Chương 705: Cùng chết?
Hoành Tảo Thiên Nhai
23/04/2019
Cho dù Nhiếp Vân kiếp trước, cường giả Huyệt Khiếu cảnh đỉnh phong, cũng không dám tùy tiện tiến xuống dưới đất, đủ thấy đáng sợ!
Hư không loạn lưu đúng là một loại nguy hiểm nhất trong đó, ở chỗ này không gian thỉnh thoảng hình thành loạn lưu nghiền nát xoắn giết tất cả sự vật, Lĩnh Vực Cảnh tiến vào trong đó chỉ sợ sẽ bị trực tiếp quấy thành bụi phấn.
Chỉ có đạt tới Nạp Hư Cảnh, trong cơ thể dung nạp hư không, mới có thể đối kháng, bất quá cũng chỉ có thể bảo trì không chết, muốn di động, căn bản không có khả năng!
Tuy loạn lưu không cách nào đánh chết Kim Quang Phong Lôi thú, nhưng ở chỗ này thi triển phù lục Phá Không Cảnh mà nói, năng lượng tuyệt đối sẽ không tiết ra ngoài, người của Kiếm Thần tông khẳng định không phát hiện được!
Nhưng vấn đề cũng hiện ra, cường giả Nạp Hư cảnh tiến vào hư không loạn lưu có thể không chết, mình chỉ là Lĩnh Vực Cảnh trung kỳ, tiến lên, chỉ sợ thời gian nháy con mắt liền xong đời, thân thể cũng không chịu nổi, làm sao thi triển phù lục đánh chết Kim Quang Phong Lôi thú?
Trong nội tâm cân nhắc, tốc độ trên người không giảm, mấy hơi thở liền đi tới trước mặt, Nhiếp Vân biết rõ tiến lên hẳn phải chết không thể nghi ngờ, liền ngừng lại.
- Ha ha, hư không loạn lưu, trời cũng giúp ta! Ta nhìn lần này ngươi trốn chỗ nào!
Sau lưng Kim Quang Phong Lôi thú cùng Hỏa Diễm Độc Giác Thú truy tới cũng nhìn thấy hư không loạn lưu, tất cả đều hưng phấn mà oa oa gọi bậy.
Có thứ này ở phía trước, thiếu niên tương đương đã đến tử lộ, còn không tùy ý mình xâm lược?
- Có thể bức ta đến như vậy, cũng coi như bổn sự của ngươi, hôm nay ta sẽ rút gân ngươi, treo thi thể ở cửa vào Kiếm Linh Phong, cho các đệ tử khác biết, đắc tội Vương giả Kiếm Linh Phong ta, cái giá sẽ lớn như thế nào!
Đi tới trước Nhiếp Vân, sắc mặt Kim Quang Phong Lôi thú dữ tợn quát.
- Còn không lập tức giao Chích Diễm Hỏa Duẩn ra đây? Một Lĩnh Vực Cảnh, cũng dám giương oai ở Kiếm Linh Phong, thật sự là chán sống!
Hỏa Diễm Độc Giác Thú cũng rống lên.
Lửa giận của hai Yêu thú đối với Nhiếp Vân, đã khí có thể sử dụng từ ngữ để hình dung.
- Muốn giết ta? Vậy thì tới đi, cùng lắm thì cùng chết!
Đưa lưng về phía hư không loạn lưu, Nhiếp Vân đột nhiên thả người nhảy vào.
- Cái gì? Tiểu tử này điên rồi?
- Lĩnh Vực Cảnh tiến vào hư không loạn lưu sẽ lập tức chết, chẳng lẽ hắn biết rõ sẽ chết, nên lựa chọn tự sát?
Chứng kiến thiếu niên thả người nhảy vào hư không loạn lưu, hai đại Yêu thú cũng cảm giác đầu óc nổ tung, có chút điên rồi.
Hư không loạn lưu cường đại, chỉ cần là người của Phù Thiên Đại Lục cơ hồ không có không biết, cho dù không biết, con mắt không mù cũng có thể chứng kiến, trực tiếp nhảy vào, chẳng lẽ thực không muốn sống chăng?
- Chích Diễm Hỏa Duẩn của ta, dược liệu của ta...
Nhớ tới mình vất vất vả vả đào tạo đi ra Chích Diễm Hỏa Duẩn cứ như vậy bị hư không loạn lưu xoắn thành bụi phấn, Hỏa Diễm Độc Giác Thú đau lòng gầm rú một tiếng, hai mắt có chút đỏ lên.
