Chương 2089: Đại năng chuyển thế
Hoành Tảo Thiên Nhai
23/04/2019
- Như vậy sẽ không có vấn đề gì chứ? Ta đi chung với ngươi gặp những người khác của Vạn Nhận sơn, Thập Thu Lĩnh, Đoạn Thiên nhai. Nhất định đám người đó sẽ không nhìn ra, đến lúc đó lại tìm cơ hội hạ thủ!
Nhiếp Vân nói.
Nếu như không thể đưa đám người này lừa gạt đến đây, như vậy ngụy trang thành một thành viên của đám người này, lẫn vào trong đó, tùy thời hành động.
- Được, Được, nhất định không thành vấn đề!
Củng Học vội vàng gật đầu.
Nói thật, tới bây giờ hắn đối với vị chủ nhân trước mắt này càng ngày càng hiếu kỳ, không nói tới việc thân là đệ tử hạch tâm Quy Khư Hải, lại có thực lực mạnh hơn so với đệ tử chưởng giáo, thủ đoạn càng tầng tầng lớp lớp, làm cho người ta không nhìn ra nông sâu.
Loại này năng lực làm cho người ta kinh ngạc này, cho dù là ở Vạn Nhận sơn, cũng rất ít gặp.
- Chủ nhân, chẳng lẽ người là một đại năng thượng cổ chuyển thế?
Đột nhiên, trong đầu xuất hiện suy nghĩ này, Củng Học hỏi một câu
- Đại năng chuyển thế? Có ý gì?
- Người không biết?
Thấy dáng vẻ của hắn không giống như giả bộ, Củng Học vỗ trán một cái, giống như đã hiểu ra cái gì đó.
- Ta biết rồi, chắc là trí nhớ của người còn chưa có thức tỉnh, cho nên mới không biết!
- Ký ức thức tỉnh?
-
- Đúng vậy, tu luyện giả chúng ta đều biết, tu luyện càng về sau càng khó khăn. Nhất là hai ngàn chín trăm đại đạo trùng kích Chúa Tể, so với lên trời còn khó khăn hơn nhiều! Có người nói ở thượng cổ có không ít đại năng vì đạt được loại cảnh giới này, một trùng kích Chúa Tể. Thế nhưng cảnh giới này thực sự quá khó khăn, cũng không đủ cơ duyên, nếu như chỉ bằng vào lĩnh ngộ mà nói, cơ hồ là không có khả năng hoàn thành được. . . Sở dĩ, những đại năng này thấy tiềm tu không có nhiều kết quả cho nên mới làm ra một quyết định điên cuồng!
- Đám người này cho rằng, sở dĩ không thể trở thành Chúa Tể là bởi vì không lĩnh ngộ được một ít đại đạo cuối cùng. Sở dĩ đám người này mới đem ý thức của mình phong ấn lại, tự chấn vỡ linh hồn, tự sát chuyển sang kiếp khác! Chuyển sang kiếp khác, sau khi sinh ra, lại lần nữa diễn biến ý thức, lại một lần nữa tu luyện, cũng không bị kiếp trước làm ảnh hưởng, có thể lần nữa lựa chọn đại đạo!
- Một lần nữa tu luyện, nếu như lần thứ hai đạt được thực lực kiếp trước là có thể phá vỡ phong ấn, tham chiếu lĩnh ngộ của kiếp trước, nếu như đại đạo hai thế tu luyện cộng lại cũng đủ ba nghìn, như vậy có thể mượn cơ hội trùng kích Chúa Tể. . .
Củng Học nói.
- Sống lại? Đem tích lũy lĩnh ngộ đại đạo hai thế trùng kích Chúa Tể? Quả thật là một biện pháp tốt a.
Nhiếp Vân có chút im lặng.
Làm như vậy nhất định sẽ không có lỗi lầm gì, dù sao kiếp trước lĩnh ngộ hơn Hai ngàn chín trăm đại đạo, kiếp sau nhất định cũng lĩnh ngộ nhiều như vậy, không có khả năng hoàn toàn giống nhau. Một khi đã không có đại đạo giống nhau, bổ sung con số ba ngàn rất có khả năng trùng kích Chúa Tể.
