Chương 1846: Hai con đường (2)
Hoành Tảo Thiên Nhai
23/04/2019
- Đánh chết bọn chúng và lấy được bảo vật là biện pháp tốt nhưng một khi tin tức tiết lộ ra ngoài, chẳng những danh dự Thanh Sơn Các chúng ta không còn, còn có thể không duyên cớ đắc tội một Lưu gia!
- Sợ cái gì? Cầu phú quý trong nguy hiểm, Lưu gia hiện tại chỉ còn lại hai người cô đơn, đắc tội bọn chúng thì thế nào? Nếu thành công, tài sản Thanh Sơn Các chúng ta tuyệt đối bành trướng trong một đêm, chúng ta cũng có thể thuận lợi tấn cấp nửa bước Tiên Quân cảnh, thực lực tăng nhiều!
- Ta cảm thấy không bằng động thủ, muốn đạt được lợi ích làm gì có chuyện không mạo hiểm, thật sự không được thì chúng ta hợp tác với Tu La, cùng lắm khi đó lợi ích phân một nửa.
- Ta cảm thấy không ổn, hai người bọn chúng dám tới đây một mình, lại hiển lộ tài phú hiển nhiên như thế khẳng định có thủ đoạn không muốn người biết, ta sợ chúng ta động thủ chẳng những không đạt được chỗ tốt, gây chuyện không tốt còn có thể toàn quân bị diệt!
...
Mọi người lập tức phân thành hai tâận doanh.
Không để ý tới hai chủng quan điểm cãi lộn, Yến Sơ lúc này gõ bàn, trên mặt mang theo chán ghét.
Những trưởng lão này ngồi không ăn bám, chính thức quyết sách không có chút tác dụng gì, thật không biết những gia hỏa ngu xuẩn này làm sao có thể tu luyện tới cảnh giới hiện tại, lắc đầu, hắn cũng dừng gõ bàn, ngẩng đầu nhìn về phía Yến Lưu Tô.
- Lưu Tô, nói cái nhìn của ngươi đi.
Chung quanh lập tức yên tĩnh, ánh mắt mọi người nhìn sang.
Yến Lưu Tô tuổi không lớn lắm nhưng có được lực khống chế lớn với Thanh Sơn Các, đủ thấy nàng có phán đoán và cái nhìn đặc biệt với các công việc, cũng không phải những trưởng lão trí tuệ thấp kém có thể so sánh.
- Ta cảm thấy chúng ta đi con đường thứ hai thì tốt hơn cả, chủ động làm tốt quan hệ với lão tổ Lưu gia!
Yến Lưu Tô cau mày suy nghĩ một lúc, trong mắt mang theo hào quang trí tuệ.
- Ah? Có căn cứ gì, nói nghe một chút.
Yến Sơ biết rõ nàng dám nói như vậy khẳng định không phải không có lửa thì sao có khói, trên mặt mang theo thỏa mãn.
- Đây là tư lêệu lúc Thanh Việt Phong Lưu gia bị diệt, các vị có thể xem một chút!
Yến Lưu Tô cũng không có trực tiếp trả lời, ngón tay điểm một cái, trên không trung xuất hiện màn sáng, phía trên có văn tự tư liệu.
- Tám cường giả nửa bước Tiên Quân của Tu La liên hợp vây quét Thanh Việt Phong, Lưu gia bị diệt!
Chỉ có một dòng này và số liệu không nhiều làm người ta không rõ.
- Chúng ta sớm biết rõ tin tức này, ngươi lập lại lần nữa làm gì?
Một trưởng lão chủ trương con đường thứ nhất hỏi.
- Lời này tuy ngắn nhưng lại che dấu một tin tức quan trọng!
Không để ý tới trưởng lão nói chuyện, Yến Lưu Tô thu hồi màn sáng, nàng tiến lên một bước và nói:
- Chúng ta cũng biết huyết thống Tu La cao hơn nhân loại, có thể vượt cấp chiến đấu, Tu La nửa bước Tiên Quân, cho dù là Tiên Quân nhân loại tấn công cũng khó giết chết, có lẽ các vị cũng biết việc này.
- Đương nhiên biết việc này, Tu La có sức chiến đấu rất mạnh, đây là sự thật không bàn cãi, nếu không phải bởi vì chúng ta không có hi vọng chiến hắng, tại sao Khâu Thánh Tôn Giả lại có thể đầu nhập vào Tu La Vương. . .
