Chương 1407: Hà Võ điện (1)
Hoành Tảo Thiên Nhai
23/04/2019
- Không phải sợ, ngươi trợ giúp qua ta, ta sẽ tri ân đồ báo (*có ơn tất báo), sẽ không thương tổn ngươi!
Chứng kiến bộ dáng của nàng, Nhiếp Vân an ủi một câu, quay đầu nhìn về phía Nam Cung Khiếu.
- Cho ta một đạo Phong Hành chi khí!
- Vâng!
Đầu ngón tay duỗi ra, một đạo khí tức đặc thù quay cuồng mà ra, dọc theo cánh tay Nhiếp Vân tiến vào cơ thể hắn.
Răng rắc!
- Thiên phú Phong Hành sư, thành!
Phong Hành chi khí xoay chuyển trong người, một đan điền của Nhiếp Vân lập tức chuyển hóa thành công, thuế biến thành thiên phú Phong Hành sư.
Phong Hành sư, còn gọi là Cấp Tốc sư, cùng Đại lực sư thứ 71 lẫn nhau đối ứng, có thể mượn nhờ sức gió, lập tức tăng lên tốc độ, uy lực vô cùng.
- Quả nhiên lợi hại, có loại thiên phú này, tốc độ của ta so với trước kia bạo tăng gấp 10 lần, Phượng Hoàng chi dực có thể phát huy ra hiệu quả càng mạnh hơn nữa!
Cảm nhận được Phong Hành thiên phú cường đại, Nhiếp Vân nhịn không được nói.
Tuy Phong Hành thiên phú không tính là thiên phú cường đại, vẻn vẹn chỉ bài danh 71, nhưng phối hợp Phượng Hoàng chi dực mà nói, hoàn toàn có thể phát huy tốc độ đến cực hạn, trước kia Vân Vũ Tông đại trận không chê vào đâu được, nếu như khốn ở bên trong không cách nào đào tẩu, nhưng bây giờ chỉ cần thật muốn đi, cánh khẽ vỗ, hoàn toàn có thể rong ruổi ngàn dặm, tiêu dao ngoại vật.
Hiện tại trong cơ thể hắn ngoại trừ chủ đan điền tổng cộng có 30 loại thiên phú đặc thù, bài danh trước 100 có 24 dạng, tuy dung hợp không nhiều, nhưng tiềm lực vô cùng, vượt qua cửu phẩm Kim Vân Khu Tu sư, ở trong tầm tay.
- Phù Diêu đại nhân kia đến cùng là người nào? Vì sao ngươi nghe mệnh lệnh của hắn!
Cảm ngộ thiên phú lóe lên tức thì, Nhiếp Vân ổn định lại tâm tình hưng phấn, nhìn về phía Nam Cung Khiếu.
- Hắn... Là một con Tu La, lần trước ta đi ra ngoài thí luyện, bị hắn bắt được, bức bách mới đáp ứng vì hắn làm việc!
Nam Cung Khiếu nói.
- Bị hắn bắt?
Trong mắt hào quang lập loè, nhìn một hồi, quả nhiên ở trong cơ thể hắn chứng kiến một tia dị thường.
- Tu La mật vân?
Thấp giọng hô, sắc mặt Nhiếp Vân ngưng trọng.
Tu La nhất tộc giống như Yêu tộc, Linh Tộc, đều có văn tự đặc biệt, Tu La mật vân là dùng ngôn ngữ đặc biệt của bọn hắn, khắc phù chú trong người, một khi dám vi phạm mệnh lệnh, ngoài ức vạn dặm cũng có thể để cho linh hồn người sụp đổ, sống không bằng chết.
Nhiếp Vân ở trong truyền thừa của Bắc Đẩu tinh quân đã từng gặp những vật này, chỉ nhìn thoáng qua, liền hiểu được.
Tu La mật vân, là siêu việt Tu La Tướng, ít nhất đạt tới Tu La Hoàng mới có thể khắc ra, so với sát độc thì lợi hại mấy chục lần, đừng nói một Nam Cung Khiếu nho nhỏ, cho dù một Ngũ phẩm Khu Tu sư chỉ sợ cũng không thể phá giải.
- Phù Diêu đại nhân là đại năng năm đó cùng tổ tiên của Vân Vũ Tử chiến đấu, sau khi ta bị bắt căn bản không có khả năng phản kháng, hắn muốn ta điều tra Vân Vũ Tôi Thể dịch ở địa phương nào, để cho ta trộm ra một ít, để cho hắn khôi phục thể lực...
Nam Cung Khiếu không dám giấu diếm, nói hết tất cả ra.
- Điều tra Vân Vũ Tôi Thể dịch chỉ sợ là ngụy trang, mục đích thực sự của hắn là Hỗn Độn linh dịch!
Kết hợp tin tức nghe được ở đại điện, Nhiếp Vân hiểu được.