Cho dù không có lệch lạc, thế nhưng theo Nhiếp Vân mà nói, đây cũng là một lần đặt cược rất lớn. Vạn nhất sau khi sống lại còn chưa có tu luyện đã chết đi thì sao? Vạn nhất vĩnh viễn không đạt tới cảnh giới kiếp trước thì sao?
Tu vi đạt tới cảnh giới của kiếp trước, trí nhớ của kiếp trước thức tỉnh, ý thức cả hai đồng thời khống chế một thân thể, khi đó chẳng phải hỗn loạn hay sao?
Nói chung theo hắn thấy, đây là một biện pháp tốt, nhưng mà phiêu lưu cũng quá lớn.
Bất quá, ngẫm lại cũng đúng.
Thực lực của hắn bây giờ không có bị gông cùm cho nên cũng không có cảm thấy cái gì. Nếu như quả thật bị nhốt ở hơn Hai ngàn chín trăm đại đạo, tốn hàng ức vạn năm cũng không thể đột phá, chỉ sợ hắn cũng sẽ lựa chọn như những người này. Chọn con đường không đường về này, mưu toan trùng kích cảnh giới cao hơn.
Loại người sau khi sống lại này thành tựu cao tới đâu hắn không thể biết được. Thế nhưng bởi vì kiếp trước thiên phú tốt, vừa sinh ra sẽ so với người bình thường càng thêm lợi hại, trở thành rồng trong loài người cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Thảo nào Củng Học lại cho rằng là hắn là đại năng chuyển thế, dù sao bằng vào những biểu hiện của hắn, mạnh mẽ hơn những đệ tử khác trong Quy Khư Hải nhiều lắm.
- Tuy rằng ta không phải đại năng chuyển thế, thế nhưng cũng là người sống lại, sống hai kiếp. . .
Trong lòng Nhiếp Vân suy tư.
Hắn cũng không phải là đại năng chuyển thế, chỉ là từng sống lại có một lần, có hai lần nhân sinh, lại có lịch lãm sinh tử chân chính, làm cho hắn có khí chất và tâm tính tuyệt nhiên khác với người khác.
- Vạn Nhận sơn, Thập Thu Lĩnh, Đoạn Thiên nhai có loại đại năng chuyển thế này hay không?
Nhiếp Vân như nhớ tới cái gì đó mà cười hỏi.
- Có. . . Ta cũng không dám xác định, cũng không biết đối phương có thức tỉnh hay không. Bất quá, rất nhiều đại nhân vật trong tông môn đều nói đám người kia rất có thể là đại năng chuyển thế!
Củng Học suy nghĩ một chút rồi nói.
- Đám người? Rất nhiều người sao?
Nhiếp Vân sửng sốt.
- Không phải là rất nhiều người, mà là trong Vạn Nhận sơn, Thập Thu Lĩnh và Đoạn Thiên nhai đều có, bất quá có mấy người ta không biết. Ta chỉ biết Mặc Nghiêu của Vạn Nhận sơn chúng ta đã sớm được rất nhiều đại nhân vật xác nhận là đại năng chuyển thế!
Củng Học nói.
- Xác nhận? Chuyện này làm sao xác nhận được chứ?
Nhiếp Vân có chút kỳ quái.
Đại năng chuyển thế cũng có thể xác nhận hay sao? Đây là thủ đoạn gì chứ?
- Kỳ thực rất đơn giản, đại năng chuyển thế, tất nhiên là linh hồn đầu thai một lần nữa lớn lên. Như vậy bản chất linh hồn sẽ không thay đổi, linh hồn ba động của từng người cũng không tương đồng. Cho dù đại năng chuyển thế là sống lại, thế nhưng bản chất linh hồn lại mang theo vẻ mênh mông phong cách cổ xưa. Trải qua thủ đoạn đặc thù của tông môn tra xét, chuyện này cũng không phải quá là trắc trở a!
Củng Học giải thích.
- Thì ra là thế!
Nhiếp Vân hiểu ra.
Đích thực, đầu thai chuyển thế, bản chất linh hồn sẽ không thay đổi, chỉ cần tra xét chỗ sâu nhất trong linh hồn thì mới có thể cảm giác được sự khác biệt.
- Vị Mặc Nghiêu mà ngươi nói tới lần này có tiến vào Hỗn Loạn sơn hay không? Hắn có thực lực gì? Ý thức thượng cổ có thức tỉnh hay không?
