Chương 3456: Hoàn mỹ giới vực (Hạ) (1)
Hoành Tảo Thiên Nhai
23/04/2019
Biết rõ không được sao không thử?
Hô!
Trong nội tâm nghĩ như vậy, tinh thần khẽ động, một phân thân Nhất Khí Hóa Tam Thanh khác xuất hiện trước mặt.
Nhất Khí Hóa Tam Thanh tăng thêm bản tôn là ba người, trong đó một ở lại hỗn độn hải dương, một khác đang ở trong nạp vật thế giới.
Phân thân và bản tôn có được thực lực như nhau, tuy hai mà một, trừ trong ngươi bản tôn có rất nhiều đan điền ra, bất cứ kẻ nào cũng không nhìn ra khác biệt.
Nếu không thể thôn phệ thế giới chi tâm một cách hiển nhiên, nếu làm âm thầm thì khác!
Đám người Đa Ba không biết mình có được phân thân, nếu như phân thân lao ra chiến đấu với hắn tất nhiên có khả năng hấp dẫn đại bộ phận ánh mắt, cũng sáng tạo cơ hội cho bản tôn tiến vào lỗ đen thôn phệ thế giới chi tâm.
- Làm... Làm như vậy phải lưu Viêm Hoàng điện lại!
Không lưu Viêm Hoàng điện lại, đối phương nhất định sẽ hoài nghi, hơn nữa đám người Diệp Đào không có nơi tị nạn rất dễ dàng ngoài ý muốn nổi lên... Nếu như lưu lại, bản tôn tiến vào thế giới chi tâm sẽ phi thường nguy hiểm.
Thế giới chi tâm cấp mười hai có bao nhiêu lực lượng, mặc dù là hắn cũng không có nắm chắc.
- Chỉ có thể liều mà thôi!
Ánh mắt Nhiếp Vân mang theo tàn nhẫn.
Hiện tại không có biện pháp nào khác, chỉ có con đường này có thể đi, không liều sẽ không có khả năng thôn phệ thế giới chi tâm, nếu liều phi thường nguy hiểm nhưng sẽ có một tia hi vọng.
- Linh Lung Trân Châu Tháp, hàn băng nhận, còn có năm đạo dung hợp chi khí cuối cùng đều cho ngươi!
Cắn răng một cái, tinh thần khẽ động, Nhiếp Vân lưu Linh Lung Trân Châu Tháp và hàn băng nhận cho phân thân, hai kiện Thiên Đạo thần binh này đã bị hắn luyện hóa, phân thân cũng có thể sử dụng dễ dàng.
Viêm Hoàng điện cũng như thế, người khác muốn khu động rất khó, phân thân Nhất Khí Hóa Tam Thanh của hắn lại sử dụng dễ dàng.
Phân thân chỉ có thực lực Thâu Thiên tá thọ cảnh, muốn đấu với cường giả Thiên Đạo mà không trang bị đầy đủ là không thể nào.
Hàn băng nhận không rõ cấp bậc nhưng ít ra đạt tới cấp bậc Thiên Đạo, phối hợp Linh Lung Trân Châu Tháp, một công một thủ, cho dù Liệt Thiên Thú vương có là cường giả Thiên Đạo, trong thời gian ngắn muốn đánh chết phân thân cũng không dễ dàng.
Hơn nữa có Viêm Hoàng điện quay vòng, hoàn toàn có thể ngăn chặn đối phương, từ đó không phát hiện ra chính mình.
Hô!
Làm xong chuyện này, thân thể Nhiếp Vân hóa thành hạt bụi bám vào trong phân thân.
- Đa Ba, Lưu Mộc, Phần Thiên, Liệt Thiên, ta xem hôm nay hươu chết vào tay ai.
Phân thân gào thét sau đó lao ra khỏi Viêm Hoàng điện.
- Rốt cục không làm rùa đen rút đầu sao?
Thấy hắn xuất hiện, ánh mắt Đa Ba vương tử vui vẻ, đại đao trong tay quét qua bổ thẳng vào Nhiếp Vân.
Đao mang lan tràn mấy trăm dặm, cũng bao phủ lỗ đen vào bên trong, lực lượng cường đại làm không gian sụp đổ từng tầng, mắt thấy sắp nuốt Nhiếp Vân vào bên trong.
- Hừ!
Phân thân quát lạnh một tiếng, ngay sau đó một bảo tháp xuất hiện trên đỉnh đầu của hắn giống như cự nhân chống trời, cùng thời khắc đó hàn băng nhận quay tròn một vòng, dưới sự khống chế của ngón tay của hắn đã nện thẳng về phía trước.