Thiếu niên nhảy vào hư không loạn lưu chết rồi, dược liệu của mình khẳng định cũng không giữ được, càng nghĩ càng cảm thấy giận.
Đây chính là tâm huyết của mình vài thập niên, độc giác cũng bị cạo gầy một vòng...
- Lần này không đánh chết hắn, ta cũng có trách nhiệm, như vậy đi, ta gieo trồng dược liệu có thể tùy ý ngươi lựa chọn mười loại coi như đền bù tổn thất!
Nhìn dáng vẻ lo lắng của thuộc hạ, Kim Quang Phong Lôi thú nói.
Thân là Vương giả, chẳng những phải bảo vệ thuộc hạ, còn phải cho chỗ tốt.
- Đa tạ Phong Lôi đại nhân!
Con mắt Hỏa Diễm Độc Giác Thú sáng ngời.
Tuy dược liệu trong Dược Viên của nó hiệu quả đối với mình mà nói, là kém xa Chích Diễm Hỏa Duẩn, nhưng có thể được đền bù tổn thất cũng cực kỳ không tệ rồi!
- Không có gì, chỉ cần trung tâm với ta, chỗ tốt có rất nhiều...
Kim Quang Phong Lôi thú gật đầu, đang định cùng Hỏa Diễm Độc Giác Thú ly khai, đột nhiên chứng kiến trước mắt có một đạo quang mang lập loè, xa xa trong hư không loạn lưu có một động phủ cự đại chậm rãi xuất hiện.
Không gian nghiền nát hình thành loạn lưu trùng kích lên trận pháp ở ngoài động phủ, phóng xuất ra từng đạo hào quang, sáng lạn chói mắt.
- Động phủ? Là động phủ của tiểu tử này! Hắn thậm chí có một động phủ tùy thân mang theo?
Chứng kiến loại tình huống này, hai thú làm sao không biết, nguyên lai tiểu tử kia cũng không phải muốn chết, mà là còn có dựa vào!
Minh bạch những cái này, hai thú đều sắp điên rồi.
Một tiểu tử Lĩnh Vực Cảnh, chẳng những có thiên phú Diễm Hỏa Sư, thiên phú Địa Hành Sư, còn có nhiều phù lục do cường giả Nạp Hư cảnh luyện chế như vậy, thi thể Nạp Hư Cảnh Ma Nhân... Cái này còn không nói, rõ ràng còn có một động phủ!
Móa, không phải con của tông chủ Kiếm Thần tông chứ, bằng không thì làm sao có tiền như vậy? Bảo vật giống như nước chảy?
Phải biết rằng, ở trong hư không loạn lưu, tu vi dưới Nạp Hư cảnh đụng phải sẽ chết, đồ vật lợi hại như vậy nhưng trận pháp ngoài động phủ có thể ngăn trở, đủ thấy động phủ trân quý cùng đáng sợ!
Người bố trí trận pháp, thực lực tuyệt đối không thua Huyệt Khiếu cảnh !
Trận pháp cường đại như vậy, động phủ trân quý như thế, toàn bộ Phù Thiên Đại Lục cũng chưa hẳn có thể tìm ra ba cái!
- Mặc kệ hắn là đệ tử của ai, nhi tử nhà ai, chỉ cần giết, động phủ liền là của ta!
Lợi ích để cho người điên cuồng, Yêu thú cũng không ngoại lệ, mặc dù Kim Quang Phong Lôi thú biết lai lịch của tiểu tử này không đơn giản, nhưng trong mắt vẫn lộ ra tham lam nồng đậm! Trên người bay lên sát ý dày đặc.
Bản thân Yêu thú thị sát khát máu, hơn nữa Nhiếp Vân để nó ở trước mặt thuộc hạ mất hết mặt mũi, mặc dù không có động phủ, cũng tuyệt đối sẽ không buông tha, huống chi giết hắn đi có thể được động phủ lợi hại như vậy?
- Độc giác, độc giác của ngươi dị thường cứng rắn, có thể so với tuyệt phẩm Linh Binh, hẳn không sợ hư không loạn lưu a?
Làm ra quyết định, Kim Quang Phong Lôi thú đột nhiên quay đầu nhìn về phía Hỏa Diễm Độc Giác Thú, lỗ mũi cực lớn phun ra khí lưu, hừ một tiếng nói.
- Vâng!
Độc Giác Thú có chút nghi hoặc, không biết tại sao nó hỏi như vậy, nhưng do dự một chút vẫn gật đầu.