Nghĩ thông suốt chuyện xảy ra, Nhiếp Vân lại lên tiếng hỏi.
- Hắn không có tới! Loại tranh đấu cấp bậc này đối với hắn quá thấp, cho nên sẽ không xuất thủ!
Nhiếp Vân nói.
Nếu như không thể đưa đám người này lừa gạt đến đây, như vậy ngụy trang thành một thành viên của đám người này, lẫn vào trong đó, tùy thời hành động.
- Được, Được, nhất định không thành vấn đề!
Củng Học vội vàng gật đầu.
Nói thật, tới bây giờ hắn đối với vị chủ nhân trước mắt này càng ngày càng hiếu kỳ, không nói tới việc thân là đệ tử hạch tâm Quy Khư Hải, lại có thực lực mạnh hơn so với đệ tử chưởng giáo, thủ đoạn càng tầng tầng lớp lớp, làm cho người ta không nhìn ra nông sâu.
Loại này năng lực làm cho người ta kinh ngạc này, cho dù là ở Vạn Nhận sơn, cũng rất ít gặp.
- Chủ nhân, chẳng lẽ người là một đại năng thượng cổ chuyển thế?
Đột nhiên, trong đầu xuất hiện suy nghĩ này, Củng Học hỏi một câu
- Đại năng chuyển thế? Có ý gì?
- Người không biết?
Thấy dáng vẻ của hắn không giống như giả bộ, Củng Học vỗ trán một cái, giống như đã hiểu ra cái gì đó.
- Ta biết rồi, chắc là trí nhớ của người còn chưa có thức tỉnh, cho nên mới không biết!
- Ký ức thức tỉnh?
-
- Đúng vậy, tu luyện giả chúng ta đều biết, tu luyện càng về sau càng khó khăn. Nhất là hai ngàn chín trăm đại đạo trùng kích Chúa Tể, so với lên trời còn khó khăn hơn nhiều! Có người nói ở thượng cổ có không ít đại năng vì đạt được loại cảnh giới này, một trùng kích Chúa Tể. Thế nhưng cảnh giới này thực sự quá khó khăn, cũng không đủ cơ duyên, nếu như chỉ bằng vào lĩnh ngộ mà nói, cơ hồ là không có khả năng hoàn thành được. . . Sở dĩ, những đại năng này thấy tiềm tu không có nhiều kết quả cho nên mới làm ra một quyết định điên cuồng!
- Đám người này cho rằng, sở dĩ không thể trở thành Chúa Tể là bởi vì không lĩnh ngộ được một ít đại đạo cuối cùng. Sở dĩ đám người này mới đem ý thức của mình phong ấn lại, tự chấn vỡ linh hồn, tự sát chuyển sang kiếp khác! Chuyển sang kiếp khác, sau khi sinh ra, lại lần nữa diễn biến ý thức, lại một lần nữa tu luyện, cũng không bị kiếp trước làm ảnh hưởng, có thể lần nữa lựa chọn đại đạo!
- Một lần nữa tu luyện, nếu như lần thứ hai đạt được thực lực kiếp trước là có thể phá vỡ phong ấn, tham chiếu lĩnh ngộ của kiếp trước, nếu như đại đạo hai thế tu luyện cộng lại cũng đủ ba nghìn, như vậy có thể mượn cơ hội trùng kích Chúa Tể. . .
Củng Học nói.
- Sống lại? Đem tích lũy lĩnh ngộ đại đạo hai thế trùng kích Chúa Tể? Quả thật là một biện pháp tốt a.
Nhiếp Vân có chút im lặng.
Làm như vậy nhất định sẽ không có lỗi lầm gì, dù sao kiếp trước lĩnh ngộ hơn Hai ngàn chín trăm đại đạo, kiếp sau nhất định cũng lĩnh ngộ nhiều như vậy, không có khả năng hoàn toàn giống nhau. Một khi đã không có đại đạo giống nhau, bổ sung con số ba ngàn rất có khả năng trùng kích Chúa Tể.
Cho dù không có lệch lạc, thế nhưng theo Nhiếp Vân mà nói, đây cũng là một lần đặt cược rất lớn. Vạn nhất sau khi sống lại còn chưa có tu luyện đã chết đi thì sao? Vạn nhất vĩnh viễn không đạt tới cảnh giới kiếp trước thì sao?