Bản tôn dùng năm lần dung hợp đại đạo, được Thiên Đạo cho phép còn có thể sử dụng năm lần, năm lần cơ hội, Nhiếp Vân trực tiếp ném cho phân thân, lại để hắn có lực lượng điều động hàn băng nhận va chạm với đối phương.
Ầm ầm!
Đại đao và hàn băng nhận va chạm với nhau, âm thanh xé rách đáng sợ xuất hiện, không gian bị rách một lỗ thủng lớn.
- Chính là thời điểm này.
Nhiếp Vân bản tôn biến thành tro bụi nhìn thấy khí lưu quét qua và không gian rạn nứt, ánh mắt vui vẻ, thân thể khẽ động bay ra khỏi phân thân và tiến vào lỗ đen.
Động tác của hắn rất nhẹ, cho dù đám cường giả đang chiến đấu chung quanh cũng không phát hiện dị thường.
Rầm rầm rầm!
Hàn băng nhận ngăn cản chín thành lực lượng của đại đao, còn lại bị Linh Lung Trân Châu Tháp ngăn cản ở bên ngoài, Đa Ba vương tử công kích toàn lực cũng không thể làm phân thân Nhiếp Vân bị thương.
- Không tệ, xem ra có thể kiên trì một thời gian ngắn!
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Nhiếp Vân thở ra một hơi.
Vốn hắn còn lo lắng phân thân không kiên trì nổi, bị đối phương nhìn thấu, hiện tại xem ra là hắn lo ngại.
Có hàn băng nhận, Linh Lung Trân Châu Tháp trợ giúp, phân thân có thể ngăn cản thời gian ngắn, Đa Ba vương tử không làm gì được hắn, thời gian dài chỉ có thể trốn vào Viêm Hoàng điện ẩn nấp, tuy phân thân còn không có đạt tới Thiên Đạo cảnh nhưng bằng vào ba kiện thần binh ngăn cản cường giả Thiên Đạo cũng không có vấn đề quá lớn.
Bởi như vậy đám người Diệp Đào không gặp nguy hiểm quá lớn.
Chỉ cần có thể ngăn chặn đối phương, hắn có biện pháp thôn phệ thế giới chi tâm.
Không ngừng hạ xuống, không biết qua bao lâu hắn đã bêến thành bộ dạng nhân loại.
Hiện tại đã tiến vào lỗ đen, cho dù Liệt Thiên Thú vương có thực lực mạnh hơn nữa cũng không thể phát hiện.
- Oán khí thật đậm đặc... Những oán khí này đều bị thế giới chi tâm thôn phệ.
Lại phi hành một hồi, bàn chân chạm vào mặt đất, lập tức cảm thấy cả không gian tràn ngập oán khí nồng đậm.
Những oán khí này đều là oán khí của Liệt Thiên Thú vương chết đi ngưng tụ mà thành, không nghĩ tới đều hội tụ đến nơi đây, xem ra đều bị thế giới chi tâm cắn nuốt.
- Thì ra thế giới chi tâm xem Liệt Thiên Thú vương trở thành chất dinh dưỡng, để cho bọn chúng trăm vạn năm hẳn phải chết, trên thực tế chẳng khác gì thu hoạch lúa mạch, một trăm vạn năm lúa chín cho nên phải thu hoạch cho mình dùng.
Cảm nhận được thế giới chi tâm không ngừng nuốt oán khí, ánh mắt Nhiếp Vân ngưng trọng.
Rốt cuộc hắn hiểu ra vì sao trong sơn cốc càng vào sâu oán khí càng loãng, thì ra là bị thế giới chi tâm nuốt.
Nó chăn nuôi Liệt Thiên Thú vương như lúa mì, mỗi trăm vạn năm thu hoạch một lần, chính bởi vì như thế mới càng lúc càng lớn, cả phần thiên khu biến thành thế giới cấp mười hai.
Có lẽ tổ tiên Liệt Thiên Thú cũng phát hiện này, không muốn bản thân bị cắn nuốt nên mới cam tâm cung cấp nuôi dưỡng Thiên Đạo hoa, từ đó ngưng tụ lực lượng toàn thân thành đóa hoa.
Nếu không, nếu như không có cường giả Thiên Đạo chủ động phối hợp, một đóa hoa không có linh trí làm sao có thể thôn phệ sạch sẽ lực lượng của cường giả Thiên Đạo chứ?
- Mặc kệ nhiều như thế, thôn phệ nó trước rồi nói sau!
Có oán khí chuổi xuôi, tìm kiếm thế giới chi tâm cũng thuận tiện rất nhiều, thời gian phi hành không dài đã nhìn thấy trái tim cực lớn đang lơ lửng giữa không trung, mỗi khi đập một cái sẽ sinh ra âm thanh như sấm sét, vang vọng sâu trong linh hồn.