Lão giả vừa mới nói một nửa, đột nhiên ý thức được cái gì, ngay sau đó hắn dừng lại và vẻ mặt sợ hãi, cổ họng của hắn như bị người ta bóp chặt.
- Xem ra ngươi cũng nghĩ tới!
Nhìn thấy vẻ mặt của đám trưởn lão này, Yến Lưu Tô khẽ cười một tiếng, trên dung mạo quyến rũ mang theo mị hoặc làm tâm thần người ta nhộn nhạo, không thể không nói nữ nhân này chẳng những có được trí tuệ siêu phàm, dung mạo càng xinh đẹp đáng sợ.
- Tám đại Tu La nửa bước Tiên Quân đồng thời ra tay, khẳng định đã sớm bố trí không chê vào đâu được, kết quả vẫn làm Lưu Nghị, Lưu Huyền trốn ra, hơn nữa nhìn bộ dáng cũng không có thương thế gì, đương nhiên cũng có thể thương thế đã khôi phục, dù vậy đủ để chứng minh thủ đoạn bảo vệ tính mạng của hai người này rất mạnh, ngươi cảm thấy chúng ta cùng động thủ sẽ mạnh hơn tám đại Tu La, hơn nữa còn có thể lưu bọn chúng lại?
- Việc này...
Nghe nàng phân tích như thế, tất cả mọi người ra, sắc mặt bọn họ cứng đờ.
Tuy bọn họ đều có thực lực Vương Tiên nhưng kém Tu La nửa bước Tiên Quân đâu chỉ một hai lần, cũng không có năng lực lưu người ta lại, cho nên muốn giết hai người kia là chuyện hoang đường viễn vông.
- Lưu gia lúc toàn thịnh có địa vị cực cao trong Nho giới, có lẽ Khâu Thánh Tôn Giả sớm biết Tu La động thủ nhưng trở ngại mặt mũi Tu La Vương nên không dám nhiều lời, nếu như chúng ta động thủ không thành công để bọn chúng rời đi, các ngươi cảm thấy sau khi Khâu Thánh Tôn Giả biết được sẽ làm cái gì?
Yến Lưu Tô tiếp tục nói.
- Việc này... Khâu Thánh Tôn Giả vì dẹp loạn suy nghĩ lung tung của các người khác, hoặc là làm dáng cho kẻ khác xem, từ đó sẽ khai đao với chúng ta, hốt gọn Thanh Sơn Các để chứng minh hắn vẫn còn khống chế Nho giới, không thể tự giết lẫn nhau. . .
Nói đến đây sắc mặt trưởng lão chọn con đường đầu tiên biến hóa đặc sắc.
- Khâu Thánh Tôn Giả có làm vậy hay không cũng chỉ là suy đoán nhưng chúng ta thật động thủ với hai người, chỉ sợ không đợi đến Khâu Thánh Tôn Giả ra tay đã bị diệt sạch rồi.
Yến Lưu Tô vuốt vuốt mái tóc, chậm rãi nói:
- Quân thành thủ hộ nghiêm mật cỡ nào chắc hẳn không cần ta nhiều lời, mọi người cũng hiểu rõ trong nội tâm, trong tình huống phòng hộ nghiêm mật như thế vẫn có thể quang minh chính đại đi tới nơi này, còn đến Thanh Sơn Các không bị người nào phát hiện, nếu như cũng không đủ át chủ bài, ngươi cảm thấy bọn họ thật đi tìm cái chết? Cho nên... Nếu như ta đoán không sai, vị Lưu Nghị trước mắt ngụy trang tu vi, thực lực chân chánh đã đột phá gông cùm xiềng xích đạt tới Tiên Quân cảnh!
- Ah...
Nghe phân tích như thế, nội tâm mọi người lúc này phát lạnh.
Tu vi đạt tới cảnh giới của bọn họ đã có biết trước với nguy hiểm, có được thực lực càng mạnh thậm chí sẽ biết nguy hiểm tới từ đâu, mà hai người tiến vào Thanh Sơn Các, thậm chí đi tới trước mặt bọn họ nhưng hai người không quan tâm cái gì, đủ để chứng minh thực lực đối phương đã vượt xa bọn họ, đạt tới độ cao mới.
- Được rồi, về sau chuyện của Thanh Sơn Các sẽ do Lưu Tô toàn quyền phụ trách, nếu có kẻ nào còn dám nói nhảm đừng trách ta không khách khí!
