Chương 2025: Hỗn Độn cổ ngữ. (Hạ)
Hoành Tảo Thiên Nhai
23/04/2019
Thậm chí tinh thần lực của mọi người lan tràn qua cũng bị thôn phệ, đoạn tuyệt với bản thân.
- Đáng sợ!
Tất cả đều rùng mình, thấy lạnh cả người.
- Tầng dải sương trắng noãn bên ngoài ngọn núi, là Toái Kim Hàn Lưu Thủy, không có thực lực Kim Giáp Tướng, chỉ cần chạm phải thoáng một phát, liền sẽ kim chất hóa, biến thành bức tượng, triệt để tử vong!
- Đạo chỗ hơi có vẻ u ám kia, là Hỗn Độn Tử Giới, thoạt nhìn yên lặng, trên thực tế mỗi thời mỗi khắc đều du động, nói không chừng lúc nào liền đụng phải, rơi vào bên trong, liền sẽ chết, trừ khi cường giả Chúa Tể cảnh!
- Chỗ này gọi Luân Chuyển Hải, tiến vào trong đó tuy sẽ không tử vong, lại để cho người vòng đi vòng lại tại nguyên chỗ, vĩnh viễn ra không được...
- Chỗ kia gọi...
...
Cửu Tiên trưởng lão đứng ở đầu thuyền, theo ngón tay chỉ, mọi người càng nghe trái tim càng băng giá.
Khó trách xưng là Tứ đại hiểm địa, khắp nơi đều là nguy hiểm, nếu mình tới, mặc dù có thiên phú Thiên Nhãn, cũng rất dễ dàng lâm vào tuyệt cảnh, tử sinh không do mình khống chế.
Chỉ sợ có thể phát hiện những địa phương này, là vô số tiền bối dùng thi thể chồng chất lên.
Nhiếp Vân như có điều suy nghĩ.
- Yên tâm đi, Quy Khư Hải không hạn chế tự do, nếu như ngươi muốn rời đi, có thể tùy thời nói với ta, ta có thể mang ngươi đi ra!
Thấy bộ dáng của hắn, Cửu Tiên trưởng lão còn tưởng rằng hắn lo lắng làm sao ly khai, vừa cười vừa nói.
- Đa tạ trưởng lão rồi!
Nhiếp Vân gật đầu.
Đối với Tam Thiên Đại Đạo đều có đọc lướt qua, huống chi dung hợp ba loại thiên phú bài danh Top 10, lộ tuyến hắn sớm đã hoàn mỹ nhớ trong đầu, muốn đi ra, hơi chút đẩy diễn, có thể ly khai, không cần người khác dẫn.
Đương nhiên, những lời này hắn sẽ không nói ra, hảo ý của đối phương cũng nên tiếp nhận.
Thoạt nhìn rất gần, nhưng đi cực kỳ xa, Nhiếp Vân chính thức cảm nhận được Tà Nguyệt Chí Tôn Vực rộng lớn, từ khi mọi người chứng kiến ngọn núi, đến đi vào trước mặt, lại đi gần một tháng.
Đương nhiên, đây cũng là vì quá nhiều hiểm địa, mỗi ngày đều phải cẩn thận từng li từng tí, sợ lâm vào trong đó, nên tốc độ không thể nhanh.
Oanh!
Ngày hôm nay, phi thuyền chấn động, tất cả mọi người từ trong tu luyện tỉnh táo lại, lập tức liền chứng kiến trước mắt mây mù vờn quanh, một tấm bia đá cự đại xuất hiện ở trước mặt.
Trên tấm bia đá viết ba chữ to Quy Khư Hải, phù hợp Thiên Đạo, cho người một loại uy nghiêm không hiểu, chỉ cần nhìn một cái, liền cảm thấy tim đập nhanh không thôi, phảng phất như linh hồn cũng bị nó hấp dẫn.
- Tà Nguyệt Chí Tôn Vực sinh ra vô số thế giới, diễn sinh qua vô số văn minh, tự nhiên cũng có qua vô số ngôn ngữ, đây là Hỗn Độn cổ ngữ viết thành, ý tứ là Quy Khư Hải, nhưng đặt bút như thế nào, ghi như thế nào, lại không người biết rõ!
Cửu Tiên trưởng lão giải thích.
- Cửu Tiên trưởng lão, nghe nói Hỗn Độn cổ ngữ tổng cộng có 3000 chữ, từng cái đại biểu một loại Đại Đạo, ai có thể viết ra 3000 chữ này, chẳng khác nào hiểu rõ toàn bộ Tam Thiên Đại Đạo! Chuyện này có phải thật hay không?
Thiên phẩm đệ nhất nhân một mực không nói chuyện đột nhiên ngẩng đầu hỏi.
- Truyền thuyết đích thật là như vậy, nhưng không có người có thể viết ra loại văn tự này, cho dù ta cũng không được, ở trong lịch đại tiền bối của Quy Khư Hải chúng ta, nghe nói có người thành công ghi ba chữ kia một lần, nhưng không ai không phải là tuyệt thế cường giả siêu việt Kim Giáp Tướng.
Cửu Tiên trưởng lão nhìn ba chữ to trước mắt, cười cười:
- Lấy thực lực của các ngươi, tốt nhất không nên mạo hiểm, bằng không thì, thân thể linh hồn không chịu nổi gánh nặng, khẳng định bị thương tổn!
- Tổn thương trí mạng sao?
Một người tò mò hỏi.
- Trong quá trình viết, cảm thấy không thích ứng liền lập tức đình chỉ, cho dù bị thương, cũng sẽ không quá nghiêm trọng, vài ngày có thể khôi phục, nhưng muốn tiếp tục cưỡng ép viết liền phiền toái, gây chuyện không tốt linh hồn sẽ sụp đổ, biến thành ngu ngốc!
Sắc mặt Cửu Tiên trưởng lão ngưng trọng:
- Các ngươi có thể thử một chút, nhưng nhớ lấy ngàn vạn lần không nên hành động theo cảm tình, nếu không, hậu hoạn vô cùng, ta cũng cứu không được!
- Yên tâm đi, ai cũng sẽ không cầm tánh mạng của mình nói giỡn!
Đám người Tạ Đào cười cười.
- Vậy là tốt rồi, ta ngừng phi thuyền ở chỗ này, cho các ngươi một ngày, một ngày qua đi, không quản các ngươi có lĩnh ngộ hay không, chúng ta đều phải rời đi!
Cửu Tiên trưởng lão bàn giao.
- Tốt!
Mọi người gật đầu đáp ứng.
Thấy mọi người toàn bộ tập trung ánh mắt ở trên ba chữ to, Nhiếp Vân cũng nhìn sang.
Ba chữ kia, nếu như không phải sớm nói, căn bản không có người biết là Quy Khư Hải, kiểu chữ mượt mà, tựa như một vòng tròn quấn quanh lấy một vòng tròn, không có đặt bút cùng thu bút, để cho người nhìn không ra rốt cuộc là viết như thế nào.
- Hỗn Độn cổ ngữ... Đối ứng Tam Thiên Đại Đạo!
Nhiếp Vân nhìn hồi lâu cũng nhìn không ra cái gì, lắc đầu, con mắt muốn rời đi, đột nhiên nhớ tới đối thoại trước kia.
Hỗn Độn cổ ngữ đối ứng Tam Thiên Đại Đạo, mà Tam Thiên Đại Đạo, hắn đã lĩnh ngộ toàn bộ, tuy cách toàn bộ đại thành còn một đoạn, nhưng trong cơ thể lại thật có được 3000 đan điền, 3000 loại thiên phú!
Nếu đây là Hỗn Độn cổ ngữ viết, đối ứng ba cái nào đó trong Tam Thiên Đại Đạo, mình có thể tìm được đan điền tới xứng đôi!
Nghĩ đến điểm này, Nhiếp Vân đình chỉ thu hồi ánh mắt, con mắt thẳng ngoắc ngoắc nhìn thạch bích, ba chữ kia như chui vào đầu, ở trong thức hải bốc lên, không ngừng viết.
Hô!
Trong lúc đó, ba đan điền trong cơ thể mạnh mẽ bỗng nhúc, giống như thạch bích trước mắt, xuất hiện sắc thái quỷ dị.
Sắc thái quỷ dị này, bao quanh vờn quanh, cùng ba chữ to trong thức hải hoàn mỹ dung hợp, phát ra thanh âm nức nở nghẹn ngào.
- A...
Nhiếp Vân đang muốn nhấc tay viết ra ba chữ kia, bên tai đột nhiên vang lên một tiếng la, lập tức từ trong cảm ngộ thanh tỉnh.
Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một người đã té trên mặt đất, sắc mặt trắng bệch, miệng sùi bọt mép, toàn thân không ngừng run rẩy.
Rõ ràng cho thấy tinh thần lực tiêu hao quá độ tạo thành.
- Đáng sợ!
Người này vừa mới ngã xuống đất, trong nháy mắt, lại có ba người ngồi xuống.
Ba người này không giống tên trước, không có miệng sùi bọt mép, nhưng từ sắc mặt trắng bệch có thể nhìn ra, tuyệt đối không dễ chịu.
Lần này cùng Cửu Tiên trưởng lão đi Quy Khư Hải, có năm đệ tử hạch tâm đã tuyển ra, còn có tùy tùng của những người này, giống như bọn người Thi Hào, cũng theo ở phía sau, mấy cái ngã xuống đất, cơ bản đều là tùy tùng.
- Đáng sợ!
Tất cả đều rùng mình, thấy lạnh cả người.
- Tầng dải sương trắng noãn bên ngoài ngọn núi, là Toái Kim Hàn Lưu Thủy, không có thực lực Kim Giáp Tướng, chỉ cần chạm phải thoáng một phát, liền sẽ kim chất hóa, biến thành bức tượng, triệt để tử vong!
- Đạo chỗ hơi có vẻ u ám kia, là Hỗn Độn Tử Giới, thoạt nhìn yên lặng, trên thực tế mỗi thời mỗi khắc đều du động, nói không chừng lúc nào liền đụng phải, rơi vào bên trong, liền sẽ chết, trừ khi cường giả Chúa Tể cảnh!
- Chỗ này gọi Luân Chuyển Hải, tiến vào trong đó tuy sẽ không tử vong, lại để cho người vòng đi vòng lại tại nguyên chỗ, vĩnh viễn ra không được...
- Chỗ kia gọi...
...
Cửu Tiên trưởng lão đứng ở đầu thuyền, theo ngón tay chỉ, mọi người càng nghe trái tim càng băng giá.
Khó trách xưng là Tứ đại hiểm địa, khắp nơi đều là nguy hiểm, nếu mình tới, mặc dù có thiên phú Thiên Nhãn, cũng rất dễ dàng lâm vào tuyệt cảnh, tử sinh không do mình khống chế.
Chỉ sợ có thể phát hiện những địa phương này, là vô số tiền bối dùng thi thể chồng chất lên.
Nhiếp Vân như có điều suy nghĩ.
- Yên tâm đi, Quy Khư Hải không hạn chế tự do, nếu như ngươi muốn rời đi, có thể tùy thời nói với ta, ta có thể mang ngươi đi ra!
Thấy bộ dáng của hắn, Cửu Tiên trưởng lão còn tưởng rằng hắn lo lắng làm sao ly khai, vừa cười vừa nói.
- Đa tạ trưởng lão rồi!
Nhiếp Vân gật đầu.
Đối với Tam Thiên Đại Đạo đều có đọc lướt qua, huống chi dung hợp ba loại thiên phú bài danh Top 10, lộ tuyến hắn sớm đã hoàn mỹ nhớ trong đầu, muốn đi ra, hơi chút đẩy diễn, có thể ly khai, không cần người khác dẫn.
Đương nhiên, những lời này hắn sẽ không nói ra, hảo ý của đối phương cũng nên tiếp nhận.
Thoạt nhìn rất gần, nhưng đi cực kỳ xa, Nhiếp Vân chính thức cảm nhận được Tà Nguyệt Chí Tôn Vực rộng lớn, từ khi mọi người chứng kiến ngọn núi, đến đi vào trước mặt, lại đi gần một tháng.
Đương nhiên, đây cũng là vì quá nhiều hiểm địa, mỗi ngày đều phải cẩn thận từng li từng tí, sợ lâm vào trong đó, nên tốc độ không thể nhanh.
Oanh!
Ngày hôm nay, phi thuyền chấn động, tất cả mọi người từ trong tu luyện tỉnh táo lại, lập tức liền chứng kiến trước mắt mây mù vờn quanh, một tấm bia đá cự đại xuất hiện ở trước mặt.
Trên tấm bia đá viết ba chữ to Quy Khư Hải, phù hợp Thiên Đạo, cho người một loại uy nghiêm không hiểu, chỉ cần nhìn một cái, liền cảm thấy tim đập nhanh không thôi, phảng phất như linh hồn cũng bị nó hấp dẫn.
- Tà Nguyệt Chí Tôn Vực sinh ra vô số thế giới, diễn sinh qua vô số văn minh, tự nhiên cũng có qua vô số ngôn ngữ, đây là Hỗn Độn cổ ngữ viết thành, ý tứ là Quy Khư Hải, nhưng đặt bút như thế nào, ghi như thế nào, lại không người biết rõ!
Cửu Tiên trưởng lão giải thích.
- Cửu Tiên trưởng lão, nghe nói Hỗn Độn cổ ngữ tổng cộng có 3000 chữ, từng cái đại biểu một loại Đại Đạo, ai có thể viết ra 3000 chữ này, chẳng khác nào hiểu rõ toàn bộ Tam Thiên Đại Đạo! Chuyện này có phải thật hay không?
Thiên phẩm đệ nhất nhân một mực không nói chuyện đột nhiên ngẩng đầu hỏi.
- Truyền thuyết đích thật là như vậy, nhưng không có người có thể viết ra loại văn tự này, cho dù ta cũng không được, ở trong lịch đại tiền bối của Quy Khư Hải chúng ta, nghe nói có người thành công ghi ba chữ kia một lần, nhưng không ai không phải là tuyệt thế cường giả siêu việt Kim Giáp Tướng.
Cửu Tiên trưởng lão nhìn ba chữ to trước mắt, cười cười:
- Lấy thực lực của các ngươi, tốt nhất không nên mạo hiểm, bằng không thì, thân thể linh hồn không chịu nổi gánh nặng, khẳng định bị thương tổn!
- Tổn thương trí mạng sao?
Một người tò mò hỏi.
- Trong quá trình viết, cảm thấy không thích ứng liền lập tức đình chỉ, cho dù bị thương, cũng sẽ không quá nghiêm trọng, vài ngày có thể khôi phục, nhưng muốn tiếp tục cưỡng ép viết liền phiền toái, gây chuyện không tốt linh hồn sẽ sụp đổ, biến thành ngu ngốc!
Sắc mặt Cửu Tiên trưởng lão ngưng trọng:
- Các ngươi có thể thử một chút, nhưng nhớ lấy ngàn vạn lần không nên hành động theo cảm tình, nếu không, hậu hoạn vô cùng, ta cũng cứu không được!
- Yên tâm đi, ai cũng sẽ không cầm tánh mạng của mình nói giỡn!
Đám người Tạ Đào cười cười.
- Vậy là tốt rồi, ta ngừng phi thuyền ở chỗ này, cho các ngươi một ngày, một ngày qua đi, không quản các ngươi có lĩnh ngộ hay không, chúng ta đều phải rời đi!
Cửu Tiên trưởng lão bàn giao.
- Tốt!
Mọi người gật đầu đáp ứng.
Thấy mọi người toàn bộ tập trung ánh mắt ở trên ba chữ to, Nhiếp Vân cũng nhìn sang.
Ba chữ kia, nếu như không phải sớm nói, căn bản không có người biết là Quy Khư Hải, kiểu chữ mượt mà, tựa như một vòng tròn quấn quanh lấy một vòng tròn, không có đặt bút cùng thu bút, để cho người nhìn không ra rốt cuộc là viết như thế nào.
- Hỗn Độn cổ ngữ... Đối ứng Tam Thiên Đại Đạo!
Nhiếp Vân nhìn hồi lâu cũng nhìn không ra cái gì, lắc đầu, con mắt muốn rời đi, đột nhiên nhớ tới đối thoại trước kia.
Hỗn Độn cổ ngữ đối ứng Tam Thiên Đại Đạo, mà Tam Thiên Đại Đạo, hắn đã lĩnh ngộ toàn bộ, tuy cách toàn bộ đại thành còn một đoạn, nhưng trong cơ thể lại thật có được 3000 đan điền, 3000 loại thiên phú!
Nếu đây là Hỗn Độn cổ ngữ viết, đối ứng ba cái nào đó trong Tam Thiên Đại Đạo, mình có thể tìm được đan điền tới xứng đôi!
Nghĩ đến điểm này, Nhiếp Vân đình chỉ thu hồi ánh mắt, con mắt thẳng ngoắc ngoắc nhìn thạch bích, ba chữ kia như chui vào đầu, ở trong thức hải bốc lên, không ngừng viết.
Hô!
Trong lúc đó, ba đan điền trong cơ thể mạnh mẽ bỗng nhúc, giống như thạch bích trước mắt, xuất hiện sắc thái quỷ dị.
Sắc thái quỷ dị này, bao quanh vờn quanh, cùng ba chữ to trong thức hải hoàn mỹ dung hợp, phát ra thanh âm nức nở nghẹn ngào.
- A...
Nhiếp Vân đang muốn nhấc tay viết ra ba chữ kia, bên tai đột nhiên vang lên một tiếng la, lập tức từ trong cảm ngộ thanh tỉnh.
Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một người đã té trên mặt đất, sắc mặt trắng bệch, miệng sùi bọt mép, toàn thân không ngừng run rẩy.
Rõ ràng cho thấy tinh thần lực tiêu hao quá độ tạo thành.
- Đáng sợ!
Người này vừa mới ngã xuống đất, trong nháy mắt, lại có ba người ngồi xuống.
Ba người này không giống tên trước, không có miệng sùi bọt mép, nhưng từ sắc mặt trắng bệch có thể nhìn ra, tuyệt đối không dễ chịu.
Lần này cùng Cửu Tiên trưởng lão đi Quy Khư Hải, có năm đệ tử hạch tâm đã tuyển ra, còn có tùy tùng của những người này, giống như bọn người Thi Hào, cũng theo ở phía sau, mấy cái ngã xuống đất, cơ bản đều là tùy tùng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.