Hô!
Trong nội tâm nghĩ như vậy, tinh thần khẽ động, một phân thân Nhất Khí Hóa Tam Thanh khác xuất hiện trước mặt.
Nhất Khí Hóa Tam Thanh tăng thêm bản tôn là ba người, trong đó một ở lại hỗn độn hải dương, một khác đang ở trong nạp vật thế giới.
Phân thân và bản tôn có được thực lực như nhau, tuy hai mà một, trừ trong ngươi bản tôn có rất nhiều đan điền ra, bất cứ kẻ nào cũng không nhìn ra khác biệt.
Nếu không thể thôn phệ thế giới chi tâm một cách hiển nhiên, nếu làm âm thầm thì khác!
Đám người Đa Ba không biết mình có được phân thân, nếu như phân thân lao ra chiến đấu với hắn tất nhiên có khả năng hấp dẫn đại bộ phận ánh mắt, cũng sáng tạo cơ hội cho bản tôn tiến vào lỗ đen thôn phệ thế giới chi tâm.
- Làm... Làm như vậy phải lưu Viêm Hoàng điện lại!
Không lưu Viêm Hoàng điện lại, đối phương nhất định sẽ hoài nghi, hơn nữa đám người Diệp Đào không có nơi tị nạn rất dễ dàng ngoài ý muốn nổi lên... Nếu như lưu lại, bản tôn tiến vào thế giới chi tâm sẽ phi thường nguy hiểm.
Thế giới chi tâm cấp mười hai có bao nhiêu lực lượng, mặc dù là hắn cũng không có nắm chắc.
- Chỉ có thể liều mà thôi!
Ánh mắt Nhiếp Vân mang theo tàn nhẫn.
Hiện tại không có biện pháp nào khác, chỉ có con đường này có thể đi, không liều sẽ không có khả năng thôn phệ thế giới chi tâm, nếu liều phi thường nguy hiểm nhưng sẽ có một tia hi vọng.
- Linh Lung Trân Châu Tháp, hàn băng nhận, còn có năm đạo dung hợp chi khí cuối cùng đều cho ngươi!
Cắn răng một cái, tinh thần khẽ động, Nhiếp Vân lưu Linh Lung Trân Châu Tháp và hàn băng nhận cho phân thân, hai kiện Thiên Đạo thần binh này đã bị hắn luyện hóa, phân thân cũng có thể sử dụng dễ dàng.
Viêm Hoàng điện cũng như thế, người khác muốn khu động rất khó, phân thân Nhất Khí Hóa Tam Thanh của hắn lại sử dụng dễ dàng.
Phân thân chỉ có thực lực Thâu Thiên tá thọ cảnh, muốn đấu với cường giả Thiên Đạo mà không trang bị đầy đủ là không thể nào.
Hàn băng nhận không rõ cấp bậc nhưng ít ra đạt tới cấp bậc Thiên Đạo, phối hợp Linh Lung Trân Châu Tháp, một công một thủ, cho dù Liệt Thiên Thú vương có là cường giả Thiên Đạo, trong thời gian ngắn muốn đánh chết phân thân cũng không dễ dàng.
Hơn nữa có Viêm Hoàng điện quay vòng, hoàn toàn có thể ngăn chặn đối phương, từ đó không phát hiện ra chính mình.
Hô!
Làm xong chuyện này, thân thể Nhiếp Vân hóa thành hạt bụi bám vào trong phân thân.
- Đa Ba, Lưu Mộc, Phần Thiên, Liệt Thiên, ta xem hôm nay hươu chết vào tay ai.
Phân thân gào thét sau đó lao ra khỏi Viêm Hoàng điện.
- Rốt cục không làm rùa đen rút đầu sao?
Thấy hắn xuất hiện, ánh mắt Đa Ba vương tử vui vẻ, đại đao trong tay quét qua bổ thẳng vào Nhiếp Vân.
Đao mang lan tràn mấy trăm dặm, cũng bao phủ lỗ đen vào bên trong, lực lượng cường đại làm không gian sụp đổ từng tầng, mắt thấy sắp nuốt Nhiếp Vân vào bên trong.
- Hừ!
Phân thân quát lạnh một tiếng, ngay sau đó một bảo tháp xuất hiện trên đỉnh đầu của hắn giống như cự nhân chống trời, cùng thời khắc đó hàn băng nhận quay tròn một vòng, dưới sự khống chế của ngón tay của hắn đã nện thẳng về phía trước.
Bản tôn dùng năm lần dung hợp đại đạo, được Thiên Đạo cho phép còn có thể sử dụng năm lần, năm lần cơ hội, Nhiếp Vân trực tiếp ném cho phân thân, lại để hắn có lực lượng điều động hàn băng nhận va chạm với đối phương.
Ầm ầm!
Đại đao và hàn băng nhận va chạm với nhau, âm thanh xé rách đáng sợ xuất hiện, không gian bị rách một lỗ thủng lớn.
- Chính là thời điểm này.
Nhiếp Vân bản tôn biến thành tro bụi nhìn thấy khí lưu quét qua và không gian rạn nứt, ánh mắt vui vẻ, thân thể khẽ động bay ra khỏi phân thân và tiến vào lỗ đen.
Động tác của hắn rất nhẹ, cho dù đám cường giả đang chiến đấu chung quanh cũng không phát hiện dị thường.
Rầm rầm rầm!
Hàn băng nhận ngăn cản chín thành lực lượng của đại đao, còn lại bị Linh Lung Trân Châu Tháp ngăn cản ở bên ngoài, Đa Ba vương tử công kích toàn lực cũng không thể làm phân thân Nhiếp Vân bị thương.
- Không tệ, xem ra có thể kiên trì một thời gian ngắn!
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Nhiếp Vân thở ra một hơi.
Vốn hắn còn lo lắng phân thân không kiên trì nổi, bị đối phương nhìn thấu, hiện tại xem ra là hắn lo ngại.
Có hàn băng nhận, Linh Lung Trân Châu Tháp trợ giúp, phân thân có thể ngăn cản thời gian ngắn, Đa Ba vương tử không làm gì được hắn, thời gian dài chỉ có thể trốn vào Viêm Hoàng điện ẩn nấp, tuy phân thân còn không có đạt tới Thiên Đạo cảnh nhưng bằng vào ba kiện thần binh ngăn cản cường giả Thiên Đạo cũng không có vấn đề quá lớn.
Bởi như vậy đám người Diệp Đào không gặp nguy hiểm quá lớn.
Chỉ cần có thể ngăn chặn đối phương, hắn có biện pháp thôn phệ thế giới chi tâm.
Không ngừng hạ xuống, không biết qua bao lâu hắn đã bêến thành bộ dạng nhân loại.
Hiện tại đã tiến vào lỗ đen, cho dù Liệt Thiên Thú vương có thực lực mạnh hơn nữa cũng không thể phát hiện.
- Oán khí thật đậm đặc... Những oán khí này đều bị thế giới chi tâm thôn phệ.
Lại phi hành một hồi, bàn chân chạm vào mặt đất, lập tức cảm thấy cả không gian tràn ngập oán khí nồng đậm.
Những oán khí này đều là oán khí của Liệt Thiên Thú vương chết đi ngưng tụ mà thành, không nghĩ tới đều hội tụ đến nơi đây, xem ra đều bị thế giới chi tâm cắn nuốt.
- Thì ra thế giới chi tâm xem Liệt Thiên Thú vương trở thành chất dinh dưỡng, để cho bọn chúng trăm vạn năm hẳn phải chết, trên thực tế chẳng khác gì thu hoạch lúa mạch, một trăm vạn năm lúa chín cho nên phải thu hoạch cho mình dùng.
Cảm nhận được thế giới chi tâm không ngừng nuốt oán khí, ánh mắt Nhiếp Vân ngưng trọng.
Rốt cuộc hắn hiểu ra vì sao trong sơn cốc càng vào sâu oán khí càng loãng, thì ra là bị thế giới chi tâm nuốt.
Nó chăn nuôi Liệt Thiên Thú vương như lúa mì, mỗi trăm vạn năm thu hoạch một lần, chính bởi vì như thế mới càng lúc càng lớn, cả phần thiên khu biến thành thế giới cấp mười hai.
Có lẽ tổ tiên Liệt Thiên Thú cũng phát hiện này, không muốn bản thân bị cắn nuốt nên mới cam tâm cung cấp nuôi dưỡng Thiên Đạo hoa, từ đó ngưng tụ lực lượng toàn thân thành đóa hoa.
Nếu không, nếu như không có cường giả Thiên Đạo chủ động phối hợp, một đóa hoa không có linh trí làm sao có thể thôn phệ sạch sẽ lực lượng của cường giả Thiên Đạo chứ?
- Mặc kệ nhiều như thế, thôn phệ nó trước rồi nói sau!
Có oán khí chuổi xuôi, tìm kiếm thế giới chi tâm cũng thuận tiện rất nhiều, thời gian phi hành không dài đã nhìn thấy trái tim cực lớn đang lơ lửng giữa không trung, mỗi khi đập một cái sẽ sinh ra âm thanh như sấm sét, vang vọng sâu trong linh hồn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.