Thấy mọi người hiểu ra, Yến Sơ đứng dậy vung tay lên.
- Sợ cái gì? Cầu phú quý trong nguy hiểm, Lưu gia hiện tại chỉ còn lại hai người cô đơn, đắc tội bọn chúng thì thế nào? Nếu thành công, tài sản Thanh Sơn Các chúng ta tuyệt đối bành trướng trong một đêm, chúng ta cũng có thể thuận lợi tấn cấp nửa bước Tiên Quân cảnh, thực lực tăng nhiều!
- Ta cảm thấy không bằng động thủ, muốn đạt được lợi ích làm gì có chuyện không mạo hiểm, thật sự không được thì chúng ta hợp tác với Tu La, cùng lắm khi đó lợi ích phân một nửa.
- Ta cảm thấy không ổn, hai người bọn chúng dám tới đây một mình, lại hiển lộ tài phú hiển nhiên như thế khẳng định có thủ đoạn không muốn người biết, ta sợ chúng ta động thủ chẳng những không đạt được chỗ tốt, gây chuyện không tốt còn có thể toàn quân bị diệt!
...
Mọi người lập tức phân thành hai tâận doanh.
Không để ý tới hai chủng quan điểm cãi lộn, Yến Sơ lúc này gõ bàn, trên mặt mang theo chán ghét.
Những trưởng lão này ngồi không ăn bám, chính thức quyết sách không có chút tác dụng gì, thật không biết những gia hỏa ngu xuẩn này làm sao có thể tu luyện tới cảnh giới hiện tại, lắc đầu, hắn cũng dừng gõ bàn, ngẩng đầu nhìn về phía Yến Lưu Tô.
- Lưu Tô, nói cái nhìn của ngươi đi.
Chung quanh lập tức yên tĩnh, ánh mắt mọi người nhìn sang.
Yến Lưu Tô tuổi không lớn lắm nhưng có được lực khống chế lớn với Thanh Sơn Các, đủ thấy nàng có phán đoán và cái nhìn đặc biệt với các công việc, cũng không phải những trưởng lão trí tuệ thấp kém có thể so sánh.
- Ta cảm thấy chúng ta đi con đường thứ hai thì tốt hơn cả, chủ động làm tốt quan hệ với lão tổ Lưu gia!
Yến Lưu Tô cau mày suy nghĩ một lúc, trong mắt mang theo hào quang trí tuệ.
- Ah? Có căn cứ gì, nói nghe một chút.
Yến Sơ biết rõ nàng dám nói như vậy khẳng định không phải không có lửa thì sao có khói, trên mặt mang theo thỏa mãn.
- Đây là tư lêệu lúc Thanh Việt Phong Lưu gia bị diệt, các vị có thể xem một chút!
Yến Lưu Tô cũng không có trực tiếp trả lời, ngón tay điểm một cái, trên không trung xuất hiện màn sáng, phía trên có văn tự tư liệu.
- Tám cường giả nửa bước Tiên Quân của Tu La liên hợp vây quét Thanh Việt Phong, Lưu gia bị diệt!
Chỉ có một dòng này và số liệu không nhiều làm người ta không rõ.
- Chúng ta sớm biết rõ tin tức này, ngươi lập lại lần nữa làm gì?
Một trưởng lão chủ trương con đường thứ nhất hỏi.
- Lời này tuy ngắn nhưng lại che dấu một tin tức quan trọng!
Không để ý tới trưởng lão nói chuyện, Yến Lưu Tô thu hồi màn sáng, nàng tiến lên một bước và nói:
- Chúng ta cũng biết huyết thống Tu La cao hơn nhân loại, có thể vượt cấp chiến đấu, Tu La nửa bước Tiên Quân, cho dù là Tiên Quân nhân loại tấn công cũng khó giết chết, có lẽ các vị cũng biết việc này.
- Đương nhiên biết việc này, Tu La có sức chiến đấu rất mạnh, đây là sự thật không bàn cãi, nếu không phải bởi vì chúng ta không có hi vọng chiến hắng, tại sao Khâu Thánh Tôn Giả lại có thể đầu nhập vào Tu La Vương. . .
Lão giả vừa mới nói một nửa, đột nhiên ý thức được cái gì, ngay sau đó hắn dừng lại và vẻ mặt sợ hãi, cổ họng của hắn như bị người ta bóp chặt.