Phù Diêu đại nhân này cùng Vân Vũ Tử chiến đấu khẳng định bị thương rất nặng, mặc dù hắn là nửa bước Tu La Đế, như trước không có triệt để khôi phục, Hỗn Độn linh dịch là bảo vật trong Hỗn Độn chắt lọc ra, chỉ sợ đối với hắn cũng có trợ giúp, lúc này mới khiến hắn quan tâm, không tiếc an bài quân cờ Nam Cung Khiếu này.
- Chỉ là... Thân thể của hắn bị khóa sắt khóa lại, mặc dù đạt được Hỗn Độn linh dịch cũng mang không đi a!
Trước kia chứng kiến Phù Diêu đại nhân, hắn bị khóa ở chỗ sâu trong sơn động, mặc dù không biết khóa sắt kia là vật gì đúc thành, nhưng có thể làm cho loại đại năng kia không cách nào đào tẩu, liền biết không phải vật đơn giản.
Hỗn Độn linh dịch rèn luyện thân thể, thân hình bị khóa, lấy được lại có làm được gì? Thân thể khôi phục là hắn có thể giãy giụa xiềng xích sao?
Cẩn thận hỏi thoáng một phát, Nhiếp Vân phát hiện đối phương biết đến cũng không nhiều, lúc này mới thôi.
Nam Cung Khiếu ở trong mắt Phù Diêu Tu La, chỉ là quân cờ, tự nhiên không có khả năng nói với hắn quá nhiều.
- Giao hết bảo bối những năm này ngươi vơ vét ra đây!
Hỏi nửa ngày biết không có tin tức hữu dụng gì, Nhiếp Vân đưa ánh mắt vào phía trên bảo vật của hắn.
Hắn thân là Vân Vũ Tông đại đệ tử, lại ngang ngược càn rỡ nhiều năm, bảo vật trên người khẳng định không ít.
- Tất cả bảo bối của ta cơ hồ đều gia tăng tu vi, chỉ còn lại có bấy nhiêu...
Nam Cung Khiếu không dám giấu diếm, lấy ra tất cả bảo vật trên người.
Hai mắt Nhiếp Vân tỏa ánh sáng tìm một vòng, sắc mặt dần dần trầm xuống.
Nhìn xem đồ vật không ít, nhưng đối với hắn hữu dụng lại không nhiều.
Hắn tích lũy quá hùng hậu rồi, bảo vật bình thường căn bản không có hiệu quả.
- Được rồi, Đặng Tiêu sư tỷ, đoạn đường này ngươi trợ giúp ta nhiều như vậy, ta liền cho ngươi chút chỗ tốt!
Tiện tay trảo một cái, Nhiếp Vân ở trong một đống bảo vật tìm được mấy trăm dược liệu, nhẹ nhàng bắn ra một đạo hỏa diễm thiêu đốt, mấy tức liền dung hợp dược tính chung một chỗ, ngưng tụ thành đan dược, bắn tới Đặng Tiêu.
- Đan hỏa... Kim Diễm đan hỏa? Thiên phú Đan hỏa hình thái thứ ba?
Chứng kiến đan hỏa, Đặng Tiêu liền sắp bị dọa ngất rồi, nàng cũng có được thiên phú đan hỏa, bất quá cho tới bây giờ chỉ là loại hình thái thứ nhất mà thôi, cách loại hình thái thứ ba còn rất kém xa.
Há miệng nuốt vào dược hoàn bay tới, lực lượng của Đặng Tiêu liên tiếp kéo lên, rất nhanh đột phá Thiên Tiên cảnh sơ kỳ đỉnh phong, đạt tới trung kỳ, cuối cùng ngừng lại ở trung kỳ đỉnh phong.
- Đa tạ Diệp Thần sư đệ!
Cảm nhận được lực lượng trực tiếp nhảy lên một tiểu cấp bậc, Đặng Tiêu hưng phấn đến sắc mặt đỏ lên.
- Không cần khách khí!
Nhiếp Vân gật gật đầu, quay đầu nhìn về phía Nam Cung Khiếu.
- Ngươi dấu muội muội của Đặng Tiêu sư tỷ ở đâu?
Trước kia ở Đan Dược Điện nghe lén nói chuyện, biết rõ muội muội của Đặng Tiêu bị Nam Cung Khiếu bắt, lúc này mới bị áp chế.
- Tại Hà Võ điện!
- Hà Võ điện?
Sắc mặt Đặng Tiêu lập tức thay đổi.
- Làm sao vậy?
Chứng kiến bộ dáng của nàng, Nhiếp Vân nhịn không được hỏi.
- Hà Võ điện là nơi Vân Vũ Tông giam giữ phạm nhân, là một không gian có trận pháp đặc biệt, vô cùng nguy hiểm, một khi tiến vào rất khó đi ra, không nghĩ tới hắn rõ ràng phát rồ như vậy...
