Vô Tận Đan Điền​

Chương 1163: Bí mật của Đạm Đài (2)

Hoành Tảo Thiên Nhai

23/04/2019

Khi đó mười tám Yêu Hoàng cũng bị lão tửu quỷ bắt, Yêu tộc cũng nguyên khí đại thương, cho nên Nhân tộc dưới tình huống tiêu điều, Yêu nhân cũng không có lập tức tiến công Phù Thiên đại lục, cho nhiều hơn hai trăm năm thở dốc, đúng là khoảng thời gian này, kiếp trước mình bước vào Phù Thiên đại lục, thực lực đã có bay vọt về chất, cuối cùng đạt tới Huyệt Khiếu cảnh đỉnh phong...

Cẩn thận cân nhắc một lần, hiện tại toàn bộ cách cục của Phù Thiên đại lục bất đồng kiếp trước, tất cả căn nguyên đều là mình trọng sinh!

Cho dù mình chỉ là một người, thực lực cũng không tính cường, nhưng sau khi tiến vào Phù Thiên đại lục, thật giống như đã dẫn phát quân bài Domino, nhẹ nhàng đụng một cái, liền đưa tới phản ứng dây chuyền cực lớn, làm cho cách cục của cả Phù Thiên đại lục cải biến.

Tuy đến cuối cùng vẫn không ngăn cản được tám đại tông môn vây công Lăng Tiêu đỉnh, lại làm cho tiết tấu này nhanh hơn, lịch sử hoàn toàn bất đồng kiếp trước, bất quá, chỉ cần là sự tình Nhiếp Vân không có tham gia, hoàn toàn không có liên quan, lại không cải biến, như trước dựa theo trình tự kiếp trước chậm rãi phát triển!

Chính bởi vì như thế, người hoặc vật kiếp trước, đều không có cải biến, thậm chí vị trí một ít bảo tàng cũng không thay đổi.

Cái gọi là Tiên Thiên linh tráo của Đạm Đài Lăng Nguyệt, cũng không phải sau trọng sinh cùng nàng lấy được, mà là trước kia thì có, cùng mình một chút quan hệ cũng không có, dựa theo vừa rồi suy luận, kiện bảo bối này, kiếp trước đồng dạng sẽ có!

Kiếp trước có, lại không sử dụng, trực tiếp chết... Chuyện này bất kể nói thế nào cũng lộ ra quỷ dị, chẳng lẽ...

Một ý nghĩ đáng sợ xông ra, con mắt Nhiếp Vân đỏ bừng, khó mà tin được, nếu quả thật như tưởng tượng, mình thiếu nợ nữ hài này thật sự nhiều lắm.

- Đi mau? Sai dừng lại? 

Đang suy nghĩ những sự tình này, chợt nghe giọng nữ hài gọi, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy nàng dừng lại, không ngừng thúc giục mình.

- Ân, đi! 

Áp chế ý nghĩ trong lòng, Nhiếp Vân cưỡng ép để cho mình khôi phục lại bình tĩnh, nhanh đi theo.

Không thấy ra thiếu niên có gì dị thường, Đạm Đài Lăng Nguyệt gật gật đầu, thả người bay đi.

Lần này không có bất kỳ nguy hiểm, thời gian qua một lát, hai người liền rơi vào trước thông đạo màu vàng.

Trước thông đạo là cách ngăn đen kịt, Thiên Nhãn cũng nhìn không ra bên trong đến cùng có cái gì.

- Ta đến phá vỡ! 

Sắc mặt Đạm Đài Lăng Nguyệt ngưng trọng, bàn tay như ngọc trắng vừa nhấc, muốn vỗ vào vách ngăn, bất quá còn không có động, bàn tay lại bị Nhiếp Vân bắt lấy.

- Để ta đánh đi! Ngươi mở ra Tiên Thiên linh tráo, tránh xa một chút! 



Nhiếp Vân nhẹ giọng phân phó nói.

- Ngươi... 

Thấy động tác của hắn, trong mắt Đạm Đài Lăng Nguyệt hiện lên vẻ kỳ quái, cuối cùng lắc đầu, dựa theo hắn phân phó, trốn qua một bên, triệt để mở ra Tiên Thiên linh tráo.

- Ha ha!

Cười nhạt một tiếng, Nhiếp Vân nhìn về phía màn sáng, ánh mắt ngưng trọng, lấy ra Phong Ma Thanh Long Kích, 30 lần lực lượng phối hợp linh hồn lực vô cùng cường đại, mạnh mẽ đánh tới.

Ầm ầm!

Một tiếng vang thật lớn, vách ngăn màu đen bỗng chốc bị đánh ra lổ thủng.

Ô ô!

Cùng thời khắc đó, hơn mười đạo kim quang kích xạ đến.

Những kim quang này so với vừa rồi cường đại hơn nhiều lắm, vừa ra Thời Không lung khu liền xuất hiện thời không hỗn loạn.