- Xem ra ngươi cũng nghĩ tới!
Nhìn thấy vẻ mặt của đám trưởn lão này, Yến Lưu Tô khẽ cười một tiếng, trên dung mạo quyến rũ mang theo mị hoặc làm tâm thần người ta nhộn nhạo, không thể không nói nữ nhân này chẳng những có được trí tuệ siêu phàm, dung mạo càng xinh đẹp đáng sợ.
- Tám đại Tu La nửa bước Tiên Quân đồng thời ra tay, khẳng định đã sớm bố trí không chê vào đâu được, kết quả vẫn làm Lưu Nghị, Lưu Huyền trốn ra, hơn nữa nhìn bộ dáng cũng không có thương thế gì, đương nhiên cũng có thể thương thế đã khôi phục, dù vậy đủ để chứng minh thủ đoạn bảo vệ tính mạng của hai người này rất mạnh, ngươi cảm thấy chúng ta cùng động thủ sẽ mạnh hơn tám đại Tu La, hơn nữa còn có thể lưu bọn chúng lại?
- Việc này...
Nghe nàng phân tích như thế, tất cả mọi người ra, sắc mặt bọn họ cứng đờ.
Tuy bọn họ đều có thực lực Vương Tiên nhưng kém Tu La nửa bước Tiên Quân đâu chỉ một hai lần, cũng không có năng lực lưu người ta lại, cho nên muốn giết hai người kia là chuyện hoang đường viễn vông.
- Lưu gia lúc toàn thịnh có địa vị cực cao trong Nho giới, có lẽ Khâu Thánh Tôn Giả sớm biết Tu La động thủ nhưng trở ngại mặt mũi Tu La Vương nên không dám nhiều lời, nếu như chúng ta động thủ không thành công để bọn chúng rời đi, các ngươi cảm thấy sau khi Khâu Thánh Tôn Giả biết được sẽ làm cái gì?
Yến Lưu Tô tiếp tục nói.
- Việc này... Khâu Thánh Tôn Giả vì dẹp loạn suy nghĩ lung tung của các người khác, hoặc là làm dáng cho kẻ khác xem, từ đó sẽ khai đao với chúng ta, hốt gọn Thanh Sơn Các để chứng minh hắn vẫn còn khống chế Nho giới, không thể tự giết lẫn nhau. . .
Nói đến đây sắc mặt trưởng lão chọn con đường đầu tiên biến hóa đặc sắc.
- Khâu Thánh Tôn Giả có làm vậy hay không cũng chỉ là suy đoán nhưng chúng ta thật động thủ với hai người, chỉ sợ không đợi đến Khâu Thánh Tôn Giả ra tay đã bị diệt sạch rồi.
Yến Lưu Tô vuốt vuốt mái tóc, chậm rãi nói:
- Quân thành thủ hộ nghiêm mật cỡ nào chắc hẳn không cần ta nhiều lời, mọi người cũng hiểu rõ trong nội tâm, trong tình huống phòng hộ nghiêm mật như thế vẫn có thể quang minh chính đại đi tới nơi này, còn đến Thanh Sơn Các không bị người nào phát hiện, nếu như cũng không đủ át chủ bài, ngươi cảm thấy bọn họ thật đi tìm cái chết? Cho nên... Nếu như ta đoán không sai, vị Lưu Nghị trước mắt ngụy trang tu vi, thực lực chân chánh đã đột phá gông cùm xiềng xích đạt tới Tiên Quân cảnh!
- Ah...
Nghe phân tích như thế, nội tâm mọi người lúc này phát lạnh.
Tu vi đạt tới cảnh giới của bọn họ đã có biết trước với nguy hiểm, có được thực lực càng mạnh thậm chí sẽ biết nguy hiểm tới từ đâu, mà hai người tiến vào Thanh Sơn Các, thậm chí đi tới trước mặt bọn họ nhưng hai người không quan tâm cái gì, đủ để chứng minh thực lực đối phương đã vượt xa bọn họ, đạt tới độ cao mới.
- Được rồi, về sau chuyện của Thanh Sơn Các sẽ do Lưu Tô toàn quyền phụ trách, nếu có kẻ nào còn dám nói nhảm đừng trách ta không khách khí!
Thấy mọi người hiểu ra, Yến Sơ đứng dậy vung tay lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.