Đặng Tiêu cắn chặt răng.
Chứng kiến bộ dáng của nàng, Nhiếp Vân an ủi một câu, quay đầu nhìn về phía Nam Cung Khiếu.
- Cho ta một đạo Phong Hành chi khí!
- Vâng!
Đầu ngón tay duỗi ra, một đạo khí tức đặc thù quay cuồng mà ra, dọc theo cánh tay Nhiếp Vân tiến vào cơ thể hắn.
Răng rắc!
- Thiên phú Phong Hành sư, thành!
Phong Hành chi khí xoay chuyển trong người, một đan điền của Nhiếp Vân lập tức chuyển hóa thành công, thuế biến thành thiên phú Phong Hành sư.
Phong Hành sư, còn gọi là Cấp Tốc sư, cùng Đại lực sư thứ 71 lẫn nhau đối ứng, có thể mượn nhờ sức gió, lập tức tăng lên tốc độ, uy lực vô cùng.
- Quả nhiên lợi hại, có loại thiên phú này, tốc độ của ta so với trước kia bạo tăng gấp 10 lần, Phượng Hoàng chi dực có thể phát huy ra hiệu quả càng mạnh hơn nữa!
Cảm nhận được Phong Hành thiên phú cường đại, Nhiếp Vân nhịn không được nói.
Tuy Phong Hành thiên phú không tính là thiên phú cường đại, vẻn vẹn chỉ bài danh 71, nhưng phối hợp Phượng Hoàng chi dực mà nói, hoàn toàn có thể phát huy tốc độ đến cực hạn, trước kia Vân Vũ Tông đại trận không chê vào đâu được, nếu như khốn ở bên trong không cách nào đào tẩu, nhưng bây giờ chỉ cần thật muốn đi, cánh khẽ vỗ, hoàn toàn có thể rong ruổi ngàn dặm, tiêu dao ngoại vật.
Hiện tại trong cơ thể hắn ngoại trừ chủ đan điền tổng cộng có 30 loại thiên phú đặc thù, bài danh trước 100 có 24 dạng, tuy dung hợp không nhiều, nhưng tiềm lực vô cùng, vượt qua cửu phẩm Kim Vân Khu Tu sư, ở trong tầm tay.
- Phù Diêu đại nhân kia đến cùng là người nào? Vì sao ngươi nghe mệnh lệnh của hắn!
Cảm ngộ thiên phú lóe lên tức thì, Nhiếp Vân ổn định lại tâm tình hưng phấn, nhìn về phía Nam Cung Khiếu.
- Hắn... Là một con Tu La, lần trước ta đi ra ngoài thí luyện, bị hắn bắt được, bức bách mới đáp ứng vì hắn làm việc!
Nam Cung Khiếu nói.
- Bị hắn bắt?
Trong mắt hào quang lập loè, nhìn một hồi, quả nhiên ở trong cơ thể hắn chứng kiến một tia dị thường.
- Tu La mật vân?
Thấp giọng hô, sắc mặt Nhiếp Vân ngưng trọng.
Tu La nhất tộc giống như Yêu tộc, Linh Tộc, đều có văn tự đặc biệt, Tu La mật vân là dùng ngôn ngữ đặc biệt của bọn hắn, khắc phù chú trong người, một khi dám vi phạm mệnh lệnh, ngoài ức vạn dặm cũng có thể để cho linh hồn người sụp đổ, sống không bằng chết.
Nhiếp Vân ở trong truyền thừa của Bắc Đẩu tinh quân đã từng gặp những vật này, chỉ nhìn thoáng qua, liền hiểu được.
Tu La mật vân, là siêu việt Tu La Tướng, ít nhất đạt tới Tu La Hoàng mới có thể khắc ra, so với sát độc thì lợi hại mấy chục lần, đừng nói một Nam Cung Khiếu nho nhỏ, cho dù một Ngũ phẩm Khu Tu sư chỉ sợ cũng không thể phá giải.
- Phù Diêu đại nhân là đại năng năm đó cùng tổ tiên của Vân Vũ Tử chiến đấu, sau khi ta bị bắt căn bản không có khả năng phản kháng, hắn muốn ta điều tra Vân Vũ Tôi Thể dịch ở địa phương nào, để cho ta trộm ra một ít, để cho hắn khôi phục thể lực...
Nam Cung Khiếu không dám giấu diếm, nói hết tất cả ra.
- Điều tra Vân Vũ Tôi Thể dịch chỉ sợ là ngụy trang, mục đích thực sự của hắn là Hỗn Độn linh dịch!
Kết hợp tin tức nghe được ở đại điện, Nhiếp Vân hiểu được.