Độc giác trên đầu Hỏa Diễm Độc Giác Thú là bộ phận cứng rắn nhất của thân thể, có thể so với Linh Binh tuyệt phẩm, mặc dù tiến vào hư không loạn lưu, cũng sẽ không nghiền nát.
Hư không loạn lưu đúng là một loại nguy hiểm nhất trong đó, ở chỗ này không gian thỉnh thoảng hình thành loạn lưu nghiền nát xoắn giết tất cả sự vật, Lĩnh Vực Cảnh tiến vào trong đó chỉ sợ sẽ bị trực tiếp quấy thành bụi phấn.
Chỉ có đạt tới Nạp Hư Cảnh, trong cơ thể dung nạp hư không, mới có thể đối kháng, bất quá cũng chỉ có thể bảo trì không chết, muốn di động, căn bản không có khả năng!
Tuy loạn lưu không cách nào đánh chết Kim Quang Phong Lôi thú, nhưng ở chỗ này thi triển phù lục Phá Không Cảnh mà nói, năng lượng tuyệt đối sẽ không tiết ra ngoài, người của Kiếm Thần tông khẳng định không phát hiện được!
Nhưng vấn đề cũng hiện ra, cường giả Nạp Hư cảnh tiến vào hư không loạn lưu có thể không chết, mình chỉ là Lĩnh Vực Cảnh trung kỳ, tiến lên, chỉ sợ thời gian nháy con mắt liền xong đời, thân thể cũng không chịu nổi, làm sao thi triển phù lục đánh chết Kim Quang Phong Lôi thú?
Trong nội tâm cân nhắc, tốc độ trên người không giảm, mấy hơi thở liền đi tới trước mặt, Nhiếp Vân biết rõ tiến lên hẳn phải chết không thể nghi ngờ, liền ngừng lại.
- Ha ha, hư không loạn lưu, trời cũng giúp ta! Ta nhìn lần này ngươi trốn chỗ nào!
Sau lưng Kim Quang Phong Lôi thú cùng Hỏa Diễm Độc Giác Thú truy tới cũng nhìn thấy hư không loạn lưu, tất cả đều hưng phấn mà oa oa gọi bậy.
Có thứ này ở phía trước, thiếu niên tương đương đã đến tử lộ, còn không tùy ý mình xâm lược?
- Có thể bức ta đến như vậy, cũng coi như bổn sự của ngươi, hôm nay ta sẽ rút gân ngươi, treo thi thể ở cửa vào Kiếm Linh Phong, cho các đệ tử khác biết, đắc tội Vương giả Kiếm Linh Phong ta, cái giá sẽ lớn như thế nào!
Đi tới trước Nhiếp Vân, sắc mặt Kim Quang Phong Lôi thú dữ tợn quát.
- Còn không lập tức giao Chích Diễm Hỏa Duẩn ra đây? Một Lĩnh Vực Cảnh, cũng dám giương oai ở Kiếm Linh Phong, thật sự là chán sống!
Hỏa Diễm Độc Giác Thú cũng rống lên.
Lửa giận của hai Yêu thú đối với Nhiếp Vân, đã khí có thể sử dụng từ ngữ để hình dung.
- Muốn giết ta? Vậy thì tới đi, cùng lắm thì cùng chết!
Đưa lưng về phía hư không loạn lưu, Nhiếp Vân đột nhiên thả người nhảy vào.
- Cái gì? Tiểu tử này điên rồi?
- Lĩnh Vực Cảnh tiến vào hư không loạn lưu sẽ lập tức chết, chẳng lẽ hắn biết rõ sẽ chết, nên lựa chọn tự sát?
Chứng kiến thiếu niên thả người nhảy vào hư không loạn lưu, hai đại Yêu thú cũng cảm giác đầu óc nổ tung, có chút điên rồi.
Hư không loạn lưu cường đại, chỉ cần là người của Phù Thiên Đại Lục cơ hồ không có không biết, cho dù không biết, con mắt không mù cũng có thể chứng kiến, trực tiếp nhảy vào, chẳng lẽ thực không muốn sống chăng?
- Chích Diễm Hỏa Duẩn của ta, dược liệu của ta...
Nhớ tới mình vất vất vả vả đào tạo đi ra Chích Diễm Hỏa Duẩn cứ như vậy bị hư không loạn lưu xoắn thành bụi phấn, Hỏa Diễm Độc Giác Thú đau lòng gầm rú một tiếng, hai mắt có chút đỏ lên.
Thiếu niên nhảy vào hư không loạn lưu chết rồi, dược liệu của mình khẳng định cũng không giữ được, càng nghĩ càng cảm thấy giận.