Tu vi đạt tới cảnh giới của kiếp trước, trí nhớ của kiếp trước thức tỉnh, ý thức cả hai đồng thời khống chế một thân thể, khi đó chẳng phải hỗn loạn hay sao?
Nói chung theo hắn thấy, đây là một biện pháp tốt, nhưng mà phiêu lưu cũng quá lớn.
Bất quá, ngẫm lại cũng đúng.
Thực lực của hắn bây giờ không có bị gông cùm cho nên cũng không có cảm thấy cái gì. Nếu như quả thật bị nhốt ở hơn Hai ngàn chín trăm đại đạo, tốn hàng ức vạn năm cũng không thể đột phá, chỉ sợ hắn cũng sẽ lựa chọn như những người này. Chọn con đường không đường về này, mưu toan trùng kích cảnh giới cao hơn.
Loại người sau khi sống lại này thành tựu cao tới đâu hắn không thể biết được. Thế nhưng bởi vì kiếp trước thiên phú tốt, vừa sinh ra sẽ so với người bình thường càng thêm lợi hại, trở thành rồng trong loài người cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Thảo nào Củng Học lại cho rằng là hắn là đại năng chuyển thế, dù sao bằng vào những biểu hiện của hắn, mạnh mẽ hơn những đệ tử khác trong Quy Khư Hải nhiều lắm.
- Tuy rằng ta không phải đại năng chuyển thế, thế nhưng cũng là người sống lại, sống hai kiếp. . .
Trong lòng Nhiếp Vân suy tư.
Hắn cũng không phải là đại năng chuyển thế, chỉ là từng sống lại có một lần, có hai lần nhân sinh, lại có lịch lãm sinh tử chân chính, làm cho hắn có khí chất và tâm tính tuyệt nhiên khác với người khác.
- Vạn Nhận sơn, Thập Thu Lĩnh, Đoạn Thiên nhai có loại đại năng chuyển thế này hay không?
Nhiếp Vân như nhớ tới cái gì đó mà cười hỏi.
- Có. . . Ta cũng không dám xác định, cũng không biết đối phương có thức tỉnh hay không. Bất quá, rất nhiều đại nhân vật trong tông môn đều nói đám người kia rất có thể là đại năng chuyển thế!
Củng Học suy nghĩ một chút rồi nói.
- Đám người? Rất nhiều người sao?
Nhiếp Vân sửng sốt.
- Không phải là rất nhiều người, mà là trong Vạn Nhận sơn, Thập Thu Lĩnh và Đoạn Thiên nhai đều có, bất quá có mấy người ta không biết. Ta chỉ biết Mặc Nghiêu của Vạn Nhận sơn chúng ta đã sớm được rất nhiều đại nhân vật xác nhận là đại năng chuyển thế!
Củng Học nói.
- Xác nhận? Chuyện này làm sao xác nhận được chứ?
Nhiếp Vân có chút kỳ quái.
Đại năng chuyển thế cũng có thể xác nhận hay sao? Đây là thủ đoạn gì chứ?
- Kỳ thực rất đơn giản, đại năng chuyển thế, tất nhiên là linh hồn đầu thai một lần nữa lớn lên. Như vậy bản chất linh hồn sẽ không thay đổi, linh hồn ba động của từng người cũng không tương đồng. Cho dù đại năng chuyển thế là sống lại, thế nhưng bản chất linh hồn lại mang theo vẻ mênh mông phong cách cổ xưa. Trải qua thủ đoạn đặc thù của tông môn tra xét, chuyện này cũng không phải quá là trắc trở a!
Củng Học giải thích.
- Thì ra là thế!
Nhiếp Vân hiểu ra.
Đích thực, đầu thai chuyển thế, bản chất linh hồn sẽ không thay đổi, chỉ cần tra xét chỗ sâu nhất trong linh hồn thì mới có thể cảm giác được sự khác biệt.
- Vị Mặc Nghiêu mà ngươi nói tới lần này có tiến vào Hỗn Loạn sơn hay không? Hắn có thực lực gì? Ý thức thượng cổ có thức tỉnh hay không?
Nghĩ thông suốt chuyện xảy ra, Nhiếp Vân lại lên tiếng hỏi.
- Hắn không có tới! Loại tranh đấu cấp bậc này đối với hắn quá thấp, cho nên sẽ không xuất thủ!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.