật trời được! Nếu như thực sự muốn vậy, không cẩn thận ca ca còn có thể bị thương a.
Bất quá, giải quyết vấn đề căn nguyên năng lượng thì sẽ không giống như trước kia nữa.
Không còn căn nguyên năng lượng, dù hai khôi lỗi này có lợi hại đến đâu thì cũng chỉ là phế phẩm. Khi đó ném tới đâu cũng được, chỉ cần có đủ thời gian, muốn luyện hóa hai tên kiếm thị này cũng không phải là không thể!
Đến trước mặt hai tên Kiếm Thị, Nhiếp Vân nhìn kỹ một hồi, đột nhiên lại chộp về phía đầu của hai tên Kiếm Thị.
Xì xì xì!
Nương theo lực lượng của hắn, một viên cầu màu vàng chậm rãi từ bên trong cơ thể Kiếm Thị nổi lên, rơi vào trong lòng bàn tay của hắn.
Viên cầu này vừa nhìn cũng không thấy có bất kỳ chỗ đặc thù nào. Thế nhưng chỉ cần tinh thần lan tràn ra ngoài là có thể cảm nhận được lực lượng khổng lồ ẩn chứa ở trong đó.
- Đây chính là căn nguyên năng lượng của bọn họ?
Nhiếp Đồng đi đến trước mặt của Nhiếp Vân, sau đó ngạc nhiên hỏi một câu.
- Ừm, nếu như ta đoán không sai, đây là chỉ là năng lượng thể mà Lục Hi Đại Đế hội tụ thành, không phải là hình thành từ thiên nhiên!
Nhiếp Vân nghiêm túc gật đầu.
Trước đây khôi lỗi mà hắn sử dụng đều dùng thần thạch, tinh thạch các loại coi như căn nguyên năng lượng. Thế nhưng hai tên Kiếm Thị này thì lại không giống, nắm giữ thực lực Thâu Thiên Tá Thọ, nếu như chỉ bằng vào thần thạch, nhất định sẽ không có cách nào cung cấp được đầy đủ lực lượng cho bọn họ được.
Thậm chí bất luận một loại khoáng thạch nào ở trong Thần Giới, hình thành từ thiên nhiên đều không thể cung cấp được năng lượng đầy đủ cho hai Kiếm Thị.
Bởi vậy, Lục Hi Đại Đế mới ngưng tụ lực lượng của bản thân mình làm ra loại vật này.
Trình độ tinh khiết của lực lượng trong cơ thể Đại Đế nhất định rất cao, tới mức đáng sợ, làm ra vật này cũng chẳng có gì là lạ cả.
- Bất quá... Trải qua ức vạn năm tiêu hao, coi như lúc trước năng lượng của vật này cực mạnh. Như vậy tới lúc này cũng đã tiêu hao gần hết a... E rằng cho dù luyện hóa hai Kiếm Thị này thì cũng không dùng được mấy lần, lực lượng sẽ suy kiệt tới mức không có cách nào sử dụng được nữa.
Nắm lấy viên cầu màu vàng, Nhiếp Vân không tự chủ được lắc đầu một cái.
Căn nguyên năng lượng là do Lục Hi Đại Đế làm ra, không đạt đến cấp bậc Đại Đế thì sẽ không có cách nào phục chế, cũng không có cách nào tiếp tục bổ sung năng lượng cho nó được.
Tuy rằng lúc vừa mới làm ra nó, bên trong viên cầu màu vàng ẩn chứa lực lượng mạnh mẽ, đủ để giúp cho Kiếm Thị làm bất cứ chuyện gì, nhưng mà nương theo thời gian chuyển dời. Thời gian trôi qua ức vạn năm, vẫn khiến cho lực lượng trong đó tiêu hao gần hết.
Vừa rồi hắn cũng đã cảm ứng một chút , dựa theo cường độ phát ra lực lượng của Kiếm Thị, coi như là hắn luyện hóa nó thì cũng không dùng được mấy lần. Khi đó lực lượng của những viên cầu màu vàng cũng sẽ triệt để tiêu hao hết, biến thành phế phẩm.
- Chẳng trách ngay cả Đại tế ti cũng có chút điên cuồng... Chỉ sợ hắn cũng biết điểm ấy! Biết lực lượng của Kiếm thị sắp tiêu hao hết, nhất định đang nghĩ biện pháp khiến cho hậu nhân của mình trở thành Đại Đế, một lần nữa bổ sung lực lượng cho nó!
Nhiếp Vân khẽ lắc đầu một cái.