Phù Diêu đại nhân này cùng Vân Vũ Tử chiến đấu khẳng định bị thương rất nặng, mặc dù hắn là nửa bước Tu La Đế, như trước không có triệt để khôi phục, Hỗn Độn linh dịch là bảo vật trong Hỗn Độn chắt lọc ra, chỉ sợ đối với hắn cũng có trợ giúp, lúc này mới khiến hắn quan tâm, không tiếc an bài quân cờ Nam Cung Khiếu này.
- Chỉ là... Thân thể của hắn bị khóa sắt khóa lại, mặc dù đạt được Hỗn Độn linh dịch cũng mang không đi a!
Trước kia chứng kiến Phù Diêu đại nhân, hắn bị khóa ở chỗ sâu trong sơn động, mặc dù không biết khóa sắt kia là vật gì đúc thành, nhưng có thể làm cho loại đại năng kia không cách nào đào tẩu, liền biết không phải vật đơn giản.
Hỗn Độn linh dịch rèn luyện thân thể, thân hình bị khóa, lấy được lại có làm được gì? Thân thể khôi phục là hắn có thể giãy giụa xiềng xích sao?
Cẩn thận hỏi thoáng một phát, Nhiếp Vân phát hiện đối phương biết đến cũng không nhiều, lúc này mới thôi.
Nam Cung Khiếu ở trong mắt Phù Diêu Tu La, chỉ là quân cờ, tự nhiên không có khả năng nói với hắn quá nhiều.
- Giao hết bảo bối những năm này ngươi vơ vét ra đây!
Hỏi nửa ngày biết không có tin tức hữu dụng gì, Nhiếp Vân đưa ánh mắt vào phía trên bảo vật của hắn.
Hắn thân là Vân Vũ Tông đại đệ tử, lại ngang ngược càn rỡ nhiều năm, bảo vật trên người khẳng định không ít.
- Tất cả bảo bối của ta cơ hồ đều gia tăng tu vi, chỉ còn lại có bấy nhiêu...
Nam Cung Khiếu không dám giấu diếm, lấy ra tất cả bảo vật trên người.
Hai mắt Nhiếp Vân tỏa ánh sáng tìm một vòng, sắc mặt dần dần trầm xuống.
Nhìn xem đồ vật không ít, nhưng đối với hắn hữu dụng lại không nhiều.
Hắn tích lũy quá hùng hậu rồi, bảo vật bình thường căn bản không có hiệu quả.
- Được rồi, Đặng Tiêu sư tỷ, đoạn đường này ngươi trợ giúp ta nhiều như vậy, ta liền cho ngươi chút chỗ tốt!
Tiện tay trảo một cái, Nhiếp Vân ở trong một đống bảo vật tìm được mấy trăm dược liệu, nhẹ nhàng bắn ra một đạo hỏa diễm thiêu đốt, mấy tức liền dung hợp dược tính chung một chỗ, ngưng tụ thành đan dược, bắn tới Đặng Tiêu.
- Đan hỏa... Kim Diễm đan hỏa? Thiên phú Đan hỏa hình thái thứ ba?
Chứng kiến đan hỏa, Đặng Tiêu liền sắp bị dọa ngất rồi, nàng cũng có được thiên phú đan hỏa, bất quá cho tới bây giờ chỉ là loại hình thái thứ nhất mà thôi, cách loại hình thái thứ ba còn rất kém xa.
Há miệng nuốt vào dược hoàn bay tới, lực lượng của Đặng Tiêu liên tiếp kéo lên, rất nhanh đột phá Thiên Tiên cảnh sơ kỳ đỉnh phong, đạt tới trung kỳ, cuối cùng ngừng lại ở trung kỳ đỉnh phong.
- Đa tạ Diệp Thần sư đệ!
Cảm nhận được lực lượng trực tiếp nhảy lên một tiểu cấp bậc, Đặng Tiêu hưng phấn đến sắc mặt đỏ lên.
- Không cần khách khí!
Nhiếp Vân gật gật đầu, quay đầu nhìn về phía Nam Cung Khiếu.
- Ngươi dấu muội muội của Đặng Tiêu sư tỷ ở đâu?
Trước kia ở Đan Dược Điện nghe lén nói chuyện, biết rõ muội muội của Đặng Tiêu bị Nam Cung Khiếu bắt, lúc này mới bị áp chế.
- Tại Hà Võ điện!
- Hà Võ điện?
Sắc mặt Đặng Tiêu lập tức thay đổi.
- Làm sao vậy?
Chứng kiến bộ dáng của nàng, Nhiếp Vân nhịn không được hỏi.
- Hà Võ điện là nơi Vân Vũ Tông giam giữ phạm nhân, là một không gian có trận pháp đặc biệt, vô cùng nguy hiểm, một khi tiến vào rất khó đi ra, không nghĩ tới hắn rõ ràng phát rồ như vậy...
Đặng Tiêu cắn chặt răng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.