Đây chính là tâm huyết của mình vài thập niên, độc giác cũng bị cạo gầy một vòng...
- Lần này không đánh chết hắn, ta cũng có trách nhiệm, như vậy đi, ta gieo trồng dược liệu có thể tùy ý ngươi lựa chọn mười loại coi như đền bù tổn thất!
Nhìn dáng vẻ lo lắng của thuộc hạ, Kim Quang Phong Lôi thú nói.
Thân là Vương giả, chẳng những phải bảo vệ thuộc hạ, còn phải cho chỗ tốt.
- Đa tạ Phong Lôi đại nhân!
Con mắt Hỏa Diễm Độc Giác Thú sáng ngời.
Tuy dược liệu trong Dược Viên của nó hiệu quả đối với mình mà nói, là kém xa Chích Diễm Hỏa Duẩn, nhưng có thể được đền bù tổn thất cũng cực kỳ không tệ rồi!
- Không có gì, chỉ cần trung tâm với ta, chỗ tốt có rất nhiều...
Kim Quang Phong Lôi thú gật đầu, đang định cùng Hỏa Diễm Độc Giác Thú ly khai, đột nhiên chứng kiến trước mắt có một đạo quang mang lập loè, xa xa trong hư không loạn lưu có một động phủ cự đại chậm rãi xuất hiện.
Không gian nghiền nát hình thành loạn lưu trùng kích lên trận pháp ở ngoài động phủ, phóng xuất ra từng đạo hào quang, sáng lạn chói mắt.
- Động phủ? Là động phủ của tiểu tử này! Hắn thậm chí có một động phủ tùy thân mang theo?
Chứng kiến loại tình huống này, hai thú làm sao không biết, nguyên lai tiểu tử kia cũng không phải muốn chết, mà là còn có dựa vào!
Minh bạch những cái này, hai thú đều sắp điên rồi.
Một tiểu tử Lĩnh Vực Cảnh, chẳng những có thiên phú Diễm Hỏa Sư, thiên phú Địa Hành Sư, còn có nhiều phù lục do cường giả Nạp Hư cảnh luyện chế như vậy, thi thể Nạp Hư Cảnh Ma Nhân... Cái này còn không nói, rõ ràng còn có một động phủ!
Móa, không phải con của tông chủ Kiếm Thần tông chứ, bằng không thì làm sao có tiền như vậy? Bảo vật giống như nước chảy?
Phải biết rằng, ở trong hư không loạn lưu, tu vi dưới Nạp Hư cảnh đụng phải sẽ chết, đồ vật lợi hại như vậy nhưng trận pháp ngoài động phủ có thể ngăn trở, đủ thấy động phủ trân quý cùng đáng sợ!
Người bố trí trận pháp, thực lực tuyệt đối không thua Huyệt Khiếu cảnh !
Trận pháp cường đại như vậy, động phủ trân quý như thế, toàn bộ Phù Thiên Đại Lục cũng chưa hẳn có thể tìm ra ba cái!
- Mặc kệ hắn là đệ tử của ai, nhi tử nhà ai, chỉ cần giết, động phủ liền là của ta!
Lợi ích để cho người điên cuồng, Yêu thú cũng không ngoại lệ, mặc dù Kim Quang Phong Lôi thú biết lai lịch của tiểu tử này không đơn giản, nhưng trong mắt vẫn lộ ra tham lam nồng đậm! Trên người bay lên sát ý dày đặc.
Bản thân Yêu thú thị sát khát máu, hơn nữa Nhiếp Vân để nó ở trước mặt thuộc hạ mất hết mặt mũi, mặc dù không có động phủ, cũng tuyệt đối sẽ không buông tha, huống chi giết hắn đi có thể được động phủ lợi hại như vậy?
- Độc giác, độc giác của ngươi dị thường cứng rắn, có thể so với tuyệt phẩm Linh Binh, hẳn không sợ hư không loạn lưu a?
Làm ra quyết định, Kim Quang Phong Lôi thú đột nhiên quay đầu nhìn về phía Hỏa Diễm Độc Giác Thú, lỗ mũi cực lớn phun ra khí lưu, hừ một tiếng nói.
- Vâng!
Độc Giác Thú có chút nghi hoặc, không biết tại sao nó hỏi như vậy, nhưng do dự một chút vẫn gật đầu.
Độc giác trên đầu Hỏa Diễm Độc Giác Thú là bộ phận cứng rắn nhất của thân thể, có thể so với Linh Binh tuyệt phẩm, mặc dù tiến vào hư không loạn lưu, cũng sẽ không nghiền nát.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.