Nói xong những chuyện này, bóng người hư huyễn biến mất không còn một chút bóng dáng tăm hơi nào. Quang mang bao bọc phù lục trước đó chậm rãi tản đi.
- Nhiếp Đồng, cầm phù lục và tinh huyết đi...
Nhiếp Vân dặn dò một câu.
- Ừm!
Nhiếp Đồng cũng không nói nhiều mà chỉ khẽ gật đầu một cái, lại đưa tay đem tinh huyết và phù lục nắm vào trong lòng bàn tay, thu vào Kiếm Giới.
- Ca ca, còn đầu cự long kia thì sao?
Sauk hi lấy đi hai thứ này, huynh đệ hai người lần nữa trở lại bên trong đại điện, Nhiếp Đồng có chút nghi hoặc nhìn về bốn phía.
Từ ca ca trong miệng hắn đã biết đầu lộ tuyến chạy trốn của đầu cự long này. Nếu như đoán không sai, hẳn là cũng ở bên trong cung điện này. Thế nhưng tại sao không hiện tại lại không có tung tích cơ chứ?
- Nếu như ta đoán không sai... Con rồng kia chính là tấm phù lục mà vừa nãy đệ đã lấy đi!
Nhiếp Vân nói.
- Phù lục?
- Đúng vậy, đám Ma Kiếm Thạch bên trong cốc kia có thể biến thành sinh mệnh, như vậy nhất định tấm phù lục này cũng có thể được. Mà cũng chỉ có như vậy thì mới có thể nói xuôi được!
Nhiếp Vân chậm rãi nói.
Mặc kệ là rồng hay là sói, hay là hổ, đều có sự có mẫn cảm mà những Ma Kiếm Thạch khác không thể có được. Có thể tìm được sự tồn tại của Ma Kiếm Thạch chuẩn xác, chỉ bằng vào điểm ấy đã nói rõ nó không tầm thường, hơn nữa vừa mới tiến vào nơi này lại biến mất không còn tăm hơi, nghĩ tới nghĩ lui. Sợ rằng cũng chính là do tấm phù lục này biến thành mà thôi.
Cũng chỉ có như vậy thì mới có thể giải thích được đặc thù của đầu cự long này.
Phù lục ngay cả kiếm ý bên trong tinh huyết của Lục Hi Đại Đế cũng có thể hóa giải được. Tìm kiếm Ma Kiếm Thạch bên trong Nạp Vật Giới chỉ, như vậy còn không phải dễ như ăn cháo hay sao?
- Ồ...
Nhiếp Đồng cũng đã hiểu ra. Hắn quay đầu nhìn về hai tên Kiếm Thị phía sau rồi nói.
- Hai người này phải làm sao bây giờ?
Hai tên Kiếm Thị này vẫn đi theo ca ca, hiện tại lại bị tượng đá của Đại Đế áp bách tới mức không thể động thủ, một khi rời khỏi nơi này. Khó bảo toàn đối phương sẽ không tiếp tục truy sát.
- Nếu là khôi lỗi, nhất định sẽ có đồ vật cung cấp năng lượng cho chúng. Chỉ cần lấy ra vật này, sau đó lại nghĩ cách luyện hóa là được!
Nhiếp Vân khẽ mỉm cười nói.
Hắn từ Khí Hải đại lục đã bắt đầu cô đọng khôi lỗi, cho nên đối với đạo này hắn biết vô cùng rõ ràng.
Bất luận khôi lỗi mạnh tới đâu thì nhất định cũng đều có nơi cung cấp năng lượng, chỉ cần lấy đi thứ cung cấp năng lượng. Như vậy khôi lỗi sẽ biến thành một đống phế phẩm.
Trước đó hai Kiếm Thị này vẫn luôn đuổi theo đánh hắn, điên cuồng tấn công, không có cách nào tìm kiếm căn nguyên năng lượng. Mà lúc này lại không giống trước kia nữa, bị tượng đá trấn áp, Kiếm Thị không thể nhúc nhích, vừa vặn giúp hắn có thể nghĩ ra biện pháp tìm được căn nguyên năng lượng, khiến bọn họ mất đi động lực.
- Ý kiến hay, vậy nhanh động thủ một chút đi...
Nghe thấy ca ca nói vậy, Nhiếp Đồng cũng nở nụ cười, nói.
Chuyện này quả thực là phương pháp tốt nhất hiện tại.
Tuy rằng hiện tại khôi lỗi không thể động đậy, thế nhưng vẫn còn chiến đấu. Nếu như không diệt từ nguy hiểm đi, như vậy coi như ném nó tới Nạp Vật thế giới thì cũng có thể lật trời được! Nếu như thực sự muốn vậy, không cẩn thận ca ca còn có thể bị thương a.
Bất quá, giải quyết vấn đề căn nguyên năng lượng thì sẽ không giống như trước kia nữa.
Không còn căn nguyên năng lượng, dù hai khôi lỗi này có lợi hại đến đâu thì cũng chỉ là phế phẩm. Khi đó ném tới đâu cũng được, chỉ cần có đủ thời gian, muốn luyện hóa hai tên kiếm thị này cũng không phải là không thể!
Đến trước mặt hai tên Kiếm Thị, Nhiếp Vân nhìn kỹ một hồi, đột nhiên lại chộp về phía đầu của hai tên Kiếm Thị.
Xì xì xì!
Nương theo lực lượng của hắn, một viên cầu màu vàng chậm rãi từ bên trong cơ thể Kiếm Thị nổi lên, rơi vào trong lòng bàn tay của hắn.
Viên cầu này vừa nhìn cũng không thấy có bất kỳ chỗ đặc thù nào. Thế nhưng chỉ cần tinh thần lan tràn ra ngoài là có thể cảm nhận được lực lượng khổng lồ ẩn chứa ở trong đó.
- Đây chính là căn nguyên năng lượng của bọn họ?
Nhiếp Đồng đi đến trước mặt của Nhiếp Vân, sau đó ngạc nhiên hỏi một câu.
- Ừm, nếu như ta đoán không sai, đây là chỉ là năng lượng thể mà Lục Hi Đại Đế hội tụ thành, không phải là hình thành từ thiên nhiên!
Nhiếp Vân nghiêm túc gật đầu.
Trước đây khôi lỗi mà hắn sử dụng đều dùng thần thạch, tinh thạch các loại coi như căn nguyên năng lượng. Thế nhưng hai tên Kiếm Thị này thì lại không giống, nắm giữ thực lực Thâu Thiên Tá Thọ, nếu như chỉ bằng vào thần thạch, nhất định sẽ không có cách nào cung cấp được đầy đủ lực lượng cho bọn họ được.
Thậm chí bất luận một loại khoáng thạch nào ở trong Thần Giới, hình thành từ thiên nhiên đều không thể cung cấp được năng lượng đầy đủ cho hai Kiếm Thị.
Bởi vậy, Lục Hi Đại Đế mới ngưng tụ lực lượng của bản thân mình làm ra loại vật này.
Trình độ tinh khiết của lực lượng trong cơ thể Đại Đế nhất định rất cao, tới mức đáng sợ, làm ra vật này cũng chẳng có gì là lạ cả.
- Bất quá... Trải qua ức vạn năm tiêu hao, coi như lúc trước năng lượng của vật này cực mạnh. Như vậy tới lúc này cũng đã tiêu hao gần hết a... E rằng cho dù luyện hóa hai Kiếm Thị này thì cũng không dùng được mấy lần, lực lượng sẽ suy kiệt tới mức không có cách nào sử dụng được nữa.
Nắm lấy viên cầu màu vàng, Nhiếp Vân không tự chủ được lắc đầu một cái.
Căn nguyên năng lượng là do Lục Hi Đại Đế làm ra, không đạt đến cấp bậc Đại Đế thì sẽ không có cách nào phục chế, cũng không có cách nào tiếp tục bổ sung năng lượng cho nó được.
Tuy rằng lúc vừa mới làm ra nó, bên trong viên cầu màu vàng ẩn chứa lực lượng mạnh mẽ, đủ để giúp cho Kiếm Thị làm bất cứ chuyện gì, nhưng mà nương theo thời gian chuyển dời. Thời gian trôi qua ức vạn năm, vẫn khiến cho lực lượng trong đó tiêu hao gần hết.
Vừa rồi hắn cũng đã cảm ứng một chút , dựa theo cường độ phát ra lực lượng của Kiếm Thị, coi như là hắn luyện hóa nó thì cũng không dùng được mấy lần. Khi đó lực lượng của những viên cầu màu vàng cũng sẽ triệt để tiêu hao hết, biến thành phế phẩm.
- Chẳng trách ngay cả Đại tế ti cũng có chút điên cuồng... Chỉ sợ hắn cũng biết điểm ấy! Biết lực lượng của Kiếm thị sắp tiêu hao hết, nhất định đang nghĩ biện pháp khiến cho hậu nhân của mình trở thành Đại Đế, một lần nữa bổ sung lực lượng cho nó!
Nhiếp Vân khẽ lắc đầu một cái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.