- Quả thế... Võ Đạo Phá Hư quyền! 

Tựa hồ Nhiếp Vân sớm đã biết rõ loại tình huống này, thu Phong Ma Thanh Long Kích vào Nạp Vật Đan Điền, Võ Đạo Phá Hư quyền lập tức nghênh đón, cùng thời khắc đó, toàn thân xuất hiện Long Lân, sau lưng xuất hiện Phượng Hoàng chi dực, vận chuyển Thiên Hành chi khí, quay người tránh đi.

Rầm rầm!

Tốc độ của hắn nhanh, tốc độ của kim quang nhanh hơn, lập tức phá toái Võ Đạo Phá Hư quyền, ở hắn còn không có trốn xa, liền đánh đi qua.

- Thật nhanh... mai rùa phòng ngự, ngăn cản! 

Con mắt Nhiếp Vân nheo lại, vận chuyển Phòng Ngự chi khí, bên ngoài thân lập tức hình thành mai rùa phòng ngự.

Răng rắc!

Kim quang đánh tới, mai rùa liền vỡ vụn ra.

Thực lực của hắn đạt tới Phá Không Cảnh đỉnh phong, sức chiến đấu càng có thể so với Bí Cảnh đệ cửu trọng, loại năng lực này vận chuyển mai rùa phòng ngự, cho dù lão tửu quỷ cũng phá không ra, không nghĩ tới kim quang ngay cả nửa cái hô hấp cũng chưa tới trực tiếp phá vỡ, đủ thấy uy lực!



- Bát đại Chưởng Giáo ấn, ngăn cản! 

Nhiếp Vân biết mai rùa phòng ngự không ngăn được, lại dùng thủ đoạn khác cũng phí công, ngón tay duỗi ra, tám Chưởng Giáo ấn ngăn ở trước mặt.

Tuy ở đây cách Phù Thiên đại lục rất xa, không thể mượn nhờ lực lượng của đại lục, nhưng Chưởng Giáo ấn là bảo vật siêu việt Linh Binh tuyệt phẩm, đơn thuần sử dụng như tấm chắn, uy lực vẫn là rất lớn.

Đinh đinh đinh đinh!

Quả nhiên, liên tiếp giòn vang tính cả từng đạo lực lượng trùng kích cường hãn đến cực điểm đánh vào Chưởng Giáo ấn, chậm rãi tiêu tán, cũng không đánh nát được.

- Quả nhiên như dự đoán... 

Triệt tiêu sạch công kích sẽ, Nhiếp Vân nhổ ra một ngụm trọc khí, vận chuyển Mộc Sinh chi khí, chữa tốt dư âm của lực trùng kích chấn ra thương thế.

Tuy vừa rồi với hắn mà nói có chút nguy hiểm, nhưng hết thảy đều ở trong kế hoạch, không có ra quá nhiều ngoài ý muốn, chỉ là trong nội tâm xác định nghĩ cách vừa rồi, trên mặt lộ ra một tia đắng chát.

- Nguyệt Nhi, ngươi làm như vậy, đến cùng vì cái gì? 

Nếu vừa rồi không phải mình ngăn Đạm Đài Lăng Nguyệt, một khi nàng ra tay, kim quang lực cắn trả mạnh như vậy, cho dù Tiên Thiên Linh Bảo có thể ngăn trở, nhưng lực chấn động cường hãn kia, khẳng định ngăn cản không nổi, đồng dạng sẽ tử vong như kiếp trước.

Trước kia, nàng so với mình cẩn thận nhiều hơn, nếu không phải nàng, mình rất có thể chưa đi đến Tử Hoa Động Phủ đã bị Võ Đạo quyền ý xoắn giết.

Mà đến nơi này, biết rõ càng nguy hiểm, lại còn lỗ mãng hơn mình, một người cho dù tính cách sẽ biến hóa, hiện tại mới qua thời gian ngắn như vậy, chắc có lẽ không biến hóa nhanh như thế a!

Cho nên, chỉ nói sáng tỏ một vấn đề... Nàng cầu “chết”!

Lần này mục đích tới nơi này, có thể bảo tàng của Điệp Sinh đạo nhân là giả, cầu “chết”là thật! Mà cầu “chết”mục đích rất đơn giản, là vì để cho mình triệt để quên nàng, mất đi tâm hồn ràng buộc!

Mà cái “chết” này chỉ là một loại biểu hiện giả dối, cũng không phải thật sự hồn phi phách tán!

Nếu phỏng đoán đúng, như vậy kiếp trước nàng căn bản không chết, hết thảy đều là thi triển Chướng Nhãn pháp cho mình!

Nàng tránh né cái gì?

Chẳng lẽ là sợ nàng yêu mình, cầu giải thoát, hay sợ mình đã yêu nàng, để cho mình lâm vào phiền toái?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vô Tận Đan Điền​

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook